Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ thần (2)

Phiên bản Dịch · 1249 chữ

Cô cẩn thận hồi tưởng, Vương Huyên ôn hòa, yên lặng, luôn tươi cười từ đầu đến cuối, cặp mắt trong veo có hồn, toát lên một loại thong dong và tự tin từ tận xương cốt

Dường như, cậu ấy vừa rồi không có nhìn mình nhiều? Trái lại, luôn lẳng lặng đánh giá mấy người áo đen xung quanh mình.

Triệu Thanh Hạm quay đầu lại liếc nhìn, nhủ bụng: "Lần sau tìm cơ hội..."

Trong phút chốc, cô cảm thấy, từ xa hàng trăm mét trong bóng đêm, hình như có người đang nhìn về phía này.

Triệu Thanh Hạm xoay người rời đi, cô có cảm giác rằng, mới nãy, khi nhìn về phía tiểu viện của giáo sư Lâm, tựa hồ Vương Huyên đã phát hiện ra và nhìn về phía mình.

Tần Thành bất mãn: "Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên tớ bị người ta xếp vào hạng phần tử nguy hiểm đó!"

Vương Huyên an ủi hắn: "Mấy người áo đen kia không phải nhắm vào cậu, bọn họ đề phòng tớ."

"Hả, cậu đã làm chuyện tày trời gì mà bị người người oán giận như vậy, lẽ nào trước đây, cậu từng làm chuyện gì có lỗi với Triệu Thanh Hạm?" Tần Thành phát huy tối đa trí tưởng tượng phong phú của bản thân.

"Nghĩ đi đâu vậy, tớ chỉ cảm thấy mấy người kia có thực lực khá mạnh nên muốn thử xem bọn họ luyện cựu thuật hay là đi theo con đường khác bên Tân Tinh kia thôi."

Tinh thần của Tần Thành tức khắc phấn khởi lên: "Được nha lão Vương, cậu ra vẻ thong dong bình tĩnh như thế, vậy mà lại âm thầm lặng lẽ mò mẫm vốn liếng nhà người ta. Sao, thấy được gì rồi?"

Vương Huyên lập tức uốn nắn hắn: "Cậu sửa lại xưng hô giùm tớ!"

Tần Thành cười hì hì không ngừng.

Vương Huyên suy tư, nói: "Tớ cảm thấy vẫn là cựu thuật, nhưng khi động thủ, các loại phản ứng bản năng lại không đủ thuần tuý, có vẻ như họ đã kết hợp với con đường khác."

Tiếp đó, hắn bổ sung: "À, còn nữa, Triệu Thanh Hạm không hề yếu đuối như cậu tưởng đâu, cậu còn lâu mới là đối thủ của cổ."

"Không thể nào, cô ấy đã luyện cựu thuật đến trình độ đó rồi ư?" Tần Thành chợt cảm giác hơi nhột, lẩm bẩm: "Chẳng lẽ, trong đám người vừa nãy, tớ là người yếu nhất?"

Lúc này, cổng mở ra, giáo sư Lâm xuất hiện.

"Tôi vừa mới tiễn Thanh Hạm xong thì đã nghe trong sân có tiếng nói chuyện, hoá ra là các anh."

Giáo sư Lâm, mái tóc hoa râm, tuổi đã hơn sáu mươi, thân hình có hơi phát tướng.

Năm đó, ông ấy cũng là một vị cao thủ cựu thuật, nhưng từng bị trọng thương, thân thể vẫn không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao, không tham gia thực chiến được nữa.

Từ đó về sau, ông liền chuyên tâm nghiên cứu lý thuyết Cựu Thuật, khảo cứu các loại kinh văn, cộng thêm kinh nghiệm thực chiến trước kia, rất có tiếng trên phương diện thăm dò cựu thuật.

Vương Huyên tiến lên, mở miệng nói: "Giáo sư Lâm, mấy ngày nay, em vẫn luôn muốn đến thăm thầy nhưng lại sợ gây thêm phiền phức nên mới chần chờ đến bây giờ."

"Con người của anh, thật quá khách khí!" Ông lão mời bọn họ vào trong nói chuyện, đồng thời lắc đầu: "Tôi thật ra cũng không giúp anh được, bị người ta từ chối rồi."

Vương Huyên nghe vậy, lòng như bị lửa đốt, hắn hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, hết sức cảm kích. Rõ ràng là giáo sư Lâm đã không ngại mặt mũi đi tìm người ta, nhưng tác phong làm việc của bên phía nhà đầu tư rất cương quyết, không thèm cho ai mặt mũi.

"Đã làm phiền thầy rồi." Vương Huyên nghiêm túc nói, thứ hắn không muốn nhìn thấy nhất chính là cái cảnh giáo sư Lâm đi cầu xin người khác mà lại bị từ chối, lòng hắn lúc này cảm thấy rất áy náy.

Giáo sư Lâm xua tay, tỏ vẻ không để ý những chuyện này.

Mảnh sân không lớn, có trồng một số hoa cỏ, góc bên phải có hồ cá, hoa súng bồng bềnh trên mặt nước, cá chép vẫy đuôi bơi lội, làm tăng thêm sức sống cho mảnh sân nhỏ.

Ánh đèn phòng khách rất êm dịu, trên bàn trà có một cuốn album ảnh đang được trưng bày, trông hơi cũ kỹ, tạo cho không gian một cảm giác xưa cũ.

Tấm ảnh đầu tiên của album là một người phụ nữ, đang ở độ tuổi hào hoa phong nhã, xinh đẹp hiếm thấy.

"Giáo sư Lâm, đây là ai vậy? Thật đẹp." Tần Thành hỏi.

"Là một nữ hoạ sĩ, ca hát cũng rất hay, thời vàng son cách đây đã lâu rồi, nhiều người thời đó rất hâm mộ cô ấy." Giáo sư Lâm cho biết.

Vương Huyên xem xét tỉ mỉ, các góc cạnh của bức ảnh đều đã bị sờn, có vẻ như đã trải qua mấy mươi năm rồi, vậy mà giáo sư Lâm vẫn giữ gìn nó.

Tần Thành đương nhiên cũng chú ý tới chuyện này, vì thân thiết nên cậu mới dám đùa như thế.

"Ngài thật là chung tình, yêu thích một người mấy chục năm không hề thay đổi."

Giáo sư Lâm gật đầu: "Đúng vậy, năm đó tôi mới học Cao Tam là đã thích cô ấy, bây giờ đã "tam cao" nhưng vẫn thích cổ." (Cao Tam là lớp 12, "tam cao" là chỉ 3 loại bệnh người già thường mắc: đường huyết cao, mỡ máu cao, huyết áp cao)

Vương Huyên và Tần Thành đờ người ra, không nói nên lời.

"Tương lai em có tính toán gì không?" Giáo sư Lâm hỏi Vương Huyên.

Vương Huyên nói thật, trước mắt tìm việc làm đã, sau này vẫn đi tiếp con đường cựu thuật.

"Phải đi Tân Tinh!" Giáo sư Lâm chắc nịch.

Sau đó, ông cúi đầu nhìn album ảnh, hơi suy tư.

Vương Huyên tranh thủ thời gian mở miệng: "Giáo sư Lâm, thầy không cần lại vì em mà ra mặt đi tìm người giúp lần nữa."

Giáo sư Lâm ngẩng đầu, hỏi Vương Huyên và Tần Thành, nói: "Các anh có tin rằng, liệt tiên thực sự tồn tại hay không?"

Vương Huyên tinh ý nhận ra, lúc nãy, khi cúi đầu, giáo sư Lâm không phải nhìn ảnh chụp người phụ nữ kia mà lại nhìn bức ảnh bên cạnh.

Đó là một tấm ảnh ố vàng, hình như đã rất cũ rồi, góc chụp cũng không tốt, rất mờ, nhưng vẫn có thể thoáng nhận ra đó là cảnh bên dưới một tầng hầm, trên bàn đá có mấy cái thẻ trúc đang được bày ra.

Dạng thẻ trúc này được tìm thấy rất nhiều trong những ngôi mộ thời Tiên Tần, điều này khiến Vương Huyên nảy sinh một vài liên tưởng.

Vương Huyên và Tần Thành còn chưa kịp trả lời, giáo sư Lâm đã mở miệng lần nữa: "Các anh đoán thử xem, bên Tân Tinh đến tột cùng đã phát hiện ra điều gì?"

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn (Dịch mới) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ImOnMyWay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.