Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tường Vi Có Gai (1)

Phiên bản Dịch · 1519 chữ

Chương 54: Tường Vi Có Gai (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Chạy được gần 500 mét, tiếng súng lại vang lên lần thứ hai tại một gốc cây như sóng xô bờ đá ập đến phía của Alan.

Alan chạy ra khỏi khu rừng đến một mảnh nham thạch, xung quanh chỉ là vô số cây cọ, có dạng như chiếc ô xòe.

Trong đó có một gốc gây đột nhiên rung động mạnh, tiếp đến bóng người gấp gáp nhảy xuống, vội vàng chạy theo hướng ngược lại.

Alan hừ lạnh một tiếng, không truy đuổi nữa.

Tên bắn tỉa này đến lựa chọn khu vực này làm chỗ mai phục chắc chắn không chỉ dựa vào súng ngắm làm chủ công, xung quanh còn có thể có bẫy giăng ra từ trước.

Giây phút này mặc dù tên bắn tỉa hoàn toàn có thể trả đòn nhưng lại lựa chọn quyết định bỏ chạy, chưa biết chừng chỉ là một âm mưu dụ hắn vào bẫy.

Alan chỉ có một mình mà khu vực này lại là một khoảng trống tương đối rộng, trong thời gian ngắn ngủi không thể đuổi kịp tên bắn tỉa, chỉ có thể đưa mắt nhìn bóng người đó rời đi.

Khuôn mặt Alan thoáng hiện lên vẻ nhăn nhó, đưa tay đặt lên vết thương ở bụng. Một màn đuổi bắt vừa rồi khiến hắn bị mất không ít máu.

Alan tìm một chỗ kín đáo, gỡ xuống chiếc giáp phòng ngự trên người.

Hắn xé chiếc áo còn lại thành miếng vải buộc chặt vết thương ở bụng.

Cũng may trường đao của Joe có phần lưỡi không rộng nên vết thương không cầu khâu, sau này vẫn có thể tự liền lại.

Vấn đề chỉ là thời gian.

Xử lý vết thương tương đối ổn thỏa, Alan lại mặc lên chiếc giáp phòng ngự, quay trở lại trong rừng.

Áo của hắn đã không còn lành lặn, cho nên Alan quyết định lấy quần áo của Joe dùng tạm, đồng thời lấy luôn mấy vật phẩm chứa đồ hữu dụng trên người gã.

Ngẩng đầu nhìn lên, dựa vào vị trí của mặt trời để đoán định thời gian, sau đó hắn chui vào lùm cây đi về phía mặt trời lặn.

Cũng ngay khu vực này, sau khi Alan rời đi không lâu, có hai người thiếu niên khác đi vào cánh rừng.

Nhìn thấy thi thể của Hera và Joe cùng lúc. Một thiếu niên đầu tóc nhuộm màu đỏ với khuôn mặt lấm tấm vết tàn nhang nói:

- Xem ra chúng ta chậm chân rồi.

Thanh niên còn lại mang cặp kính lớn, quan sát hai thi thể với vẻ mặt đăm chiêu, hắn nói:

- Cũng may là chúng ta đến chậm.

Thiếu niên tóc đỏ lật thi thể của Hera, ngẫm nghĩ một hồi quyết định không thu lấy bao tay kim loại, loại vũ khí này rất đặc thù không phải ai cũng dùng nó để chiến đấu.

Còn trường đao của Joe đã bị Alan lấy đi.

Hai người dáo dác nhìn quanh liền phát hiện ra hòm chứa đồ mà Alan để lại.

Nhu yếu phẩm bên trong, hầu như còn nguyên vẹn, điều này khiến hai kẻ này hết sức vui mừng.

- Xem ra cũng không phải không thu hoạch được gì.

Thiếu niên đeo kính nhìn quanh bốn hướng, làm ra bộ mặt suy tư, hắn nói:

- Đừng quá tham lam, chúng ta không thể mang nhiều đồ ăn như vậy, lấy đi một chút đủ dùng là được.

- Không cần ngươi phải nhắc.

Người kia cười cười đáp.

Alan để lại chiếc hòm chứa đồ, nó thực sự có sức hấp dẫn với những người khác, giống như thịt thối hấp dẫn chim kền kền vậy.

Thời điểm mọi người mới xuất phát, ban tổ chức đã công bố địa điểm có nhiều rương chứa đồ nhất, chắc chắn mọi người sẽ nhằm đến chỗ này mà tranh giành nhu yếu phẩm.

Còn Alan lại đi về phía Tây, đó là hướng mà hắn và Lộ Thiến sẽ tập hợp.

Không cần biết vị trí của hai người khi tiếp đất là ở đâu, cả hai đã giao hẹn trước sẽ nhắm hướng Tây mà đi.

Vì địa hình ở đó cao hơn, có thể bao quát tầm nhìn ở phía dưới.

Sau khi rời khỏi rừng cây, trước mặt Alan là một khoảng không gian thoáng đãng.

Một con suối cong cong kéo dài từ thảo nguyên chảy tới, một mảng cỏ xanh mơn mơn nhấp nhô trên mặt đất tựa như tấm thảm được bàn tay khéo léo của tạo hóa đan dệt nên.

Phía Tây Bắc là một mảnh rừng rậm nghiêng nghiêng nối liền với thảo nguyên.

Cánh rừng này kéo dài một mạch từ phía Bắc đến phía tây, từ xa nhìn về phía đường chân trời, một tòa núi đá thẳng tắp sừng sững mọc lên.

Núi đá cao chạm đến tận mây, trên đỉnh bao phủ bời một lớp tuyết trắng dưới ánh mặt trời lại như muốn chiếu sáng rực rỡ.

Phía trên đầu Alan, một đàn chim trắng nối đuôi nhau cắt ngang khoảng trời xanh bay về phía chân trời.

Tiếng chim hót réo rát gọi bầy thoáng qua bên tai rồi tắt lịm. Trên thảo nguyên, một đàn hươu đang thong dong gục đầu xuống dòng suối mát. Bỗng nhiên hàng ngũ của chúng chợt rối loạn, đàn hươu nhấp nhổm chạy xa khỏi nguồn nước.

Nguyên nhân là do một con Kiếm Xỉ Bạo Lang xuất hiện, ác thú này là nguy hiểm chủng cấp 3, chúng có thể sử dụng Nguyên Lực trong mỗi lần tấn công.

Không giống với Bạch Phương sinh sống ở vùng khí hậu lạnh giá, Kiếm Xỉ Bạo lang không chỉ có sức mạnh, mà phương diện tốc độ cũng rất kinh khủng.

Trong thời gian ngắn, vận tốc của một con Kiếm Xỉ Bạo Lang có thể vượt qua trăm cây số, lực cắn của nó dư sức xé nát thân thể của người bình thường.

Sự có mặt của Kiếm Xỉ Bạo Lang cho thấy, bên trong mảnh thảo nguyên không hề yên bình như vẻ ngoài của nó.

Alan kiểm tra lại vũ khí của mình, Cuồng Đồ đao đã thủ sẵn trên lưng, trên tay cầm trường đao của Joe.

Hắn ngẩng đầu khóa chặt ngọn núi đá vào trong tầm mắt, muốn đi đến đó cần vượt qua được thảo nguyên, nơi Kiểm Xỉ Bạo Lang đang chờ sẵn.

Cùng lúc đó, cách xa thảo nguyên về phía Bắc, bên trong khu rừng rậm, Lộ Thiến cũng đang đi về phía ngọn núi đá.

Trên lưng đeo một bọc hành lý to lớn, đầu cột tóc kiểu đuôi ngựa sang hai bên giống phong cách của một tiểu thư trong gia tộc giàu có.

Lộ Thiến đang di chuyển về phía tây như đã hẹn với Alan.

Trong rừng rậm rất dễ bị lạc, mỗi lần như vậy cô lại leo lên ngọn cây sam cao lớn, quan sát vị trí ngọn núi rồi điều chỉnh lại phương hướng.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn luôn có một cảm giác ung dung và tự tin, đây là một trò chơi sinh tử vậy mà cô vẫn có thể lạc quan không có chút áp lực, khẩn trương giống như bao người khác.

Đến tối, Lộ Thiến đi tìm bãi đất trống nghỉ tạm qua đêm. Nếu đúng như dự tính thì ngày mai cô sẽ đến địa điểm gặp mặt.

Tâm tình tiểu thư nhỏ thoải mái, miệng ngân nga theo lời bài hát truyền thống. Lộ Thiến vừa xếp mấy hòn đá thành vòng tròn giống như thắp lửa trại. Cô dùng nhánh cây dựng chiếc giá đỡ, rồi từ trong bọc hành lý lấy ra miếng thịt đóng hộp.

Một lát sau, mùi thịt nướng lan tỏa khắp khu rừng.

Bớt chợt ở bên trái có một âm thanh rất nhỏ vang lên. Thậm chí, Lộ Thiến còn nhìn thấy hai cái bóng đen lướt qua, đồng thời phát ra thứ ánh sáng màu đỏ cùng màu lam. Ban đêm đốt lửa trong rừng sẽ dẫn đến nhiều mối nguy hiểm, nhưng Lộ Thiến cũng không có đề phòng.

Sự chú ý của cô đang tập trung vào bữa tối ngon lành đang riu riu trên đống lửa trại. Miếng thịt đã ngả sang màu vàng, cô dùng dao găm xeo lấy một miếng nhỏ đưa vào miệng nhâm nhi thưởng thức.

Thịt vừa mềm lại vừa ngọt, Lộ Thiến hài lòng gật đầu. Dọn toàn bộ thịt nướng ra bên ngoài, đợi thịt nguội một chút rồi mới ăn tối.

Quay đầu nhìn lại, sau ánh lửa bập bùng, hai bóng người từ trong bóng đêm dần hiện ra trước mặt Lộ Thiến.

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.