Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liệt tiên đã không còn (2)

Phiên bản Dịch · 1623 chữ

“Bởi vì, những thứ kia vô cùng quý giá, bọn họ chỉ có thể cung cấp phần đầu của những “căn pháp” cho các anh, nếu luyện thành toàn bộ thì đương nhiên sẽ có người cung cấp pháp môn tiếp theo cho anh.”

Nhưng, rất đáng tiếc, lớp thực nghiệm đã bị giải tán, dự án nghiên cứu cựu thuật cũng bị từ bỏ, vậy nên không có “căn pháp” nối tiếp.

Tần Thành cười nói: “Căn pháp được ghi lại trên bộ thẻ tre này xem như giúp Vương Huyên giải quyết được một trong hai vấn đề nan giải. Nếu có một ngày, cậu ấy trở thành một vị phương sĩ mạnh mẽ trong thời hiện đại thì sẽ rất thú vị, thật đáng mong chờ nha.”

“Nếu như anh có thể hiểu thấu toàn bộ và luyện thành công, có lẽ vấn đề còn lại cũng sẽ được giải quyết, không còn cần những loại thực phẩm bổ sung hay những nguyên liệu quý giá để phối hợp với việc tập luyện cựu thuật nữa.”

Lời này của giáo sư Lâm làm cho Vương Huyên rất kinh ngạc.

Điều này nghĩa là gì? Đó là, căn pháp được ghi trên thẻ tre này cực kỳ thần bí và kinh người.

“Lợi hại đến vậy sao?” Tần Thành kinh ngạc.

“Đương nhiên rồi, những vật phương sĩ lưu lại không có cái nào không đơn giản. Vào thời đó, cựu thuật phát triển chói lọi, những câu truyện truy tìm thuốc trường sinh bất lão đều có liên quan đến phương sĩ cả.”

Giáo sư Lâm cho hay, có một thời gian, các tài phiệt trên Tân Tinh từng hao phí rất nhiều nhân lực và tiền bạc để đến Cựu Thổ tìm kiếm các lăng mộ thượng cổ, muốn khai quật những vật có liên quan đến phương sĩ.

Hiện nay, phần lớn những ngôi mộ được chôn sau dưới mặt đất từ các thời đại khác nhau đều đã bị khai quật, chỉ có rất ít mộ chưa khai còn sót lại.

“Vậy nên, dù anh có muốn theo đuổi con đường cựu thuật này thì cũng phải đi Tân Tinh. Bởi vì, rất nhiều điển tịch, các loại bí pháp và kinh văn trân quý của các thời đại đều đã không còn ở Cựu Thổ nữa.”

Tần Thành bất mãn lẩm bẩm: “Đám tài phiệt đó chẳng lẽ đều cuồng sưu tập đồ vật cả rồi, bọn họ muốn nhiều cựu thuật như vậy để làm gì cơ chứ?”

“Đương nhiên có công dụng. Sau khi trải qua một quá trình phân tích và nghiệm chứng, cựu thuật có thể được các cơ sở nghiên cứu sinh mạng ứng dụng vào các lĩnh vực sinh vật. Thành quả hiện nay có thể được áp dụng vào những mục tiêu nhất định, cụ thể là kéo dài tuổi thọ cho người già.”

Giáo sư Lâm kể lại rất nhiều điều bí mật.

Trên thực tế, trong những ngôi mộ thời thượng cổ có rất nhiều vật tốt đã được khai quật, ví dụ như có người từng đào ra một thẻ tre màu vàng kim, được làm từ một loại tre đặc biệt, dù đã trải qua năm tháng dài đằng đẵng, không những không bị mục nát, mà vẫn cứng rắn như sắt.

Nhưng loại cây này đã sớm tuyệt tích trên Cựu Thổ, nhờ có chuyện này mà mọi người mới biết rằng trên Cựu Thổ từng có loài cây này tồn tại.

Có thể đoán rằng, thứ được ghi lại trên thẻ tre chắc chắn không hề tầm thường, nhất định là rất ghê gớm.

Nhưng, rất đáng tiếc, những loại vật phẩm như thế này đều bị các tổ chức, sở nghiên cứu và những tài phiệt kia nắm giữ, không tiết lộ ra bên ngoài nên người khác khó thể nào nhìn thấy.

Trong thời kỳ đó, những tài phiệt và tổ chức kia từng hao tốn rất nhiều tiền bạc, quanh năm tìm kiếm những loại đồ vật này trên Cựu Thổ.

Giáo sư Lâm cởi áo ra, để lộ vết thương cũ gần trái tim, trên ngực vẫn còn lưu lại hai vết sẹo to bằng nắm tay.

Xem ra, trước kia ông ấy bị một ngoại lực nào đó mạnh mẽ đâm thủng cả người, để lại dấu vết đáng sợ cho đến bây giờ.

“Năm đó, vì thẻ tre trong tấm ảnh này, tôi liên tục bị thương, đều là vết thương trí mạng, có chỗ thì bị người khác đấm thủng cả người, chỗ khác thì bị người dùng vũ khí hiện đại bắn xuyên qua.”

Cũng chính vì vậy, giáo sư Lâm, từ một cao thủ cựu thuật, đã không cách nào tham gia thực chiến được nữa, còn sống là đã rất may mắn rồi.

Có thể thấy, lúc trước, vì những đồ vật này, các tài phiệt và tổ chức lớn đã tranh giành khốc liệt đến nhường nào.

Nhìn Vương Huyên hiện giờ, giáo sư Lâm như thấy chính mình thời còn trẻ, ham muốn thăm dò cựu thuật mãnh liệt, đáng tiếc, con đường của chính ông đã bị đứt đoạn.

Vương Huyên an ủi thầy của mình, rằng biết đâu sau này sẽ có một loại thuốc mới, có thể giải quyết vấn đề trên người ông.

“Tôi đã có tuổi rồi, điều gì nên buông cũng đã sớm buông xuống.” Giáo sư Lâm lắc đầu.

Tần Thành nói: “Nói như vậy, Vương Huyên dù muốn chạy theo con đường cựu thuật này, cũng cần phải đi Tân Tinh mới được, đồ tốt đều bị người bên kia vơ vét cả rồi.”

Giáo sư Lâm cũng nghiêm túc: “Không chỉ như vậy, quan trọng là những phát hiện mới kia có khả năng ảnh hưởng rất lớn, thậm chí, tương lai cũng sẽ vì thế mà thay đổi.”

“Điều tôi kể đều là suy đoán của bản thân, không phải là tin tức có được từ sở nghiên cứu hay tổ chức nội bộ nào nên cũng không phải bí mật gì không được tiết lộ.”

Hiện tượng thần bí và lực lượng siêu nhiên được lan truyền từ phía Tân Tinh có liên quan đến một số vật phẩm.

Đồng thời, cũng có tin đồn liên quan đến việc này, rằng thật ra, mấy chục năm về trước đã có những manh mối được phát hiện, nhưng mãi đến gần đây, những manh mối ấy mới được giải mã một phần.

Đó chính là những đột phá liên quan đến bí mật kia.

Nếu không thì dự án cựu thuật bên này cũng sẽ không bị từ bỏ.

“Bởi vậy, cơ hội này cực kỳ hiếm có. Cũng vì chuyện này mà những loại thẻ tre và căn pháp quý giá trong tay tài phiệt sẽ không còn quan trọng như trong quá khứ, nếu có cách đến Tân Tinh, anh có thể chạm đến chúng dễ dàng hơn trước đây rất nhiều.”

Nghe thấy vậy, tim của Vương Huyên cũng đập thình thịch, hắn chưa bao giờ khao khát được đến Tân Tinh nhiều như lúc này.

Cho tới lúc này, Tần Thành vẫn còn rất bất mãn: “Tân Tinh bên kia đến cùng đã tìm được con đường gì, vậy mà lại nỡ lòng nào dẹp cựu thuật chúng ta qua một bên, quả thực giống như vứt đi một đôi giày đã cũ, nhẫn tâm loại bỏ tất cả chúng ta.”

“Hơn phân nửa không chỉ là một con đường đơn giản như vậy.” Giáo sư Lâm nói ra suy đoán trong lòng.

Mấy chục năm gần đây, Tân Tinh xuất hiện một số giống loài mới quý hiếm, ví dụ như có một loại cây tên là “An Thần”, toàn thân trắng noãn, phiến lá toả hương thơm, có thể nuôi dưỡng tâm thần, mỗi ngày có thể ăn được vài lá, có tác dụng chống lão hoá.

Nghe nói, loại cây nhỏ có giá trên trời này được phát hiện tại vùng Đại Hoang, trong quá trình Đại khai phá Tân Tinh.

Tương tự, cũng có các loại thực vật, dược thảo và các sinh vật nhỏ khác được phát hiện.

Năm đó, giáo sư Lâm là cao thủ cựu thuật, từng một mình xuyên qua núi sông Tân Tinh nhưng căn bản chẳng phát hiện ra được những giống loài kia.

“Tôi hoài nghi, bọn họ hẳn không chỉ phát hiện ra được một con đường, mà có khả năng là cả một hành tinh có sự sống khác, có lẽ dính dáng đến siêu phàm.”

Điều này không thể không nói là rất giật gân, Tân Tinh bên kia thật thật giả giả đã sớm phát hiện và thăm dò một nơi như thế, nhưng lại giấu giếm dân chúng bình thường rất nhiều năm rồi.

Giáo sư Lâm bổ sung: “Những năm trước, chắc hẳn bọn họ đã gặp phiền toái trong quá trình thăm dò, mấy năm gần đây, tình hình có chút tiến triển. Nhưng tôi cảm thấy, cho dù đã phát hiện ra thứ gì, việc bọn họ muốn đạt được sức mạnh siêu nhiên ngay lập tức là điều không thực tế.”

Có một điểm giáo sư Lâm đặc biệt nhấn mạnh, nếu thật sự phát hiện ra thế giới mới thì các loại dược thảo, tài nguyên, vật phẩm siêu phàm, nhất định có trợ giúp rất lớn đối với cựu thuật.

Ông cúi đầu nhìn người phụ nữ trong album ảnh, có vẻ do dự xem có nên vì giúp Vương Huyên kiếm được một danh ngạch mà đi gặp vị cố nhân này hay không.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn (Dịch mới) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ImOnMyWay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.