Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoạt Động Đọc Kịch Bản

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Chương 39: Hoạt Động Đọc Kịch Bản

Cũng như rất nhiều bộ phim hollywood ở trái đất cũ của Lạc Mặc, trước khi quay đã được lên kế hoạch sẵn, xác định cảnh nào được đầu tư và cảnh nào chỉ cần quay vừa phải là được, như vậy vấn đề tài chính sẽ được kiểm soát tốt hơn.

Mà những chỗ không hợp lý Hứa Sơ Tĩnh chỉ ra đều liên quan tới mèo.

"Xem ra gần đây ngươi đã học tập thêm rất nhiều a.”

Đạo diễn khích lệ.

Hứa Sơ Tĩnh lắc đầu một cái.

Nàng thật sự đã cố gắng rất nhiều, dù bị dị ứng nhẹ với lông mèo, nàng vẫn cố gắng gần gũi chúng, nhưng cuối cùng vẫn tốn công vô ích.

Mà mọi thứ lại dần thay đổi từ sau giấc mộng kia!

Cứ như. . . . đột nhiên nàng trở nên hiểu về mèo hơn vậy!

Nàng không cần phải nghĩ: Ở tình huống này miêu yêu sẽ làm gì?

Nàng chỉ cần nghĩ: Ở tình huống này nàng sẽ là gì?

Quá trình đọc kịch bản rất nhanh mà hiệu suất cũng rất cao. Lý do là vì trạng thái của người đóng vai nữ chính là Hứa Sơ Tĩnh rất tốt.

Về phần nhân vật nam chính. . . . . Phim này không có nhân vật nam chính.

Cũng không có tuyến tình cảm.

Đây chính là phong cách cá nhân của Hứa Sơ Tĩnh, nàng thường chọn nhân vật chính là nữ chính mạnh mẽ, hơn nữa còn không có tình cảm nhiều.

Cá nhân Hứa Sơ Tĩnh rất ghét vài bộ phim truyền hình hoặc điện ảnh mang tiếng nữ cường nhưng cuối cùng vẫn tập trung vào tuyến tình cảm, vả mặt tiểu tam.

Ở một mức độ nào đó mà nói, loại kịch bản này sẽ kích thích người xem hơn, đàn ông chỉ biết bám váy phụ nữ, sau đó còn ra ngoài vụng trộm, nhất là những người đàn ông trong nhà có xe Maserati chắc chắn không ai là tốt, nhưng lại khơi dậy xung đột giữa nam và nữ.

Vào giờ phút này. . . . . . Hứa Sơ Tĩnh khép kịch bản lại rồi nói ra ý kiến sửa đổi sau cùng của mình.

Mà ý kiến này không như những ý kiến đều được thông qua ban nãy của nàng.

Có một vị lão diễn viên cảm thấy nên giữ nguyên như trong kịch bản sẽ tốt hơn.

Cuối cùng, đạo diễn đề nghị:

"Diễn viên diễn phân đoạn này đều có mặt ở đây. Bằng không chúng ta diễn thử hai loại trường hợp xem hiệu quả ra sao đi.”

"Được."

Hứa Sơ Tĩnh gật đầu, những người khác cũng không có dị nghị gì.

Mà trong lần thử vai này, tất cả mọi người đều nhìn ra sự thay đổi của Hứa Sơ Tĩnh.

Ngay cả mấy lão tiền bối trong giới điện ảnh cũng nhịn không được mà liên tục gật đầu.

"Nhất định đã khổ luyện rồi."

Các lão tiền bối thầm nghĩ, trong mắt thậm chí có chút thưởng thức.

Kết quả cuối cùng là, đề nghị của Hứa Sơ Tĩnh đã được duyệt!

"Cực khổ cho ngài rồi."

Hứa Sơ Tĩnh nói với nữ diễn viên hơn 70 tuổi có vai diễn phối hợp với nàng.

Đối phương khoát tay một cái, cười nói:

"Ta nhìn ra được, lần này ngươi đến là có chuẩn bị a!"

"Thần thái, động tác và từng chi tiết của ngươi giống y đúc đại hắc ta nuôi ở nhà.”

Bà không keo kiệt khen ngợi.

Hứa Sơ Tĩnh khiêm nhường mấy câu, một suy nghĩ khiến nàng sợ hãi, thậm chí là xấu hổ bỗng nhảy ra:

"Đại hắc miêu là sao, căn bản không phải, cả người ta trắng như tuyết, không có lấy một cọng long thừa, một chút cũng không có a!”

Phảng phất như đây là niềm kiêu ngạo lớn nhất của nàng, cũng là đặc điểm mà chủ nhân yêu thích nhất ở nàng!

“Bệnh nặng lắm rồi.”

Nàng khẽ nhíu mày, hít sâu một hơi thầm nói.

Đặc biệt là với hai chữ ‘chủ nhân’ chẳng hiểu đâu mà ra kia, cá nhân nàng cực kỳ bài xích.

"Nhưng trước mắt mà xem, căn bệnh này cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, không phải sao?"

So với trước đó, Hứa Sơ Tĩnh dần có lòng tin hơn với bộ phim Miêu Yêu này!

---

Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã hết một tuần.

Trong một tuần này, Lạc Mặc không làm gì cả, chỉ ngoan ngoãn cùng các Thực tập sinh khác luyện tập, dù là giờ học âm nhạc hay vũ đọa hắn cũng chẳng hề lơ là.

Trong khoảng thời gian này, hắn trở thành một soái ca bình thường nhà bên.

Trong lớp, hắn rất ít biểu hiện bản thân.

Rất nhiều lúc còn đột nhiên thất thần, không biết đang suy nghĩ gì.

Phảng phất như hắn chỉ là một công nhân nhận gấp đôi tiền lương, không lý tưởng, chỉ làm nền cho người khác trước ống kính mà thôi.

Trong những ngày này, mỗi vị giám khảo sẽ dạy hai tiết học, thời gian còn lại đều do lão sư ekip mời đứng lớp.

Nhưng đáng giận nhất là, rõ ràng Lạc Mặc nhìn rất lười nhưng luôn hoàn thành tốt bài tập và các câu hỏi lão sư đưa ra.

Biểu hiện không quá tốt nhưng cũng chẳng có bất kỳ khuyết điểm gì.

Không ai biết thật ra Lạc Mặc đang bắt đầu thích nghi với thân thể mới này.

Mà hắn thất thần không chỉ đơn giản là thất thần mà đang suy nghĩ những ý tưởng mới.

Còn bài tập mà lão sư giao, hắn không hề toàn lực làm, vì thực tế hắn vẫn chưa hoàn toàn ‘nắm bắt’ được thân thể này, dù là giọng hát hay vũ đạo đều như thế.

Mà một tuần này cũng giúp hắn tiến bộ thấy rõ.

Hắn cảm giác mình đã tìm đúng đường.

Trong khoảng thời gian này, Trầm Minh Lưu và Quý Khang Đông đang thầm so tài với Lạc Mặc.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.