Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tích Lũy Thần Tốc

Phiên bản Dịch · 1056 chữ

Sau khi nội thị bản thân và phát hiện chỉ có một chút thương thế nho nhỏ, Phương Tịch lập tức thu hồi Thanh Linh đan và Hồi Xuân phù.

"Dù sao cũng phải hao phí linh tinh để mua, mà loại thương thế bình thường này chính ta cũng có thể vận chuyển Trường Xuân Quyết để chữa thương, hao phí vài ngày công phu là sẽ có thể hoàn toàn chữa khỏi. Như vậy ta liền tiết kiệm được đôi chút rồi."

Tuy Trường Xuân Quyết chỉ là công pháp cơ sở thuộc tính mộc, có độ tiến giai và uy lực rất bình thường, nhưng ít nhất thuộc tính mộc đối với việc chữa thương vẫn là có chút hiệu quả rất cao."

Nghĩ tới đây mà Phương Tịch không hề do dự, hắn lập tức khoanh chân ngồi xuống vận chuyển công pháp.

Trường Xuân Quyết cũng có hiệu quả ngưng thần tĩnh khí, và càng có hiệu quả chữa thương.

Một ngày sau, Phương Tịch há miệng phun ra một ngụm máu đen nhỏ.

Khụ khụ...

Hắn uống một chút nước để làm sạch cuống họng, sau đó một bên lau miệng và một bên nội thị lại cơ thể rồi âm thầm gật đầu nói:

“Xem ra vận chuyển Trường Xuân Quyết hai vòng tuần hoàn cũng không kém lắm so với những dược liệu kia. Cứ dựa theo tiến độ như thế này thì ta hoàn toàn có thể ba ngày ăn thịt Thái Tuế một lần.”

"Có công pháp này tương trợ thì khí huyết của ta sẽ tích lũy rất nhanh chóng. Nếu như mọi chuyện thuận lợi thì chắc hẳn tháng sau ta liền có thể trùng kích cảnh giới Võ Quán Chủ!"

Nếu đổi thành Mộ Phiêu Miểu thì nàng chắc chắn tuyệt đối không dám ăn như Phương Tịch, bởi vì nàng còn chưa đột phá thì thân thể đã bị dục hỏa trùng kích, bạo huyết mà chết.

"Mấy tháng hoàn thành một lần luyện thể cũng không tệ lắm." Đối với tiến độ này Phương Tịch vẫn là phi thường hài lòng.

Hắn từ khi luyện võ đến bây giờ thời gian mới chỉ qua một mùa đông mà thôi, sau đó chỉ tốn hao thêm một tháng công phu mà đã có thể tiến nhập cảnh giới Võ Quán Chủ.

Ở thế giới Đại Lương, những Võ Quán Chủ như Mộ Thương Long thì Phương Tịch cũng đã kiến thức qua thực lực. Nếu công bình so kè cùng với tu sĩ luyện thể thì kém không nhiều lắm, tương đương với cảnh giới Luyện khí sơ kỳ tầng 3.

"Tốc độ này kỳ thật đã rất kinh người rồi, cho dù là ở Luyện khí sơ kỳ đi nữa nhưng mấy tháng có thể đột phá một tầng cảnh giới thì đều đã là thiên tài rồi."

Mà tu sĩ luyện thể nếu như có thể tiếp xúc gần với đối thủ thì cũng đủ để uy hiếp tu sĩ Luyện khí tầng ba. Lại càng không cần phải nói sau Võ Quán Chủ còn có cảnh giới cao hơn.

Phương Tịch lúc này rốt cục đã hiểu được chỗ tốt của khí huyết võ đạo, đó chính là tu luyện cực nhanh!

Dù sao cùng chỉ là phàm nhân tranh cường háo thắng, cho nên tiến độ không thể chậm hơn so với công pháp tu tiên được.

"Nếu ta có thể đột phá đến cảnh giới bên trên Võ Quán Chủ thì có lẽ có thể càng mạnh hơn so với thể tu Luyện khí trung kỳ!"

"Mấu chốt hơn là tu luyện kiểu này tựa như học cấp tốc vậy, nhanh không tưởng tượng nổi a!"

"Nếu như thân thể ta có thể so với Luyện khí trung kỳ, vậy có lẽ ta ở phường thị Thanh Trúc Sơn cũng có thể có chút thực lực tự vệ mà đi bán một ít thịt yêu thú."

Đôi mắt Phương Tịch thoáng tỏa sáng.

Giá thịt yêu thú còn cao hơn cả linh mễ, mà điều càng mấu chốt hơn là tại Đại Lương thu mua thịt yêu thú căn bản không cần linh thạch, chỉ cần một chút vàng bạc mà thôi.

Đây chính là cái bát kiếm tiền không vơi của hắn!

Chỉ cần ta có thể duy trì thì tương lai dù cho tài nguyên đột phá Trúc Cơ kỳ chỉ sợ cũng có thể dễ dàng tích góp được!

Tại thế giới Đại Lương, trong Phương phủ.

Bên trên đĩa sứ Thanh Hoa thượng hạng đang đựng một miếng thịt Thái Tuế do đầu bếp tỉ mỉ nấu nướng.

Cỗ dị hương kia càng ngày càng mãnh liệt khiến cho cuống họng của Bách Hợp hầu hạ bên cạnh Phương Tịch cũng không khỏi nuốt ực một cái.

Bách Hợp trong đám thị nữ là một cô nương rất khác biệt. Nàng vừa không ôn nhu săn sóc bằng Nguyệt Quế, và cũng không có phong tình như các nữ nhân khác.

Thật lòng mà nói có lẽ do dáng người của nàng quá cao, ngũ quan lại quá thô cứng nên không phù hợp với con mắt thẩm mỹ điển hình của nam nhân Đại Lương.

Lúc trước Phương Tịch mua về một đống nha hoàn thì nàng cũng là được tặng thêm. Đôi khi hắn tự hỏi phải chăng tên buôn người kia cho hắn là do sợ sẽ không bán được nàng nên mới khuyến mãi cho hắn.

Nhưng Phương Tịch lại cảm thấy nha hoàn này đôi khi cũng có bộ dạng không tệ lắm, vì ở nàng bừng lên vẻ đẹp của một nữ tướng khí khái hào hùng.

Nếu nàng mặc lên trang phục nam tử thì chắc hẳn sẽ giống như một tên mỹ nam tử.

Lúc này Phương Tịch đã cố ý để cho Bách Hợp thay đổi một thân phục trang màu trắng, nhìn qua tựa như bạch hồ thành tinh vậy.

Phương Tịch bình thường rất thích bông đùa với Bách Hợp, chẳng qua bởi vì thiên tính của nàng có chút hiếu thắng, mà việc khuất phục một cô gái ngang ngược như thế thì đối với hắn cũng rất thú vị.

Tuy nhiên hôm nay hắn hoàn toàn không có hứng thú!

Bạn đang đọc Tại Yêu Võ Loạn Thế Cẩu Thành Tiên Đế - Dịch của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.