Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất ngờ thu đồ.

Tiểu thuyết gốc · 1531 chữ

Trong thời đại này huyết linh phẩm chất càng cao thì càng dễ dàng đột phá, vì vậy nhiều người luôn hướng tại những con biến dị cấp cao mà săn giết, để có thể tăng lên nhanh chóng thực lực của bản thân. Nhưng là một cái cấp thấp tiến hóa giả cùng với cấp cao chiến đấu thì giống như con voi đấu với bầy kiến vậy, không ngừng bị con voi đè chết rồi mới có thể lấy số đông để đè chết nó. Cái này thảm khốc hoàn cảnh mặt dù rất nhiều người không nguyện ý, nhưng là ai bảo bọn họ yếu kém không thể hướng người khác phản lại đây cho nên cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng ngoan ngoãn làm một con tốt thí.

-Hống...

Cự nhân kia bị đông đảo các tiến hóa giả vây công một hồi cuối cùng cũng đã kiệt sức, tại trên thân thể của nó máu đen hôi tanh không ngừng chảy khắc người.

-Đã đến lúc giết con súc sinh này rồi.

Tại ngoài vòng chiến người được bọn họ xưng tụng là đại ca cuối cùng cũng đã lên tiếng.

Hắn cởi ra cái áo khoác da gấu quý phái phóng người lên cao lao vào bên trong, khuôn mặt trở nên dữ tợn hướng mọi người lạnh lùng nói:

-Các người mau lui ra đi, việc còn lại để ta đến.

-Vâng.

Khí thế của hắn đầy âm lãnh giống như lan như hổ đói khát tỏa ra xung quanh không khỏi khiến cho đám người sợ hãi lui ra xa.

-Súc sinh để ta chơi với ngươi...

-Vù vù... băng.... băng...

Lời nó mang theo cỗ sóng âm cực mạnh của một vị tiến hóa giả cấp bảy liền làm cho không khí xung quanh bao phủ một cỗ băng lãnh mãnh liệt, ngay sau đó một đạo hắc quan tại sau lưng hắn huyễn hóa ra một thân thể to lớn khổng lồ, vừa xuất hiện liền hướng đến con zombie biến dị kia gào thét thị uy.

-Hống hống.....

-Gào.... bùm... bùm

Khí thế tại trong không trung không ngừng va chạm lẫn nhau khiến không khí xung quanh trở nên nổ tung.

Zombie biến dị kia cũng không chịu thua kém, chỉ cần có thể đứng thì nó vẫn điên cuồn lao lên hướng hắn đánh qua từng quyền bạo tạc

-Vù... vù... ầm... ầm......

Hắn bàn tay thành quyền kéo theo khí thế của cự ảnh sau lưng sức mạnh to lớn phun trào không ngừng cùng với nó đọ sức.

Tại bốn phía xung quanh cũng vì cuộc chiến này mà kéo qua rất nhiều thây ma cao cấp, khiến cho đám tiến hóa giả đang vây xem lúc này cũng không rảnh tay chút nào.

Cũng có rất nhiều quân đoàn lớn nhỏ cũng hướng nơi này chạy lại, đa số cũng là hướng nhóm người này muốn hưởng một chút lợi tức, một số quân đoàn lớn mạnh thì lại hướng về phía cuộc chiến giữa đoàn trưởng kia cùng với biến dị cấp ba đang giao tranh, với ánh mắt không ngừng thèm thuồng.

Tại cuộc chiến ngày càng hỗn loạn, thì lúc này Vũ đang tại bên trong đám người trà trộn vào, hắn cũng là hướng phía bên trên con biến dị cấp tám kia nhìn tới. Đạo lý bọ ngựa bắt ve chim sẽ núp đằng sau hắn cũng hiểu, nhưng là lộ liễu nhiều chim sẽ như vậy là hắn lần đầu tiên nhìn thấy.

-Haizz... như thế nào mà tranh đây.

Giữa lúc đang than ngắn thở dài thì đằng sau lưng lại có người lên tiếng.

-Em trai ngươi vừa mới tới sao, trông em rất lạ mặt.

Vũ quay đầu nhìn lại liền nhận ra người này, đây là mấy cái chỉ huy đội tên là Thừa An của quân đoàn Phán Quân mà hắn vừa mới trà trộn vào. Tại bên trong thành phố này có ba quân đoàn mạnh nhất đó chính là Phá Quân, Thần Quân, cùng với Thiên Quân, ba thế lực này cũng là lũng đoạn chi phối các quân đoàn bên trong thành phố.

-Đúng vậy thưa đại ca.

Vũ khom người rất chuyên nghiệp ra vẻ nhỏ yếu nói.

-Haizz... thời buổi đúng thật sự là khó khăn á, liền ngay cả một cái nhỏ tuổi như ngươi cũng phải tự lăn lộn kiếm ăn mà sống, vẫn là như trước thời bình là tốt nhất.

Người này khuôn mặt đầy hòa ái rồi lại hướng Vũ mỉm cười nói:

-Ngươi tại phía đằng sau lưng ta, ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt.

-Cảm ơn đại ca.

Vũ mặt dù không nguyện ý nhưng là vẫn cố nặn ra một nụ cười dễ gần nói.

Ai bảo hắn lúc này mang theo khuôn mặt học sinh cùng với sức mạnh chỉ có nhị tinh cấp ớt đây, khiến mọi người xung quanh ngầm tưởng hắn là người vô hại.

-Chú An! Cha ta gọi ngươi đến kìa.

Bất giác phía sau một cô gái không lạnh không nhạt hướng về chú ta gọi.

-Ta lập tức qua ngay, đúng rồi anh bạn trẻ ngươi tên gì.

Ông ta lại hướng Vũ hỏi.

-Thưa đại ca! Tiểu tử tên Vũ.

-Được rồi... nơi này rất nguy hiểm, ngươi đi theo ta.

Được ông ta mở lời Vũ có chút bất đắc dĩ tại phía sau ông ấy đi theo.

-Hừ....Ngươi cũng chớ có cản đường chú ấy.

Cô gái kia nhìn Vũ với ánh mắt bất thiện hừ lạnh nói.

Vũ lúc này cũng nhìn đến đánh giá cô gái trước mặt này, nàng khoát lên trên người một trang phục váy trắng thướt tha, đôi mắt lá liễu phối hợp với mạn sa thêu hoa đào bay trong gió trông có chút huyền bí lại mang vẻ đẹp hút hồn, khiến không ít một ít nam nhân bên cạnh không kháng cự nổi dụ hoặc mà liếc nàng nhìn trộm.

-Thằng nhóc ngươi nhìn cái gì! Có tin hay không ta đem mắt của ngươi mốc xuống.

Tại Vũ đi bên cạnh nàng hai mắt hướng nàng đầy xâm liệt, tạo cho nàng phản cảm nên liền hướng hắn quát lên.

-Cũng không phải là đặt biệt gì mấy.

Vũ biểu môi xem thường, khí chất cùng tư sắc trưởng thành của nàng ta quả nhiên câu dẫn không ít nam nhân, thế nhưng hắn vẫn cảm thấy chị Yên là xinh đẹp nhất.

-Ngươi nói cái gì.

Nàng ta hướng Vũ trừng mắt không vui.

-Không có gì, tôi chỉ là nhìn thấy một con vịt xấu xí mà cứ tưởng mình là thiên nga thôi.

Hắn miệng đầy mùi thuốc súng hướng nàng trêu tức nói.

-Ngươi...

-Đã tới rồi... Hoàng My! Con đến thông báo với cha con một tiếng.

Nàng ta muốn nổ bảo rồi, nhưng là lúc này ông An liền bước ra ngăn nàng lại, ông hướng nàng nói.

-Vâng.

Mặt dù ông ta chỉ là một cái chi đoàn trưởng, thế nhưng ông ấy lại là bạn lâu năm của cha nàng, ngày thường cũng hết mức nuôn chiều nàng, nên là nàng đối với ông ấy có sự kính trọng như một vị chú bác trong nhà.

-Vũ à! Con bé ngày thường đều bị chúng ta chiều hư rồi, ngươi đừng trách nó nhé.

Ông ta hướng Vũ cười nói.

-Dạ không có gì.

Ông ta và hắn chỉ mới lần đầu gặp mặt nhưng không hiểu tại sao ông ấy luôn đối với hắn rất tốt, khiến hắn không khỏi có cảm giác là lạ không thôi.

-Cha con kêu người tiếng đến.

Nàng quay lại hướng ông ấy nói.

-Ngươi cũng đi theo ta.

Ông ta không quên mang theo hắn tiến đến

Tại phía trước lúc này đứng hai người trung niên tuổi chừng bốn mươi trở lên đang đợi bọn họ đi đến.

-Ông bạn già đến rồi đó à.

Một người trong số họ mỉm cười nhìn ông nói, hắn đóa người này chắc có lẽ là cha của nàng ta

-Ra mắt đại ca.

Tại trong giang hồ nắm đấm người nào lớn người đó liền làm đại ca, vậy nên tại cấp độ sức mạnh phân chia các đàn em bên dưới đều hướng những người cấp trên đều xưng như vậy.

-Ra mắt đại ca.

Vũ cũng cuối đầu hướng hai người trước mặt hành lễ.

-Ngươi là ai.

Hai người nhìn thấy tướng mạo trẻ tuổi xa lạ của Vũ thì không khỏi nhíu mày, nghi ngờ nhìn đến ông An.

-Hắn là ta dự định thu đồ đệ.

Không đợi hắn trả lời, Ông An mỉm cười nhìn hai người nói.

Nghe lời này hai người cũng sững sờ nhìn đến ông ta, sau đó lại quay mặt về hướng Vũ nhìn hắn đánh giá một hồi.

Không chỉ bọn họ khó có thể tiếp thu mà ngay cả Vũ lúc này cũng u u cạc cạc mơ hồ không hiểu rõ lúc nào thì mình bái sư rồi.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.