Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn còn là Thể tu?

Tiểu thuyết gốc · 1923 chữ

Nhìn lấy đám người trên khán đài liên tục lớn tiếng, Vô Thiên âm thầm bất đắc dĩ, lần này bản thân đã dùng khá nhiều thủ đoạn hẳn sẽ có người chú ý đến hắn, mà Vô Thiên lại không muốn phiền phức, nên đề phòng giữ lại các thủ đoạn để phòng thân

“Keng, Chi nhánh nhiệm vụ phát động [Lập Uy], ban thưởng một lần chỉ định triệu hoán Địa cấp Vũ kỹ, thất bại Điểm cảm xúc về 0”

Chú thích: “Dùng sức mạnh tuyệt đối uy chấn bát phương”

“Ngươi có phải là do ta tạo ra không vậy?”

Vô Thiên sắc mặt khó coi, sao cứ lần nào hệ thống toàn đưa hắn vào phiền phức không đáng có a, nhưng mà phần thưởng cũng không tệ, hắn hiện tại cũng đang rất cần vũ kỹ.

Thở dài một hơi, Cửa Hàng được mở ra, lúc trước sau khi mua Hắc Bạch Nhân Yêu Y cùng Tinh Nguyệt Song Kiếm, vẫn còn 3 vật phẩm chưa mua, lần này Vô Thiên quyết định mua lấy tấm Tiểu Na Di Phù để phòng bất trắc, cẩn thận vẫn hơn.

Điểm cảm xúc: 11300

Nhìn số điểm đang tăng lên, Vô Thiên hài lòng, cảm giác khó chịu cũng hoàn toàn biến mất.

“Quả nhiên nơi này là thiên đường thu lấy Điểm cảm xúc”

Tiểu Na Di Phù sử dụng là truyền tống ngẫu nhiên, tuy có nhiều nguy hiểm hơn nhưng Vô Thiên không tin bản thân hắn lại xui xẻo đến như vậy a

“Keng, thành công mua lấy Tiểu Na Di Phù, trừ 300 Điểm cảm xúc”

Đã có con bài bảo mệnh, hắn hướng lên khán đài nhẹ giọng nói:

“Mọi người đã nói vậy, ta đành chiến tiếp vậy”

Cả khán đài lập tức nghe thấy lời nói, đều la hét thất thanh, trong lòng quyết định lần này đặt cược cho Vô Thiên để mong gỡ lại

Tại một góc ẩn của khán đài, thiếu niên tóc bạc vẫn nhìn chăm chăm vào Vô Thiên với ánh mắt tham lam, hắn vẫy tay ra hiệu, một nam tử áo đen cung kính đi tới

“Để kẻ này đấu với yêu thú phi hành, khi nào hắn gần chết thì mang đến đây”

Thiếu niên ánh mắt thâm độc ra lện khiến nam tử áo đen rùng mình sợ hãi, nhìn Vô Thiên ánh mắt tiếc nuối, tu sĩ chưa tới Nguyên Anh kỳ không thể ngự không phi hành, gặp yêu thú phi hành thì hoàn toàn bất lợi

“Tuân lệnh, Linh Tiêu thiếu gia”

Bất quá tên thiếu niên này lại chính là con trai của thành chủ Linh Nhân thành, người đứng sau Thú Trường Chiến này, một ngoại môn trưởng lão Linh Thiên Tông, thân phận thập phần cao quý lại được cưng chiều nên không sợ trời không sợ đất.

Nghĩ đến đây nam tử áo đen rời đi an bài, hắn thầm nghĩ lần này Vô Thiên hết cứu, trong quá khứ không ít các thiên tài của Linh Nhân Thành bị Linh Tiêu nhắm vào kết cục chẳng ai thấy các thiên tài ấy nữa…

QUÉC QUÉC

Một lúc sau, một trận pháp lại được giải khai, một cái lồng sắt to lớn xuất hiện trên khán đài, cùng lúc đó hai âm thanh vang lớn.

Hai con cự điểu toàn thân bao phủ hoả diễm, bọn chúng nhanh chóng bay cao, đảo quanh trên trời nhìn xuống Vô Thiên như chuẩn bị thực hiện chuyến đi săn.

Chứng kiến hai con cự điểu, vô số khán giả sắc mặt đều khó coi chửi mắng

“Cái * nhà nó, sao lại là yêu thú phi hành chứ?”

“Rõ ràng là nhắm vào Vô Thiên công tử mà”

“Hẳn là như vậy rồi, hắn chỉ mới Kim Đan kỳ, còn chưa thể phi hành làm sao đánh được với bọn chúng”

“Kèo này căng cực, nên đặt cho ai đây?”

Không ít người ảo não suy nghĩ thở dài, Vô Thiên thiên phú khủng bố điều này ai cũng biết, tuy nhiên thiên tài đến đâu cũng phải thua luật trời, chưa đạt Nguyên Anh không thể bay

Vô Thiên nhìn lấy hai con cự điểu đang lượn lờ trên không, toàn thân chúng có hoả diễm bao phủ, bề ngoài có phần hung sát, rất giống với yêu thú Diễm Phần Liệt Điểu đã từng vây công Bạch Tinh Nguyệt, nhưng hai con này có chút khác biệt.

“Liệt Hoả Điểu – Hai con đều là Tam giai Hậu kỳ” Linh Nhi nhìn lấy hai con chim biết bay thản nhiên nói

“Hẳn là cố ý rồi” Vô Thiên âm thầm cảm thán, nói Thú Trường Chiến không động tay chân thì vô lý thật, ai lại để cho Kim Đan đánh với Phi hành yêu thú bao giờ.

Vô Thiên cũng không có chứng cứ nên nói hẳn không ai tin lời hắn, ngược lại hắn cũng không biết chính thiếu chủ của Linh Nhân Thành đã nhắm vào hắn.

“Ta tin công tử sẽ làm được” Gia Cát cầm trên tay số linh thạch vừa thắng đậm, cắn răng tiếp tục cược toàn bộ vào Vô Thiên

QUÉC QUÉC

Hai con Liệt Hoả Điểu không nhịn được, mùi máu của Kim Nanh Hổ đã kích thích sự hiếu sát của bọn chúng, từ trên cao phóng xuống, cái mỏ nhọn cứng cáp nhắm ngay vào Vô Thiên

“Nói ngu ngốc thì lại tự ái” Vô Thiên cười nhạt, ở trên cao đang lợi thế thì không muốn lại tìm cách bay xuống.

GRÀO

Băng Long thét lên chấn kinh toàn trường, hai cánh tay cứng rắn vươn lên

BỐP BỐP

Âm thanh va đập vang lên, hai cái mỏ nhọn bị Băng Long tóm lấy.

Phừng Phừng

Hoả diễm điên cuồng thiêu đốt hai tay Băng Long, bất quá Ngọc Băng Đỉnh liên tục rót đầy linh lực khiến nó không bị đốt cháy

Vô Thiên sát ý hiện rõ, cảm giác thô bạo nắm chặt hai tay đập vào nhau, Băng Long cũng làm theo y hệt

BỤP BỤP

Hai con Liệt Hoả Điểu bị nắm lấy cái mỏ va vào nhau, cặp mắt hung ác càng đỏ lên, oán giận nhìn Băng Long

Băng Long dù ngạo nghễ nhưng lại không có trí tuệ, đương nhiên sẽ không cảm nhận được gì, vẫn làm theo động tác của Vô Thiên, va đập thân thể của hai con Liệt Hoả Điểu

!!!

Chợt một con Liệt Hoả Điểu trở nên cuồng bạo, vô số hoả diễm ngưng tụ trên thân thể đột ngột nổ tung

Trước uy lực bùng nổ bất ngờ, Băng Long nhanh chóng tiêu tan, rất nhanh lại được ngưng tụ bởi Ngọc Băng Đỉnh

Nhân cơ hội đó hai con Liệt Hoả Điểu nhanh chóng thoát khỏi sự trói buộc của Băng Long

Vô Thiên nhanh chóng quan sát, con Liệt Hoả Điểu kia vừa nổ tung đám hoả diễm trên người đã bắt đầu có dấu hiệu mệt mỏi, ngọn lửa ảm đạm như có thể dập tắt bất cứ lúc nào

Trước ánh nhìn của Phệ Hồn Nhãn từng bước di chuyển được nó khoá chặt, lúc này Vô Thiên cũng đã nhận ra yêu thú này công kích thì mạnh như phòng thủ lại vô cùng yếu ớt

“Đáng hận!” Linh Tiêu nghiến răng nói, không ngờ hai con Liệt Hoả Điêu lại ngu xuẩn như vậy, dám công kích Vô Thiên với cự ly gần như vậy.

Đã không thể cận chiến với Vô Thiên, hai con Liệt Hoả Điểu nhanh chóng bay lên cao, cái mỏ nhọn há ra ngưng tụ từng hoả cầu, phóng xuống hướng Vô Thiên mà tới.

Từng hoả cầu chứa hoả linh lực mạnh mẽ như bom dội xuống

Chứng kiến tình cảnh này, Vô Thiên chỉ mỉm cười nhàn nhạt, mặc kệ những hoả cầu kia đánh thẳng vào người

Ầm ầm

Âm thanh rung chuyển thiên địa, đấu trường có chút chấn động, các quả cầu lửa rơi đúng vào thanh niên đó

“Mau tránh, Tiểu Thiên”

“Không ổn”

“Sức tấn công mạnh như vậy, có lẽ nào?”

Âm thanh hỗn tạp nghị luận lại xuất hiện, nơi Vô Thiên đứng đã trở thành một cái hố to, khói bụi tràn lan.

Chỉ chốc lát sau, khói bụi nhanh chóng tản đi, cả khán đài lại chứng kiến thanh niên trẻ tuổi đứng thẳng. Một cơ thể cường tráng phơi bày trước mặt mọi người.

“Mắc cỡ chết đi được, sao tên này còn chưa mặc y phục vào?” Mục Linh Nhu hai má đỏ bừng che mặt, bất quá không cưỡng lại sự tò mò các ngón tay thon thả lộ ra khe hở quan sát, bên dưới u động của nàng lại có dấu hiệu ẩm ướt

Vô Thiên lấy ra một chiếc hắc y khoát lên người, trong lúc khói bụi vẫn còn hắn đã âm thầm tháo rời Hắc Nhân Yêu Y vào hắc nhẫn, hắn không muốn cho mọi người biết y phục của hắn cũng là pháp bảo phòng ngự

Mà tất cả mọi việc đều được Diễm Cương nhìn thấy một mặt đã chuyển sang khiếp sợ, hơn ai hết hắn đã nhìn thấy Vô Thiên không thể sử dụng vũ kỹ hay vũ khí phòng ngự nào

Điều này chứng minh hắn có cơ thể cứng rắn như sắt.

“Hắn còn là Thể Tu” Diễm Cương có chút khó khăn nói

“Thể tu, người này là công tử của gia tộc nào?” Hàn Bình khó coi nói

“Linh Thể song tu, trên đại lục người như vậy đếm trên đầu ngón tay, chưa kể còn có các vũ kỹ mạnh mẽ” Mục Chính nuốt nước bọt nói, nhìn sang biểu muội có chút u mê, hắn chợt loé lên kế hoạch điên cuồng, nếu như thành công có thể mang lại lợi ích to lớn cho hắn.

Thể tu điều kiện quá mức hà khắc, muốn trở thành Thể tu đều phải có ý chí sắt đá, nghị lực phi thường và khả năng chịu đựng kinh khủng, chưa kể Thể tu rất tốn thời gian và tài nguyên.

Đó là lý do khiến đám tự xưng thiên tài phải e sợ

“Không tồi nha” Vô Thiên gật đầu, chỉ là hắn muốn giết hai con Liệt Hoả Điểu này thân phận Thể tu đành phải lộ ra ngoài ánh sáng, bất quá hắn không muốn lộ ra thêm bất kỳ cái gì

Vô Thiên nhìn hai con yêu thú đang bay cười lạnh, hai chân giậm xuống mặt đất lấy đà phóng lên cao

“Hắn bay lên làm gì?”

“Sao ngươi ngu vậy, phận biệt được bay và nhảy không?”

“Liệt Hoả Điểu không được rồi”

Vô số âm thanh bội phục nói

Quả nhiên, không ngờ tới Vô Thiên có thể nhảy cao đến như vậy, chỉ trong khoảnh khắc đã bị hắn tóm lấy hai chân, tu vi Tam chuyển thể tu toả ra, kéo xuống đất

Bịch

“Bắt được các ngươi rồi”

Mà Băng Long sau lưng của Vô Thiên cũng đã hiện ra kéo lấy một con còn lại vào tay nó cùng lúc kéo xuống

Vô Thiên liếc nhìn hai con yêu thú, Băng Long như nhận ra hiểu ý, lập tức nắm lấy cổ Liệt Hoả Điểu đập mạnh

Ầm Ầm Đùng Đùng

Hình ảnh vô cùng kích thích khán giả…

p/s: (><)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.