Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mặc Uyên

628 chữ

Sự xuất hiện của Mặc Uyên đối với ta là một sự kiện rất là vô cùng đặc biệt. Buổi chiều tà hôm đó, cha ta sớm đóng cửa đi xem những cái bảo bối mà nguồn gốc không được quá chính đáng của người. Mặc Uyên cầm một vò rượu đứng bên cửa lớn đóng chặt. Ta từ bên cửa sổ giấy tùy ý nhìn một chút, là đã đánh mất nửa con tim rồi.

Thực ra ta từ nhỏ bên cạnh không thiếu mỹ nam, con gái nhìn như con trai, con trai nhìn như con gái, muốn dạng gì có dạng đó, ngay cả lần trước theo chân cha ta lên thiên đình dự yến tiệc gặp người khunh quốc khunh thành như Chiết Nhan ta cũng không hề động tâm.Nhưng từ khi nhìn thấy Mặc Uyên, ta chỉ cảm thấy mùa xuân ta chờ đợi suốt bảy vạn năm, bỗng nhiên tới rồi, mỗi ngày trên mặt như có gió xuân, đi theo sau lưng hắn nhìn mãi không chán.

Hắn nhìn không giống Chập Chu, cũng không giống bất kỳ mỹ nam nào của ma tộc, cũng không giống đám thần tiên tự khoe chính thống, nhất phái lười biếng tà cuồng, khóe miệng hàm chứa một tia tư ý, quý khí mười phần, nhưng ngược lại tuyệt đối có cơ sở. Hắn đứng trong đám thổ phỉ ô hợp ngươi cũng không thấy đường đột, hắn dựa trên chí tôn bảo điện cũng là việc hoàn toàn có thể hiểu được. Dường như một khắc sau, hắn bước ra khỏi cánh cửa này sẽ lẫn vào biển người tìm không thấy, nhưng lúc hắn muốn cho ngươi nhìn thấy, trong hàng vạn người, chỉ cần nhìn bóng lưng, ngươi cũng dám lấy đầu mình ra cược rằng: đó chính là hắn.

Sau này khi đã thân với Chiết Nhan, hắn vẫn còn mang chút sợ hãi nhớ lại: Lúc đó đóa lạn đào hoa trong mắt ngươi, mỗi một cánh hoa đều vẽ môt Mặc Uyên không mặc quần áo, giống như một con sói vô cùng đói bụng.

Hắn không giống với bất kỳ thần tiên nào mà ta đã gặp. Trong một khoảng thời gian rất dài, vì sự thiếu sót về ngôn ngữ, cũng vì mỗi lần nghĩ đến hắn tim ta lại bùm bùm đập không ngừng ta chỉ có thể hình dung hắn như vậy.

Tiểu Chúc Long lúc đó cũng mới tám vạn tuổi, nhưng đã đã có tư tưởng độc lập rõ ràng rồi. Nhân gian thường nói trẻ em bảy tuổi nhường lê tám tuổi ấm ghế, nhưng với Tiểu Chúc Long mà nói, những việc đó đúng là không đáng gì, theo như nàng ta tự nói, việc đầu tiên nang ta làm khi vừa mới từ trong bụng mẹ chui ra là tìm thấy cha nàng ta trong đám người, rồi cười khanh khách. Tuy ta nghĩ thế nào cũng cảm thấy trường hợp đó thật đáng sợ, nhưng không thể không thừa nhận nàng ta là một thần tiên khác với những kẻ khác. Ta cố mà xưng nàng ta môt tiếng là thần tiên, dù sao, làm một đứa con riêng kiêm bị vứt bỏ của thần ma hai tộc, ta không hiểu được mỗi ngày nàng ta đang đắc ý cái gì.

Ta không phải không giống, là giỏi nhất. Nàng ta mỗi lần đều nhẹ nhàng mà sửa đúng ta.

Người ta nói một núi không thể có hai hổ, người thông minh thì nhìn nhau không thuận mắt, cho nên khi ta nói người nam tử đó rất không giống bình thường, nàng ta nhướng mi nhìn ta rất lâu, nói : còn không giống hơn ta?

Bạn đang đọc Tam Sinh Tam Thế Bồ Đề Kiếp của Đường Thất Công Tử

Truyện Tam Sinh Tam Thế Bồ Đề Kiếp tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HelenWinter
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 275

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.