Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu người.

Tiểu thuyết gốc · 1447 chữ

Mà lúc này tại ba người bên kia đang hướng về phương xa mà chạy thì đột nhiên dừng lại.

-Em tư! Em làm gì thế, nếu chúng ta không đi thì sẽ chết đấy.

Ba người này là anh em ruột thịt, người anh cả thấy đứa em út của mình đột nhiên dừng lại không khỏi quát lên.

-Anh hai! Em đã chán với cuộc sống mệt mỏi người không ra người này rồi, những đứa trẻ kia thật đáng thương giống với chúng ta lúc trước, vậy nên em không muốn để chúng nó chết.

Nói xong hắn liền chạy quay lại trước sự ngở ngàng đang nhìn của hai người anh trai.

-Anh hai! Cho dù chúng ta bỏ rơi những đứa trẻ kia nhưng chúng ta cũng không để em ấy đi chịu chết á.

Người còn lại nghiêm túc nhìn anh trai của mình nói.

-Chết tiệt... ta hôm nay cùng các ngươi điên một lần.

Người kia ngước mặt lên trời mắng to, sau đó cả hai người liền vội vã đuổi theo.

Tại phía bên bọn trẻ lúc này, đám zombie vì tranh mồi ăn mà không ngừng tàn sát lẫn nhau, nhờ vậy mà những đứa trẻ có cơ hội an toàn núp vào bên trong đống gạch đổ nát.

-Anh Hải! Chúng ta làm sao bây giờ.

Đừa bé tên Điền lúc này đã đi ra, nhìn thấy tràn cảnh trước mắt cậu cũng đã cùng những đứa bé khác ngồi co rúm tại một chỗ không ai dám ngó đầu ra, cậu giọng nói run run hướng cậu bé Hải đôi mắt vẫn còn kiên định dõi theo phía bên ngoài.

Cậu bé Hải bổng nhiên biến sắc hướng mọi người nhanh chóng nói:

-Chúng ta mau trốn sâu vào bên trong.

-Ầm... ầm...

Từng tấm xi măng của bức tường hoan phế được bàn tay của đám quỷ đói khác này lậc tung lên, hướng về đám trẻ đang trốn không ngừng vương đôi móng vuốt tới.

-Lạch cạch...

Phía bên dưới đống đổ nát, những đứa trẻ đã đầy hoảng sợ mà dùng khí lực lớn nhất hướng phía bên dưới chui lũi vào tận sâu bên trong.

-Ầm... ầm...

-Không muốn á... đừng đến đây.

Một tấm bê tông dày tầm năm mét, cao 4 mét vuông được chúng nó đem cho ném sang một bên làm bụi đất xung quanh bay bốn phía. Xuất hiện tại bên trong là nhóm người cậu bé Hải, đám trẻ sợ đến mức khóc to.

-Vù... vù...

Một trảo của nó hướng đến cậu bé Hải đang che chắn mọi người đằng trước mà chụp tới đỉnh đầu.

-Phanh...

Rất nhanh một bàn tay to lớn đuổi kịp đến đem cái trảo hất mạnh ra.

-Hống.... hống....

Con thây ma kia bị một quyền bất ngờ nện trúng liến ngã nhào ra một bên rồi lại bò dậy hướng người vừa mới đến rống lên giận dữ.

-Phốc.....

Mộc côn trên tay người kia rất nhanh lao đến đem nó cho một gậy gõ nát đầu.

-May mắn nó chỉ là thây ma cấp ba.

Người kia hồng hộc thở lẩm lẩm nói.

Hắn lúc này đã tiến đến tiến hóa giả tam tinh tám sao so với con trước mắt cũng không chênh lệch bao nhiêu, vì ra tay bất ngờ cho nên hắn mới có thể dễ dàng thắng.

-Mấy nhóc không sao chứ.

Hắn vẻ mặt đầy lo lắng hướng những đứa trẻ đằng sau khuôn mặt vì sợ hãi mà trắng bệch hỏi.

-Bọn cháu không sao.

Nhóm trẻ chỉ có Hải còn giữ được chấn định nên liền hướng hắn đáp.

-Được rồi, mấy đứa núp tại đằng sau chú nhé.

Hắn dẫn theo bọn trẻ muốn phạ vòng vây chạy đi, hắn rất lo lắng nếu như cứ ở lại nơi này thì sẽ lại thu hút không ít đám zombie kéo đến.

-Phanh... phanh... ầm... ầm...

Hai người kia cũng đã kịp thời chạy đến, họ lúc này cũng rơi vào khổ chiến hổ trợ lẫn nhau để cùng thoát ra ngoài.

-Ầm... ầm...

Tại dưới mặt đất bỗng đột nhiên run lắc dữ dội, không khỏi khiến ba người bọn họ nhịp tim trở nên co thắc lại.

-Xong rồi... là đại đầu xà biến dị cấp năm, chúng ta sẽ chết á.

Người anh hai đôi mắt hướng con đại xa cao chừng mười mét, thân thể mọc lên đầy gai nhọn đang chậm rãi hướng bọn họ bò tới mà tuyệt vọng hô lên, bọn họ chỉ là cấp ba tiến hóa giả không đủ thực lực để đối đầu với con quái vật khổng lồ này, và dường như ý chí chiến đấu của họ ngay lúc này cũng không còn.

-Được rồi, chết thì chết dù sao mấy năm nay chúng ta sống cũng chẳng ý nghĩa gì cả.

Em ba nở một nụ cười thảm, hắn lúc này nhớ lại những ngày tháng trốn chui trốn lũi, khổ sở ngạnh sống cho đến bây giờ thật sự rất mệt mỏi, hắn hiện tại thầm nghĩ hiện tại chết đi cũng là một sự giải thoát.

-Nhưng... nhưng mà ta sợ đau á, hay là em đấp cho anh một phát đi, ngất rồi sẽ không còn đau.

Người kia anh hai, khuôn mặt đầy dí dỏm hướng hai đứa em bên cạnh cầu xin nói.

Nhìn hai người anh trai của mình, hắn có chút áy náy bởi vì không phải hắn bọn họ cũng sẽ không phải cùng mình chết, nhưng là nếu cho hắn một cơ hội hắn vẫn làm như vậy. Mặt dù hắn rất sợ chết, nhưng hắn cũng rất quý trọng những sinh mạng nhỏ bé này. Hắn cố nặng ra một nụ cười hướng đám trẻ đằng sau lừa gạt nói:

-Mọi người nhắm mắt lại đi, chúng ta rất nhanh sẽ thoát khỏi nơi này.

Lời nói là như vậy nhưng trong lòng lại thầm thay những đứa trẻ cầu nguyện: “ hi vọng sẽ không đau đi.”

Đám trẻ mặt dù rất sợ hãi, nhưng là cũng rất nghe lời mà bắt đầu nhắm mắt, nói thật sự là bọn chúng từng giờ từng khắc cũng không muốn nhìn đến đám thây ma gớm ghiết này.

-Ầm........Vù... vù...

Thân thổ khổng lồ của con mãn xà phóng người lên cao, đem cái miệng hôi thối mở ra thật lớn hướng về đám người họ lao tới với tốc độ cực nhanh.

Ba anh em nhà bọn họ sợ đến mắt cũng không dám nhắm nhìn đến cái bóng đen to lớn đó đang phóng về phía mình.

-Lui về!

Tại trong màng đêm, một tiếng thét đinh tai nhứt óc phát ra, theo sau nó là một đường kiếm bạc xé rách khoảng không tăm tối.

-Phanh... ầm...

Ánh kiếm cực tốc lao nhanh như một luồn điện quang phản chiếu chém thẳng vào đỉnh đầu của con mãn xà kia, khiến lớp da đen dày của nó bị xé ra, vạch sâu vào trong thịt khiến nó đau đớn tại trên không trung ngã nhào xuống đất.

-Hống... hống...

Nó đau đớn đến không ngừng kêu to, cảm nhận được nguy hiểm mà xoay người muốn chạy đi.

-Muốn chạy sao, chết đi cho ta.

Bóng người dần hiện rõ trước mặt nó, lại lần nữa kiếm quang phát sáng nhưng lúc này đã không còn như trước kiếm ảnh, thanh mộc kiếm sắt bén vô cùng đem cái đầu cứng chắt trên cổ của nó chia làm hai.

-....................

Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của ba người, con kia mãn xà đã chết chỉ trong chưa đầy một phút đồng hồ, với tốc độ mà đầu óc của bọn họ còn không kịp phản ứng.

-Các anh mau lui lại đi, chỗ này để ta xử lý là được

Dưới ánh trăng, một cái thân thể nhỏ bé thiếu niên hướng về hai bên đám người không ngừng chém giết, mặt dù đầu cự mãn xà to lớn đã chết, thế nhưng là tại nơi này vẫn còn có rất nhiều đám zombie đang không ngừng kéo lại.

-Tốt... ngươi cẩn thận một chút.

Mọi người cũng biết lúc này không phải là lúc nói chuyện, ba người rất nham dẫn đám trẻ hướng về phương xa chạy đi.

Nhìn đến đám người kia đã chạy đi, Vũ đứng trước hàng trăm con zombie đang không ngừng hướng nơi này tụ hợp lại mà mỉm cười đầy tiêu sái nói to:

- Đến! đến! ta liền cùng các ngươi thống khoái đánh một hồi.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.