Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ đầu tiên

Phiên bản Dịch · 1137 chữ

Suy nghĩ về nhiệm vụ mà hệ thống giao phó, cảm giác bất lực của Chu Ninh tăng cao, người cũng có chút thất thần.

Cánh tay bị ai đó khều hai lần, hắn lập tức tỉnh táo trở lại.

"Pháp y Tiểu Chu, cậu ngẩn người ra đấy làm gì? Mau lên xem đi, không hiểu cũng không sao, nói vài câu là được, chụp ảnh nhanh rồi chúng ta chuyển thi thể đi."

Chu Ninh biết, đội trưởng Từ đang sốt ruột. hắn cố gắng bình tĩnh lại.

"Đội trưởng Từ, tôi chỉ xem qua độ cao và tình trạng thi thể thôi, không thể tùy tiện lên trên lật qua lật lại được. À, đây có thang không? Tôi không ngờ thi thể lại ở trên cao, không mang theo thang. Ngoài ra còn cần một cưa điện, loại dùng để cắt cành cây."

Nghe Chu Ninh yêu cầu, đội trưởng Từ không hề tức giận.

Một nhân viên pháp y mới đến mà có thể bình tĩnh phân tích như vậy đã là điều nằm ngoài dự đoán, bởi vì hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để kéo xác đi rồi.

"Đứng ngây ra đó làm gì, đưa cho pháp y Tiểu Chu cái thang và cưa điện, mau mau động thủ đi, mấy người kia tiếp tục tìm kiếm dấu vết phanh xe, vết máu, mảnh vỡ va chạm ở ngã tư, giục đội cảnh sát giao thông, sao camera giám sát vẫn chưa điều tra ra à?"

Một loạt mệnh lệnh liên tiếp, tạo ra áp lực rất lớn, có người đi gọi điện thoại mượn cưa điện, có người tản ra khắp nơi.

Một cảnh sát hình sự cao to vạm vỡ xách theo cái thang dài chạy về, Chu Ninh nhận ra hắn, người này tên là Triệu Tân Lợi.

Cái thang được đặt dưới gốc cây, Chu Ninh gật đầu với Triệu Tân Lợi.

"Anh Triệu, giúp tôi giữ thang, tôi lên chụp ảnh."

Phòng pháp y của huyện chỉ có hai người, không giống như trong phim truyền hìn là nhân viên giám định dấu vết lên làm việc theo phân công, cắm cờ đánh dấu vết, chụp ảnh ghi chú lấy chứng cứ, sau đó mới đến lượt pháp y khám nghiệm tử thi.

Nơi đây là địa phương nhỏ, mọi việc đều phải tự mình làm, chuyện này pháp y Lưu đã dặn dò hắn rồi.

Triệu Tân Lợi giơ tay ra làm động tác OK, dù sao cũng đeo khẩu trang, động tác này trực quan hơn so với việc nheo mắt cười.

"Yên tâm, chỉ với hơn 100 cân của cậu, tôi bế cậu lên cũng không thành vấn đề, đảm bảo không làm cậu ngã, lên đi!"

Chu Ninh nghiến răng, đặt hộp dụng cụ xuống đất, đeo chéo máy ảnh qua nách, bám vào thang leo lên.

Cái thang làm bằng nhôm, khi bước lên phát ra tiếng kẽo kẹt, lên được bốn bậc thang, Chu Ninh khựng lại, mông được bàn tay to lớn của Triệu Tân Lợi đỡ lấy.

"Cậu bạn đi chậm một chút, gập chân qua thang, chân trái và chân phải giao nhau, dùng lực kẹp chặt, đúng vậy, nhấc mông lên."

Chu Ninh né tránh móng vuốt của Triệu Tân Lợi.

Lại lên thêm một bậc, vội vàng làm theo, hai chân kẹp chặt thang, coi như đã ổn định thân hình.

Hắn đứng ở vị trí cao hơn xác chết một chút, từ góc độ này có thể nhìn thấy toàn bộ hình dạng của xác chết.

Lúc ở trường, giáo viên giải phẫu học và cả những chi bị cắt cụt mà hắn đã từng nhìn qua khi thực tập, nói trắng ra đều chỉ là nhìn từ xa, cao lắm là cho hắn sờ thử một chút, hơn nữa còn có rất nhiều người đi cùng, ngửi mùi dung dịch formol, cảm giác an toàn đầy đủ, nghe thầy nói, hắn chỉ cần gật đầu là được, hoàn toàn không có cú sốc thị giác nào lớn hôm nay.

Xác chết phụ nữ cúi đầu xuống phía bên kia thân cây, chân phải treo trên thân cây, chân trái bị gãy ở phần cẳng chân, đè lên dưới chân phải, phần gãy bị cắm vào khe hở của cành cây bên dưới.

Toàn bộ thi thể cơ hồ là treo ngược bảy mươi độ trên chạc cây.

Chiếc váy kẻ caro đỏ trượt sang một bên, để lộ phần lớn mông. Chiếc quần short bên trong quá ngắn, chỉ che được phần hông. Cô gái chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng bó sát cơ thể, hở phần ngực và chỉ che được những phần nhạy cảm bằng một miếng dán hình mèo Kitty màu hồng.

Xác chết tóc dài rủ xuống, đầu nghiêng sang bên phải, mí mắt được trang điểm bằng phấn mắt kim tuyến lấp lánh. Hai tai đeo khuyên vàng to bản. Lộ ra bên trái là khuôn mặt sưng tấy, có mảnh kính vỡ găm vào da thịt và vết bầm tím quanh hốc mắt.

Đôi tay buông thõng, nhưng ngón tay không hề sơn móng, móng tay được cắt tỉa gọn gàng.

Lúc này, cơn mưa đã tạnh từ lâu, quần áo trên người thi thể không bị ướt hoàn toàn, chỉ có thể thấy dấu vết của nước. Nhìn lên những tán lá dày đặc, có vẻ như vị trí này còn che mưa khá tốt, nhưng người này bị ném từ đâu đến đây chứ?

Chu Ninh giơ máy ảnh lên, chụp ảnh các vị trí trên cơ thể, ghi lại trạng thái của thi thể, tiếng kêu lách cách của màn trập vang lên liên tục.

Có lẽ hành động này đã mang lại cho Từ Đạt Viễn sự tự tin.

Hắn dời ánh mắt, một lần nữa thúc giục những người phụ trách cảnh giới xung quanh, bất kỳ ai trong đám đông nếu có chụp ảnh đều phải xóa ảnh rồi mới được rời đi.

Chụp xong ảnh, Chu Ninh chống tay vào thân cây, muốn tiến về phía trước.

Nhưng hành động này khiến hắn mất thăng bằng, tay trượt về trước, vô thức ấn vào chân của thi thể, thi thể lắc sang trái, theo động tác này, hai góc áo sơ mi lật ngược xuống đất lộ ra mép xương sườn bên phải có một vết đâm nhỏ.

Chỉ một chấm nhỏ như vậy, nhưng lại có hai vệt máu chảy dài hình trụ, viền váy cũng bị nhuộm đỏ bởi máu.

Chu Ninh giật mình, chân trái của người chết bị gãy, má trái có vết bầm tím, sao bên phải lại có vết đâm?

Chẳng lẽ

Người chết không phải do tai nạn xe cộ?

Bạn đang đọc Tân Thủ Pháp Y (Bản Dịch) của Tuyết Nhi Cách Cách
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.