Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đương sự thú: Hối hận, vô cùng hối hận !

Phiên bản Dịch · 1098 chữ

Đồng thời, dưới đất Đại Lục phương bắc. Nơi đây được mở ra một Không Gian mới, chính là bảo khố mà hung thú tồn trữ Tư Nguyên.

Lúc đầu không ai biết trong bảo khố, lại có hai người khách không mời mà đến.

- Lấy đi! Lấy thật nhiều vào!

Vẻ mặt Lão Vương điên cuồng, để Không Gian Điểu tự do phát huy...

Chỉ thấy bên dưới không gian chi lực, trong nháy mắt các Tư Nguyên biến mất không thấy gì nữa...

- Không cần phải gấp, chúng ta còn có thời gian.

Trùng Điệp của Lão Tạ vẫn đang trinh sát phụ cận, nếu có Thú Hoàng đến, sẽ phát hiện kịp thời.

Ba ngày trôi qua.

Lão Tạ, Tiểu Tinh cùng Lão Vương vẫn luôn đợi ở phương bắc Đại Lục, giám thị sự khác thường của hung thú, nếu Tương Liễu đáp ứng, chứng minh bọn chúng nhất định có hàng tồn, quả nhiên, năm ngàn triệu Tư Nguyên được hung thú lấy ra từ trong bảo khố.

Mà chính bởi vì vậy mà khiến cho Khế ước linh của lão Tạ tìm hiểu được nguồn gốc, tìm được vị trí của bảo khố...

Mục tiêu của bọn hắn ngay từ đầu cũng không phải là năm ngàn triệu Tư Nguyên đó, mà là toàn bộ bảo khố !

Với tội phạm thì tham lam mới là quy tắc đầu tiên !

Mà bọn hắn còn điên cuồng tẩy sạch Tư Nguyên, Đại Lục Tuyết Quốc ở phương nam là điểm tụ tập.

Khế Ước Linh tràn ngập Lôi Quang như lưu quang, nhanh chóng khuếch tán ra các hướng khác nhau, rời khỏi điểm tụ tập, trên lưng chúng nó, có một Ngự Thú Sư mặc áo đồng phục bệnh nhân xanh trắng, mà sau lưng hắn mang theo mười mấy người bình thường...

Điểm tụ tập của nhân loại, có hơn vạn người bệnh tâm thần, quả thực buồn cười!

Phía trước hung thú giận dữ hét lên, lập tức báo tin cho lãnh chúa của mình.

Nhưng mà.

Dù là chỉ là Khế Ước linh Hoàng Kim nhất tinh bình thường thì tốc độ cũng vượt qua Vương cấp đỉnh phong.

Trong lúc nhất thời.

Các Đại Hung thú chỉ có thể giương mắt nhìn, không có cách nào giải quyết.

Ánh mắt của bọn nó cùng nhìn về phía nơi xa, chỉ thấy có hai Thú Hoàng khổng lồ đang vắt ngang phía trên đại địa.

Nhưng mà, vốn dĩ đang giám thị điểm tụ tập của bọn nó, giờ phút này lại đang nằm ngáy o o, nghe như tiếng sấm sét...

Cho dù là gầm thét rung trời của hung thú, cũng không khiến bọn chúng có bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh nào, ai có thể nghĩ tới, tại thời khắc mấu chốt này, bọn chúng vậy mà đang ngủ say?

Bên trong cứ điểm của nhân loại.

A Lương chỉ huy toàn nhân loại, lệnh cho Ngự Thú Sư dẫn từng người rời khỏi nơi đây.

Lúc này, ánh mắt của hắn nhìn phía hai Thú Hoàng đang ngủ say.

Đây là kiệt tác của Đại Lực!

Từ khi hắn đột phá tới Truyện Kỳ Linh Trù, vẫn luôn nấu ăn, nhưng đừng xem thường thân phận thật sự của hắn, Hắc ám Thực Thần !

Hai Thú Hoàng xa xa, đã nuốt phải tác phẩm mới nhất của hắn, ngủ say như chết!

Mặc dù không có tổn thương thực tế, nhưng lại có thể khiến chúng nó rơi vào ngủ say, muốn tỉnh lại, chỉ có một cách chính là phóng thích kỹ năng !

Nhưng hung thú bình thường xung quanh, làm sao dám chủ động công kích Truyện Kỳ Thú Hoàng...

Cứ như vậy, hai Thú Hoàng đã không còn sự uy hiếp nào nũa.

- A Lương ca, cám ơn các ngươi.

Giờ phút này, phía dưới điểm tụ tập, một tên Vương cấp Ngự Thú Sư bay lên, trong mắt hiện vẻ cảm tạ.

Đối phương chính là lão hữu An Đức Liệt của Trần Thư!

Lúc này vẻ mặt An Đức Liệt tràn đầy tang thương, đã không còn vẻ ngây thơ của thiếu niên lúc trước nữa.

Từ khi bốn phía hiện đầy hung thú, hắn đã biết sẽ bị hung thú nhận ra, vốn cho rằng không còn đường sống nữa, kết quả nửa ngày trước, đột nhiên từ bốn phía xuất hiện ơn vạn người mặc đồng phục bệnh nhân… Đương nhiên là do đám người Phương Tư sắp xếp.

Vì để hung thú không chú ý tới, hơn vạn cường giả đồng phục bệnh nhân ẩn nấp ở phụ cận, chờ đợi thời cơ thích hợp mà đến cứ điểm.

- Hiện tại nhân loại là một cộng đồng.

A Lương lắc đầu, cười nói:

- Không phải nói cảm tạ đâu.

- Mau chóng sắp xếp dẫn người rời đi, thời gian bọn chúng ngủ say có thể sẽ không quá dài.

- Được!

An Đức Liệt cũng không nói nhảm, bắt đầu sắp xếp người rút lui...

Thời gian dần dần trôi qua.

Tương Liễu cùng một đám Thú Hoàng rất nhanh đã tới bảo khố phương bắc, nhưng mà, lão Tạ cùng Lão Vương dựa vào truyền thống Dược Tề, đã sớm bỏ trốn mất dạng, chẳng để lại được gì…..

Phóng tầm mắt nhìn một cái, toàn bộ bảo khố thậm chí ngay cả một cọng lông cũng không còn…

Grào!

Các đại Thú Hoàng tức giận gào thế, nhưng căn bản không tìm được kẻ cầm đầu...

Đồng thời, Tương Liễu chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, như sắp té xỉu...

Mà giây tiếp theo.

Nó nhận được tin tức, đám nhân loại kia vậy mà có thể bình yên rút lui ?!

Ầm!

Trong chốc lát, Tương Liễu nhắm chặt hai mắt, chín cái đầu rắn rơi xuống đất, trực tiếp bị chọc tức đến hôn mê...

Là đương sự, nó chỉ có một ý nghĩ, chính là hối hận, vô cùng hối hận !

Nếu như ngày đó.

Nó không gọi đám người Phương Tư lại, có lẽ tất cả cũng sẽ không xảy ra…

Mấy ngày thoáng chốc trôi qua!

Hơn hai mươi con Thú Hoàng như phát điên, bắt đầu tàn phá bừa bãi Đại Lục, tìm kiếm tung tích của nhân loại, bọn chúng không hy vọng xa vời có thể bắt được Phương Tư, chỉ muốn tìm ra càng nhiều cứ điểm của nhân loại để tiến hành trả thù.

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.