Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu trọng

Phiên bản Dịch · 3133 chữ

"Tử khí thật là mạnh mẽ! Ngươi cũng là hoạt thi sao? Tại sao ngươi cùng người bình thường không có gì khác nhau, trước đây cũng không có tử khí xuất hiện?"

Hai hoạt tử nhân quá sợ hãi, thân thể cùng tàn hồn chấn động, đây là dấu hiệu cảnh báo có nguy hiểm!

"Không tốt! Không phải là đối thủ! Mau chạy!"

Hai tên này cũng thật dứt khoát, mắt thấy tình huống không ổn liền quay đầu chui vào lòng đất!

Nhưng chân của Trần Uyên giẫm xuống, lực lượng xuyên thấu bùn đất, đẩy người từ trong đất lao ra, lập tức tử khí hạ xuống, bao phủ hai hoạt thi.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên!

"Gia gia tha mạng! Gia gia tha mạng! Tha mạng a!"

Cả hai bị tử khí bao phủ, trên cơ thể mục nát phát ra tiếng "Két két", bốc lên từng đợt, từng đợt bụi tro, đó chính là tử khí bên trong cơ thể bọn họ bị ép buộc hút ra ngoài!

"Ai là gia gia của các ngươi? Không cần tùy tiện làm thân."

Nhìn hai người lăn lộn trên đất, Trần Uyên thần sắc hờ hững.

"Đáng giận! Đáng giận!"

"Mau dừng lại! Chúng ta chính là tiên đoàn bộ hạ, dưới trướng Phủ quân ! Làm bọn ta bị thương, ngươi chắc chắn không có kết quả tốt!"

Rất nhanh, lời cầu xin biến thành chửi mắng, nhưng Trần Uyên vẫn như trước, bất vi sở động.

Ô ô ô ——

Từng tiếng gào thét vang lên , có thể nhìn thấy hàng chục gương mặt vặn vẹo như ẩn như hiện bên trong tử khí đậm đặc!

Trần Uyên ánh mắt nheo lại.

"Oan hồn chết dưới tay các ngươi thật sự không ít."

Một lát sau, hai người ngay cả sức chửi bới cũng không còn, hấp hối rên rỉ, thịt thối trên cơ thể rơi rụng lộ ra xương cốt đen kịt.

"Không sai biệt lắm ." Trần uyên vẫy tay một cái, tử khí bao phủ hai người cuốn trở về, ngưng tụ thành những dòng khí lưu màu xám, di chuyển trên đầu ngón tay của hắn, "Bây giờ nói chuyện thẳng thắng thôi."

"Ngươi, ngươi muốn biết cái gì." Nam tử thiếu mắt run lẫy bẫy ngẩng đầu, thanh âm run rẩy.

"Về Sơn thần Lộc Thủ Sơn." Trần Uyên đi thẳng vào vấn đề:" Đem tất cả mọi thứ ngươi biết nói ra ."

Cơ thể hai hoạt tử nhân run lên càng mạnh, liên thanh nói: " Không thể!"

"Xem ra còn chưa nhận đủ đau khổ." Trần Uyên cũng không nổi giận, từng đợt tử khí quấn quanh qua lại trên ngón tay khiến hai hoạt tử nhân sợ tới mức sắc mặt biến thành màu đen!

"Thượng thi tha mạng!" Bọn họ giãy dụa ngồi dậy, chắp tay xin tha thứ," Không phải chúng ta không muốn mà thật sự không thể nói, trên người bọn ta đều có cấm chế của phủ quân, một khi nói tới việc cơ mật, ngay lập tức sẽ hồn phi phách tán!"

Thượng thi? Xưng hô cái quỷ gì vậy!

Trong mắt Trần Uyên lộ hàn mang.

Hai người run như sàng trấu, lay động càng lúc càng lớn, thịt thối cùng bộ xương đều muốn rơi rớt ra ngoài. Khổ hình vừa rồi, bọn họ thật sự không muốn trải nghiệm lại lần nữa, nhưng nếu bọn họ nói ra cơ mật của Phủ quân càng không tránh khỏi cái chết , tuyệt đối không có may mắn!

"Vậy nói những chuyện không phải bí mật" Khi hai hoạt tử nhân sắp chịu không nổi trọng áp , chuẩn bị dập đầu cầu xin, Trần Uyên chuyển đề tài: " Các người phụng mệnh ra ngoài, là bởi vì cái chết của Thọ đầu lĩnh ?"

"Cái gì? Thọ đầu lĩnh đã chết?"

Hai hoạt tử nhân đều sợ hãi , theo bản năng dựa chung một chỗ, ánh mắt nhìn về Trần Uyên càng hoảng sợ hơn.

Chuyện này thật sự là do người này ra tay!

". . . . . ."

Hành động hấp tấp, xem ra bởi vì đánh chết điểu nhân quá nhẹ nhàng khiến hắn mất tập trung, không đủ cẩn thận.

Trần Uyên tự kiểm điểm, nhưng xem vẻ mặt hoảng sợ của hai tên kia , kế tiếp tra hỏi có lẽ càng thêm thuận lợi.

Quả nhiên, cũng không chờ Trần Uyên thúc giục, hai hoạt tử nhân ngươi một lời ta một ngữ tranh nhau đem tất cả sự việc mình biết nói ra ——

"Chúng ta phụng mệnh đi tuần là bởi vì yêu kiếp!"

"Trong núi xuất hiện lôi kiếp, chính là do đại yêu độ kiếp nhưng sau đó lại hoàn toàn mất tích . . . . . ."

"Chủ quân phái chúng ta ra ngoài muốn đem tất cả người đang ở trong núi đều mời qua tra hỏi, nghe nói còn bày yến tiệc, đầy đủ lễ nghi."

Trần Uyên chỉ hỏi : " Thế nào là yêu kiếp ?"

Nam tử thiếu mắt nghi hoặc, vì sao Trần Uyên lại không biết yêu kiếp, nhưng lúc này nào dám hỏi nhiều , chỉ có thể nói: "Đại yêu khí huyết viên mãn, khi trùng kích cửu trọng, liền khiến thiên địa đố kị, nhận lấy lôi đình tẩy lễ gọi là yêu kiếp."

Hử?

Trần Uyên nhận ra vấn đề.

Đạo lôi kiếp đáng xấu hổ kia, chính là cửu trọng yêu kiếp ?

Cửu trọng này cùng với khí huyết lục trọng lão đạo sĩ nhắc tới, liệu có phải cùng một hệ thống tu luyện?

Nghĩ đến đây, hắn quyết định hỏi tiêu chuẩn để phân chia cửu trọng khí huyết.

Hai hoạt tử nhân lại lộ ra vẽ kinh ngạc, nhưng dưới áp lực đè nén, nào dám lắm miệng, chỉ có thể một năm một mười khai báo ——

"Cái gọi là cửu trọng, có thể xem là khí huyết cửu trọng, hoặc võ đạo cửu tầng, luyện thể cửu tầng, đó chính là quá trình mô hình, luyện bì, đoán cốt, dịch cân, tẩy tủy, phí huyết, thông kình,chuyển tâm ý, tinh tỏa, tất cả bao gồm cửu đại trình tự!"

"Mô hình, luyện bì.... Những tên gọi này thật rườm rà, khó nhớ, không biết là do người nào nghĩ ra, còn không bằng dùng chữ số , có thể nhớ thêm một chút. Bất quá từ tên gọi, tám bước phía trước tương ứng với 'luyện kỷ' ,bước cuối cùng gọi là 'Tỏa tinh tàng', mà tinh tàng cũng tương đương với Trúc cơ."

Trần Uyên nghiềm ngẫm thật kỹ chín cái danh xưng này, so sánh với những cấp độ tu luyện mà hắn biết.

Tu giả Luyện kỷ, đều bắt đầu bằng việc mô phỏng quyền thuật, cước pháp, dần dần sức mạnh thông suốt qua da tiến tới gân cốt, rung chuyển cốt tủy, tăng cường tân huyết, tới cuối cùng chỉ cần ý niệm khẽ động liền dễ dàng điều khiển theo ý muốn, luyện kỷ dưỡng thân, sau đó mở ra tinh tàng, Trúc cơ thoát phàm! Như vậy xem ra , ta đây huyền thân nhất chuyển thật ra đã vượt qua khí huyết cửu trọng."

Cảnh giới tu hành của động hư giới, chia làm Luyện kỷ Trúc cơ, luyện tinh hóa khí, luyện khí hóa thần, luyện thần phản hư cuối cùng là luyện hư hợp đạo, nhìn như chỉ có năm đại cảnh giới, nhưng mỗi một cảnh giới đều chứa đựng huyền diệu trong đó.

Ví như cảnh giới đầu tiên Luyện kỷ Trúc cơ , lại chia làm hai giai đoạn riêng biệt là Luyện kỷ và Trúc cơ.

Giai đoạn Luyện kỷ , tu luyện chính là sức mạnh khí huyết, dưới phụ trợ của đan dược , hoàn thiện độ thế chi phiệt, cho nên cũng có tên gọi là luyện thể dưỡng thân, cuối cùng đạt được sự hòa quyện giữa ý niệm và sức mạnh, xuyên thấu toàn thân, có năng lực chống chọi man ngưu, liền thử sức tấn thăng Trúc cơ, tức là trùng kích vào huyệt vị dưới bụng, mở ra Tinh tàng chi khiếu!

Một khi tinh tàng mở ra, chính là giai đoạn trúc cơ. Không chỉ tăng cường tinh lực, mà còn có khả năng đem khí huyết dư thừa lưu trữ trong Tinh tàng, khi cần thiết có thể phóng xuất ra, trong lúc giao chiến có thể tạo ra giả tượng như tinh lực cuồn cuộn không hết, nếu giữ kín không giải phóng, dần dần tích lũy, cuối cùng khí huyết, tinh nguyên chuyển hóa tuần hoàn, không còn phân tán nữa, sẽ củng cố nền tảng ,thọ tới ba trăm, sức lực như voi, đó chính là viên mãn!

Trong khi hắn đang suy nghĩ, nam tử thiếu mắt bên kia cũng nói xong——

"Khí huyết Cửu trọng, đệ cửu khó nhất, một bước này nếu có thể tiến tới thì sẽ có khả năng phong tỏa sức mạnh, nội liễm khí tức, tinh lực vô hạn, nhưng nếu thất bại huyết nhục tan rã, mọi nỗ lực tu luyện sẽ trở thành công cốc."

Trần uyên lại hỏi:" Tại sao khí huyết cửu trọng lại tạo nên thiên kiếp."

"Chúng ta từng nghe đồng liêu nhắc tới, khi tinh quan tỏa sẽ trở thành cá thể độc nhất, mạo phạm thiên địa, thế nên trời giáng lôi kiếp, chỉ có vượt qua lôi kiếp mới xem như khí huyết viên mãn, có tư cách trùng kích tiên thiên."

"Sau khí huyết cửu trọng, là tiên thiên cảnh giới ?" Trần Uyên thuận thế hỏi: " Nói một chút về cảnh giới tiên thiên đi ." Trong lòng hắn nghĩ, liệu Tiên thiên cảnh giới này có phải tương ứng với 'Luyện tinh hóa khí' ở Động Hư Giới hay không.

Hai hoạt tử nhân vội vàng lắc đầu.

"Ngài đây là đang làm khó bọn ta, khí huyết cửu trọng chúng ta còn chưa đạt tới, huống hồ là cảnh giới Tiên thiên."

"Những gì vừa nói chẳng qua là lời truyền miệng, không chắc chắn có đúng hay không, sao còn dám tùy ý trả lời."

Trần Uyên nhìn hai người một hồi lâu, khiến cả hai run rẩy, chuyển đề tài:" Các người là thuộc hạ của Sơn thần, có lẽ đã từng tiếp xúc không ít kỳ nhân dị sĩ, có nghe qua đạo thuật thần niệm?"

Nam tử thiếu mắt nói :" Thượng tiên hỏi về pháp thuật của Đạo môn? Cái này bọn ta quả thật không biết, bọn ta chỉ nắm giữ một vài thiên phú thuật pháp cũng không hiểu rõ những thứ này. Nhưng nghe nói Đạo môn huyền pháp cùng với Khí huyết võ đạo cũng không nhất thiết tách biệt, có thể cùng lúc kiêm tu."

Trần Uyên nhíu mày, lại hỏi:" Có biết tình hình bên ngoài Lộc Thủ Sơn hiện tại là thế nào, bây giờ là năm nào không? Thiên hạ tình thế.... Được rồi quên đi, xung quanh có những khu vực, sơn môn tiên gia nào?"

"Cái này. . . ." Hai hoạt tử nhân liếc nhau, vẫn là nam tử thiếu mắt kia nói : "Lúc chúng ta từ thi thể tỉnh lại, liển trở thành người hầu trong núi, chưa bao giờ rời khởi thực sự không biết tình hình ở bên ngoài."

Tên còn lại bổ sung:"Nói thật với thượng tiên, chúng ta cũng không nhớ bất kỳ ký ức nào lúc còn sống."

"Hừ!" Trần Uyên lắc đầu nóii :" Cái này cũng không biết, cái kia cũng không biết, giữ lại các ngươi có tác dụng gì?" Tử khí trên người bắt đầu tuôn ra, lại ập xuống hai người.

"Chúng ta vẫn còn tác dụng!" Hai người nhất thời luống cuống, nam tử thiếu mắt vội la lên :"Bên ngoài thành ba dặm, có một cái cổ xiêu vẹo dưới tàng cây, chôn rất nhiều tiền tài vàng bạc, là do chúng ta bắt giữ những người giàu có đi ngang. . . . "

Trần Uyên ngắt lời :" Ta theo đuổi đại đạo, đồ vật tiền tài đủ dùng là được, hơn nữa ta đang muốn rời khỏi ngọn núi này, có lý nào lại quay trở lại tìm đồ dưới gốc cây."

"Không thể đi!" Nam tử thiếu mắt tinh thần đột nhiên tỉnh tảo, " Chủ quân đã muốn giữ lại thượng tiên, địa hình sông núi sẽ theo ý chủ quân mà biến đổi, Thượng tiên không thể ra khỏi ranh giới của Lộc Thủ Sơn!"

"Hả!" Trần Uyên thần sắc khẻ biến.

Hai hoạt tử nhân trong lòng đều đang rối bời!

"Thượng tiên bớt giận! Đây là ý của Chủ quân, không liên quan đến chúng ta!"

"Ta còn có chuyện bẩm báo! Cách nơi này không xa, có một dòng sông uốn lượn, bên dưới bùn đất là nơi chúng ta chôn báu vật, có xương cốt linh thú, khoáng sản quý hiếm, chúng ta sẵn sàng dâng tặng kính xin thượng tiên thứ lỗi bọn ta đã mạo phạm."

Trần Uyên chuyển động ngón tay, triệu hồi tử khí vừa tính toán.

Hắn mặc dù không còn tu vi, nhưng hồn phách đã từng hóa nguyên thần, dù cho lui chuyển cũng vẫn còn huyền vân lưu lại, đối với những chuyện liên quan đến bản thân đều có thể mơ hồ cảm nhận được là may mắn hay tai họa. Một lát sau, Hắn gật đầu nói:" Hai người các ngươi cũng xem như thành thật, nhưng sát nghiệp quá nặng, ở đây ngủ một năm rưỡi tiêu trừ oan hồn rồi nói sau.

Hai hoạt tử nhân ngay lập tức như được đại xá, cúi đầu thiên ân vạn tạ, nhưng trong mắt tối đen như mực lóe lên hàn mang lãnh lẽo, thầm nghĩ : " Bọn ta phục tùng Sơn thần, được núi non che chở, chỉ cần được Phủ quân chú ý, bất luận ngủ say như thế nào đều có thể tỉnh lại, đến lúc đó đem bộ dáng người này bẩm báo lên trên, chắc chắn sẽ làm Phủ quân tức giận, giáng xuống hình phạt!

"Chờ người rơi vào trong tay bọn ta, chỉ cần thêm một chút 'mắm muối' , lột da rút gân là còn nhẹ, thậm chí còn phải ngũ mã phân thây, thiêu bằng Dương hỏa. . . . . . "

Hai người đang ác độc suy nghĩ, chợt nghe Trần Uyên thở dài than:" Đã để lại cho các ngươi con đường sống, tại sao lại muốn tự làm khó mình?"

Sở luyện huyền thân trong Cửu chuyển thi giải thiên vốn dùng bảo vệ cận thân cho tu sĩ, có khả năng cảm nhận ác ý, địch ý của đối phương. Ý đồ tàn ác của bọn họ gần trong gang tấc sao có thể khỏi cảm giác của Trần Uyên?

"Không tốt!"

Linh giác của hai hoạt tử nhân cảnh báo mãnh liệt, quyết định thật nhanh, một người quay người bỏ chạy, một người quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Trần Uyên không đuổi theo, cũng không nói lời nào, trên tay bắt một cái ấn quyết!

Ba!

Tử khí dày đặc trong cơ thể hai người bạo phát, từ trong ra ngoài đem cơ thể hai người đâm thành trăm ngàn lỗ nhỏ!

"Ta vừa nãy dùng tử khí bao phủ các ngươi, sao có thể không để lại phương án phòng bị?"

Nam tử thiếu mắt khó khăn ngẩng đầu lên, cơ thể lắc lư : " Ngươi nếu giết chúng ta . . . . "

" Ta đang muốn giết các ngươi đây. " Trần Uyên thần sắc hờ hững, giọng điệu bình tĩnh.

Tử khí trong lòng bàn tay hắn bộc phát lao đến, bao phủ hai người, kết hợp với những tia tử khí từ bên trong bắn ra, trong ngoài quấn giao, đem toàn bộ tử khí mà cả hai tích tụ mấy chục năm rút ra, kết hợp biến đổi, giống như luyện đại đan!

"Ô ô ô ——"

"Thật thê thảm! Ta thật thê thảm!"

"Giết chết hai tên súc sinh này!"

Trong khoảnh khắc, gần trăm khuôn mặt than khóc hiện lên trong tử khí như ẩn như hiện!

Linh hồn của những người bị tra tấn, sát hại chết ở trên tay hai hoạt thi, lúc này được Trần Uyên tinh luyện, như tuyết tan trước nắng, uất hận tan biến, chỉ còn lại một mảnh nguyện niệm tinh khiết, được dẫn dắt kết hợp với tử khí, trấn trụ linh hồn của hai hoạt tử nhân, sau đó rèn đốt ngưng tụ cuối cùng luyện thành hai cái đồ án màu xám giống như phù chú, trôi nổi trên không tỏa ra ánh sáng mờ nhạt.

"Hóa thi phù triện!"

Cầm lấy hai linh phù. Trần Uyên cũng không thèm nhìn hai tên đã hóa thành tro bụi, lao thẳng ra khỏi rừng rậm.

"Sao có thể tin lời nói một phía của hai tên hung đồ!"

Nhưng chỉ sau mấy hơi thở, hắn liền thấy cảnh rừng biến dạng, suối đã thay đổi dòng chảy, làm cách nào cũng đều không thể bước ra khỏi vùng núi. Vẻ mặt hắn trở nên ngưng trọng.

Gần giống Càn Khôn Trận trong tiên thiên đại trận! Quả thật là một loại thủ pháp có thể khống chế núi sông! Thủ hạ của hắn đều là những kẻ độc ác tàn nhẫn, tuyệt đối không dễ đối phó. Nếu như thật sự không thể trốn thoát, hắn cần phải chuẩn bị thật kỹ càng!"

Nghĩ đến đây, hắn không cố chấp rời khỏi khu rừng nữa, xoay người chạy về hướng khác.

"Hả?"

Trong sương mù luợn lờ, có một nam tử mặc áo bào tối đen, trên tay cầm một quân cờ trắng, chuẩn bị hạ xuống, chợt cảm nhận được gì đó.

"Sao vậy?" Đối diện, hán tử râu quai nón trên người mặc giáp ngắn màu đen ngước mắt lên hỏi: " Là trong núi xảy ra biến cố sao ? Nói ra , ta thay ngươi phân ưu!"

"Việc nhỏ thôi, một vài con chuột nhắt bỏ trốn, đều có người bên dưới giải quyết, sao có thể làm phiền đạo hữu?" Hắc bào nam tử khẽ cười, hạ cờ : " Ngươi vẫn nên yên tĩnh chờ thời cơ thôi."

" Lấy tu vi của ta và ngươi, cần gì phải lo trước lo sau? Huống hồ, ngươi còn có chưởng sắc lệnh, chỉ tiếc. . . . . . " Nam tử râu quai nón lắc đầu, cũng hạ xuống một quân cờ.

Bạn đang đọc Tang Khí Tiên (Dịch) của Chiến Bào Nhiễm Huyết

Truyện Tang Khí Tiên (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenphuocloc2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.