Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phù Không Đảo Babylon (1)

Phiên bản Dịch · 1535 chữ

Chương 26: Phù Không Đảo Babylon (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Mễ Linh bóp cò súng.

Có thể do Alan hơi thấp, nên viên đạn bị bắn trượt.

La Ân đã từng nói, lúc Nguyên lực còn chưa đủ mạnh, súng ống đích thật là lựa chọn tốt nhất.

Ưu thế của bọn nó rất rõ ràng, nhưng nhược điểm cũng nổi bật. Chỉ cần lẩn tránh được đường bắn của súng ống, uy lực có lớn hơn nữa cũng không có đất dụng võ.

Cho nên lúc Mễ Linh nhặt súng ngắm lên, Alan đã sớm tính toán ra đường đạn bay khi nàng bắn, đồng thời đã lẩn tránh trước.

Khoảng cách giữa hắn và Mễ Linh chỉ có sáu bảy mét, trong lúc mấy lần mà Alan chuyển hướng né đạn thì cũng đã rút ngắn khoảng cách, mà lúc này, Mễ Linh thậm chí còn không kịp bắn ra phát súng thứ hai! Alan nghiêng người lao xuống bên trái của nàng, tố chất thân thể gấp ba lần người thường khiến cho động tác của hắn nhanh nhẹn như báo săn.

Không có thương hại, không do dự, cuồng đồ trong tay hóa thành một đường nguyệt hồ màu đen lướt qua cổ Mễ Linh.

Huyền Nguyệt trảm kích lại cộng thêm tính chất sắc bén của cuồng đồ đã làm đầu thiếu nữ bay lên, cuối cùng rơi xuống lăn vào gần thi thể của Mao.

Nhìn cái xác không đầu ngã lên mặt đất, Alan đứng thẳng người, trong mắt chợt có vẻ phức tạp, cuối cùng lại bình tĩnh trở lại.

- Ta đồng tình với ngươi, nhưng so với sự đồng tình đó, ta càng căm ghét bị lừa gạt hơn.

Lưu lại câu nói này, Alan cầm đại đao rời đi.

Lúc hoàng hôn, ma năng phi hạm đáp xuống trên một mảnh thung lũng. Đuôi khoang thuyền mở ra, La Ân ở bên trong phất phất tay:

- Vào đi.

Lúc phi hạm bay lên một lần nữa, nhìn qua cửa sổ bên mạn tàu, khu rừng dần dần thu nhỏ. Nhìn vùng rừng rậm kia, Alan cảm thấy mình bỏ qua nhiều thứ, những thứ đó vĩnh viễn nằm tại đây.

Hôm sau, Alan mặc quần áo doanh phục mới do La Ân chuẩn bị cho hắn. Trừ áo chẽn cùng quần ngụy trang giống ban đầu ra, còn có thêm một cái áo khoác da màu đen.

Thời gian đã qua nửa năm, thời tiết mùa hè từ lúc hắn nhập doanh giờ cũng biến thành trời đông giá rét như hiện tại. Khi Alan tỉnh lại, bên ngoài doanh trại tuyết đã phủ kín khắp nơi.

Trong bông tuyết, từng đốm Nguyên lực có màu sắc kì dị bay đầy trời, mỹ lệ giống như sáng sớm của năm năm trước, nhưng bây giờ Alan đã không phải là hắn của năm năm trước.

Qua nửa năm huấn luyện với cường độ cao, khiến hắn tăng thêm 5 centimet. Cơ thể lúc đầu vốn hơi gầy giờ đây cũng có chút đường cong của cơ bắp. Hiện tại hắn giống như là một đứa bé lớn mười bốn mười lăm tuổi.

Hắn từ doanh trại đi ra, ma năng phi hạm cùng La Ân đã sớm chờ ở quảng trường. Thiếu Úy phất tay với Alan:

- Nhanh lên đi, gia hỏa này sẽ ngươi đưa đi khu đồn trú mặt đất số 13. Ở nơi đó, sẽ có người dẫn ngươi đi Babylon.

Alan đến gần, nói với La Ân :

- Cảm tạ ngươi thời gian qua đã chỉ đạo ta, Thiếu Úy.

- Người ngươi nên cảm tạ là chính mình, cố gắng sống sót nhé tiểu tử.

La Ân dùng sức vỗ bả vai Alan, sau đó đẩy hắn lên đuôi khoang thuyền của phi hạm.

Lúc cửa khoang dần dần đóng lại, La Ân đột nhiên lớn tiếng nói:

- Nghe này Alan, có đôi khi chúng ta nhất định phải bỏ qua một điều gì đó, thậm chí là biến mình thành ma quỷ những vĩnh viễn đừng bao giờ quên một điều, có nhiều thứ chúng ta cần phải kiên trì. Nếu không thì nơi chờ đợi ngươi là Địa Ngục chân chính.

Nghe được câu này, cách cửa khoang đã đóng lại, ngăn cản tầm mắt giữa hai người La Ân và Alan nhưng mà trên mặt Alan lại dần dần nở một nụ cười.

La Ân khiến cho nội tâm của hắn trở nên lạnh lùng tàn nhẫn, nhưng lại vẫn có một tia ấm áp.

.......

Alan chưa từng ngại ngùng giống như bây giờ.

Hắn ngồi yên một chỗ, cúi thấp đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm xuống hai chân. Có một giọng nam ôn nhu không ngừng thỏ thẻ vào tai hắn:

- Có ai nhìn thấy sơn móng tay của ta không ? Chúa ơi! Bọn chúng lại biến đi đâu mất rồi, nhân gia thật đáng thương mà, móng tay không sạch sẽ tý nào. Thượng Đế ơi! Ta đã nói với các ngươi là quần áo nhất định phải ủi cho thẳng thắn, cái này gọi là đạo đức sống. Là đạo đức đó, hiểu không? Các ngươi đều là những tên gia hỏa thô tục.

Một nam nhân liên tục lải nhải cằn nhằn, đột nhiên đưa ngón tay xuống dưới cằm Alan, sau đó nâng đầu hắn lên. Đập vào trong mắt Alan là gương mặt một người đàn ông với đôi mắt được kẻ viền đánh phấn, có cả lông mi giả nữa, cùng với đôi môi được thoa son. Lúc nhìn thấy gương mặt này, xém chút nữa Alan đã muốn tự chọc mù đôi mắt của mình.

- Bảo Bối yêu dấu, nói cho ta nghe thử vì sao ngươi lại rầu rĩ không vui thế này, ta nói cho ngươi biết nè, sắp đến Babylon rồi nha. Vậy nên ngươi hãy vui lên một chút.

Nam nhân này nháy mắt, một cái miệng thoa toàn son càng lúc càng dí sát mặt Alan, gần đến mức bất cứ lúc nào cũng có thể dán vào mặt hắn.

Alan cắn chặt hàm răng, bởi vì nghiến mạnh quá mà phát ra tiếng kèn kẹt. Hắn duỗi tay nắm chặt Cuồng Đồ bên cạnh, trong lòng lúc này không ngừng gào thét:

Tên gay kia, để cho ta dùng một đao này chém chết ngươi.

Hắn đương nhiên không thể chém tên này.

Trước tiên chưa nói đến việc tên gay đáng chết này là quan chức của Chính Phủ Liên Bang đang dẫn hắn về Babylon, thứ hai là thực lực của tên này cũng tương đương với La Ân , thực lực như vậy không phải là thứ mà Alan có thể chống lại.

Trong đầu hắn nhanh chóng có hàng loạt suy nghĩ lướt qua, nhưng gương mặt đáng chết này càng lúc càng ép đến gần mặt hắn, Alan không dám chắc liệu mình có thể kiềm chế lý trí của bản thân được bao lâu nữa.

Tên gay này có tên đầy đủ là Thác Ni Tư Phu, hắn có một ít Ham mê đặc biệt. Trong đó có một loại nghiêm trọng nhất, chính là thích ăn mặc trang phục của nữ nhân. Hắn mang một mái tóc giả màu vàng uốn lọn theo người Pháp xưa, trên người mặc một bộ áo dài lông thú được chế tác thủ công dành cho nữ nhân, phối cùng một chiếc quần dài bó sát, dưới chân mang một đôi giày cao gót màu tím viền đính kim cương.

Khi lần đầu tiên nhìn thấy tên gay này, Alan liền nghĩ người trên Babylon chắc đều bệnh hoạn, mà lại bệnh cũng không hề nhẹ.

Đương nhiên, người bệnh hoạn chỉ có Thác Ni Tư Phu thôi. À quên, hắn thích được người khác gọi hắn là Tortorella hơn.

Alan hiện tại đang ở trên một chiếc máy bay vận tải cỡ trung, máy bay vận tải chia làm hai loại, một loại chuyên dụng để chở người, một loại khác chuyên dụng để chở trang thiết bị hoặc vật tư.

Lúc này hắn đang ở một chiếc phi hạm chuyên dùng để chở người, khoang thuyền so với phi hạm tuần tra trước kia hắn từng ngồi rộng rãi hơn nhiều, ước chừng có thể chứa được một trung đội cỡ 50 người.

Thế nhưng không gian trong máy bay này đã bị cải tạo thành một quán nar tư nhân. Từ cửa tự động đi vào là đến một cái quầy Bar hình cung, phía trên treo đầy ly đế cao, phía sau có một dãy tủ, trong tủ chứa đầy rượu Whisky cùng Brandy.

Mặt sàn được lót bằng kính cường lực, bề mặt đã được đánh bóng, bởi vậy khi có ánh đèn chiếu đến sẽ tạo nên một loại ánh sáng mờ ảo mông lung ở trong không gian, khiến cho cabin có một bầu không khí ái muội mập mờ.

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương.

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.