Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1463 chữ

Editor: Thiên Nguyệt.

Nguyên bản nữ phụ đem Lục Thời Minh đẩy mạnh vào zombie vì khi bọn họ đang chuẩn bị dắt tay nhau cùng sinh hoạt trong khu căn cứ, sống một cuộc sống tôt đẹp thì nữ phụ lại phát hiện trên người Lục Thời minh có vết cắn do zombie cắn qua.

Lúc ấy bọn họ đang đứng trên thùng hàng.

Thời tiết ảm đạm cuồng phong rít gào giận dũ , phía dưới đều là zombie tụ tập lại thành đống.

Cửa khu căn cứ thì gần trong gang tấc

Binh sĩ vũ trang đã phát hiện ra bọn họ, chuẩn bị đi ra cứu viện.

Người thanh niên vì muốn bảo vệ thiếu nữ, mà đem hết đồ ăn đưa cho cô ta.

Vốn dĩ là một thanh niên tuấn mĩ thon gầy, giờ phút này sắc mặt lại trắng xanh, đơn bạc như tờ giấy.

Nhưng dù là vậy, vẫn không thể nào che dấu được ánh sáng như kim cương, châu báu trên người thanh niên.

Nhưng tất cả mọi thứ khi đứng trước cái chết đều thật sự nhỏ bé.

Nguyên nữ phụ ở trước mặt người khác là bạch liên hoa thánh mẫu.

Nhưng khi đối mặt với Lục thời Minh, cô ta lại không do dự đem anh đẩy xuống.

Thân thể người thanh niên mỏng như tờ giấy, rơi vào đàn zombie, nháy mắt liền bị bao phủ.

Nguyên nữ phụ quỳ gối ở nơi đó, khóc đến lệ rơi đầy mặt.

Tô Nhuyễn Nhuyễn nghĩ rằng đây là nước mắt cá sấu.

Thực ra sau khi nam chử trọng sinh trở về cũng đã cho nguyên chủ cơ hội.

Vẫn là thùng hàng kia.

Vẫn là con zombie ấy.

Nguyên nữ phụ nhìn thấy trên tay lục Thời Minh có dấu cắn, không hỏi lấy một câu liền lựa chọn giống như đời trước.

Nhưng vẫn có chỗ không giống nhau, chính là Lục Thời Minh đem cô ta kéo xuống cùng nhau đi chết.

Lục Thời Minh có không gian.

Nguyên nữ phụ không có.

Khi bị tang thi vây quanh, Lục Thời Minh liến trốn vào không gian, kích phát ra dị năng cường đại.

Mà nguyên nữ phụ liền trở thành tiệc đứng cho đàn zombie.

Kì thật Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng nên đem Lụ Thời Minh đẩy mạnh vào zombie, sau đó nam chủ sẽ kích phát ra dị năng cường đại, vậy thì cô có thể an tâm chết rồi.

Chỉ tiếc, nơi này không có zombie, cũng không có thùng hàng.

Tô Nhuyễn Nhuyễn ưu thương ngẳng mặt bốn mươi lăm độ nhìn trời, sau đó vô tình đụng phải cằm Lục Thời Minh.

Người thanh niên che miệng, có maú từ khe tay chảy ra.

Tô Nhuyễn Nhuyễn; !!! Cô không phải cố ý.

"Mùi máu tươi sẽ hấp dẫn zombie đến đây" Trịnh Thụ không biết từ nơi nào đi tới, trực tiếp chỉ vào Lục thời Minh nói:"Mày đi ra ngoài xử lý sạch sẽ".

Bên ngoài đen thùi lùi. Lục Thời Minh tay trói gà không chặt, đây không phải là đi dụ zombie tới cắn hay sao.

Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức đứng lên, :"Em đi cùng anh".

"Ukm."

Lục Thời Minh nắm tay nhỏ Tô Nhuyễn Nhuyễn cùng nhau đi ra ngoài.

Trịnh Thụ sắc mặt âm u nhìn chằm chằm hai người, sau đó đột nhiên cũng động.

Bên ngoài thực tối.

Lục Thời Minh mang theo Tô Nhuyễn Nhuyễn bò lên đỉnh xe vũ trang.

" Ngồi cao lên một chút, tầm nhìn sẽ xa hơn."

Chết nhanh một chút.

Tô Nhuyễn Nhuyễn điên cuồng gật đầu.

Anh là nam chủ, anh nói đều đúng hết.

Lục Thời Minh buông tay che miệng xuống, lộ ra vết thương ở khóe miệng.

Nương theo ánh trăng, Tô Nhuyễn Nhuyễn thật cẩn thận thò lại gần xem xét.

"Cắn phải đầu lười rồi."

Lục Thời Minh phun ra một búng máu.

Đôi ôi mỏng hơi hơi nhấp, độ cong khóe môi trước sau như một, thanh lãnh lại xa cách.

Mà Lục Thời Minh vốn chính là loại thiếu gia châu ngọc , một búng máu này nhổ ra, bớt đi phần nào lệ khí thường ngày.

Giống như hoa sen trắng thuần khiết chung một gốc với cây hoa hồng liên yêu dã mị hoặc, chói lóa, hấp dẫn người.( Chắc ý là cùng một người có hai biểu cảm khác nhau)

Tô Nhuyễn Nhuyễn mạc danh cảm thấy đẹp đến lóa mắt.

Sau đó lập tức liền cho mình một cái tát.

Dù là rất đẹp nhưng muốn chém mình, cô vậy mà nghĩ rằng anh đẹp sao!

Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy cái đầu nhỏ của mình bị hỏng rồi.

Chẳng lẽ là uống quá nhiều nước sao?

Tô Nhuyễn Nhuyễn lắc lắc cái đầu nhỏ của mình.

Không cho anh nghịch ngợm.

" Loảng xoảng loảng xoảng, loảng xoảng,..."

Đột nhiên, trong xe vũ trang có tiếng động.

Tô Nhuyễn Nhuyễn cúi đầu, nhìn một cây dây leo từ đế xe vươi tới, sau đó mở khóa thùng xe.

Vẻ mặt Tô Nhuyễn Nhuyễn ngây thơ mờ mịt nhìn vào thùng xe ị mở ra.

Lộ ra một cái đầu nhỏ.

Sau đó lại là một cái dầu nhỏ.

Sâu đó lại tiếp tục một cái đầu nhỏ nữa.

Tô Nhuyễn Nhuyễn vô cùng vui sướng nhìn những tiểu khả ái đã lâu cô không thấy.

Nhóm tiểu khả ái điên cuồng bày tỏ tình yêu, "Ngao ngao ngao ngao . . . "

Tô Nhuyễn Nhuyễn hưng phấn dáp lại.

Sau đó phát hiện nhóm tiểu khả ái này có điểm quen mắt.

Ân?

Đây không phải là mấy người đi dụ zombie bên dội Trịnh Thụ sao?

Tô Nhuyễn Nhuyễn nhìn kĩ lại rốt cuộc phát hiện, những con zombie này có ít hoặc nhiều trên người đều mang một chút màu xanh lục của dây leo.

Có cái đứt gãy không thành đoạn, chắc dùng để trói lại khi biến thành zombie.

Tô Nhuyễn nghuyễn có điểm cảm thấy kì quái.

Zombie ngày càng nhiều.

Tô Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được mà hoài nghi cái thùng xe kia là cái động không đáy.

" Nhuyễn Nhuyễn. . . "

Đọt nhiên, phía sau Tô Nhuyễn Nhuyễn truyền đến thanh âm của Lục Thời Minh.

Tô Nhuyễn Nhuyên quay đầu, liền nhìn thấy người thanh niên sắc mặt tái nhợt lộ ra một đoạn cánh tay.

Tô Nhuyễn Nhuyễn nhìn thấy trên đấy có dấu cắn.

Tình huống như thế nào, sao lại phát sinh sự việc như thế này!

"Anh bị zombie cắn."

Người thanh niên ánh mắt trấn định, sắc mặt bình tĩnh, đối mắt đen nhánh kia đau đớn kịch liệt nhìn về phía Tô Nhuyễn Nhuyễn.

Làm Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy hôm nay chính là ngày giỗ của mình.

Chờ một chút, cái trường hợp này có chút quen mắt?

Không đợi Tô Nhuyễn Nhuyễn chau chuốt lại các manh mối, người thanh niên bên kia đột nhiên cả thân thể liền nhoáng lên, sắc mặt trắng bệch hướng về phía sau lảo đảo.

Mà phía sau anh là zombie đang tổ chức tiệc đứng, giương nanh múa vuốt mà tiếp đón anh.

" Không!"

Tô Nhuyễn Nhuyễn kinh hô, lập tức vươn tay Nhĩ Khang ra.

Người thanh niên lướt qua cổ tay cô, thân thể mảnh khảnh lảo đảo về phía sau.

Tô Nhuyễn nhuyễn bị dọa sợ không nhẹ.

Tổn thọ a!

Đừng có mà đè hỏng nhóm tiểu khả ái của cô nha!

. . .

Lục Thời minh ngồi xổm trong không gian đẹp như tiên cảnh của mình, nhìn Tô Nhuyễn Nhuễn như xác chết nằm trên mặt đất.

Vậy mà. . . lại theo hắn cùng nhảy xuống? Chẳng lẽ là muốn cứu hắn sao?

Nếu hiện tại Tô Nhuyễn Nhuyễn mà tỉnh, nhất định sẽ khóc lóc thảm thiết nói không phải.

Cô chỉ là chạy tới rồi vô tình té ngã, sau đó bổ nhào vào lồng ngực anh mà thôi.

Lục Thời Minh vén tay áo lên, đem cánh tay nhúng vào linh tuyền, dấu cắn trên cổ tay lập tức biến mất không thấy tăm hơi.

Kỳ thật đây chính là tự anh cắn.

Lục Thời Minh đã sớm phát hiện ra Trịnh Thụ đem zombie trói lại, nhét vào trong xe.

Vừa rồi Trịnh Thụ bảo anh ra ngoài, anh cũng đã đoán được Trịnh Thụ muốn làm gì.

Lại không nghĩ rằng Tô Nhuyễn Nhuyễn muốn cùng anh đi ra ngoài.

------------------------------------------------------

Những lượt thích ở mỗi chương truyện sẽ là động lực để mình có nghị lực dịch truyện hơn nên mong rằng các bạn có thể like cho mình ở mỗi chương nhé.

Bạn đang đọc Tận Thế: Mỗi Ngày Gian Nan Đi Tìm Chết của Điền Viên Bào
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bổncôngchúa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.