Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia Tộc (3)

Phiên bản Dịch · 1621 chữ

Chương 99: Gia Tộc (3)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

- Mười năm trước, là ta tự mình trục xuất Lan Ny khỏi gia tộc. Hiện tại Alan trở về, đương nhiên không thể chỉ vì nó cùng chúng ta có quan hệ máu mủ mà được chiếu cố đặc thù.

- Cho nên ngày hôm nay, ta chỉ đem thân phận của nó công bố với những người thân nhất với tôi. Về phía bên ngoài, tạm thời tôi hi vọng sẽ không có người biết tin tức này. Đối với bọn họ ta chỉ có thể nói Alan chỉ là một đệ tử ngoại tộc vừa gia nhập vào gia tộc mà thôi. Cho đến cuối cùng, Alan có thể chính thức trở về trực hệ hay không, phải đợi xem kết quả khảo hạch của nó có lọt vào danh sách người thừa kế của hội trưởng lão.

Hoắc Ân dừng một chút, lần nữa lên tiếng:

- Như vậy, đối với quy định này của tôi các vị có ý kiến gì không?

Trong gia tộc từ trước đến nay, Hoắc Ân là người nói một không nói hai.

Lúc này cái gọi là hỏi thăm cũng chỉ là hình thức.

Người quen biết ồng sao mà không biết điểm này, mặc kệ trong lòng có nguyện ý không, vào thời điểm Hoắc Ân tự mình dẫn Alan bước vào đại sảnh thì vị tộc trưởng cao tuổi cường ngạnh này đã dùng hành động của mình tỏ rõ lập trường rồi. Hiện tại, cái gọi là công bố cùng khảo hạch của Alan, cùng lắm chỉ là quá trình mà thôi.

Mười năm trước, Hoắc Ân có thể đem đứa con gái mình yêu nhất đuổi khỏi gia tộc. Mười năm sau, ông cũng có thể đem con trai của đứa con gái mình yêu nhất mang về.

Hết thảy tất cả, chỉ là cần một chút thời gian.

Đã như vậy, dù trong lòng có người không đồng ý, cũng chỉ biết thuận nước đẩy thuyền, tán thành quyết định của Hoắc Ân.

Nhưng ngay này, lại có một âm thanh oán giận hô lên:

- Con phản đối!

Sắc mặt Hoắc Ân lập tức chùng xuống, Roddy một tay vỗ trán mình, mấy người Bối Nhĩ thì giữ nụ cười thản nhiên trên môi.

Alan hướng ánh nhìn về nơi phát ra thanh âm, người phản đối kia lại là thằng nhóc lộ rõ địch ý khi hắn vừa bước vào sảnh.

Trong tất cả anh em họ của Alan, hắn là người cường tráng nhất, thân cao một mét tám, so với người trưởng thành không khác là bao.

Hắn ta thở hồng hộc, từng sợi tóc dựng thẳng lên.

Không để ý tới cái lôi kéo của thiếu niên cao gầy bên cạnh, trực tiếp hướng về phía trước:

- Ông nội, thằng nhóc này đến từ mặt đất. Dù là trên người có huyết mạch của dì Lanmie nhưng có trời mới biết cha của nó là ai? Chẳng lẽ ông muốn dòng máu Bối Tư Kha Đức bên trong chúng cháu sẽ phải trộn lẫn với dòng máu tiện chủng nào đó đến từ mặt đất sao?

…..

Cả đại sảnh lặng ngắt như tờ, mọi người đều nhìn về phía Hoắc Ân.

Mặt Hoắc Ân trầm như nước, ông chậm răi xoay người về hướng chàng trai vừa lên tiếng.

Năm đó, Lan Ny bỏ trốn cùng một người đàn ông không rõ lai lịch, trốn khỏi Phù Không Đảo.

Trong cơn nóng giận, Hoắc Ân đã đem gạch tên đứa con gái yêu quý nhất ra khỏi gia tộc.

Bây giờ mười năm trôi qua, vết thương khắc cốt ghi tâm ngày ấy cũng dần dần nguôi ngoai.

Đặc biệt khi bây giờ đã tìm thấy Alan, điều này đối với Hoắc Ân là một sự an ủi lớn.

Vì muốn đền bù cho Alan, lại cộng thêm khả năng của hắn, Hoắc Ân dự định bồi dưỡng đứa cháu trai này trở thành người thừa kế.

Nhưng bây giờ, lại có người dám lớn mật đụng đến vết thương khi xưa.

- Tiện chủng từ mặt đất.

Bốn chữ kia lại càng thêm mắm giậm muối vào vết thương lòng của ông, cha của Alan tuyệt đối là một loại cấm kỵ với tộc trưởng.

Hiện tại, đứa cháu này lại không chút kiêng kỵ nói ra.

Ông nội, không phải người từng nói gia quy của gia tộc Bối Tư Kha Đức nghiêm khắc lắm sao? Sao con lại không thấy như vậy nhỉ, chẳng lẽ người gạt con?

Một giọng nói vang lên, chính là A Đại Nhi của gia tộc Ma Âm. Cô nhìn Kate bằng ánh mắt ngây thơ rồi nói:

- Hăy nhìn xem, một tên nhóc từ xó nào nhảy ra lại có thể chất vấn quyết định của người lớn, chuyện này cũng được xem là nghiêm khắc ư?

- A Đại Nhi....

Kate nhức đầu rên rỉ một tiếng, nhìn về phía cháu gái của mình:

- Coi như cháu giúp ta đi, nhanh ngậm cái miệng chuyên đi gây tai họa của cháu lại!

Lúc này, người nhìn về phía A Đại Nhi còn có chàng trai vừa lên tiếng và cả Hải Đức Lý Khắc.

Hai mắt Hải Đức Lý Khắc trợn lên, ánh nhìn tức giận sôi sục, bày ra bộ dáng vô cùng dọa người. A Đại Nhi lại thè lưỡi ra, trốn sau lưng Kate rồi nsoi:

- Chú Hải Đức Lý Khắc đừng nhìn cháu như vậy, là do A Đại Nhi không hiểu chuyện, chú đừng để bụng nhé!

Hải Đức Lý Khắc giận quá thành cười, từ khi còn nhỏ, đứa trẻ nghịch ngợm nhà Ma Âm đã tham gia quản lý công việc kinh doanh của gia đình, làm sao nó có thể không hiểu gì được.

Nếu có người coi đứa nhóc này là một cô bé ngây thơ, đó là một sai lầm tai hại.

- La Bá Đặc, tiền tiêu vặt sáu tháng cuối năm của con sẽ bị giảm phân nửa, lui xuống ngay cho ta.

Lúc này, ngữ điệu của Hoắc Ân đã bình tĩnh hơn, ông nhìn người con trai lớn Hải Đức Lý Khắcrồi nói:

- Có lẽ con hẳn nên kêu người dạy nó một chút cái gì gọi là lễ phép.

- Con xin lỗi, thưa cha.

Hải Đức Lý Khắc cười khổ, xoay người nhìn về phía đứa con trai mình, gương mặt lúc này của ông liền trở nên dữ tợn:

- La Bá Đặc, còn không mau đi xuống!

- Nhưng mà....

- Cút!

Hải Đức Lý Khắc trầm giọng quát, nếu hắn không bận tâm đến việc có Kate là người ngoài thì hắn đă sớm gào lên rồi. La Bá Đặc tức giận nhìn về phía Alan, ánh mắt như muốn giết thiếu niên ngay lập tức.

Alan đáp lại hắn với vẻ mặt bình tĩnh, điều này khiến La Bá Đặc càng thêm tức giận.

Khi đi ngang qua Alan, hắn dùng thanh âm trầm thấp nói:

- Ngươi hãy chờ đó, em trai họ!

Sau khi La Bá Đặc rời đi, Hoắc Ân tuyên bố mọi người có thể tự do hoạt động, sau đó là thời gian xã giao.

Đây là lần đầu tiên Alan tham dự tiệc tùng của giới thượng lưu, hắn căn bản không biết phải làm gì.

Đám người Hải Đức Lý Khắc không để hắn một ḿnh, ngược lại tới bắt chuyện cùng hắn một lúc.

Đặc biệt là Hải Đức Lý Khắc, ngay cả khi con trai mình vì Alan bị Hoắc Ân trừng phạt nặng nề, hắn vẫn bày ra bộ dáng vui vẻ, cùng Alan cười nói lớn tiếng, tựa như quên hẳn mấy chuyện xảy ra vừa rồi.

Phương diện đối ngoại trừ Kate ra, một số vị khách khác cũng ném cành ô liu thiện ý về phía Alan.

Những người này có thể trở thành khách của Hoắc Ân, chắc chắn không phải loại tầm thường.

Nhìn Hoắc Ân cường ngạnh như vậy dường như đã tỏ rõ lập trường, họ đều tự hiểu Alan chính là đệ tử mà Bối Tư Kha Đức bồi dưỡng sau này, bọn họ tranh nhau để bắt chuyện với thiếu niên.

Tất cả đều hiểu rõ, hiện tại phải nắm chắc cơ hội kết giao cùng chàng trai may mắn này.

Sau này, đợi đến khi Alan có được thế lực của riêng hắn, lúc đó rất khó để tiếp cận.

Trong số họ, thậm chí có người còn có ý định kết duyên cùng Alan.

Chuyện này khiến hắn có chút không biết phải làm sao.

Rốt cuộcc những vị khách nọ buông tha Alan, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Hiện tại có cơ hội ngắm nhìn căn phòng tràn ngập ánh sáng đèn đuốc, vốn cảm thấy mình đã thích ứng được với Babylon phồn hoa nhưng Alan vẫn cảm thấy choáng váng như cũ.

Hắn lặng yên lùi vào một góc hẻo lánh, bỗng cảm thấy có ánh mắt nhìn về phía mình.

Alan theo cảm giác xác định rõ phương hướng rồi nhìn lại, bấy giờ, một cái đầu quỷ dữ liền lọt vào tầm mắt.

Cái đầu này treo trên tường ngay chính giữa đại sảnh, được cố định bằng mấy thanh kim loại.

Alan đi tới, quan sát tỉ mỉ.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.