Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Hàng Châu sụp đổ

Tiểu thuyết gốc · 2113 chữ

Suốt một tiếng đồng hồ, mưa bom bão đạn ập xuống thành Hàng Châu, lần này chủ yếu là mặt thành, đánh cho quân Minh phòng thủ kinh hồn bạt vía. Số dân phu, binh lính chết không biết bao nhiêu mà kể. Khí giới thủ thành tổn thất càng vô số.

Đám tráng đinh lấp hào tổn thất càng thảm trọng, sau đợt tên đạn đầu của quân Minh, họ được quân Vạn Xuân trang bị cho mấy tấm khiên gỗ đơn xơ, ít nhiều có thể đỡ được chút tên đạn. Đôi ba nhóm còn được trang bị những tấm ván gỗ ghép lớn, cần mấy người khiêng, che đạn cho đám khác khiêng bao đất, món này đỡ tên hiệu quả hơn hẳn.

Dẫu có vậy, tên đạn quân Minh vẫn giết không ít người. Chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ thôi đã có gần vạn người thương vong. Xác chết cũng bị tận dụng, thay cho bao đất, ném xuống mà lấp hào, đỡ mất công vận chuyển.

Với sự trả giá lớn như vậy, hơn trăm mét hào trước cổng thành Hàng Châu nhanh chóng bị lấp đầy, quân Vạn Xuân muốn tiến công qua dễ dàng hơn nhiều rồi. Đám tráng đinh người Hán sau khi hoàn thành công việc được thả tự do như lời đã hứa, lập tức tứ tán mà chạy, không dám quay đầu lại, đám người Vạn Xuân này không khác gì ác ma, quân Minh trên thành cũng không phải hạng lương thiện. Đều là người xấu cả, họ phải nhanh chân về nhà gói ghém đồ đạc mang theo gia quyến đi tránh nạn, đất Hàng Châu không ở được nữa rồi.

Đám tráng đinh này đi thì lại có một đám khác thay thế, lần này số lượng ít hơn, chỉ cỡ vài ngàn, trang bị tinh tế hơn hẳn, đều mang ván to mà đỡn tên. Chúng nhanh chóng áp sát tường thành, ra sức mà đào đục. Tường thành cứng rắn đâu cõ dễ đục thủng như thế, quân Minh trên thành dầu sôi, nhựa thông, đá, gỗ trút xuống như mưa, đám này còn thảm hơn đám lấp hào nhiều lần. Chết vô số, còn toàn là những cái chết thảm khốc như đá rơi vỡ đầu hay bị dầu sôi chiên chín, thảm không nỡ nhìn.

Chúng ra sức đục tường thành, đào hố dưới chân thành, nhét vào đó những bao thuốc nổ quân Vạn Xuân đưa cho. Trả giá cả ngàn sinh mạng mới nhét được thuốc nổ đủ trăm mét tường. Dưới chân thành, xác chết tráng đinh chất đầy, quân thủ thành vạn phần bất đắc dĩ nhưng vẫn phải cắn răng mà tàn hại đồng tộc. Chỉ là họ không biết, ngoài đám tráng đinh người Hán, trong đội ngũ này có không ít người Đông Doanh.

Họ là lính đánh thuê Vạn Xuân thuê về, làm pháo hôi, thực hiện những nhiệm vụ cảm tử. Dĩ nhiên, lương cho họ rất là hậu hĩnh, gia đình, con cháu họ còn có cơ hội được đến Vạn Xuân sinh sống. Quá có lời. Kẻ nào có gia đình thì cố gắng, kẻ không có thì tiền lương hậu quá đủ cho chúng tiêu sài, chưa kể sau khi kết thúc còn được thỏa sức cướp phá. Đi theo quân Vạn Xuân cướp phá béo bở hơn làm hải tặc nhiều. Chính bởi vậy, theo chân quân viễn chinh Vạn Xuân lần này, có đến hàng ngàn hải tặc quanh vùng, chúng thèm muốn Đại Minh lâu rồi, nay mới có cơ hội.

Thuốc nổ vừa nhét đủ, lính đánh thuê Đông Doanh núp kín khi nãy lập tức điểm ngòi rồi chạy vội ra sau nằm sấp xuống, khiên che kín người.

“ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM”

Tiếng nổ ầm ầm như sấm dậy, đất trời đảo điên ngỡ như trời sập. Đất đá, khói bụi bắn ra tứ phía, cao đến tận trời, trăm mét xung quanh không một thứ gì đứng thẳng. Tráng đinh, lính đánh thuê Đông Doanh đều hôi phi yên diệt, không còn một mảnh.

Dư ba qua đi là một màn mưa máu, máu tươi nội tạng mảnh nhỏ rơi lả tả như mưa xuống đất, Tu La tràng cũng chỉ đến thế mà thôi. Đợi khói bụi qua đi, một khung cảnh hùng vĩ mà cả người Vạn Xuân lẫn người Minh sợ rằng đời này không có cơ hội chứng kiến lần thứ hai. Tường thành Hàng Châu, lịch sử hàng trăm năm, biết bao đời bồi đắp, xây dựng theo tiêu chuẩn để làm kinh thành này ầm ầm đổ sập. Cả trăm mét tường thành cao chục mét nay đổ sập, khắp nơi đều là vụn đất đá, gạch gỗ cùng bộ phận cơ thể người.

“Đây là người có thể làm được sao.” Một tên lính đánh thuê Đông Doanh thì thầm.

“Đây là thiên phạt sao? Trời muốn vong Đại Minh sao?” một tên lính thủ thành đứng ở rất xa nơi sụp đổ nỉ non, hai mắt vô thần.

“Đây là sức mạnh của Vạn Xuân, sức mạnh của khoa học kỹ thuật.” Vũ Đại Hải trên lưng ngựa, mắt sáng rực nhìn về phía thành Hàng Châu nói.

(Mọi người tham khảo cảnh công thành trong phim Kingdom of heaven hay Chúa tể của những chiếc nhẫn phần 2 cho dễ tưởng tượng cảnh thành sụp đổ nhé)

“Lính đánh thuê đi trước mở đường, toàn quân xuất kích, công phá Hàng Châu.” Đại Hải vung đao, hào tình vạn trượng mà hét lớn.

“GIẾT! CÔNG PHÁ HÀNG CHÂU!” Binh lính điên cuồng hét lớn, khung cảnh vừa rồi quá chấn động, họ phải hét lên mới phát tiết được nỗi lòng này.

“TÙNG TÙNG TÙNG TUUUUU TUUUU TUUUU” Trống trận, kèn lệnh liên hồi, thúc giục đoàn quân tiến bước.

“GIẾTTTTTTTTT!”

“GIẾTTTTT! CƯỚP SẠCH HÀNG CHÂU!” lính đánh thuê rú lên man rợ, buông giò mà chạy, thẳng hướng Hàng Châu. Chúng không cần thúc giục gì cả, vì lúc này đây, chúng đã ngửi thấy mùi tiên, mùi tài bảo mỹ nữ đang chờ đón.

Quãng đường quá ngắn ngủi không tốn mấy sức đã vượt qua, lính đánh thuê tay lăm lăm chiến đao, vượt qua đống đổ nát nhảy vào trong thành. Quân Minh từ bốn phương tám hướng lập túc xông ra lỗ hổng để chặn giặc. Hai bên gặp mặt là đâm bổ vào nhau chém giết, huyết hoa đầy trời, chân tay cụt lủn văng tứ tung. Tên đạn như mưa.

Một tên lính đánh thuê chặt phăng đầu lính Minh đối diện, mắt tươi phun ướt mặt hắn, hai mắt đỏ sòng sọc điên cuồng, hắn thè lưỡi, liếm lấy dòng máu ấm, cười lên thích thú, trông không khác gì ác quỷ. Nơi khác, tên quân thủ thành vừa xuyên ngọn giáo qua ngực một tên lính đánh thuê, chưa kịp rút ra đầu đã bị một thanh rìu nặng bổ đôi, không khác gì dưa hấu, máu tươi, óc trắng phun bắn cả vào đồng bạn.

Cận chiến hết sức thảm thiết, quân Minh trang bị tốt hơn nhưng tinh thần kề bên hỏng mất, chiến đấu trong tuyệt vọng. Lính đánh thuê trang bị tạp nham, đủ kiểu, đủ thể loại, được cái đánh đấm điên cuồng, khát máu, toàn chơi kiểu mạng đổi mạng, hoàn toàn lấn át quân thủ thành.

Trận chiến đang diễn ra hết sức căng thẳng thì cổng thành Hàng Châu bị đánh sụp. Chiếc cổng bằng gỗ cứng, khảm sắt, chống lại được cả đại bác nay bị đặt thuốc nổ, đánh sụp từ phía trong, lính đánh thuê làm chủ hoàn toàn cổng thành, dọn sạch chướng ngại vật chờ đợi đại quân tiến đến.

Cổng thành rộng mở, Hàng Châu chào đón quân Vạn Xuân. Hàng vạn binh sĩ lập tức tiến vào tiến hành đồ sát. Quân thủ thành thấy cổng đổ, tâm như tro tàn, lập tức tháo chạy, không mấy ai còn đủ dũng cảm để chống lại.

Khắp cả thành là ánh lửa, tiếng kêu chém giết, tiếng la hét. Dân chúng, binh lính nhà Minh xô đạp lên nhau mà chạy, những ai có dũng cảm, có dũng khí thì tìm khí giới ở lại chống địch. Những người dũng cảm này số phận cũng không tốt đẹp gì, phần lớn bị bắn chết, không thì bị chém thành thịt nát. Dũng cảm là tốt nhưng đối đầu với một đội quân tinh nhuệ, trang bị tận răng, sĩ khí ngẩng cao thì dũng cảm thôi vẫn chưa đủ.

Đến chiều tối, thành Hàng Châu hoàn toàn luôn hãm, ai chạy được thì chạy cả rồi, không chạy kịp thì chỉ biết ôm nhau run sợ, phó mặc cho số phận. Chiến tranh là nơi khiến con người ta điên cuồng, biến con người thành dã thú, trong cơn say máu, không ai biết mình sẽ làm những gì.

Lính đánh thuê Đông Doanh thả sức cướp bóc, hiếp giết, chúng giết người vô tội vạ, không phân biệt già trẻ gái trai, thích là giết. Chúng phá cửa lao vào nhà, chém chết gia chủ, cưỡng bức nữ chủ sau đó cũng kết liễu đối phương, lục lọi đồ đạc, cướp bóc tài sản. Đám hải tặc này chỉ dám cướp bóc nhà tiểu thương, dân chúng bình thường thôi nhưng dẫu vậy cũng khiến chúng rất là thích chí, dân chúng Hàng Châu quá giàu có rồi, giàu hơn bọn ngư dân làng chài Cao Ly nhiều.

Lính Vạn Xuân tuy cũng tham gia chém giết nhưng ít nhất còn giữ được đôi ba phần quân kỷ, họ hành động theo đội, chiến lợi phẩm thống nhất nộp lên, 2/3 về quốc khố, 1/3 tự chia. Mỹ nữ thì họ cũng thích đấy nhưng không mấy ai làm như đám hải tặc, họ được dạy ở doanh trại là tôn trọng phụ nữ, thứ hai là cũng sợ bị bệnh, ai biết trong đám này, có kẻ nào mang bệnh không, dính phải bệnh da liễu, phụ khoa thì bêu, mang tiếng xấu cả đời, bởi lẽ vậy binh lính Vạn Xuân rất tự hạn chế. Trường hợp ngoại lệ vẫn là có, con người mà, mỗi người một tính, chiến tranh lại là thứ chất xúc tác khiến nhân tính trở lên vặn vẹo. Chỉ cần không quá táng tận thiên lương thì đồng bạn cũng nhắm một mắt, mở một mắt.

Cả đêm hôm đó, thành Hàng Châu không ngủ, ánh lửa tận trời. Các nhà phú thương, quan lại đều bị quân Vạn Xuân thăm hỏi, giao tiền thì sống, không giao thì chết trong đau đớn. Từng xe từng xe vàng bạc châu báu, lụa là gấm vóc được vận chuyển ra khỏi thành đi đến bến cảng, từ đó chúng sẽ lên thuyền về Vạn Xuân.

Một đêm không ngủ, ngày hôm sau quân lính trưng dụng nhà cửa, tại chỗ nghỉ ngơi. Lính đánh thuê bị tống ra khỏi thành, chúng cướp phá quá ác, không việc gì không làm, quân Vạn Xuân cũng chịu không nổi. Cho chúng về thuyền, từ đó muốn giong thuyền cướp phá đâu cũng được. Dù rất là bất mãn nhưng đám hải tặc không dám nói gì thêm, quân Vạn Xuân quá mạnh, chúng không chống lại nổi, với cả chỉ đêm qua thôi chúng cũng cướp đến giàu sụ rồi, tên nào tên đây tay xách nách mang, còn dắt theo phụ nữ cùng cả súc vật như ngựa dê, hăm hở quay về thuyền. Một chuyến đi cùng quân Vạn Xuân bằng chúng cướp mấy năm, làm người phải biết đủ, nếu không thì…

Quân Vạn Xuân sau một ngày nghỉ ngơi chỉnh đốn lại tiếp tục công cuộc thăm hỏi, quân đi đến đâu là như châu chấu quá cảnh, các nhà phú thương, quan lại, thợ thủ công khổ không tả nổi. Đám này không giết người tùy tiện nhưng cũng chẳng lương tay, ngoan ngoãn giao nộp gia sản thì mong được sống, thợ thủ công thì cùng gia quyến bị tóm đi luôn, cũng có không ít phụ nữ bị bắt đi. Đại Hải muốn nhân đạo nhưng khổ nỗi lính dưới trướng đa phần đều độc thân, Vạn Xuân lại chấp nhận đa thê và rất thiếu nhân khẩu. Được chúng tướng khuyên can, hắn cũng gật đầu cho việc bắt phụ nữ trẻ Minh triều về làm vợ. Hơi dã man nhưng thời đại này chính là thế.

Bạn đang đọc Tân Phục Hưng sáng tác bởi hoangdinh2125
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdinh2125
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.