Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khí Huyết Nhất Biến

Phiên bản Dịch · 1106 chữ

Lúc này Phương Tịch cầm trong tay Thanh Hòa kiếm thật sự khó có địch thủ ở Hắc Thạch Thành.

Khi hắn ngự kiếm phi hành thì có cảm giác như đi máy bay ở kiếp trước, thứ đồ chơi này cho dù tiêu hết linh thạch cũng không thấy tiếc.

Sau khi hăng say tập luyện một lần nữa, Phương Tịch đặt Thanh Hòa Kiếm ở một bên và bắt đầu tu luyện chưởng pháp.

Bạch Vân Chưởng!

Khoảng thời gian tu luyện tại Nam Hoang, hắn cảm giác khí huyết trong cơ thể đã càng ngày càng nắm chắc dễ dàng. Đến nay hắn đã mơ hồ đã chạm một tay tới biên giới đột phá.

Bành bành bành!

Phương Tịch vận chưởng như vũ bão, hung hăng đánh vào một gốc cây tùng trước mặt.

Bốp!

Vỏ cây bay tán loạn, mà ở trên thân cây có một dấu tay hiện lên rõ ràng.

Phương Tịch thu tay đứng yên, cảm thụ khí huyết trong cơ thể đang chậm rãi biến chuyển.

"Phù phù phù!"

Hắn thở hổn hển kịch liệt, bề mặt cơ thể toát ra rất nhiều mồ hôi, hơi nước từ trên người hắn cũng bốc lên như sương mù.

Rốt cuộc ta đã đột phá đến khí huyết nhất biến!

Con ngươi Phương Tịch tỏa sáng, hắn có thể cảm giác được một thân huyết dịch lưu động có chút gia tốc, bên trong tứ chi bách hải dường như có một loại lực lượng đang sục sôi.

Đó cũng không phải là máu, mà là thứ càng huyền diệu hơn - Khí huyết lực!

Dưới sự gia trì của khí huyết lực; da thịt, xương khớp, gân cốt toàn thân hắn đều tăng cường lên một trình độ nhất định.

Toàn thân hắn đều được cường hóa, nhưng mấu chốt nhất vẫn là ở hai tay.

Phương Tịch nhìn xem hai tay của mình thì cũng có thể nhận ra rằng, dù là đao kiếm của thế tục có sắc bén thế nào đi nữa thì chắc chắn cũng phải tương đối dùng sức mới có thể cắt rách làn da của hắn.

Quả nhiên cường hóa khí huyết của tu sĩ võ đạo khác biệt với tu tiên giới. Phương Tịch phi thường hài lòng đối với sự biến hóa này.

Khí huyết nhất biến mà đã như thế, nếu tu luyện đến nhị biến, tam biến thì về sau càng không cần phải nói.

Cảnh giới của Võ quán chủ có thể tọa trấn một phương, có thể so với tu sĩ luyện thể Luyện Khí kỳ.

Không những vậy, sự tiến cảnh của hắn còn có thể tiết kiệm được đại lượng tài nguyên luyện thể!

Ngày hôm sau, Phương Tịch đi theo Mộ Phiêu Miểu tiến vào võ quán Bạch Vân.

Võ quán Bạch Vân nằm ở phía tây Hắc Thạch Thành, nằm trong một khu dân cư nhìn qua có vẻ vô cùng yên tĩnh.

Nói là võ quán nhưng trên thực tế chỉ là một đại viện, tại tiền viện để cho đồ đệ học võ, tại hậu viện là nơi một nhà của Mộ Thương Long sinh hoạt.

Đại sư tỷ!

Đại sư tỷ!

Xem ra Mộ Phiêu Miểu ở chỗ này rất được lòng đồng môn trên dưới, vì trên đường đi có không ít đệ tử đều tiến đến chào hỏi nàng.

Phương Tịch mỉm cười cùng Mộ Phiêu Miểu tiến vào hậu viện.

Mộ Phiêu Miểu xoay người lại, trong đôi mắt nàng mang theo vẻ hâm mộ nói: "Lần này cha ta quyết định thu ngươi làm đệ tử chính thức, bởi vì thiên phú của ngươi có chút nổi bật! Ta lúc trước tựa như đã nhìn lầm ngươi rồi, vì ngươi có thể chưa đến một tháng mà đã đột phá đến khí huyết nhất biến, vậy có thể thấy được trên con đường võ đạo này ngươi tuyệt đối có thiên phú."

Sau khi nói xong nàng dường như có chút nghi hoặc mà nhỏ giọng tự hỏi: "Tiêu chuẩn nhập môn của Nguyên Hợp Sơn cao như vậy sao?"

Theo suy nghĩ của Mộ Phiêu Miểu, với tư chất của Phương Tịch thì đã được cho là thiên tài rồi.

Phương Tịch cũng không có ý định giải thích mà chỉ nhanh chóng đi theo Mộ Phiêu Miểu tiến vào hậu viện. Ở đó hắn liền gặp được Mộ Thương Long đang ngồi nhàn nhã trên ghế.

Ở bên người Mộ Thương Long còn có mấy vị đệ tử có khí tức dũng mãnh hầu hạ.

Ông ta lúc này đang bình chân như vại, tay cầm một bình trà tử sa mà thư thái rót trà.

"Bái kiến sư phụ!" Phương Tịch tiến lên thi lễ và đưa lên lễ vật bái sư mà lão quản gia A Phúc đã chuẩn bị tốt.

Mộ Thương Long không nhanh không chậm uống một ngụm trà rồi nói: "Khà… Ngươi có thể trong vòng một tháng đột phá khí huyết nhất biến thì xem ra thân thể ngươi cực kỳ phù hợp với Bạch Vân Chưởng. Ngươi phải chăm chỉ tu luyện, không nên ỷ lại phần thiên tư này."

"Đa tạ sư phụ chỉ giáo!" Phương Tịch lại thi lễ rồi mới đứng dậy.

"Tu luyện Bạch Vân Chưởng chủ yếu chính là thông qua bao cát để rèn luyện chưởng lực, tuy nhiên sau khi đạt khí huyết nhất biến thì sẽ có thể gia tăng một ít nội dung trong việc rèn luyện." Mộ Thương Long nói ra và liền thoáng nhìn qua một tên đệ tử cao lớn thô kệch, tướng mạo rất hồn hậu.

Người này thấy vậy liền biết ý mà đi tới giáo trường, sau đó đưa ra hai tay cắm vào bên trong một cái nồi sắt đang thiêu đốt cát.

"Đây là Đoán Thiêu Pháp, là một phương thức để tu luyện khí huyết nhị biến, cùng lúc đó phải phối hợp với bí dược và khẩu quyết của võ quán chúng ta." Mộ Thương Long bắt đầu giảng giải vài câu.

Lúc hắn nói chuyện, đám đệ tử phía sau đều dụng tâm lắng nghe.

Phương Tịch nhìn thấy một màn như vậy mà khóe miệng có chút giật giật.

Rất hiển nhiên là ở đây có một vài tên đệ tử không được hưởng thụ sự truyền dạy cặn kẽ, đại khái đều do các sư huynh sư tỷ đảm nhiệm thay sư phụ chỉ dạy. Chỉ có Phương Tịch là trường hợp đặc biệt nên mới có được sự đãi ngộ này!

Bạn đang đọc Tại Yêu Võ Loạn Thế Cẩu Thành Tiên Đế - Dịch của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.