Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Chiến Hỗn MA Thú

Tiểu thuyết gốc · 1629 chữ

Men theo hạ nguồn con suối không biết từ lúc nào Họa Y quay lại cung Lạc Thủy. Trước mắt nàng xuất hiện một nữ hài tử chừng một, hai tuổi đang òa khóc, bé bám vào chân mẹ lau nước mắt, nước mũi tèm lem ướt hết cả vạt áo lụa màu hồng. Người thiếu phụ nước da trắng như tuyết, đôi mắt diễm lệ long lanh, dáng vẻ xinh đẹp mong manh, cúi xuống ôm tiểu hài tử vào lòng cưng nựng:

"Tiểu Y Y của ta ngoan nào. Để mẫu thân làm lại cho con bánh ngọt nhân hoa đào khác."

Tiểu Y Y bé bỏng vừa nghe tới bánh ngọt nhân hoa đào liền ngừng khóc. Ngoan ngoan theo mẫu thân của mình vào bếp.

Trên gương mặt kiều diễm của Họa Y không biết từ lúc nào có giọt nước mắt tựa như châu sa lăn xuống. Khung cảnh trắng xóa chợt nhòa đi. "Họa Y, Họa Y". Giọng nói ấm áp vang lên bên tai làm Họa Y như bừng tỉnh. Phía xa, trước mặt Họa Y là Hỗn Ma Dần, nó là yêu thú đầu hổ mình sư tử đuôi cá sấu, là một yêu thú cấp trung chỉ có cấp bậc thượng tiên mới có thể miễn cưỡng khống chế được nó, nàng đã từng đọc được điều này ở quyển Vạn Yêu Kí, có cả hình vẽ nên vừa nhìn nàng đã nhận ra ngay.

Họa Y không hề biết Hỗn Ma Dần và Ngạo Nhã Tước đều bị mị lực của miếng ngọc lam bích đang đeo ở cổ của nàng,thứ mà nàng nhặt được ở Mạc Bích Sa dụ đến, miếng ngọc thạch có khả năng hấp thụ ma khí, chiêu dụ ma vật.

Nếu là người có ma lực thâm hậu thì có thể dễ dàng sai khiến chúng, nếu tu vi không đủ lớn thì sẽ trở thành miếng mồi ngon cho bọn chúng.

Người gọi nàng là lãnh thiếu niên anh tuấn, lạnh lùng Lãnh Nguyệt Hàn. Họa Y thấy mình bị Lãnh Nguyệt Hàn đưa vào trong một hang núi, thiếu niên đưa ngón tay trỏ khẽ đặt lên miệng Họa Y ra hiệu cho nàng giữ im lặng. Họa Y gật đầu đồng ý. Trong hang động đầy những mỏm đá nhỏ gồ ghề, ẩm ướt, Lãnh Nguyệt Hàn kéo nàng vào một khe nhỏ, cẩn thận tạo một kết giới bảo vệ, ẩn dấu hai người ở bên trong. Lúc này Lãnh Nguyệt Hàn mới nhẹ giọng nói:

- Nơi đây có một yêu vật thượng cổ, ma lực rất mạnh tạo ra ảo cảnh mê hoặc con mồi rồi ăn thịt. Ta bị nó dụ đến đây, gặp ngươi đứng ngây ngốc ở cạnh kết giới. Tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?

Họa Y ngơ ngác không hiểu tại sao mình lại có mặt ở đây bèn nói:

- Ta cũng không rõ tại sao ta lại ở đây.

Lãnh Nguyệt Hàn liếc mắt nhìn nàng trong mắt lộ ra vài phần khinh khi:

- Ngươi chỉ là bán tiên mà cũng dám đi thi, ngươi không sợ chết sao?

Họa Y bị sỉ nhục chỉ thở dài lặng lẽ. Nàng rất muốn phản kháng nhưng lại không thể. Trầm ngâm một lát nàng ghé hơi sát lại chỗ Lãnh Nguyệt Hàn, với khoảng cách này đủ để Lãnh Nguyệt Hàn có thể ngửi thấy mùi hương anh đào thơm nhẹ từ mái tóc nàng, khiến trái tim hắn không tự chủ mà đập mạnh một nhịp, hắn đang đưa đôi mắt ngắm nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mặt thì bỗng giọng nói ngọt ngào bên tai vang lên, khiến hắn giật mình:

- Với tu vi của người thì trong vòng hai nhát kiếm có thể hạ được mãnh hổ đó không?

Họa Y vừa nói vừa ghé qua chỗ Lãnh Nguyệt Hàn xem xét địa hình.Giọng Lãnh Nguyệt Hàn so với lúc đầu có thêm ba phần ôn nhu nói:

- Hỗn Ma Dần là yêu thú cấp trung nhưng so với linh lực của ta và ngươi thì là yêu vật cấp cao. Đánh nó trực tiếp là tự lao mình vào chỗ chết. Ta vừa thăng cấp lên thượng tiên, ta không nắm chắc được phần thắng.

- Vậy nếu hai ta liên thủ cơ hội thắng sẽ cao hơn, yêu thú đó mạnh ta chỉ có thể chiến thắng bang cách tập kích nó. Ta sẽ làm mồi nhử nó. Yêu thú thượng cổ đó ngửi được mùi máu của ta nhất định sẽ mò đến. Ta sẽ dụ nó vào trận pháp trấn yêu bày sẵn nhân lúc nó linh lực suy giảm ngươi hãy hạ sát thủ nó. - Họa Y quay sang nhìn Lãnh Nguyệt Hàn nói.

Lãnh Nguyệt Hàn gật đầu nói:

- Tới lúc đó ngươi tự lo cho mình. Đừng đến gần làm vướng chân ta.

Hoạ Y không nhìn hắn chỉ gật đầu rồi nói:

- Hãy cẩn thận.Ta đi dụ nó.

Nói rồi thân ảnh nhỏ bé đó nhanh nhẹn nhảy ra khỏi khe đá, nàng quan sát kĩ phương vị rồi hạ âm dương ngũ hành trận. Xong xuôi Hoạ Y cắt máu trên ngón tay vẽ lá bùa định thân chú, nàng nắm thật chắc lá bùa chứa sinh mệnh trong tay, lặng lẽ chờ đợi. Rất nhanh, mùi yêu khí nồng nặc lan tỏa trong không khí. Tiếng gầm gừ của mãnh thú đã ở ngay sau lưng nàng. Hỗn Ma Dần thân to sừng sững như một trái núi nhỏ, đôi mắt vằn đỏ ngầu, đang nhe hàm răng sắc lạnh, nhọn hoắt hướng về phía Hoạ Y gầm gừ. Mãnh hổ gầm lên một tiếng long trời, khiến chim bay nháo nhác, đất trời rung chuyển, lá khô trong rừng rơi lả tả trên đất, Hỗn Ma Dần lao đến con mồi nhỏ bé, định sẽ một vả xé nàng ra làm đôi.

Lúc này Lăng Nhất tiên quân của cung Tĩnh Thần đã đến đón những người đã thoát ra khỏi ảo cảnh tòa tháp kim. Bị vây khốn trong ảo cảnh không tìm được đường ra, Mẫn Nhu cùng mọi người dùng linh lực phá vỡ toả tháp thoát ra ngoài.

Bỗng nhiên từ xa dội lại tiếng gầm đến trời long đất nở, khiến lá cây bay xào xạc trong không gian, Lăng Nhất thượng tiên không hiểu bằng cách nào mà kết giới phong ấn yêu thú lại nứt vỡ, tiểu tiên bình thường sẽ không thể tìm thấy kết giới này.

Kết giới nứt vỡ để linh lực của Hỗn Ma Dần truyền ra ngoài. Hỗn Ma Dần vốn là yêu vật thượng cổ, bị thượng thần Hạo Thiên phong ấn tại đây hàng vạn năm trước. Nên là những dị bản truyền đến tay hậu thế sau này đều có phần sai lệch, tối thiểu cũng phải là cấp bậc thượng thần, linh lực cao thâm mới có thể át chế nó.

Nếu như con hổ yêu này gặp máu thì hung tính lại càng trở nên thêm phần cuồng loạn, tàn sát giết chóc không ngừng. Thấy tình thế thập phần nguy hiểm, Lăng Nhất vội báo tin cho thượng thần. Thượng thần Hạo Thiên vừa đến, Lăng Nhất thượng thiên vội báo:

- Thưa thượng thần, trong số 12 người, vẫn còn hai người chưa về đến nơi. Hơn nữa chỗ phong ấn thượng cổ yêu vật lại có động chỉ e là hai người bọn họ lành ít dữ nhiều.

Diễm An và Mẫn Nhu nghe đến đây thì chân đứng không vững, Diễm An nước mắt lã chã cầu xin chiến thần đi cứu Hoạ Y.

- Chiến thần ta cầu xin người hãy cứu muội muội Hoạ Y của ta. Nàng ấy thiệt thòi từ nhỏ rồi.

Diễm An chạy đến quỳ lạy trước mặt Hạo Thiên. Mẫn Nhu cũng năn nỉ với hai hàng nước mắt chảy dài.

- Lăng Nhất thượng tiên hãy cho ta đi cùng, ta rất lo cho nàng ấy.

Vị thượng thần mày sắc như kiếm, ánh mắt sáng ngời, gương mặt tuấn mỹ, ân cần, nhẹ nhàng nâng Diễm An dậy nói nàng đừng lo lắng đợi người quay về sẽ mang muội muội nàng về theo.

Khi thượng thần tới nơi, Hỗn Ma Dần chỉ còn lại vũng máu. Lãnh Nguyệt Hàn nằm gục dưới chân núi, trên khoé miệng vẫn còn dính máu tươi.

Nội thương không quá nghiêm trọng, cách đó không xa là một nữ hài tử quần áo rách bươm dính đầy máu, những vết cào hằn máu đỏ tươi đầy dẫy trên tay trên người, đang ngồi đó mở to đôi mắt sợ hãi nhìn vị thượng thần trước mặt.

Trong lòng nữ hài tử ôm một chú mèo nhỏ lông trắng, trên đỉnh đầu có nhúm lông đen hình một chữ vương nhỏ, chân trái có vết thương đã được băng bó bằng mảnh vải, cùng màu với màu áo của cô bé. Cô bé đôi mắt ngấn lệ long lanh, run rẩy ngước hỏi vị chiến thần trước mặt:

- Thượng thần ta sợ. Hung thú đó đã bị người diệt rồi phải không?

Thượng thần hết nhìn con mèo nhỏ đang quẫy quẫy chiếc đuôi, rồi lại nhìn nữ hài tử. Mỉm cười ấm áp như ánh nắng bình minh, nhẹ nhàng gật đầu:

- Đừng sợ. Nó đã chết rồi.

Hạo Thiên vừa dứt lời, đã thấy Họa Y từ từ lăn ra đất ngất xỉu. Thượng thần thi pháp kiểm tra một lượt không hề cảm nhận được yêu khí, cùng yêu lực hùng hậu của Hỗn Ma Dần. Sau đó mới yên tâm dùng trú thuật đưa hai đứa trẻ về Tĩnh An cung.

Bạn đang đọc Thần Cửu Châu sáng tác bởi daoco
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daoco
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.