Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Di tích phái thanh hồn.

Tiểu thuyết gốc · 1088 chữ

Hai người không chút do dự nuốt một viên vào người, thương thế bắt đầu khép lại hiện tại hai người Vĩ La và Giang Nguyệt, Mạc Tuấn biết là hai người bây giờ đã không sao rồi.

"Xin hỏi quý danh của ân công là?" Giang Nguyệt chủ động hỏi danh tính của Mạc Tuấn, bởi vì theo cô nhớ cuộ thi ở bí cảnh này không có Mạc Tuấn.

"Tôi là Mạc Tuấn, đang nồi truyền tống trận thì truyền tống trận xảy ra vấn đề, nên hiện tại tôi cũng không là mình đang ở đâu nữa." Mạc Tuấn viện cái cớ truyền tống trận xảy ra vấn đề để cho qua, ít nhất Mạc Tuấn hắn biết truyền tống trận một khi xảy ra vấn đề là 80% là sẽ chết trong hư không, còn 20% sẽ bị truyền tống đi nơi khác.(phàm lập đức, tory pham)

Cho nên Mạc Tuấn vừa nói ra thì vẻ mặt của hai người đều bình thường, dù sao truyền tống trận xảy ra lỗi bọn họ cũng không cách nào.

"Ở đây là bí cảnh hồn lâm, có thể tìm được các linh thảo tăng thần thức đấy, chỉ còn năm ngày là bí cảnh sẽ đóng rồi, các thế lực đều cho người của tông môn mình vào đây để tìm kiếm thức vi thảo." Vĩ La nghe Mạc Tuấn bị truyền tống tới đây thì thông cảm và giải thích cho Mạc Tuấn.

"Vậy hai người có biết cách ra bí cảnh không? Và có bản đồ của bí cảnh hồn lâm này không? cho tôi một phần đi." Mạc Tuấn hỏi ra mấy câu vì cái đó hắn đang cần bản đồ và hắn chưa biết gì về ở đây cả.

Giang Nguyệt sao chép thông tin vào một cái ngọc giản đưa cho Mạc Tuấn, Mạc Tuấn nhận lấy rồi quét vào có ghi rõ ràng, năm ngày sau tại chỗ bình nguyên kia là lối ra, còn bản đồ có một số chỗ rất mơ hồ, ghi là cấm địa tuyệt đối không thể vào, những chỗ khác thì có một số chỗ để tìm thức vi thảo.

Đọc xong mới biết vì hắn từ chỗ cấm hồn địa vừa mới ra là một cấm địa, lúc đó hắn chỉ ở vùng ngoại vi mà thôi, nghe nói ở trong cấm địa có thức vi thảo rất nhiều, không tới nửa bước kim đan tuyết đối không nên ở ngoại vi tìm kiếm.

"Hiện tại ân công tính toán thế nào, nếu không ân công vào đội của chúng tôi đi." Vĩ La muốn mới Mạc Tuấn vào đội, vì hiện tại chỉ có hai người họ chưa chắc có thể kiếm được bao nhiêu thức vi thảo.

"Tôi tính toán đi vào cấm hồn địa tìm kiếm thức vi thảo, hai người có tính toán gì không?" Mạc Tuấn có chủ kiến nên vào cấm hồn địa thu thập thức vi thảo.

"Hả? Vào cấm địa, anh chỉ là trúc cơ sơ kì vào đó không khác gì tìm cái chết." Giang Nguyệt nghe Mạc Tuấn nói đi cấm hồn địa kinh ngạc thốt lên.

"Yên tâm đi tôi nếu cảm thấy nguy hiểm thì tôi sẽ không vào sâu bên trong đâu, tôi chỉ ở ngoại vi nếu không được thì tôi sẽ đi chỗ khác." Mạc Tuấn nói.

Một phi kiếm truyền thư bay tới, Giang Nguyệt bắt lấy sau đó dùng thần thức quét vào, khuôn mặt biến đổi, liền nói cáo từ với Mạc Tuấn.

"Được vậy chúng tôi có việc cáo từ trước đây, chúc anh có thể tìm được thức vi thảo, Vĩ sư đệ chúng ta đi thôi." Giang Nguyệt cáo từ trước dù sao cô và sư để cần tới chỗ tụ họp của tông môn cũng không tiện dẫn theo một người xa lạ, với lại Mạc Tuấn còn muốn đi cấm địa bọn họ không thể đi cùng được.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn nhìn họ đi xa thì quay ngược trở lại, theo hắn nghĩ nếu đã là cấm địa thì ít người tới cho nên không có ai thu thập linh thảo, hẳn là có rất nhiều thảo dược ở đó.

"Chí huynh chúng ta bao lâu mới vào sâu trong cấm hồn địa này?" Lạc Thắng mặc cẩm bào suất khí nói.

"Chỗ này nghe nói là di tích của phái thanh hồn thượng cổ, trong đó có rất nhiều tài nguyên chúng ta chia ra ba phần là được." Hưng Nguyệt Nga nói cô mặc một bộ váy hoa, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp nói.

"Quận chúa nói rất đúng, nơi này là di tích phái thanh hồn, chúng ta chỉ cần tìm được bảo tàng thôi là chúng ta có phát tài to rồi." Chí Tài được thanh niên cẩm bào nhắc tới nói, hắn ta mặc một bộ như của thanh niên cẩm bào, rất rõ ràng hai người là hộ vệ của quận chúa kia.

Cả ba người đều hưng phấn, quận chúa kia tu vi chỉ là trúc cơ hậu kì, còn hai người là trúc cơ đỉnh, rất rõ ràng là bí cảnh này chỉ có trúc cơ mới có thể vào trên trúc cơ không cách nào vào được, mấy người này vừa đi vừa thu thập thức vi thảo, thu thập thức vi thảo chỉ là tiện đường thu thập bọn họ nhắm tới chủ yếu là bảo tàng của thanh hồn phái.

Lạc Thắng cầm một cái ngọc như ý toả ra một cái màn bảo vệ rất rõ ràng họ vào đây nhờ vào pháp bảo này, pháp bảo ngọc như ý này giúp giảm áp thế từ hồn lực xung quanh, họ là tu sĩ vào đây sẽ bị hồn lực áp chế gắt gao.

Xuất hiện trước mặt của bọn họ là một cái tông môn tàn tạ chữ trên tấm bảng chỉ còn hai chữ thanh hồn, cổng đã gần như mục nát, có thể thấy thế lực tiêu diệt môn phái này rất mạnh.

Ba người vào trong thì thấy sân khắp nơi là vết tích đánh nhau xương cốt rất nhiều, mấy xương cốt đó đều có túi trữ vật.

"Không biết trận chiến này chết biết bao nhiêu tu sĩ thượng cổ nữa khắp nơi đều là xương cốt." Hưng Nguyệt Nga thầm nói, cô cũng có chút sợ hãi dù sao ở đây khắp nơi đều là tử khí.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.