Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lạc Vào Cấm Địa

Tiểu thuyết gốc · 1273 chữ

Họa Y quay người lại ánh nhìn lạnh lẽo, khiến Mẫn Nhu mơ hồ cảm thấy rõ ràng trước mặt chỉ là một tiểu cô nương, nhưng sao trong ánh mắt lại mang vẻ sắc lạnh đến rợn người. Nàng nhẹ giọng cảnh cáo Mẫn Nhu:

- Cô còn làm huyên náo, thu hút thêm yêu vật cấp cao đến gây rắc rối cho ta, thì đừng trách lúc đó ta bỏ mặc cô.

Họa Y đi thêm ba bước chợt dừng lại, lôi từ tay áo ra hộp sứ trắng nhỏ nhắn xinh xắn, quăng cho Mẫn Nhu nói:

- Cô tự bôi thuốc trị thương này đi .

Nàng nói xong lại như không yên tâm, cầm kiếm cắt một mảnh áo chạy xuống xem xét tình hình vết thương của Mẫn Nhu, thật may vết thương không quá nặng bôi thuốc vào, băng lại, xử lý một hút là không sao nữa rồi. Họa Y cẩn thận băng vết thương giúp Mẫn Nhu.

- Xem ra cô vẫn còn có trái tim. Không uổng công ta cứu cô một mạng.- Mẫn Nhu vừa nói vừa nở một nụ cười dịu dàng.

Họa Y đôi mắt long lanh giận giữ, nét mặt vô cùng nghiêm túc nói:

- Cô xem cô còn cười được nữa sao? nếu không phải là cô mặc pháp bảo trấn tộc của Hỏa Phụng là Nhuyễn Linh Bảo thì có còn mạng ở đó mà cười được không? Lần sau cho dù có tình huống gì xảy ra không được phép hành động ngu ngốc như vậy nữa.

Mẫn Nhu làm nũng bờ môi khẽ cong, đôi mắt rưng rưng ủy khuất nói:

- Ta cứu cô không được lời cảm ơn, lại còn chửi ta. Ta đúng là đen đủi mà. Nhưng Ta biết tuy cô hung dữ với ta, nhưng lại rất quan tâm đến ta đúng không? Từ nhỏ tuy ta được phụ mẫu yêu thương nhưng ta là công chúa của Phượng tộc nên không có bằng hữu. Cô tuy hung dữ nhưng lại nói những lời giống y mẫu thân của ta, khiến ta thấy rất gần gũi.

Hoạ Y lắc đầu, thở dài bất lực. Nàng không nói gì thêm nhanh chóng tiến về phía trước, mặc kệ Mẫn Nhu lẽo đẽo đuổi theo sau. Đi thêm vài bước tiếng huyên náo ở xa vọng lại, một đám người tiến đến đi đầu là một thiếu niên chừng mười sáu, mười bảy tuổi, mắt sắc như kiếm, nét mặt lạnh lùng vận áo xanh dương có chút tả tơi những người đi sau cũng vậy, có cả Diễm An tỉ tỉ của Họa Y.

Xem ra có vẻ như vừa mới đánh trận sống mái với mãnh thú. Thấy phía trước có tiếng động thiếu niên lam y ra hiệu cho mọi người cẩn thận, tới khi thấy rõ là Hoạ Y và Mẫn Nhu thì mới buông lỏng cảnh giác, hạ kiếm thở ra một hơi như chút được gánh nặng. Diễm An từ sau lưng thiếu niên bước ra, tuy quần áo lem luốc , tóc tai tơi tả nhưng vẫn không che lấp được sự xinh đẹp dịu dàng, nàng nhìn về phía Hoạ Y hỏi:

- Muội là Hoạ Y phải không? Muội không sao chứ? Ta...ta là Diễm An tỷ tỷ của muội. Bảy năm nay không gặp muội đã trở thành tiểu cô nương xinh đẹp rồi. Chúng ta hãy đi cùng nhau, ta sẽ bảo vệ muội.

Hoạ Y còn chưa kịp trả lời.Thiếu niên áo xanh cất giọng trầm ấm nói:

- Mọi người cẩn thận vẫn còn một con yêu vật Ngạo Nha nữa.

Thiếu niên vận áo xanh dương tên gọi Lãnh Nguyệt Hàn, là một thượng tiên của U Minh Giới thuộc thiên tộc.

- Ta diệt nó rồi. - Họa Y bình thản nói.

Tất cả mọi người có mặt ở đó trừ Mẫn Nhu, đều trợn mắt há miệng đến mức không ngậm lại được. Giỏi đến vậy ư? Mấy người bọn họ vô tình đi qua tổ của đôi Ngạo Nhã Tước. Yêu điểu Ngạo Nhã Tước cái to lớn hung tợn cùng đám Nhã ô Tước con lao vào tấn công đám người Diễm An khiến họ không chống đỡ nổi, trong lúc nguy cấp Lãnh Nguyệt Hàn xuất hiện, cũng khá chật vật cuối cùng đã xử được Ngạo Nhã Tước cái cứu được đám tiểu tiên hữu.

Vậy mà hai tiểu hài tử trước mặt bất quá chỉ chừng mười ba mười bốn, lại có thể xử được điểu yêu hung hãn như vậy.

Thật ra yêu lực của Ngạo Nhã Tước không hề cao nhưng bản tính hung dữ, lại bị đám Nhã Ô Tước hiếu chiến bao vây liều chết tấn công bảo vệ tổ, lên họ mới mất sức đến vậy.

Hai con Ngạo Nhã Tước tâm linh tương thông khi thấy bạn đời gặp nguy hiểm sẽ liều chết ứng cứu, do vậy yêu lực sẽ tăng tiến một bậc. Một thiếu niên xiêm y xanh nhạt, tên gọi Nhược Thiên nói:

- Tiểu cô nương ngươi quá giỏi rồi.

- Là cô ấy giúp ta.

Vừa nói Hoạ Y vừa chỉ vào Mẫn Nhu.

Thiếu niên áo xanh nhạt tên gọi Nhược Thiên vừa nhìn thấy Mẫn Nhu đã hốt hoảng thét lớn:

- Mẫn Nhu ngươi bị thương rồi. Ngươi chạy đi đâu làm ta kiếm ngươi khắp nơi. Linh lực thấp kém, cận chiến không bằng ai lại còn ra vẻ anh hùng. Người bị thương đến nông nỗi này ta ...

- Nhược Thiên, người gào cái gì chứ. Ta không sao....

Diễm An nhớ lại lời mẫu hậu nói trước kia: "Tiểu tiện nhân đó linh lực thấp kém đến vậy. Sau này chỉ là một phế vật."

- May mà muội muội không sao. Thật tốt quá. - Diễm An nói.

Hoạ Y ngập ngừng một chút tiến đến trước mặt Diễm An hỏi:

- Tại sao điện hạ lại biết tên ta?

Diễm An cười ôn nhu trả lời:

- Lúc nhỏ muội thường hay theo mẫu thân vào cung Lạc Hà của ta. Ta vừa nhìn liền biết.

Một giọng nữ nhân cất lên:

- Các người đã tìm được cách thoát khỏi viễn cảnh chưa?

Đó là một cô gái dáng điệu mảnh mai gương mặt thanh tú tên gọi Lưu Linh, con gái của Long Tộc ở Hải Nam. Lưu Linh gương mặt lo lắng, chạy đến trước mặt Lãnh Nguyệt Hàn

cùng mọi người nói tiếp:

- Ta từng nghe phụ vương nói về huyễn cảnh, nếu bị mắc kẹt trong này quá lâu, sẽ bị rơi vào ảo giác, sau đó từ từ sẽ bị hắc vật trong này hút cạn tu vi và linh lực. Rất đáng sợ đó.

- Hắc vật, tại sao trong này lại có hắc vật? Hắc Vật đó là gì?- Nhược Thiên hỏi.

- Cái đó sao mà ta biết được.- Lưu Linh đáp.

Lưu Linh tiếp tục giải thích:

- Phụ vương nói ở lâu trong huyễn cảnh linh khí thiếu hụt, yêu khí quá vượng khiến chúng ta hôn mê không thể tỉnh lại. Chúng ta phải nhanh chóng tìm cách thoát ra.

Diễm An ngập ngừng một chút rồi nói:

- Ta hồi nhỏ từng nghe kể lại: Ở phía trên thác nước, khi đám mây càng lúc càng tản rộng ra, một tòa Phật tháp xuất hiện, cảnh tượng lấp lánh ánh vàng tỏa ra khắp mặt mây. Có lẽ ta đi nên về phía thượng nguồn con suối này sẽ tìm ra manh mối gì đó.

Mọi người đồng thanh đáp lại:

- Phải đó! Phải đó.

- Vậy thì chúng ta đi.

Bạn đang đọc Thần Cửu Châu sáng tác bởi daoco
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daoco
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.