Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thú Tập

Phiên bản Dịch · 1522 chữ

Chương 69: Thú Tập

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Minh Quang quay người sang một bên, khạc nhổ một bãi:

- Không hứng thú.

- Hay là như vậy, ngươi để hết đồ đạc lại đây, sau đó cút cho ta!

Lục Nguyên vẫn híp mắt như cũ.

Quý Hồ nhìn Lục Nguyên bằng cặp mắt kinh ngạc, hắn nói:

- Tha cho hắn? Ngươi bị điên à Lục Nguyên?

- Im miệng!

Lục Nguyên vung một tay vả mặt Quý Hồ, lập tức làm hắn choáng váng ngã xuống đất.

Minh Quang nhìn Quý Hồ, khóe miệng của hắn bất giác nở nụ cười nham hiểm. Lục Nguyên lại nói tiếp:

- Ý của ngươi là sao? Vẫn muốn đấu với ta một trận à?

- Không, ta không có hứng thú.

Minh Quang lui về sau, rút ra con dao găm quân đội từ trong ống tay áo:

- Đồ vật để lại có các ngươi, ta chỉ lấy đồ ăn đủ trong một ngày, chuyện đó cũng không quá đáng.

Lục Nguyên cười rộ lên thành tiếng:

- Ha ha… Minh Quang thân yêu của ta ơi, ngươi bị điếc à? Ta nói để lại tất cả đồ đạc, còn người thì cút đi?

- Lục Nguyên, ngươi đừng ép người quá đáng.

Minh Quang cắn răng nói.

Hai con mắt của Lục Nguyên chợt mở to ra, khuôn mặt nở một nụ cười dữ tợn:

- Ta cảm thấy mình đã rất nhân từ khi nói chuyện với một con chó.

Minh Quang xoay tròn con dao găm quân đội, đôi mắt khẽ đảo vài lượt như đang suy tính, một lát sau hắn thở dài.

Minh Quang gật đầu không nói gì, dùng con mắt oán hận nhìn hai người một lúc rồi mới lui về sau. Minh Quang cứ như vậy lùi đi tầm mười mét, khi ngọn lửa đã không soi rõ bóng người mới quay lưng chạy vụt vào trong màn đêm.

Wayne đưa hai tay bưng lấy khuôn mặt, đứng lên nói:

- Rõ ràng hai chúng ta có thể giết được, hắn chỉ có một mình thì chúng ta sợ cái gì chứ?

Lục Nguyên bước tới chỗ của Minh Quang, kiểm tra lại thức ăn và nước uống rồi nói:

- Ngươi cũng nên dùng cái đầu để suy nghĩ đi chứ. Vì sự cố không mong muốn nên vị trí của hắn trên bảng xếp hạng mới bị thay đổi. Khi trò chơi bắt đầu, vị trí xuất phát của hắn chắc chắn có thêm vài thiếu niên khác. Vậy mà hắn vẫn sống sót tới tận bây giờ chứng tỏ hắn ta không hề đơn giản. Ngươi cũng thấy rồi đấy, thức ăn và đồ uống tương đối đầy đủ, điều này cho thấy thể lực của hắn không hề suy giảm, với lại nếu có bị thương vẫn có thể đánh với hai người vừa đói vừa khát như chúng ta.

- Ta thì không lo, nhưng ngươi thì có đấy… Nếu làm không tốt, ngươi sẽ bị hắn kéo vào chỗ chết.

Lục Nguyên tự tin với suy đoán của mình.

Nghe thấy Lục Nguyên nói vậy, miệng của Quý Hồ mấp máy không biết nói gì, hắn đưa tay sờ soạng miếng thịt khô của Minh Quang. Đột nhiên Lục Nguyên lại vung tay đạp hắn thêm một cái nữa, tên béo nói:

- Thức ăn, nước uống do ta làm chủ.

Đột nhiên Wayne cảm thấy khuôn mặt to béo tràn ngập sự gian trá, hung ác.

Ở một vị trí khác, bước chân của Minh Quang nặng nề chứa đầy lửa giận, chỉ có trời mới biết hắn muốn giết hai người đó như thế nào. Nhưng lý trí của hắn chưa bị sự giận dữ thiêu đốt, hắn biết rất rõ Lục Nguyên là một tên khó nhai hắn đối phó nên không nắm chắc được bao nhiêu phần thắng, lại còn có thêm một Wayne bên cạnh sẵn sàng hỗ trợ tên béo bất cứ lúc nào. Muốn giết hai người bọn họ không hề dễ dàng như lúc hắn giết Khúc Thụ.

Hàm răng nghiến chặt phát ra âm thanh ken két, đột nhiên Minh Quang nhìn về phía xa, trầm giọng nói:

- Các ngươi chờ đấy, ta nhất định xử lý tất cả các ngươi. Ta muốn chiến thắng! Ta muốn tất cả những kẻ dám coi thường ta phải quỳ gối dưới chân của ta!

Đột nhiên tiếng của Minh Quang im bặt.

Hắn sử dụng tốc độ nhanh nhất của mình, vội vàng lách vào một khe đá.

Một lát sau có vô số đất đá, bụi mù từ trên vách đá thi nhau rơi xuống đầu của Minh Quang. Khoảng mười giây sau, âm thanh chấn động mới ngừng lại, Minh Quang lặng lẽ thò đầu ra bên ngoài quan sát, dưới ánh trăng, mấy con Cuồng Tê đang vội vàng chạy đi.

- Kỳ lạ, hiện giờ bọn chúng phải đang nằm ngủ mới phải.

Minh Quang tự nhủ, nói với chính mình. Lúc này trong mắt hắn có một gì đó lướt qua. Minh Quang bĩnh tĩnh nhìn lại, nhờ có ánh trăng giúp hắn nhìn thấy một quả cầu kim loại phát sáng đang lướt ngang bầu trời.

Trong hẻm núi chợt vang lên những âm thanh của đám Cuồng Tê gọi bầy, đám hung thú ồn ào hơn so với mọi ngày. Đôi lông mày của Minh Quang nhíu lại, giống như đang suy nghĩ điều gì.

Chợt có tiếng sói tru văng vẳng bên tai, Alan giật mình tỉnh giấc.

Nhìn sang hai bên, đống lửa đã tàn lụi từ lúc nào, nhưng hơi ấm vẫn còn vương lại trong hang đá để chắc chắn hắn và Lộ Thiến không cảm thấy lạnh lẽo vào ban đêm.

Hắn đang ở trong một hang đá bên bờ sông lòng chảo, bên ngoài là dòng nước chảy xiết, ban đêm lại nghe như tiếng ru ngủ của thiên nhiên.

Lộ Thiến nằm ở một góc gần đấy, dùng quần áo cuốn lấy người đang thiu thiu ngủ. Có lẽ ngọn lửa đã tắt dần khiến cô cảm thấy hơi lạnh, nên dáng người hơi co lại. Alan cởi chiếc áo ngoài của mình đắp lên người cô gái. Sau đó hắn cầm thanh Cuồng Đồ đao và chiến thuật trường đao đi ra khỏi hang.

Đang là ban đêm, nhưng bên ngoài không phải tối mịt không thấy đường. Ánh trăng chiếu sáng màu bạc, làn sương đêm giống như một lớp lụa mỏng bao phủ bên trên sông lòng chảo. Ở phía xa, dải rừng rậm kéo dài từ phía bắc hình thành một cánh cung dài và hẹp.

Đêm nay rừng rậm dường như không nằm ngủ, mặc dù thường này vẫn nghe thấy tiếng sói tru, nhưng hôm nay tiếng hú gọi bầy của Kiếm Xỉ Bạo Lang lại vang lên không ngừng, mang lại cho người khác một cảm giác bất an.

Dòng máu thú tính trong người dường như cũng thức tỉnh, một chút táo bạo và hoang dã!

Alan cau mày, gió từ khu rừng thổi ùa tới mang theo mùi cây rừng thơm ngát, pha lẫn một mùi tanh nồng.

Trừ phía khu rừng, hắn nhìn thấy một đốm đen khả nghi. Đốm đen chạy lướt qua, rồi xuất hiện thêm một cái, hai cái…và đến hàng trăm cái.

- Đó là cái gì?

Lúc này có một vệt đen kỳ lạ bay ra từ trong khu rừng ra phía bờ sông. Đó là khối kim loại hình cầu, thiết bị giám sát của Ban tổ chức, chúng được đưa vào trong công viên để ghi lại những hình ảnh xảy ra bên trong.

Alan ngẩng đầu nhìn lên, hắn không hề biết khuôn mặt của mình đã bị nó ghi lại và truyền tới phòng điều khiển.

Cùng lúc đó, gương mặt Alan được chiếu trên màn hình 3D trong phòng chỉ huy. Và không chỉ có hình ảnh của Alan mà còn có vô số hình ảnh khác, gương mặt của hắn chỉ là một trong hàng ngàn tấm hình.

A Lị Tinh ngáp dài, ông đưa tay vịn lên lan can của tàu nhìn xuống phía dưới hỏi:

- Thú triều triển khai đến đâu rồi?

- Tất cả đã sẵn sàng ,thưa ngài.

- Tốt lắm, cho bắt đầu đi. Đã đến lúc cho bọn nhỏ bắt bầu chạy rồi, phải chạy với nhau để giành lấy sự sống như vậy mới cảm thấy nó có giá trị.

A Lị Tinh cười ha ha một tiếng chuẩn bị rời đi. Đối với ông mà nói, hôm nay làm việc đến tận khuya coi như hoàn thành tất cả công việc.

Ông không cần ở trong phòng chỉ huy, mọi việc còn lại giao cho nhân viên ở dưới hoàn toàn không có gì phức tạp.

Xét cho cùng, nó cũng chỉ là một trò chơi không hơn không kém.

-------

Mỗi 2000 TLT sẽ tăng thêm 1 chương, tối đa 10 chương

Mỗi ngày từ 2-5 chương

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.