Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi Công Diễn Đầu Tiên

Phiên bản Dịch · 1151 chữ

Chương 49: Buổi Công Diễn Đầu Tiên

Dù sao khả năng cao cả đời rất nhiều người đều khó mà có được ngần ấy fan hâm mộ.

Căn cứ vào sự an bài của ekip chương trình, sáng hôm nay và buổi chiều, mọi người sẽ lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng diễn tập lại.

Mà đại diện nhà sản xuất toàn dân Hứa Sơ Tĩnh phải tới ngày mai mới tới tham gia ghi hình, hôm nay vẫn chỉ có bốn vị giám khảo mà thôi.

Ngụy Nhiễm và Lê Qua cùng tiến vào phòng nghỉ, mà hậu bối là Khương Ninh Hi và Trầm Nhất Nặc đã tới ßthật sớm.

Lê Qua vừa vào đã cười nói:

"Các ngươi xem tập đầu tiên chưa? Còn có những tin trên mạng của Lạc Mặc nữa, các ngươi có đọc không?”

Đêm qua, vị giám khảo rap này xem điện thoại cả đêm, càng xem càng vui.

Ngụy Nhiễm nhìn hắn, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

"Hắn thấy ảnh chế nào của Lạc Mặc đều sẽ gửi Wechat cho ta, phiền chết đi được!"

"Ha ha, ta cũng cảm thấy mình muốn thành Mặc Sinh Nhân, bắt Lạc Mặc tăng ca, quá khôi hài ha ha ha ha! Đám cư dân mạng này cũng độc thật!"

Lê Qua cao giọng cười to.

Ngụy Nhiễm cũng cười theo rồi nói:

"Ta cũng không ngờ a, tiểu giả hỏa Lạc Mặc này lại nổi lên như vậy.”

"Không chỉ hơi nổi thôi đâu, ta thấy đội ngũ fan của hắn ngày càng tăng.”

Trầm Nhất Nặc nói:

"Chỉ trong một đêm, Weibo dã tăng tới 300 ngàn lượt theo dõi rồi, hơn nữa hắn vừa tăng hai hạng kia kìa.”

Phải biết, xếp hạng của Lạc Mặc không giống với các Thực tập sinh khác, vì người bỏ phiếu cho hắn hoặc miễn phí hoặc chỉ bỏ rất ít tiền.

Mà từ đầu tới cuối, Khương Ninh Hi chỉ im lặng, không phát biểu bất kỳ ý kiến gì cả.

Nàng không thích hành động này của cư dân mạng, trong mắt nàng, Lạc Mặc vốn đã là một người rất tài năng rồi.

"Rõ ràng có thể dựa vào tài hoa để chinh phục người xem, căn bản không cần mất thứ lòe loẹt này kéo lên.”

Khương Ninh Hi thầm nghĩ.

Trên thực tế, so với nàng Trầm Nhất Nặc càng buồn hơn.

"Chết tiệt, hắn còn chưa hát Dịu Dàng đã nổi vậy rồi!”

Trầm Nhất Nặc có chút nóng nảy.

Việc này càng khiến nàng hạ quyết tâm lôi kéo Lạc Mặc về phía mình hơn.

"Sự thật chứng minh, mắt nhìn người của bản tiểu thư quả nhiên không sai! Hắn thật sự rất có tiềm lực!"

Trầm Nhất Nặc cảm thấy mắt mình thật sự rất tinh tường.

"Phải nghĩ cách lôi kéo hắn bằng mọi cách!”

Nàng cảm thấy có rất nhiều điều kiện trong hợp đồng có thể bàn bạc lại, chỉ mỗi việc thành lập đoàn đội riêng là tuyệt đối không được.

Dưới cái nhìn của nàng, lúc này Lạc Mặc chỉ vừa khởi sắc, cần một công ty lớn hỗ trợ.

Đồng thời cũng cần công ty lớn bảo vệ hắn.

So với Sáng Tạo Thần Tượng, những nơi khác là đao thật thương thật, không chỉ vậy còn có ám tiễn khó phòng.

Ngươi có thể nổi lên nhờ internet nhưng cũng có thể thân bại danh liệt vì internet!

"Đầu nhập vòng đại bản doanh của bản tiểu thư thì những thứ đó không cần lo nữa!”

Trầm Nhất Nặc kích động.

Lúc này, nhân viên ekip chương trình đi tới nói:

"Bốn vị lão sư, có thể tới xem diễn tập rồi."

Công việc hôm nay của họ là xem các tuyển thủ diễn tập rồi chỉ điểm.

"Ha ha, ta rất mong đợi sáng tác của Lạc Mặc a!"

Ngụy Nhiễm nói.

Có thể nói vị đại ca này ‘bị bỏ đói’ đã lâu.

Mà nhân viên dẫn đường phía trước quay đầu lại nói:

“À. . . . . Ngụy lão sư, Ninh đạo đặc biệt phân phó, biểu diễn tập của ba tổ sáng tác. . . . giám khảo không được tới xem.”

Ngụy Nhiễm:

"? ? ?"

Lại ‘bỏ đói’ ta à?

. . . . . . . .

Căn cứ theo quy tắc của ekip chương trình, khi một tổ diễn tập, các Thực tập sinh khác không được xem.

Mà trong ba tổ sáng tác, tiểu đội của Lạc Mặc là tiểu đội biểu diễn cuối cùng.

Mà sắp xếp này cũng là do Ninh Đan tự tay chỉ định.

Ninh Đan rất biết cách làm việc, hơn nữa càng biết cách để ý tiểu tiết.

Lúc Lạc Mặc dẫn theo đám Đồng Thụ vào sân thì Quý Khang Đông và Mạnh Dương Quang cũng đi ra cùng một lối.

Mạnh Dương Quang thấy Lạc Mặc thì trực tiếp gọi hắn lại.

"Lạc Mặc, ta sẽ không liên tục thua hai ngươi lần đâu! Lần này, chúng ta chờ xem!"

Quý Khang Đông và Mạnh Dương Quang vô cùng tự tin với tiết mục mình sắp biểu diễn. Bài hát mà họ biểu diễn lần này nằm vốn nằm trong album của một ca sĩ khác trong công ty.

Lạc Mặc nhún vai một cái, hắn lười để ý, trực tiếp dẫn theo tiểu đội của mình đi lên sân khấu.

Cho tới bây giờ, hắn chưa từng xem Mạnh Dương Quang là đối thủ.

‘Kiếm của tướng quân không dùng để chém ruồi.”

Chiến thắng không phải mục đích của hắn, mục đích của hắn là trình diễn thật tốt, thắng chỉ là nhân tiện.

"Bắc Minh có một con cá, kỳ danh là Côn. Côn Bằng, bay xa ngàn dặm.”

Đây mới là đại ngư chân chính.

"Còn không bằng phiên giang đảo hải."

Lạc Mặc thầm nói.

---

Tiểu đội Lạc Mặc tiến vào sân khấu chỉ diễn tập một lần là xong.

Mà yêu cầu của Lạc Mặc với bốn Thực tập sinh còn lại là đừng phạm sau lần, đối với Đồng Thụ là khiến người nghe kinh diễm.

Với lần diễn tập này, hắn cảm thấy khá ổn, cũng đạt đủ tiêu chuẩn trong lòng hắn.

Nhân viên tổ đạo cụ cùng tổ phục trang đều rất biết cách làm việc, họ dựa theo ý tưởng của Lạc Mặc tạo ra mấy một đồ cổ trang không quá phức tạp.

Xác thực mà nói khá giống với loại trang phục dành cho các tiết mục múa cổ đại.

Căn cứ theo yêu cầu của Lạc Mặc, Đồng Thụ là C vị, đồng phục của hắn màu đỏ.

Đại Ngư là bài hát chủ đề trong phim điện ảnh Đại Ngư Hải Đường. Bộ phim này đã để lại cho Lạc Mặc ấn tượng vô cùng sâu sắc. Hình ảnh cá lớn màu đỏ trên poster rất truyền cảm.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.