Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chấn kinh toàn trường

Tiểu thuyết gốc · 2957 chữ

Nhìn hai con Liệt Hoả Điểu liên tục bị hành hạ, hàng ngàn người trên khán đài lúc này trong cơ thể tim đập nhanh thình thịch cảm giác khó nói nên lời, cảnh tượng trước mắt hiện tại là một điều khó có thể tin được, Liệt Hoả Điểu trông vô cùng mạnh mẽ lại được hoả diễm bao phủ cơ thể nhìn oai phong lẫm liệt thế mà giờ đây lại bị một thiếu niên tu vi kém hơn hung hăn chà đạp như vậy

Liệt Hoả Điểu ánh mắt ngày càng hung lệ, bị Vô Thiên tra tấn liên tục khiến nó trở nên giận dữ, sau nhiều lần muốn thoát ra khỏi thế công của hắn nhưng không thành công, hai con Liệt Hoả Điểu ánh mắt hiện ra tơ máu, lực lượng trong cơ thể đang muốn bộc phát ra ngoài với ý định tự bạo đem Vô Thiên chôn cùng.

QUÁC QUÁC

Hai tiếng kêu chứa đầy oán giận, thân thể của hai con Liệt Hoả Điêu nhanh chóng to ra như quả bóng, nhiệt độ đang dần tăng lên

“Bọn chúng muốn tự bạo” Trong đầu Linh Nhi lên tiếng nhắc nhở.

Vô Thiên ánh mắt nghiêm túc, tự bạo là muốn cùng đồng quy vu tận sao, hai con Tam giai hậu kỳ tự bạo hẳn sẽ gây nên uy lực kinh người.

Hận ý của hai con yêu thú ngày càng điên cuồng, biết bản thân không thể thoát khỏi tay hắn vậy thì cùng kéo hắn chôn cùng

Mà trên khán đài, tất cả mọi người đều nhận ra khi chứng kiến cơ thể phình to bất thường của Liệt Hoả Điểu, vô số tiếng âm trầm nghị luận, đấu trường luôn có trận pháp bảo vệ nên sẽ không ảnh hưởng đến bọn hắn, hàng vạn người nghị luận sôi nổi:

“Quả nhiên là loài hung tàn ác liệt a”

“Kỳ này sợ là Thể Tu cũng không chịu được”

“Cùng xem kết quả đi”

Mục Linh Nhu đôi mắt đẹp hơi rưng rưng, trong lòng cảm giác vô cùng khó hiểu, nàng lẩm bẩm nói nhỏ:

“Tại sao ta lại rơi nước mắt? Vì hắn sao?”

“Không thể nào, hẳn do hắn là nhân loại đi, nhất định là vậy”

Mục Linh Nhu tự nghĩ ra lý do hợp lý, trong lòng vẫn không ngừng lo lắng cho thiếu niên kia.

“Tốt tố tốt, tự bạo tốt lắm, tốt nhất là trọng thương sắp chết cho ta, các ngươi mau chuẩn bị bắt hắn đến đây” Linh Tiêu hưng phấn cười nói, viễn cảnh sắp có được những công pháp bất phàm cùng pháp bảo phi thường, hắn quay sang ra lệnh cho thuộc hạ.

“Vâng, thiếu chủ” Hai tên nam tử hắc y khom người nhìn chằm chằm Vô Thiên dưới đấu trường

Mọi chuyện xảy ra liên tục, Vô Thiên lúc này muốn chạy cũng không còn đủ thời gian, vứt xuống thân thể đầy rẫy máu tươi của bọn chúng xuống đất, trong miệng nhanh chóng niệm khẩu quyết, một chân làm trụ sau đó cơ thể xoay tròn với tốc độ cao, hai bàn tay tạo ra linh lực phòng ngự.

“Địa cấp vũ kỹ - Hồi Thiên”

BÙM

Cùng lúc đó, hai thân thể của Liệt Hoả Điểu rốt cuộc nổ tung, một âm thanh chấn thiên động địa vang khắp Linh Nhân Thành khiến vô số người run sợ, cột lửa hình nấm bao phủ toàn bộ khán đài.

Nếu như chỉ là hoả diễm thì người sở hữu Dị Hoả như Vô Thiên có thể thoải mái đi vào mà không bị gì thậm chí là thôn phệ luôn ngọn lửa ấy, bất quá kích nổ linh lực lại khác, uy lực không thua gì một kích toàn lực của Nguyên Anh Viên Mãn cường giả

Vô Thiên không muốn bị đau vô cớ nên phải thi triển Hồi Thiên để phòng ngự

Bên ngoài đấu trường, khói bụi khắp nơi đám người hoàn toàn không thể nhìn thấy gì, không ít người lắc đầu tiếc nuối cho cuộc đời của một thiên tài

Đám người Hàn gia và Diễm gia lúc này cười đắc ý, Vô Thiên thua thì tiền cược của bọn hắn liền thắng đậm.

Nếu như ở đây có cường giả Hoá Thần nhất định sẽ thấy toàn bộ sự việc bên trong, một thiếu niên trẻ tuổi đang xoay tròn với tốc độ cao trong ngọn lửa

Toàn thân xoay tròn 360 độ không góc chết, một màn hoả diễm linh lực bao phủ bảo vệ thân thể hắn tại trung tâm vòng tròn

Hầu như mọi hoả diễm và linh lực tự bạo kia khi tiếp xúc với màn phòng ngự đều bị đánh bật ra.

Chỉ tiếc Vô Thiên vẫn còn chưa thuần phục loại vũ kỹ này nên màn phòng ngự kia xuất hiện một ít lỗ hỏng, một vài tia lửa đã bén vào khiến y phục của hắn có chút cháy xén.

Uy lực kinh khủng của vụ nổ bắt đầu có dấu hiệu tiêu trừ, xung quanh khán đài ánh mắt như muốn lòi ra ngoài không tin được bản thân đã nhìn thấy

Một thung lũng được hình thành trong vụ nổ, sức tự bạo của hai con Tam giai hậu kỳ yêu thú quá mức kinh khủng

Mà ở trong thung lũng, một cột đất vẫn còn như trước không hề bị vụ nổ làm cho tan nát, mà đứng trên nó thân ảnh quen thuộc vẫn như cũ bình thản vô hại, y phục có chút đen đen, hai con mắt khác biệt, mỉm cười một cách bình thản

Hít

Vô số người hít sâu một hơi, thậm chí có kẻ còn không tin vào mắt mình tự tát mình mấy cái.

“Cũng may nhờ có Hồi Thiên, sau này phải chăm tập luyện hơn mới được” Vô Thiên mặc kệ đám người kiểm tra thân thể, cười nhạt thầm nghĩ.

Vũ kỹ phòng ngự tuyệt đối, nếu như luyện tập thành thạo thậm chí có thể mở rộng phạm vi ra xa hơn nữa, hơn hết nó cũng không thể để lọt bất kì thứ gì vào

“Hắn còn là người sao, không thể tin được”

“Rốt cuộc hắn đã làm gì?”

“Ngay cả hai con yêu thú tự bảo cũng không làm hắn bị thương, quần áo chỉ cháy nhẹ a”

“Thằng này nạp lần đầu rồi”

Đám người hoàn toàn bị Vô Thiên làm bội phục, cảm giác kinh ngạc liên tục nhìn thấy

“Đáng chết, lại là một pháp bảo phòng ngự lợi hại” Linh Tiêu âm thầm nghiến răng, tham niệm càng dâng cao trong lòng không cách nào kìm chết, hắn cho rằng Vô Thiên đã dùng một loại pháp bảo nào đó.

“Hừ, uổng công làm ta lo lắng cho ngươi, đáng ghét” Mục Linh Nhu hừ nhẹ nói, gương mặt tràn ngập ý cười không giống như lời nói của nàng lắm

Nhìn thân ảnh Vô Thiên vẫn ung dung đứng giữa sàn đấu, Mục Chính liền nghĩ thông suốt kế hoạch trong đầu.

“Kẻ này không nên đắc tội, tuyệt đối tránh xung đột với hắn càng tốt” Diễm Cương ngưng trọng nhắc nhở

“Hắn rốt cuộc là ai? Ngay cả điều tra cũng không có một chút manh mối nào?” Hàn La cùng Hàn Bình không ngừng đặt câu hỏi.

“Keng, nhiệm vụ [Lập Uy] hoàn thành, thu được ban thưởng một lần chỉ định triệu hoán Địa cấp vũ kỹ”

Mặc kệ đám người suy nghĩ, âm thanh thông báo hệ thống vang lên, Vô Thiên gật đầu thoả mãn, không đợi người chủ trì Thú Trường Chiến lên tiếng đã cắt ngang:

“Tại hạ không tiếp tục khiêu chiến nữa”

Chỉ là khi Vô Thiên vừa dứt lời, một âm thanh vang vọng bao phủ linh lực không chút thân thiện truyền đến:

“Tiểu Thiên huynh đệ quả là anh hùng xuất thiếu niên tại hạ bội phục vô cùng, tại hạ hy vọng có thể tiếp tục xem ngươi chiến đấu”

Vô Thiên cười nhạt, xem ra hắn là người đứng sau hai con Liệt Hoả Điểu rồi, ánh mắt Phệ Hồn Nhãn khoá chặt, một thiếu niên tóc bạc mặc áo bào mang theo vẻ mong đợi nhìn hắn, tia tham lam che dấu rất tốt nhưng vẫn không thoát được tầm nhìn của Vô Thiên

“Thiếu chủ của Linh Nhân Thành, hắn vậy mà cũng xuất hiện?”

“Đúng vậy, hắn là con trai của Linh Tùng thành chủ, Linh Tiêu”

Tại khán đài, mọi người đa số đều là dân của Linh Nhân Thành đương nhiên nhận ra thân phận của hắn

“Đúng thế, tại hạ cũng mong công tử có thể thi đấu” Hàn Bình bất chợt cười lớn phụ hoạ, hiển nhiên ý đồ làm khó dễ Vô Thiên

Vô Thiên thì lại khá ngạc nhiên, quan sát kẻ này, tuổi tác có vẻ lớn hơn hắn, tu vi có thể coi là tạm được, Linh Tiêu có tu vi Kim Đan hậu kỳ, Hàn Bình thì Kim Đan trung kỳ, hắn thản nhiên hỏi:

“Hai ngươi có thể khiêu chiến giống như ta mà, sao không đánh mà lại muốn xem ta làm gì?”

“Ngươi” Hai tên cùng lúc nghẹn lời, thân phận của bọn hắn cao quý người khác gặp đều phải cung kính ai ngờ lại gặp một tên không biết điều, bọn hắn được xưng là thiên tài cũng có thể khiêu chiến vượt cấp bất quá khiêu chiến đến mức tự bạo bọn hắn không thể nào làm được, trong lòng thầm oán giận

“Hì hì, đúng là ngốc” Nhìn vẻ mặt nghẹn họng của hai thằng ngốc, Mục Linh Nhu không nhịn được cười nhí nhảnh

“Tại hạ đánh hai trận đã mệt mỏi lắm rồi, còn về tiếp tục khiêu chiến tại hạ xin nhường lại hai vị a” Vô Thiên tỏ ra mệt mỏi nói

“Phi, ngươi mà mệt mỏi, mệt cái rắm”

Hàng vạn người đều vang lên cùng một suy nghĩ, nhìn thấy hắn vẫn cười cười nói nói, ung dung tự tại đâu giống chỗ nào là mệt mỏi? bất quá đó là quyền của đối phương, bọn hắn cũng không thể ép hắn được

“Được, đã Tiểu Thiên công tử quyết định ngừng khiêu chiến, mời công tử đến đại sảnh nhận số Linh Thạch theo thoản thuận trước đó, các vị thắng cược cũng có thể đến nhận Linh Thạch”

Âm thanh của người chủ trì lan truyền, Linh Tiêu thầm hận cũng không dám nói gì, quy định của Thú Trường Chiến là do cha hắn Linh Tùng đích thân đặt ra, hắn không dám tuỳ tiện, càng không dám phá vỡ quy tắc.

Vô Thiên gật đầu, Thú Trường Chiến cũng uy tín đây chứ, xoay người đi về đại sảnh

Sắp tới Linh Nhân Thành sẽ vang dội tên của hắn a

Nhìn bóng lưng ung dung đi vào, vô số người đều cảm thán suy nghĩ, sợ rằng chỉ trong thoáng chốc thôi, tên tuổi của hắn sẽ trở nên bao phủ toàn bộ thành trì, một số người thì tức giận vì thua cược cùng đám người thắng cược đi đến quầy nhận Linh thạch

“Chúc mừng công tử thành công khiêu chiến, uy danh của công tử đã vang vọng khắp Thú Trường Chiến nha, ta ngưỡng mộ vô cùng” Dung Hà tỷ bờ mông uốn éo đi tới, cái lưỡi liếm liếm đôi môi nói

“Do ta may mắn mà thôi” Vô Thiên cười đáp

“Dựa theo ước định, công tử nhận được 70% tiền cược của toàn bộ người tham dự, tổng cộng 9 vạn 5 linh thạch hạ phẩm, đã được đổi thành linh thạch cực phẩm vừa tròn 950 viên” Dung Hà tỷ cười tươi đưa cho hắn một túi linh thạch, lần này Thú Trường Chiến kiếm về không ít linh thạch.

“Đa tạ” Vô Thiên đưa tay thu lấy linh thạch, cũng không kiểm tra trực tiếp thu hồi

“Hi vọng công tử lần sau tiếp tục đến đây, vẫn còn rất nhiều yêu thú mạnh mẽ chờ ngươi chinh phục” Dung Hà tỷ chợt tiến lại gần kề sát bờ môi quyến rũ nói nhỏ: “Ta mong công tử có thể chinh phục ta nha”

Vô Thiên cười cười không nói gì xoay người rời đi, Dung Hà tỷ mặc dù diện mạo xinh đẹp, lại có khí chất đặc biệt nhưng Vô Thiên không muốn tiếp xúc nhiều với Thú Trường Chiến, hiển nhiên chuyện hai con Liệt Hoả Điểu kia hắn vẫn không quên.

Vô Thiên vừa rời đi không lâu, thì thấy hai người trẻ tuổi một nữ một nam vừa lúc chạy đến, thanh niên nhìn quanh không thấy bóng dáng của Vô Thiên, thất vọng tràn trề

“Biểu ca, ngươi tìm hắn làm gì vậy?” Mục Linh Nhu cũng dáo dác nhìn xung quanh tìm kiếm thân ảnh đó, bất quá nàng che dấu rất tốt ngây thơ hỏi

“Đương nhiên là kết giao bằng hữu rồi, nhân vật kiệt xuất như vậy nếu có thể làm bằng hữu nhất định rất tốt” Mục Chính thẳng thắn nói, trong lòng đã buông bỏ thứ gọi là tình cảm với biểu muội mình

Mục Chính làm sao không nhận ra biểu muội của mình đã rõ ràng có cảm tình với thiếu niên kia, nếu hắn đứng ra làm ông tơ hợp tác thành công, lợi ích sẽ vô cùng lớn, hắn cũng không tin nhan sắc của biểu muội có thể khiến hắn từ chối.

“Nếu như được Tiểu Thiên kia ưu ái, thành công nhận được ân tình của hắn, thậm chí là anh rể hắn, tương lai của ta muốn cái gì mà không được”

Mục Chính thầm nghĩ cười tươi, quay sang nhìn biểu muội nghiêm túc nói:

“Xem ra lần này không may mắn, thời gian chúng ta ở Linh Nhân Thành còn dài, rất có thể sẽ gặp vị huynh đệ đó”

Mục Linh Nhu tiếc nuối cắn cắn cánh môi, nghĩ đến thiếu niên kia khiến trái tim nàng càng đập mạnh, chỉ có thể gật đầu đồng ý

“Công tử, lần này chúng ta thắng được 700 cực phẩm linh thạch” Gia Cát một mặt kích động run run nói, cầm cái túi chứa linh thạch trên tay còn run rẩy

“Không tệ, lần này tổng cộng thu về được 1650 Cực phẩm Linh Thạch”

Vô Thiên đánh giá nói, cờ bạc là bác thằng bần, cha thằng nghèo nhưng nếu biết cách thì làm giàu không khó, bán Băng Diệt Kiếm chỉ được có 90 Cực phẩm linh thạch mà thôi, vậy mà chỉ trong 1 ngày lại có thể kiếm được gấp 20 lần

“Là do công tử lợi hại, gặp người khác chỉ sợ mộ đã xanh cỏ a” Gia Cát lập tức nịnh nọt nói

“Ngừng, ta biết ngươi vỗ mông ngựa rồi, lần này ngươi giúp ta có công, đợi khi nào Đấu giá Hội diễn ra thích cái gì cứ nói” Vô Thiên ra hiệu cười mắng nói

“Hề hề, đa tạ công tử” Gia Cát cười hề hề gian xảo, làm người thông minh thừa biết với tu vi mèo cào như hắn giữ linh thạch số lượng lớn như vậy quá nguy hiểm, vì thế liền gật đầu vui vẻ.

Đi tới gần Đế Vương Lâu, một nam tử có tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ thản nhiên tiến đến, hiển nhiên là chờ đợi hắn, nhìn Vô Thiên trầm giọng uy hiếp:

“Thiếu gia của ta muốn gặp ngươi, ta mong ngươi biết điều một chút”

“Thiếu gia nhà ngươi là ai? Nghe giọng ngươi không giống như là muốn gặp ta lắm?” Vô Thiên cười nhạt, Phệ Hồn Nhãn sáng lên.

Nam tử hơi rùng mình một cái, bất quá ngay lập tức bình tĩnh cười lạnh:

“Đi theo ta ngươi sẽ biết, rất ít kẻ trong Linh Nhân Thành không dám nghe lời thiếu gia nhà ta”

“Ngươi làm chó rất giống chỉ thiếu tiếng kêu của nó mà thôi” Vô Thiên ý cười đã dần phai nhạt, sát ý cũng đã dần hiện, Nguyên Anh mà thôi cũng không mạnh lắm.

“Vậy ta đành phải động thủ rồi!” Trong mắt nam tử loé lên một tia giận dữ, khí tức Nguyên Anh bộc phát khiến đám người xung quanh tránh né.

Khí tức của Nguyên Anh quả thật không đủ nhìn, Vô Thiên đang định vận chuyển Linh lực thì bất ngờ không thi triển nữa, gương mặt lại cười nhạt như trước.

“Ta rõ ràng nhớ trước của Đế Vương Lâu làm gì có con chó, thì ra là ngươi” Âm thanh hờ hững từ Đế Vương Lâu nhàn nhạt truyền ra, trực tiếp đem nam tử nhấc lên.

!!!

Bùm

AAAA

Âm thanh thảm thiết hét lên, trước sự chứng kiến của vô số người, một Nguyên Anh kỳ cường giả chỉ một giọng nói trong thoáng chốc đã làm tay chân nổ tung, máu thịt văng ra tứ tung, máu tươi liên tục chảy xuống, thê thảm nằm thoi thóp.

“Giết con chó như ngươi chỉ làm bẩn tay ta, mau lăn đi”

Âm thanh vẫn từ tốn như giẫm đạp một con kiến khiến người khác phải rùng mình sợ hãi…

“Xem ra ta thiếu nàng một cái ân tình rồi” Vô Thiên đương nhiên biết giọng nói từ Đế Vương Lâu là ai, mỉm cười nhìn lên cánh cửa sổ…

p/s: (><) trúng cái trấn của Dan Heng IL

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.