Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không bằng chúng ta đều lui một bước, như thế nào ? (2)

Phiên bản Dịch · 1104 chữ

Ánh mắt Tiểu Tinh nhìn phía tư nguyên Lôi hệ phía dưới, hai mắt lấp lánh.

- Đợi chút...

Ánh mắt Cửu U khẽ động, sau đó mở miệng lớn.

Trong chốc lát, một viên hạt châu màu bích lục theo nó trong miệng thốt ra, không gian bốn phía cũng bị bóp méo.

Nó bình tĩnh nói:

- Để Lôi Điểu nuốt...

- Hả?

Tiểu Tinh ngơ ngác, nói:

- Có ý gì ?!

- Lỡ như ngươi lấy được Tư Nguyên lại chạy trước, ta đi đâu tìm ngươi ?!

Cửu U thản nhiên nói.

Tiểu Tinh trong nháy mắt quát:

- Ngươi không tin nhân loại chúng ta ?!

...

Đám Thú Hoàng cứ như vậy lẳng lặng nhìn Tiểu Tinh, không mở miệng nói một câu.

Từ khi có Trần Thư, hiện tại hung thú đã thấy rõ ràng nhân loại sớm đã không còn chất phác...

- Không được !

Tiểu Tinh quả quyết cự tuyệt nói:

- Ta không lấy được gì còn phải uống thuốc độc sao? Ta cũng không tin tưởng các ngươi !

Song phương không tín nhiệm nhau, muốn hoàn thành giao dịch gần như là chuyện khó khăn.

Cửu U mở miệng hỏi:

- Vậy ngươi muốn như thế nào ?!

- Ta muốn suy nghĩ một chút...

Tiểu Tinh ngồi trên lưng Lôi Điểu, làm ra vẻ suy tư...

- Suy nghĩ thật kỹ đi.

Cửu U lạnh lùng nói:

- Muốn giành được Tư Nguyên, vậy sẽ phải thể hiện thành ý của ngươi !

- Đừng ầm ĩ !

Tiểu Tinh quát to một tiếng, hai mắt nhắm lại bắt đầu suy nghĩ.

ĐámThú Hoàng gắt gao nhìn chằm chằm hắn, ngược lại cũng không mở miện nữa.

Nửa ngày cứ như vậy thoáng chốc đã qua.

Trong mắt Thú Hoàng không còn vẻ kiên nhẫn.

Con mẹ nó không phải là ngủ thiếp đi rồi chứ?

Giờ phút này, Cửu U thần sắc lạnh lùng, như nghĩ tới điều gì, nói:

- Ngươi đang cố ý kéo dài thời gian ?

- Đương nhiên là không.

Tiểu Tinh không để ý đến đối phương, giống như tự nói...

Một lúc lâu, Cửu U đang tính mở miệng, Tiểu Tinh lại lên tiếng ngắt lời đối phương:

- Không bằng chúng ta đều lui một bước, như thế nào!

- Có ý gì ?

- Đầu tiên, thư kia của ngươi ta sẽ không nuốt.

Tiểu Tinh bình tĩnh nói:

- Nhưng Tư Nguyên của các ngươi ta cũng sẽ không lấy!

- Hả?

Nhóm Thú Hoàng ngược lại có chút giật mình.

Một giây sau.

Lôi Điểu nháy mắt hóa thành Lôi Quang Thú, đâm vào trong đống Tư Nguyên phia dưới.

- Ngăn cản hắn !

Lần này, trong nháy mắt đã chọc giận toàn bộ Thú Hoàng.

Các loại năng lực kinh khủng bao trùm, mặc dù không hề gây tổn thương cho Lôi Điểu, nhưng cũng có thể ngăn cản đối phương giành lấy Tư Nguyên.

Nhưng mà, một giây sau.

Tư Nguyên run lên, chỉ thấy nơi trung tâm bắn ra một đạo bạch quang hừng hực !

Đám Thú Hoàng ngơ ngác, trong nháy mắt thân thể chấn động, gầm thét một tiếng!

Chỉ thấy bạch quang khuếch tán khắp nơi, xoay người tràn ra từng luồng ánh sáng mặt trời chói chang...

Chính là quang mang đạn hạt nhân quen thuộc!

- Nhân loại tiểu quỷ, các ngươi đúng là đáng chết !

- Phát rồ mất!

Đám Thú Hoàng gầm thét, vội vàng phóng thích kỹ năng của bản thân, cưỡng ép uy năng của đạn hạt nhân.

Trong chốc lát.

Quang mang đạn hạt nhân tiêu tán hết, nhưng lượng lớn Tư Nguyên cũng bốc hơi...

Chỉ thấy đống Tư Nguyên phía dưới xuất hiện một lỗ hổng to lớn, Thú Hoàng tức giận.

Cứ như vậy hơn vạn triệu Tư Nguyên cứ như vậy mà biến mất...

Mẹ nó không phải nó đang phung phí của trời sao...

Tiểu Tinh lại lần nữa bay lên trên không, trên mặt nụ cười thản nhiên, nói:

- Ta sẽ khiến chúng nó nổ tung hết, như vậy chẳng phải không công bằng?

- Ngươi đáng chết !

Đám Thú Hoàng ngửa mặt lên trời gào thét, trong mắt sát ý lan tràn ra, không nghĩ tới đối phương sẽ có thái độ như thế...

Làm như vậy, trừ chán ghét ra thì chúng có thể làm được gì đây?!

- Tiểu quỷ !

Giờ phút này, Cửu U cũng lạnh lùng, nhìn ra đối phương căn bản không có ý định tuân theo giao dịch.

- Các ngươi đã bất nhân, chúng ta cũng không có trách nhiệm phải nhẫn nhịn !

Cửu U đang muốn thông bảo cho hai Thú Hoàng khác, tàn sát cứ điểm của nhân loại.

Nhưng một giây sau.

Nó cùng Tương Liễu chấn động, trong mắt có vẻ kinh ngạc. Cứ điểm bảo khố Phương bắc có người xâm lấn ?

Là bà chủ Cổ Ngự Đại Lục, hung thú vẫn luôn thu thập các loại Tư Nguyên.

Một mặt là phòng ngừa nhân loại ăn cắp, mặt khác cũng là bởi vì Giới Long Hoàng cần Tư Nguyên để chữa thương.

Ở Đại Lục thực ra đã sớm lập bảo khố chứa đựng Tư Nguyên, với lại trên đó có Giới Long hoàng lực lượng bao trùm, bất luận kẻ nào cũng khó mà tìm tới.

Cửu U cùng Tương Liễu là lão đại của hung thú lâm thời, bảo khố có người xâm lấn, đương nhiên có thể phát giác được.

- Tất nhiên là nhân loại !

Đôi mắt Tương Liễu hiện lên vẻ giận dữ, gắt gao nhìn Từ Tinh Tinh phía trước.

- Đừng ăn nói lung tung !

Tiểu Tinh mãn bất nói:

- Không chừng là nội bộ các ngươi tranh đấu cũng nên?

- Tương Liễu, ngươi muốn một nửa Thú Hoàng tiến về bảo khố phương bắc !

Cửu U nhanh chóng quyết sách, nói:

- Ta cùng Thú Hoàng canh giữ ở đây !

Nơi đây có mấy vạn triệu Tư Nguyên, nó cũng không nguyện ý chắp tay nhường cho người khác.

Ngay sau đó, Cửu U lại truyền tin tức cho Thú Hoàng, khiến cho nhân loại bắt đầu ra tay !

Hiện tại nó đã hoàn toàn hiểu rõ, đối phương cho tới bây giờ không có ý định giao dịch...

- Nhiệm vụ của ca ca đã hoàn thành, rút lui trước !

Tiểu Tinh cười nhạt một tiếng, quay người rời đi...

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.