Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống chết

Tiểu thuyết gốc · 1290 chữ

"Bỏ... hay không bỏ đây?"

Trần Hoàng lẩm bấm, ánh mắt vẫn ngoáy sâu vào trong bóng tối. Khoảng sau dãy nhà trọ từ lần đầu tiên hắn đi vào đã trở thành một không gian độc lập hoặc thứ gì đó đại loại thế, hơn nữa diện tích tuyệt đối nhỏ.

Vừa nãy hắn bước vào trong đó, radio không có ngay lập tức phát ra âm thanh mà phải một thời dan sau mới có tiếng rè. Tiếng rè có liên tục thanh đổi, lúc thấp lúc cao, lúc ngắt quãng lúc liên tục. Hắn suy đoán rằng ở không gian đó có tồn tại "chúng", hơn nữa tuyệt không phải loại bị giới hạn giống như trong phòng số 2 mà là du đãng tồn tại, ít nhất là có thể du đãng bên trong khoảng không gian đó.

Những điều này hắn đã nghĩ ra được, nhưng không giúp ích được gì nhiều. Có quá nhiều nhân tố chưa biết, chúng có thẻ tìm tới hắn được không? Nếu có thì bằng cách nào? Số lượng là bao nhiêu? Quãng đường cần đi là bao xa? Mỗi nhân tố đều ảnh hưởng sống còn đến hắn, nếu cứ bất chấp lao vào sẽ chỉ là thập tử nhất sinh.

Nhưng mà, đó chỉ là một phần của sự việc mà thôi.

Không đi vào trong đó sẽ không thể khởi động được cầu dao, sẽ không thể sửa được biển neon. Xảy ra hậu quả gì, nguy hiểm đến mức độ nào thì hắn hoàn toàn không biết.

Dường như nghe thấy tiếng lòng của hắn, cánh cửa phòng số 2 đập liên hồi, tay nắm cửa bị vặn liên tục như sắp bung ra đến nơi. Trần Hoàng biến sắc, vội vàng chạy đến trước cửa phòng số 2 nắm lấy tay nắm cửa, tay đã rút lấy chìa khóa ý đò khóa cửa lại. Nhưng hắn chạm vào tay nắm trong nháy mắt, cảm giác tê dại đau đớn truyền đến cơ thể.

"Aaaaaa...."

Hắn hét lên đau đớn, hai chân lùi về phía sau. Hắn mở lòng bàn tay ra, nó đã tím ngắt, vẫn truyền tới từng đợt hơi lạnh đến mức mất cả tri giác. Mà cả cánh cửa lẫn phần tường xung quanh vậy mà lạnh đến mức dần dần kết băng.

"Cái cửa mất đi tác dụng, nó thoát khốn,... hay là..."

Chưa kịp nghĩ, cánh cửa đã mở tung ra, hắn ngã sõng soài ra đất, cánh tay truyền tới từng hồi đau đớn, rất có thể đã bị rạn xương, thậm chí là gãy. Ánh mắt Trần Hoàng mơ hồ, chỉ thấy dường như trong bóng tối, một khuôn mặt quái dị đang chăm chú nhìn hắn.

Cái cảm giác như đóng băng đến tận linh hồn này thúc dục hắn phải tỉnh lại, tình cảnh gấp gáp đến độ tuyệt vọng,

Dưới áp lực tử vong, đại não cửa Trần Hoàng dường như mở hết công suất, hỗn loạn vô vàn thông tin lướt qua đầu hắn.

“Phòng số 9 tuyệt đối không được mở cửa. Nếu cửa mở, vào phòng số 5 và khoá cửa lại, chờ tới khi hết ca. Lưu ý, luôn giữ toàn bộ đèn trong phòng số 5 sáng.”

Chính là nó!

Trong quy tắc có nói ra, phòng số 9 tựa hồ có một thứ gì đó vô cùng kinh khủng ẩn núp bên trong, hơn nữa cũng không có quy tắc nào hạn chế nó cả. Chỉ nêu ra là phòng số 5 trong tình trạng sáng đèn dường như có thể chống cự lại những thứ đó. Vậy có lẽ nó cũng áp dụng cho những trường hợp khác giống vậy.

Ví dụ như tình cảnh này.

Trần Hoàng mừng như điên, mặc kệ đau đớn mà bò dậy chạy đến phòng số 5. Phòng số 5 từ lần trước bật đèn đến giờ vẫn luôn sáng đèn, hắn cũng gần như quên đi sự tồn tại của nó rồi. Lúc này đây hắn chạy thục mạng vào trong phòng, đóng sập cửa vào.

Nhưng chưa kịp để hắn vui mừng, cánh cửa bắt đầu lung lay, từng đợt âm thanh đập phá dội vào cánh cửa. Nhưng không giống cửa phòng số 2, cái khí lạnh chết người đó dường như bị ngăn cách ở bên ngoài, không lọt vào được.

Có tác dụng!

Cánh cửa rung lắc càng dữ dội, hở ra một cái khe hẹp nhỏ. Ở đó, hắn thấy một con mắt trống rỗng, đen kịt, hắn đã nhìn thấy nó một lần nhưng chỉ là thoáng qua trong khoảnh khắc. Giờ phút này, Trần Hoàng mới cảm nhận được "nó" đáng sợ đến nhường nào.

Bản nagw trong người hắn trỗi dậy, Trần Hoàng thét lên, cả người huých mạch vào cửa, hai chân tì trên mặt đất. Khí lạnh đang tràn vào, cổ họng của hắn đau rát vì lạnh, hai tay run lẩy bẩy, cả người tím ngắt tê tái.

Oành!

Một tiếng động lớn vang lên, cả người hắn gần như bị hất bay, áp lực khổng lồ đập lên lồng ngực, lên phổi cùng với cơn đau rát khiến hắn gần như ngất xỉu. Không biết vì lí do gì, có lẽ là bản năng dã thú mà con người vốn đã đánh mất từ lâu thức tỉnh, hoặc chỉ đơn giản là hồi quang phản chiếu sức lực trước khi chết. Trần Hoàng lần nữa đứng dậy, lao nhanh ra phía cánh cửa.

Tầm mắt hắn mơ hồ đến cực điểm, não chấn động như muốn văng rớt ra ngoài, toàn thân đã mất đi cảm giác vì lạnh , chỉ có tiếng rầm ruỳnh không dứt bên tai.

Một con người có thể kiên cường đến mức độ nào?

Trần Hoàng từng đọc trên mạng, một người đàn ông bị lạc trong một khu rừng nhiệt đới mười lăm ngày mới được tìm thấy. Anh ta lúc đấy đang trong tình trạng cực kì nguy kịch, nhiều ngày không ăn, ruột gần như khô quắt cộng thêm tiêu chảy, một cái tay bị gãy, vết thương trên người nhiễm trùng và rất nhiều tình trạng tồi tệ khác, nhưng vẫn gắng gượng mò ra đến đường quốc lộ, sau đó được cứu chữa kịp thời. Mọi người không thể tưởng tượng nổi, rằng trong mười lăm ngày người đó đã trỏi qua điều gì, thậm chí còn có thể kiên cường mà sống sót với những tổn thương đã đủ để giết chết người bình thường nhiều lần như vậy.

Ánh đèn trong phòng thỉnh thoảng chập chờn, hắn ngồi xụi lơ dưới mặt đất, đã không còn tiếng ồn nữa.

Trần Hoàng mở mắt ra, hắn khó nhọc lấy chiếc điện thoại từ túi áo trong ngực ra, bây giờ đã là 6h sáng.

"Ta... thắng..."

Hắn muốn nói, nhưng chỉ việc mở miệng đã thấy tốn sức.

Trần Hoàng đứng dậy, bước chân run rẩy, suýt nữa thì ngã xuống sàn. Hắn bước ra khỏi cửa, đi khỏi phòng, đi khỏi nhà trọ, đi ra đường cái. Dần dần, ánh bình minh hiện thế, từng tia sáng ấm áp lướt qua mặt hắn.

Hắn cười, chưa bao giờ hắn vui đến thế, quý trọng mạng sống đến vậy. Chỉ có trải qua cái chết trong gang tấc mới hiểu được cuộc sống quý giá như thế nào.

Trần Hoàng như đạt được tân sinh. Lê bước trên dường, nhưng sức lực còn lại mau chóng trôi hết, Trần Hoàng đổ gục xuống, ánh mắt tối sầm. Hắn chỉ nghe thấy thoang thoảng bên tai tiếng nói của vài người, và tiếng còi xe cứu thương.

Bạn đang đọc Thần Dị Hư Không sáng tác bởi Blasphemos
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Blasphemos
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.