Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phù Không Đảo Babylon (2)

Phiên bản Dịch · 1530 chữ

Chương 27: Phù Không Đảo Babylon (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Trên mái vòm có dùng một chiếc đèn pha lê làm ánh sáng chính, càng khiến cho không gian càng trở nên tuyệt đẹp và sang trọng, cho dù là đang bay trên không trung cũng không cảm thấy lắc lư, lay động chút nào. Vách tường đối diện cửa khoang chính treo một bức chân dung của Thác Ni Tư Phu.

Bức chân dung mang màu sắc rực rỡ và tươi sáng. Bên trong bức họa là Thác Ni Tư Phu với một nụ cười rất vũ mị, vũ mị đến mức khiến cho người ta xúc động muốn bay lại xé bức tranh thành từng mảnh nhỏ.

- Tốt, Cục cưng. Chúng ta cần trải qua quá trình xác nhận một chút...

Thác Ni Tư Phu vươn tay, ngay lập tức có người đưa một vật vuông vức đưa tới tay hắn.

Thác Ni Tư Phu nhấn một cái lên thiết bị đó, trên đó hiện ra một cái màn hình, từ hôm qua Alan đã biết được cái đồ chơi này gọi là máy tính thông minh, thiếu úy gay nói cho hắn biết thứ này có thể trợ giúp mọi người xử lý mọi việc lớn nhỏ trong sinh hoạt hàng ngày.

Từ trước tới nay Alan chưa từng gặp qua vật này, mà từ sau khi tiếp xúc với Thác Ni Tư Phu, những đồ vật mới mẻ này xuất hiện trước mặt hắn ngày càng nhiều.

Ngón tay Thiếu úy vừa nhấn trên màn hình máy tính thông minh vừa nói:

- Chúng ta sẽ nhập cảnh tại cảng Nữ Thần Tự Do. Các máy bay tiếp dẫn của các khu hành chính khác cũng sẽ đến nơi đó xin nhập cảnh. Đến lúc đó ngươi và những người dự thi khác sẽ được chào đón bằng một nghi thức long trọng. Đoạn đường từ cảng Nữ Thần Tự Do đến căn cứ huấn luyện có hàng vạn cư dân Babylon hoan nghênh chào đón các ngươi, chú ý các ngươi! Ừm, Chúng ta còn một giờ nữa sẽ đến bến cảng....Ấy chết, chỉ còn một giờ thôi sao?

Thiếu úy ném máy tính thông minh xuống, ôm mặt thét lên, tựa như một người phụ nữ đang hết sức lo lắng. Hắn nhảy dựng lên hét lớn:

- Nhanh, nhanh thay quần áo cho bảo bối của chúng ta.

Alan nhíu mày, nhìn áo khoác da do La Ân tặng đang mặc trên người rồi nói:

- Ta có quần áo rồi.

- Cái này mà gọi là quần áo sao? Lạy Chúa! Bọn chúng chỉ là một bó da rẻ tiền được khâu lại với nhau, nó thậm chí còn không vừa vặn! Mặc như vầy mà ra sân chẳng phải mặt mũi của ta sẽ bị ngươi làm cho mất hết sao, mọi người sẽ nói:

- Nhìn kìa! Thác Ni Tư Phu cao quý và xinh đẹp vậy mà lại tiếp dẫn một đứa con hoang từ Khu 13! Không được, điều này tuyệt đối không được xảy ra!

Thác Ni Tư Phu đột nhiên nổi giận đùng đùng, cặp mắt được kẻ viền và đánh phấn lúc này như vừa nuốt phải lửa:

- Ngươi nhất định phải ra sân một cách hoàn mỹ, trang phục phải sang trọng và quý phái, đây mới là phẩm chất mà ta cần, chứ không phải đống quần áo jacket rách rưới trên người ngươi.

- Phẩm chất đó hiểu không!

Cường điệu từ này một lần nữa, thiếu úy gay đi ra cabin, gầm thét ở ngoài hành lang:

- Uẩn Thinh! Tên hỗn đản, nhanh lấy quần áo ta chuẩn bị cho Bảo Bối mang lên đây. Ta cho ngươi 10 giây!

Một lát sau, một thanh niên mặt mày nho nhã hốt hoảng chạy vào cabin. Trên tay của hắn mang theo một cái vali xách tay màu xám bạc, Thác Ni Tư Phu cướp lấy cái vali, ngồi xuống ghế sau đó mở nó ra. Bên trong tự động xếp ra một cái kệ treo áo, trên kệ áo là một bộ âu phục màu đen, ngoại trừ áo và quần, trong rương còn bao gồm các phụ kiện khác. Từ đồ lót đến áo sơ mi, cho tới giày phù hợp, lại có cả nơ đeo cổ áo cùng thắt lưng da, tất cả mọi thứ đều đầy đủ.

Nhìn về phía Alan, Thác Ni Tư Phu ra lệnh:

- Mặc bọn nó vào đi!

- Ở chỗ này luôn sao ?

- Không sai!

Khi Alan cởi gần hết quần áo trên người chỉ còn mỗi một chiếc quần lót, lúc này hai mắt Thác Ni Tư Phu phát sáng lên:

- Nhìn vào những đường cong cơ bắp cân đối cùng tỷ lệ hoàn mỹ này. Bảo bối, ngươi thật sự là xinh đẹp đến mức làm cho người khác tán thưởng...

Thiếu úy thậm chí còn bóp mông Alan một cái, con ngươi thiếu niên nở to ra, cơ hồ muốn phát rồ mà cầm đao chém tên biến thái này! Cuối cùng hắn vẫn phải từ bỏ ý nghĩ đó mà mặc âu phục vào, lúc đứng trước gương, Alan cơ hồ không nhận ra mình trong gương.

Áo sơ mi trắng phối hợp cùng âu phục màu đen, hai loại màu sắc đơn giản kết hợp lại với nhau tạo thành một vẻ đẹp cô đọng nhất.

Thắt lưng cố định phần eo lại, tay áo hẹp cùng nơ đeo cổ khiến cho Alan thay đổi hắn, từ một đứa trẻ hoang dã lúc này lại mang một chút vẻ sang trọng cùng quý phái. Lại phối hợp với thân hình đã dần hiện ra đường nét của hắn, đôi mắt màu đỏ tươi cùng với mái tóc màu bạch kim vô cùng kiêu ngạo, làm Thác Ni Tư Phu bên cạnh càng xem càng ưa thích.

- Tiểu mỹ nhân của ta, nhanh đến đây nào. Ngươi thật sự là xinh đẹp! Ta dám đánh cược, những tên kia vừa nhìn thấy ngươi khẳng định sẽ điên cuồng vì ngươi. Ngươi đơn giản chính là...

Thác Ni Tư Phu đung đưa ngón tay suy nghĩ một hồi rồi mới chỉ vào Alan nói:

- Siêu sao! Không sai, ngươi sẽ trở thành siêu sao trong lòng bọn họ.

- Thiếu úy, tóc của hắn...

Trợ lý Uẩn Thinh đứng bên cạnh nhắc nhở.

Thác Ni Tư Phu vỗ đầu của mình:

- Đáng chết, tý nữa thì quên chuyện quan trọng này.

Thiếu úy nhận lấy một cái kéo màu bạc trên tay trợ lý, sau đó bắt đầu tạo kiểu tóc cho Alan.Trong sáu tháng huấn luyện tại doanh trại, Alan cũng không có thời gian rảnh rỗi mà chăm chút cho mái tóc, thế là sau khi ra khỏi doanh trại thì tóc đã dài hơn trước rất nhiều. Mà bây giờ, từng sợi tóc màu bạch kim rớt xuống sau mỗi nhát cắt của thiếu úy, một bên tạo kiểu tóc mới cho Alan, Thác Ni Tư Phu cũng nhân tiện nói cho hắn một số việc:

- Nghe này Bảo Bối! Ngươi và những đứa trẻ của những khu hành chính khác sẽ được một thầy giáo chỉ dạy trong một tháng. Một tháng sau Trò Chơi Sinh Tồn sẽ chính thức bắt đầu. Ta đã tìm hiểu trước rồi, thầy giáo của ngươi chính là Hughton. Lão nhân này trước kia là một Thiếu Tướng, đồng thời cũng là một đại sư ở phương diện vũ khí. Ta có một lời khuyên dành cho ngươi, lão đầu Hughton muốn ngươi làm cái gì, ngươi hãy cẩn thận đi hoàn thành nó ngay.

Alan nghĩ thầm, cuối cùng thì gia hoả này cũng nói một chút thứ có ích.

- Tốt rồi.

Khi Thác Ni Tư Phu buông cái kéo xuống, Alan nhìn vào trong gương thì thấy đầu tóc rối bời trước kia của mình đã không còn. Thiếu úy tạo cho hắn một kiểu tóc đơn giản nhưng lại đầy nam tính, ngay cả Alan cũng khó mà tin những thay đổi của mình, hiện tại trông hắn đẹp trai hơn trước rất nhiều.

Lúc này, trong cabin cũng vang lên tiếng thông báo, còn 10 phút nữa là máy bay sẽ hạ cánh!

Tất cả mọi người trở lại chỗ ngồi của mình, thắt dây an toàn lại. Sau khi hoàn thành những việc này, cửa sổ mạn tàu ở trước mặt Alan cũng mở ra.

Đây là một cửa sổ hình chữ nhật, đủ để nhìn thấy những cảnh vật bên ngoài. Những gì hiện ra trong mắt hắn lúc này là một bầu trời xanh cùng những đám mây trắng. Đột nhiên một vùng đất dốc lọt vào tầm nhìn của Alan. Trên mặt đất có vô số tòa nhà cao chọc trời, Thành phố thép này nằm lơ lửng giữa bầu trời, cách mặt đất gần cả ngàn mét.

Đây chính là Đảo bay Babylon, sáng chế vĩ đại nhất của nhân loại sau cuộc chiến Rạng Đông.

-------

Mỗi ngày từ 2-5 chương.

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 179

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.