Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bên trong thành phố.

Tiểu thuyết gốc · 1716 chữ

Sau ngày đầu tiên thực hiện luyện binh quy mô lớn, rất may mắn ngày đầu tiên đã không có người nào tử thương. Lúc này trời đã về đêm, nhưng là nhiệm vụ vẫn có dừng lại, tại đâu đó bên trong các thị trấn đỗ vẫn còn tiếng chém giết chấn thiên.

-Đội trưởng chúng ta chừng nào thì dừng lại.

Một đoàn đội vừa mới chém giết kết thúc, một người trong đó mệt mỏi thở hồng hộc hướng vị đội trưởng của mình hỏi.

-Khi nào có hiệu lệnh của chỉ huy chúng ta mới lui binh.

Người kia đội trưởng khuôn mặt đã nhem nhuốc đầy vết máu, hắn hướng người kia kiên định lại nói:

-Tất cả phục dụng thuốc của trung tướng đưa cho, chúng ta lại xông lên giết một hồi.

Lời này vừa phát ra khiến cho mọi người tại bên dưới mệt mỏi đều tan biến mất, lúc này bọn họ mới biết thuốc của vị trung tướng kia là có bao nhiêu lợi hại, chỉ cần ăn vào một viên thì mọi mệt mỏi đều biến mất, thậm chí nhiều người còn nghi ngờ đây có phải hay không là thuốc tiên.

Các chiến sĩ đang chìm đắm trong chiến đấu mà không biết tại nhánh cây trên đầu bọn họ ,đang đứng một nam một nữ đang dõi theo quan sát trận chiến bên dưới.

-Ngươi làm vậy có phải hay không là quá sức với bọn họ đi.

Âm thanh lanh lãnh của thiếu nữ hướng bên cạnh người thiếu niên nói.

-Không còn cách nào khác, lúc này bọn họ quá yếu không thể tiến sâu vào thành phố được, ngươi yên tâm ta cũng đã sắp xếp thời gian nghỉ ngơi hợp lý cho bọn họ rồi.

Người kia hướng nàng ta cau mày nói.

-Ấu trĩ! Ngươi nghĩ làm như vậy là có thể tăng thực cho bọn họ sau, cho dù kĩ năng chiến của bọn họ tăng lên đến mức nào thì lực lượng tiến hóa giả trong người của bọn họ cũng có hạn định.

Nàng tức giận lườm hắn nói.

Hắn mỉm cười bí hiểm hướng nàng nói:

-Ngươi nói là hạn định hấp thụ huyết linh của bọn họ đó sao.

Nàng ta không có trả lời chỉ đứng một bên tỏ vẻ không vui nhìn hắn.

Hắn lại từ trong người móc ra một lọ thuốc màu đỏ sẫm hướng nàng đưa tới cười nói:

-Cái này viên thuốc có tác dụng thanh lọc huyết tinh, người bình thường dùng nó thì có thể tùy ý nuốt bao nhiêu huyết tinh cũng được mà không sợ bị huyết linh cắn trả.

Người móc ra được lọ thuốc này đương nhiên là Vũ rồi, còn người con gại tại trước mặt hắn là Mộng Kỳ.

Mộng Kỳ nghi vậy không khỏi sững sờ, sau đó lại có chút xem thường không tin tưởng hắn lắm.

-Sao!... chị không sao, lọ này liền cho chị sử dụng thử đó.

Hắn mỉm cười đem lọ thuốc đặt vào trong tay nàng.

Lần này luyện binh xem như hắn đã xuất rất nhiều huyết, tại bên trong đan các của thái thượng quân hắn đã ôm hơn một nữa đan dược trong đó mới có thể trang bị đầy đủ cho chúng binh sĩ.

-Haizz... không thể như thế tiếp tục mãi được, ta cần phải học tập một thoáng luyện đan thuật, cho dù là không luyện ra được thứ đồ tốt gì cũng được, chỉ cần có thể luyện ra tẩy tủy đan là không tệ rồi.

Hắn trong lòng đầy quyết tâm thầm nhủ, tại trên thiên đình đan dược cũng không phải là dùng mãi không hết, mà tẩy tủy đan đối với tiến hóa giả có tác dụng nghịch thiên nên muốn phát triễn một chi quân đội cường đại không thể thiếu nó được.

-Được rồi, Mạc Phàm mau lệnh lui binh đi, ngày hôm nay liền chấm dứt ở đây.

Vũ gật đầu hài lòng nói.

-Rõ...

Một giọng nói từ trong đêm tối truyền ra, tiếp theo đó là tràn còi hiệu lệnh thu binh vang lên, ngày đầu luyện binh cứ như vậy kết thúc, rất may mắn hiện tại cũng không có thương vong nào.

------------------/

Theo hướng phương xa màn đêm tại bên trong thành phố lúc này cũng rất yên tĩnh quỷ dị đến đáng sợ. Đám kia thây ma mặt dù không thể ngủ nhưng là tại màn đêm bao phủ như là một tấm màn ngụy trang tốt nhất cho những người còn sống sót.

Đâu đó thưa thớt trên khắp con đường của thành phố, rãi rác thưa thớt những người may mắn sống sót, lúc này họ đang hướng khắp nơi tìm thức ăn. Đã ba năm trôi qua, dường như những người tại nơi này cũng đã học cách sinh tồn, buổi sáng họ có thể hướng các khu đổ nát trốn vào trong, đến khi đêm tối lại ẩn núp bốn phía tìm lương thực cho mình.

-Giám đốc! coi chừng.

Ngay lúc này, tại một khu đổ nát hướng tây thành phố có một đoàn đội người đang bên trong tìm lương thực, thế nhưng là không may cho bọn họ lại gặp phải vài con zombie ở cấp độ ba, một con trong số đó đang hướng một người phụ nữ tuổi chừng ba mươi hung dữ đánh tới.

-Bùm....phốc... xuy....

Tại đôi mống vuốt đáng sợ của nó hướng đến cái cổ trắng mịn xinh đẹp của nàng trong gan tấc, thì đột nhiên tại phía sau nó bị một côn cột gổ cho đánh nổ đầu.

-Giám đốc, người không sao chứ.

Tại phía trước mặt nàng là một cô gái tuổi cùng nàng sấp xỉ ngang nhau, lúc này chạy đến trước mặt hướng nàng lo lắng hỏi.

-Chị Kiều Như ta không sao... chị cũng không cần gọi em là giám đốc nữa rồi, cứ gọi em là Thanh Trúc là được.

Thanh Trúc mỉm cười nhìn nàng ta nói.

-Được rồi!... tối hôm nay chúng ta cũng đã tìm đủ rồi, đã đến lúc nên trở về.

Kiều Như cầm lấy tay nàng nghiêm túc nói, sau đó liền kéo nàng rời đi.

Tại một giờ đồng hồ về sau cuối cùng họ cũng đã về được nơi trú ẩn, nơi này là một căn hầm bí ẩn nằm sâu trong lòng đất. Căn hầm này lúc trước dùng để chứa vật liệu xây dựng của công ty thịnh an, may mắn thay tại sau cơn địa chấn nó cũng không bị sụp đổ, vì vậy nơi này đã trở thành một khu ẩn núp an toàn cho nhân viên may mắn sống sót.

-Chị Thanh Trúc cùng chị Kiều Như về rồi về rồi.

Hai thân ảnh xinh đẹp vừa bước vào bên trong liền có mười mấy đứa trẻ tuổi chừng sáu, bảy tuổi chạy ra hướng hai nàng cười khả ái nói.

Những đứa trẻ này may mắn được các nàng cứu về từ trong những khu đổ nát, ngày thường các nàng cũng hướng bọn trẻ nuôn chiều không thôi, vậy nên bọn nhóc cũng rất yêu mến các nàng.

-Các em ngày hôm nay có ngoan không.

Nàng mỉm cười hướng những đứa trẻ này xoa nhẹ đầu đầy yêu thương nói.

-Dạ có á.

Đám trẻ rất vui vẻ đáp.

-Hừ... cũng chỉ là nuôi một đám chỉ biết ăn có gì tốt chớ.

Lời này vừa nói ra không khỏi khiến đám trẻ con sợ hãi, thân thể yếu ớt của chúng rung lên hướng hai nàng tại đằng sau lưng trốn.

-Anh câm miệng cho tôi, không phải các anh cũng chỉ biết tại bên trong ngồi đợi ăn sao, liền có mặt mũi gì nói chúng nó.

Kiều Như giọng nói đầy lạnh lẽo hướng cái kia nam nhân vừa lên tiếng mắng.

Người kia nam nhân có chút xấu hổ liền đỏ mặt lên phản bác:

-Cô sao có thể so tôi với chúng nó, chí ít căn hầm này là do chúng tôi không ngừng sửa chữa, còn chúng nó ngoại trừ ăn khỏe ra thì được cái gì.

-Còn không mau im miệng.

Thanh Trúc mặt dù ngày thường cũng không hướng bọn họ phàn nàn cái gì, thế nhưng là mấy tên này lời nói thật sự nàng nghe đã không vào được rồi.

-Đúng đấy, Văn Thanh ngươi thật là sao lại cùng mấy đứa nhóc này so đo rồi.

Lúc này lại xuất hiện một cái thanh niên mười phần tuấn tú thanh lịch hướng hai nàng mỉm cười nói tiếp.

-Hai em tối hôm nay cũng đã mệt rồi, nên về nghỉ ngơi sớm đi.

Thanh Trúc cũng lười nhìn đến đám người này, nàng lấy một ít bánh ngọt mà nàng vừa mới tìm được phân phát cho những đứa trẻ khiến mọi người xung quanh ngày càng tức giận hơn. Sau đó nàng cùng với Kiều Như dẫn những đứa trẻ này rời đi, chỉ để lại cho đám người này một bao nhỏ thức ăn để để bọn họ tự phân phát.

-Hừ... hai con khốn kiếp.

Tên Thanh kia hướng tại bóng lưng các nàng rời đi tức giận mắng lên.

-Anh Hải... chúng ta không thể nhịn được nữa rồi.

Lại là một người phụ nữ ăn mặt diêm dúa hướng người kia thanh niên thanh tú nói.

-Không thể nhịn thì làm sao... hai nàng ta là nguồn cung cấp lương thực miễn phí cho chúng ta đấy.

Hắn hướng đám người phía sau cười lạnh đầy bất mãn lại nói tiếp:

-Dù sao cũng là một đám nhóc con, đem chúng nó xử lý liền tốt.

-Anh Hải! Anh có kế hoạch gì sao.

Thanh cùng với mọi người vui mừng hô lên.

Thức ăn càng ngày càng khan hiếm, thậm chí đã mấy tháng qua bọn họ đã không còn ngày nào được ăn no, vậy nên bọn họ đã không nguyện ý lưu lại những đứa trẻ này nữa rồi.

-Các ngươi qua đây.

Hắn nụ cười đầy thần bí gọi mọi người xung quanh nhỏ giọng nói.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.