Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lộ Thiến (2)

Phiên bản Dịch · 1507 chữ

Chương 36: Lộ Thiến (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Mấy cây cột kim loại lớn vây kín khu vực trung tâm, khiến nó tách biệt với các phòng luyện tập.

Ghế kim loại hình vòng cung xếp dựa vào nhau, ở giữa là một khoảng trống bằng phẳng.

Có khác nhiều người tập trung ở đây, họ đi theo từng nhóm nhỏ chọn ghế ngồi nói chuyện.

Lúc Alan đi vào có rất nhiều người chú ý đến hắn.

Alan quan sat bọn họ, thấy được rất nhiều thứ.

Có hai người thiếu niên nhìn hắn không chút thiện cảm, còn thiếu nữ thì miễn cưỡng nở nụ cười với hắn.

Bọn họ nhìn hắn một lúc rồi lại cúi đầu tiếp tục thảo luận về các chủ đề trước đó.

Alan ngồi xuống bên cạnh một thiếu niên, nhìn mặt người này có lẽ hơn hắn một hai tuổi.

Tóc màu nâu nhạt che đi một bên mặt, làn da tái nhợt dường như ăn uống không đầy đủ dinh dưỡng.

Thân hình người đó hơi gầy, tứ chi phát triển theo chiều dài, còn chiều rộng hơi khiêm tốn một chút.

Trên tay anh ta là -Brain- thiết bị điện tử thịnh hành nhất hiện nay, mấy ngón tay của anh ta linh hoạt xoay trái xoay phải, dường như hắn đang chơi trò chơi.

Màn hình là hình ảnh con chuột hamster được điều khiển để né tránh các chướng ngại vật.

Nhưng tại khúc rẽ, một quả bóng bay trúng vào hamster, âm thanh của hệ thống vang lên báo hiệu trò chơi kết thúc.

Thiếu niên siết chặt nắm đấm, thốt lên:

- Mẹ nó, lại chết ở chỗ này.

Cảm thấy sự có mặt của Alan ở bên cạnh, thiếu niên quay sang làm vẻ mặt ngoài ý muốn, hắn lắc lắc -Brain- trên tay nhìn Alan và nói:

- Chơi thử không? Dùng nó luyện phản xạ cũng không tệ.

- Cảm ơn, nhưng ta vừa luyện tập ở phòng huấn luyện rồi.

Ngừng một lúc Alan nói tiếp:

- Ngươi khỏe chứ, ta là Alan.

- Anh Ninh.

Thiếu niên xưng tên của mình, hắn cười như không cười:

- Ngươi đến tìm đồng minh cho trò chơi sắp tới à?

- Còn ngươi?

Anh Ninh thả lỏng người:

- Giống nhau thôi nhưng ta không phải người giỏi giao tiếp. Cho nên ngươi thấy đấy, ta đã đến đây vài ngày vẫn chưa tìm được người nào. À, mà trông ngươi hơi lạ, hôm nay mới tới đây phải không?

- Ngươi tới rất lâu rồi ư?

Alan thoáng ngạc nhiên.

Anh Ninh còn kinh ngạc hơn:

- Chắc ngươi cũng biết, kết làm đồng minh, lúc đầu sẽ cùng một chiến tuyến hỗ trơ nhau, cuối cùng lại biến thành kẻ thù tiêu diệt lẫn nhau, chỉ còn một người duy nhất. Đó là luật chơi từ bao năm nay.

Alan có chút xấu hổ nói:

- Thực ra, người huấn luyện của ta cũng vừa mới nói cho ta điều đó.

Anh Ninh cười rộ lên:

- Xem ra người huấn luyện của ngươi đúng là loại không ra gì.

Alan nhớ lại hình ảnh nửa say nửa tỉnh của Hưu Đốn, hắn gật đầu cười:

- Ta cũng thấy vậy.

Hai người cùng nhau cười một hồi lâu, trong khi Alan đang làm quen với Anh Ninh thì có hai thiếu niên đi tới chỗ của hắn.

Đó là cô gái đã cười với hắn hồi nãy:

- Ngươi có phải là Alan, người vừa phá kỷ lục ở phòng huấn luyện phản xạ à?

Alan miễn cưỡng gật đầu.

Một thiếu niên mặt tàn nhang thò đầu ra và nói:

- Tuyệt quá, Alan. Chúng ta kết làm bạn bè đi, ta là Khanh Luân, bên này là Avril, còn có Vinh Gia Hask, Nordman…

Bọn họ lôi kéo Alan một cách nhiệt tình, mặc kệ Anh Ninh ngồi bên cạnh.

Khanh Luân choàng tay qua vai thủ thỉ vào tai của Alan:

- Đừng bắt chuyện với Anh Ninh, hắn ra là người rất gian manh.

Alan quay lại ghế chỉ còn thấy bóng Anh Ninh đã rời đi.

- Alan phá vỡ kỷ lục của Lộ Thiến làm chúng ta thật hả lòng hả dạ, từ giờ con nhỏ kia hết phách lối…

- Hôm nay có việc vui như vậy, chúng ta đi bar uống vài chén đi?

Alan không khỏi bất ngờ, hắn không nghĩ được ở chỗ này lại có quán bar, đồng thời hắn cũng mới biết tên cô gái tóc vàng tự cao tự đại tên là Lộ Thiến.

Mà đám người xung quanh lập tức kéo hắn ra khỏi khu trung tâm.

Sự nhiệt tình quá mức khiến Alan cảm thấy không ổn, hắn nhìn lướt qua cô gái tên An Vinh, trên mặt cô ta có một chút hoảng hốt, một nụ cười gian xuất hiện, trong lòng Alan đã nổi lên sự cảnh giác.

Quán bar ở khu vực phía tây tương đối vắng vẻ, Alan vừa bước vào bên trong lập tức phát hiện trong quán rượu rất yên tĩnh.

Chỉ có một thiếu niên thân hình mập mạp giống như một ngọn núi thịt, phần áo bên ngoài không che kín được thân thể để lộ ra vòng thịt mỡ.

Những kẻ đóng vai những người bạn thân thiết lúc nãy đóng cửa lại, xoay ngược tấm bản thông báo quán đang mở thành đã đóng cửa.

Lúc này, Alan lập tức hiểu ra vấn đề, hắn thản nhiên nói:

- Xem ra, các ngươi mời ta đến không phải uống rượu.

Tên Béo rời khỏi ghế, đặt những bước chân khổng lồ lên sàn tạo thành từng hồi chấn động.

Tảng thịt mỡ trên người rung rinh hỗn loạn theo điệu cười của hắn.

Tên béo híp mắt nhìn Alan và nói:

- Ta là Lục Nguyên, nghe nói ngươi vừa phá kỷ lục của Lộ Thiến?

-Vậy thì sao?

- Không sao, theo ta thấy, một cô gái xinh đẹp hoạt bát, năng động như Lộ Thiến làm người nổi tiếng ngừng ấy thời gian là đủ rồi. Thêm một tên quê mùa cũng học đòi thu hút sự chú ý thật khiến người khác phải đau đầu. Vì lợi ích của mọi người, ta quyết định sẽ bẻ hết chân tay của ngươi.

Tên béo cười hì hì nói, giống như chuyện mà hắn làm hết sức bình thường.

Ánh mắt Alan trở nên nặng nề, hắn lướt qua mấy thiếu niên lôi kéo hắn vào chỗ này:

- Các ngươi cũng nghĩ như vậy?

Cô gái tên An Vinh gật đầu, dấu hai tay toát đầy mồ hôi ở sau lưng. Thiếu niên khác không dám nhìn đối diện Alan, chỉ trừ một người, đó chính là Khanh Luân, khuôn mặt chợt đỏ ngầu, bắt đầu hét lên:

- Đúng vậy, nếu không vì lừa người qua đâ, thì tại sao bọn ta phải tốn hơi sức bắt chuyện với ngươi cơ chứ. Ngươi nghĩ bọn ta muốn kết bạn với một thằng nhóc lông trắng hay sao? Nhưng ngươi đừng vội thất vọng, biết đâu khi mông ngươi làm Lục Nguyên thích thú, bọn ta sẽ suy nghĩ lại.

Vài thiếu niên cười phá lên, tên béo Lục Nguyên nói:

- Ta nói nè, Alan, ngươi biết vì sao ta có thể đại diện do khu 12 hay không? Rất đơn giản, tất cả những kẻ cản đường đều không chịu được sự hấp dẫn khi ở dưới mông của ta.

Alan cũng cười nhạt:

- Thật sao? Nhưng nhân dịp này ta cũng nhắc nhở ngươi, người mà ngồi lên đầu ta chắc chắn sẽ thủng một lỗ lớn đấy, ta không chỉ dẻo dai mà còn… rất cứng!

Lời nói vừa dứt, Alan đã lao tới xô đẩy Khanh Luân, sau đó dùng nắm đấm đánh cho hắn một đòn ngay trên mặt, chiếc mũi phát ra kêu răng rắc.

Hai thiếu niên đứng bên cạnh vội xồ tới ôm lấy Alan, một tên dùng nắm đấm thúc mạnh vào sườn của hắn.

Những người này đều có hai lái lốc xoáy Nguyên lực trong người, lực lượng phát ra không hề nhỏ.

Thân thể Alan chẳng cường tráng đến mức không chịu thương tổn sau mấy cú đấm này nhưng hắn sinh hoạt ngoài hoang dã, lại sống cùng thiếu úy La Ân trong trại huấn luyện, hắn đã quen với những trận đòn đau đớn.

Alan dùng tay nắm chặt cú đấm của đối phương, một chân đạp về sau trúng ngay “ngã ba” của thiếu niên Na Bố khiến hắn lập tức buông Alan ra không dám tiến lại gần nữa.

Thoát khỏi một người, Alan dùng tay chém ngang cổ họng của Vinh Gia, thiếu niên lập tức lùi lại và hít thở khó khăn vì bàn tay của Alan đã chộp lấy, bóp chặt!

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương.

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.