Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vận Mệnh

Phiên bản Dịch · 1516 chữ

Chương 37: Vận Mệnh

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Lục Nguyên vội hét lên, cả tảng thịt to lớn ùn ùn như chiếc xe lu đẩy Alan ngã lên chiếc bàn gần đó.

Thân thể to lớn như con voi lập tức hùng hục bước tới, đạp một cước vào ngực Alan.

Alan lăn người qua một bên, thuận đà duỗi ra một cước, đá vào gót chân Lục Nguyên.

Một đòn quét chân khiến Tên Béo mất thăng bằng, ngã phịch xuống sàn.

Alan vội nhảy chồm lên người tên béo, giáng liên tiếp mấy cú đấm vào mặt Lục Nguyên khiến mắt hắn nổ đom đóm.

Lúc này một âm thanh phát lên từ phía sau, Alan nhấc tay lên đỡ, đó là một chai rượu thủy tinh, mảnh vỡ bay tứ tung, rạch mấy đường đỏ sẫm trên tay hắn.

Nhìn thấy máu của mình nhỏ trên sàn, Ánh mắt Alan trở nên đục ngầu, hắn nhìn Khang Luân không chớp mắt, trên thay thiếu niên kia còn cầm một nửa chai rượu.

Alan tung một cước vào ngực khiến Khang Luân vị văng ra sàn nhà, phần ngực nhấp nhô hơi lõm xuống, hiển nhiên đã bị gãy mấy chiếc xương.

Lục Nguyên nhân cơ hội đó, hắn đứng lên dùng tay khóa chặt Alan, gã quay sang thét lớn vào mặt cô gái ở góc phòng:

- Anh Vinh, mau phế hắn!

Lực lượng của Lục Nguyên không hề nhỏ mà dùng toàn bộ sức lực khóa chặt Alan.

Gã đã dùng đến nguyên lực trong người, Alan mơ hồ nhìn thấy trên cánh tay của gã béo phát ra một loại ánh sáng màu vàng nhạt.

Alan cố gắng thoát ra nhưng đôi tay Lục Nguyên không hề nhúc nhích tí nào.

Cô gái tên Anh Vinh cầm con dao trên tay, khuôn mặt méo mó, bất đắc dĩ đâm con dao về phía Alan.

Đột nhiên cánh cửa sổ sau lưng Lục Nguyên bị nổ tung.

Bóng người lao vụt qua cửa sổ, lăn vài vòng trên mặt bàn rồi nhảy vọt tới sau lưng Lục Nguyên.

Hai bên huyết thái dương của tên béo bị hai cú đấm dí vào, khiến hắn đau nhức vội vàng buông lỏng Alan.

Cảm nhận được cơ hội thoát ra đã tới, Alan túm một tay của tên béo, đôi mắt phát ra một loại ánh sáng màu đỏ.

Alan thét lên, hắn dùng toàn bộ nguyên lực trong người ném văng Lục Nguyên ra sàn nhà.

Anh Vinh đứng bên cạnh bị dọa đến khóc thét, lập tức lùi về sau, con dao đã rơi khỏi tay từ lúc nào.

Lục Nguyên nhất thời không đứng lên được, Alan mới có khoảng trống nhìn lại người đã ra tay giúp mình.

Mái tóc vàng óng ả, buộc giống đuôi ngựa, đung đưa sau lưng.

Trên mặt người đó nở nụ cười cao ngạo, đôi mắt lục bảo sâu không thấy đáy như muốn hút hết tất cả sinh linh khi nhìn vào đó.

-Là ngươi?

Alan bất đắc dĩ thốt ra một câu, thời khắc nguy hiểm vừa rồi, người giúp hắn lại là cô gái tóc vàng từng muốn thu nhận hắn làm thuộc hạ.

Lộ Thiến!

…….

Cánh cửa quán bị phá vỡ, một nhóm cảnh vệ lập tức tràn vào trong quán bar.

Mấy họng súng bóng loáng chĩa thẳng vào các thiếu niên ngăn cản cuộc xô xát, dẫn từng nhóm đi ra.

Không lâu sau, một người mặc lễ phục, làn da vàng vọt, để ria mép dài giống như một con cá trê, đeo găng tay trắng bước tới. Hắn chắp tay, nhìn xung quanh một chút trầm trọng nói:

- Chuyện gì xảy ra ở đây vậy?

- Ngài Si Mông, rõ ràng là Lục Nguyên là kẻ đứng sau toàn bộ chuyện này.

Lộ Thiến nháy mắt nói, sau đó thủ thỉ vào tai Alan:

- Đây là đội trưởng Si Mông, phụ trách bảo vệ tòa nhà, một người rất trọng sĩ diện. Vừa hay tên béo Lục Nguyên lại làm ông ấy vô cùng khó chịu.

Alan “A” một tiếng, yên lặng theo dõi kịch vui.

Si Mông nhìn lướt qua hai người, sự chú ý bị thu hút bởi thiếu nữ tóc vàng:

- Lộ Thiến tiểu thư, chúng ta vừa gặp nhau cách đây không lâu.

Sau khi chào mở lời chào hỏi, Si Mông quay sang Alan, gật đầu nói:

- Alan, hai người có thể rời đi được rồi, chỗ này cứ để ta xử lý.

Alan cảm thấy hơi bất ngờ, bọn họ không cần hỏi chi tiết sự việc liền lập tức tin tưởng cô ta.

Lộ Thiến kéo tay áo của Alan, nhanh chóng rời khỏi quán bar. Họ vừa đi khỏi một lát, trong đó liền phát ra âm thanh kêu gào giống như heo bị chọc tiết của Lục Nguyên . Đôi mắt biếc của Lộ Thiến dường như híp lại, khuôn mặt thoáng nở nụ cười.

- Ông ta dường như rất tin tưởng ngươi.

Lộ Thiến cười phá lên, đưa tay vỗ vỗ trên lưng ba nhịp:

- Đồ ngốc, tất cả các hoạt động xảy ra trong tòa nhà đều không qua mặt được cảnh vệ. Nhóc cho rằng họ không biết Lục Nguyên đang diễn trò gì hay sao?

- Nếu như vậy, tại sao lạ…

Alan nhíu mày suy nghĩ, giống như Si Mông biết rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng cứ để yên, không can thiệp vào.

- Nhóc ngây thơ quá đấy, Si Mông biết rõ từng trong tòa nhà xảy ra chuyện gì, Căn bản bọn họ không thèm quan tâm đến xích mích giữa các tuyển thủ, thậm chí những cuộc đấu tay đôi ân oán rất được khuyến khích, chỉ cần không đe dọa đến tính mạng thì họ không nhúng tay vào. Ngược lại những biểu hiện của chúng ta đều được họ ghi chép lại thành đống tài liệu có giá trị nghiên cứu.

Alan nhớ lại, lúc hắn rời khỏi khu huấn luyện phản xạ, quả thực có vài người dùng “Brain” ghi lại thông tin số liệu. Nhưng lúc đó hắn không biết họ làm vậy với mục đích gì.

- Hey, đừng quan tâm chuyện của con heo trong quán Bar nữa.

Lộ Thiến đụng vào người hắn một chút:

- Lần này là Nhóc thiếu chị đây một món nợ ân tình, thế nào, làm thuộc hạ dưới quyền của ta nhé?

Alan cứng miệng nói:

- Cho dù ngươi không có xuất hiện, ta cũng có thể xử lý tên béo đó, làm thuộc hạ …

Nhìn sắc mặt Alan vẫn như thường, Lộ Thiến rướn mặt của mình lại gần hắn:

- Không phải chứ, qua sự việc lần này, ngươi vẫn không đồng ý?

- Ta nói không thích làm thuộc hạ dưới quyền người khác, nhưng mà, chúng ta có thể làm bạn. Tên của ta là Alan.

Nhìn Alan dơ tay, Lộ Thiến thở dài:

- Cũng được, coi như ta chịu thiệt thòi một chút, bạn bè thì bạn bè.

- Lộ Thiến!

Thiếu nữ nắm chặt tay Alan giới thiệu tên của mình.

Ánh mắt cô bị thu hút vào cánh tay bị thương của Alan, cô cởi một chiếc dây lụa đang cột trên tóc, mái tóc vàng rủ xuống, giống như một cơn sóng êm ả chạy qua.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cô gái giống như ánh mắt trời lúc bình minh, cả người toát lên một màn ánh sáng nhẹ dịu.

Alan đứng ngây ngốc cứ như bị ai đó cướp mất linh hồn.

Đến khi hai tay được chiếc băng rôn quấn chặt, hắn mới dần lấy lại tinh thần. Lộ Thiến thắt dây thành cái nơ hình con bướm, sau đó phất tay nói:

- Được rồi đó, nhớ giặt sạch sẽ rồi trả lại cho ta.

- Ta có thể tìm ngươi ở đâu?

- Đại sảnh, hoặc đến tầng 17 tìm ta.

Lộ Thiến nháy mắt cười với Alan, bóng dáng thiếu nữ dần dần khuất bóng ở phía xa.

Sau cuộc gặp mặt, trái tim băng giá của Alan chìm trong mây mù bấy lâu nay, dường như bị tia nắng của cô gái xua tan đi ít nhiều.

Trong quán Bar, Lục Nguyên và đồng bọn đều bị mang đi, Khang Luân là thiếu niên bị thương nặng nhất, đã được chuyển đến phòng điều trị.

Si Mông đang đứng tài một góc trong quầy rượu, sàn nhà dưới chân hắn còn vương lại mấy giọt máu.

Lão chợt ngồi xuống, lấy từ trong tay áo ra một cái ống nghiệm thủy tinh rồi dùng một tấm khăn tay, quét nhẹ vết máu trên sàn nhà rối đút vào trong ống nghiệm.

Cánh tay run lên một cái, ống nghiệm lập tức trượt vào trong tay áo, đội trưởng đội cảnh vệ thản nhiên đứng lên, ung dung rời khỏi quán bar.

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.