Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khí Huyết Tam Biến

Phiên bản Dịch · 1033 chữ

Ngày hôm sau, tại võ quán Bạch Vân.

Cuối cùng Phương Tịch cũng là người có ý chí kiên định. tối hôm qua sau khi thưởng trà nghe nhạc thì hôm nay hắn vẫn tiếp tục đến đây tu luyện. Hơn nữa hắn còn cảm nhận được khí huyết của mình đang rục rịch.

Chẳng lẽ hôm nay ta sắp đột phá khí huyết tam biến?

"Đốt! Tiếp tục thêm lửa đi!" Trước lò đất, Phương Tịch cảm nhận được một nồi canh thuốc kịch độc kia kích thích hai tay mình càng ngày càng nhỏ, thần sắc hắn không thay đổi mà liên tục thúc giục.

"Vâng!"

Mấy người hầu cởi áo ra, bận rộn đến đầu đầy mồ hôi cũng không kịp lau chùi để đem một lượng lớn củi lửa chất đống đến dưới bếp đất rồi lại bỏ thêm độc dược vào trong nồi sắt.

Cũng chẳng biết từ lúc nào mà bốn phía đã vây quanh một vòng người xem.

Vũ Cực cũng ở trong đó, khi nhìn một màn này thì giọng nói của hắn không khỏi biến lớn: "Phương sư đệ đây là đang làm gì vậy? Hắn liều lĩnh gia tăng độc dược thì nói không chừng sẽ đem hai tay phế đi mất."

Đường Toàn mấp máy bờ môi, hắn đang muốn nói vài câu thì Lưu Đào Đào bên cạnh đã không nhịn được mà mở miệng nói: "Xem ra khí huyết của Phương sư đệ đã tích súc tới trạng thái no đủ. Hắn đây là muốn dũng mãnh tiến giai a!"

Giọng nói trong trẻo của nàng không chỉ khiến cho vẻ mặt Vũ Cực trì trệ mà còn khiến cho Đường Toàn bên cạnh cũng phải ngạc nhiên.

"Lưu sư muội hôm nay phải chăng uống lộn thuốc gì rồi? Vậy mà trực tiếp cắt ngang lời của nhị sư huynh?"

Không bao lâu sau, Mộ Thương Long và Mộ Phiêu Miểu cũng bị kinh động mà đi tới, vẻ mặt hai người đều hiện lên suy nghĩ khác nhau.

Nửa canh giờ sau…

"Phù... "

Phương Tịch thu hồi song chưởng, chỉ thấy song chưởng của hắn đều đỏ bừng. Đợi đến khi màu đỏ biến mất thì từ trong lòng bàn tay liền hiện ra một màu xám xịt thẩm thấu và cuối cùng lan dần ra.

Đợi đến cuối cùng, đôi tay của hắn đã đều biến thành màu xám.

"Đây là...cảnh giới Ô Vân!" Mộ Phiêu Miểu thất thanh kinh hô.

Khí huyết tam biến là cảnh giới Ô Vân. Cái này đại biểu cho việc trình độ của Phương Tịch tại Bạch Vân chưởng đã đuổi kịp nàng, bây giờ hắn chỉ dưới một người là Mộ Thương Long mà thôi!

"Không ngờ hắn vậy mà đột phá?" Vũ Cực nhìn thấy một màn này mà cái miệng há thật to như có thể nhét vừa một quả táo.

Nhưng lúc này đã không ai đi chú ý đến tên hề như hắn nữa.

"Chúc mừng Phương sư đệ võ công đại tiến!" Đường Toàn cao giọng chúc mừng.

"Chúc mừng Phương sư đệ võ công đại tiến!" Đám đệ tử đều nhao nhao khom lưng.

"Đa tạ mọi người!" Phương Tịch biểu cảm khiêm tốn, rồi đột nhiên quay sang cười một cái đối với Lưu Đào Đào, nói: "Lưu sư tỷ, ngày sau nếu có khó khăn về tài nguyên tu luyện thì có thể nói với ta."

Một lời vừa nói ra thì biểu tình trên mặt mọi người ở đây đều có chút biến hóa. Rất nhiều đệ tử nhìn xem Lưu Đào Đào mà tràn ngập vẻ hâm mộ.

Dù sao bọn hắn cũng biết là sự nghiệp võ đạo của Lưu Đào Đào chỉ sợ sắp kết thúc rồi, và bọn hắn còn nghe nói trưởng bối trong gia tộc của nàng còn đang thúc giục nàng lập gia đình.

Hiện tại Phương sư đệ vươn tay giúp đỡ nàng như vậy thì có lẽ võ nghiệp của Lưu sư tỷ sẽ được cứu về không ít.

"Đa tạ... Phương sư đệ!" Trong giọng nói của Lưu Đào Đào mang theo sự nghẹn ngào.

"Không cần khách khí!" Phương Tịch khoát tay nói.

Đối với hắn mà nói đây cũng chỉ là tiện tay đầu tư một chút mà thôi.

Tại tiền viện của võ quán Bạch Vân, ở trong chính phòng.

"Tốt! Tốt lắm!" Mộ Thương Long nhìn xem Phương Tịch với ánh mắt phi thường hài lòng.

Ông ta cũng thật không ngờ lúc trước mình chỉ vì một chút tiền mà xuất thủ, nhưng không nghĩ tới Phương Tịch vậy mà trên phương diện tu luyện Bạch Vân chưởng lại có thiên phú đến vậy.

Mộ Thương Long mang vẻ mặt ngưng trọng và lấy ra một bộ quyển trục nói:

"Phương Tịch, nếu như ngươi đã luyện thành khí huyết tam biến, vậy kế tiếp ngươi nên chỉnh hợp khí huyết để bước vào việc nắm giữ chân lực."

"Đây là Thần Ý đồ của Bạch Vân chưởng, ngươi trước tiên quan sát một phen. Phải nhớ kỹ trọng ý không trọng hình, chú ý quan sát thần vận trong tranh!"

"Đa tạ sư phụ đã ban ân!" Phương Tịch chuẩn bị để cho A Phúc ngày sau lại đưa lên một phần tạ lễ thật dày cho vị sư phụ này.

Hắn lúc này cũng không khách khí nữa mà liền đưa hai tay tiếp nhận rồi mở quyển trục ra.

Trên bức tranh lớn như vậy mà chỉ có lèo tèo điểm họa vài đám mây.

Mây tụ mây tan, mang theo một loại ý chỉ mờ mịt.

Phương Tịch nhìn một hồi và cẩn thận lĩnh hội chân ý trong đó.

"Thần ý đồ này nhất thời không lĩnh ngộ được cũng rất bình thường, ngươi ngày sau mỗi ngày có thể cùng Phiêu Miểu sư tỷ nhìn xem nửa canh giờ." Mộ Thương Long chậm rãi nói.

"Đệ tử đã rõ." Phương Tịch trả bức tranh lại cho Mộ Thương Long.

Hắn biết dù sao ngày sau còn có rất nhiều cơ hội để mô phỏng nên cũng không vội.

Bạn đang đọc Tại Yêu Võ Loạn Thế Cẩu Thành Tiên Đế - Dịch của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.