Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyệt thánh tử.

Tiểu thuyết gốc · 1137 chữ

Quận chúa Hưng Nguyệt Nga than xong đi tới định cầm túi trữ vật, nhưng Chí Tài ngăn quận chúa lại : "Quận chúa cận thận để thuộc hạ tới." sau đó đi tới cầm vừa đụng túi trữ vật liền thành tro bụi.

"Xem ra tất cả mọi thứ đều đã lâu quá rồi hẳn là không còn thứ gì ở đây, chúng ta đi chỗ khác tìm thôi quận chúa." Lạc Thắng nhìn thấy Chí Tài vừa đụng liền hoá thành tro nói. Ba người tiến vào sâu bên trong.

Mạc Tuấn vào cấm hồn địa vừa vào ngoại vi thì thấy một số người tụ tập, hắn nghi hoặc không thôi, bởi vì có ba người mặc đồ khác nhau trong đó một thanh niên mặc đồ trắng có thêu hình mặt trăng anh tuấn vô cùng, người mặc đồ vàng thêu hình mặt trời khuôn mặt của hắn có một vết sẹo, người còn lại là một người mặc bộ đồ màu xanh.

Ba người kia đều có tu vi trúc cơ đỉnh sau khi tiến vào họ mỗi người đều có một pháp bảo chống chịu hồn lực xâm lấn, Mạc Tuấn đoán là họ rất có thể tông môn của họ có bản đồ chính xác vào trong này.

Mạc Tuấn đi theo sau ba người, nếu có chỗ tốt thì hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.(phàm lập đức, tory pham)

"Nguyệt thánh tử, Hoả công tử bên trong nghe nói là phái thanh hồn chúng ta vào đây có lẽ hẳn là người đầu tiên đấy, dù sao cấm địa này đó giờ chưa từng có kẻ nào xâm nhập, trước đó cha thuộc hạ từng lấy được một tàn đồ trong đó có ghi rõ địa điểm là ở trong cấm hồn địa, nếu hai vị có thể lấy được đồ tốt xin hai vị chia chút canh cho tiểu đệ." Người mặc áo xanh cung kinh nói với hai người.

"Hắc, yên tâm đi bổn thánh tử chỉ cần lấy được đồ vật kia của phái thanh hồn mà thôi, chỉ cần có được đồ vật đó những thứ lọt vào mắt ta, ta mới lấy, còn lại các ngươi chia." Tên Nguyệt thánh tử kia cao ngạo nói.

"Trước mắt là chúng ta đã đi sau rồi cách đây hẳn là không lâu đã có người từng vào đây, chúng ta hãy tăng tốc thôi nếu không bị kẻ khác lấy hết đồ thì chúng ta là lấy giỏ trúc múc nước đấy." Hoả công tử quan sát kĩ thấy một số chỗ đã từng có thức vi thảo bị nhổ trầm giọng nói, sau đó hắn tăng tốc.

Hai người kia nghe vậy khuôn mặt biến đổi nhất là người áo lam kia vì hắn nói không có ai tới đây, bây giờ sự thật vả mặt quá nhanh, hai người mau chóng chạy đuổi theo sau Hoả công tử đó.

Mạc tuấn theo sau cũng thấy bọn họ đã tăng tốc đi rồi, ở đây đối với mấy người kia có ảnh hưởng nhưng đối với Mạc Tuấn không có một chút ảnh hưởng nào, người không tu luyện hồn lực nhận áp chế thì đó là tất nhiên, còn người tu luyện hồn lực ở đây như cá gặp nước vậy.

Mạc Tuấn chạy theo vào, cơ duyên thì chỉ có một còn thức vi thảo chỉ cần lấy được cơ duyên bên trong thì lát nữa ra ngoài hắn cũng sẽ đi hái.

Mạc Tuấn đi theo họ tới một cái cổng tàn tạ có hai chữ thanh hồn ba người kia đã vào trong, Mạc Tuấn chạy vào theo, vừa vào thì đã thấy ba người kia phân ra đi ba chỗ khác nhau, Mạc Tuấn cũng đi theo một đường khác lúc trước hắn từng ở tông môn, hắn hiện tại cần nhất đó là đan dược hắn định đi vào đan dược các trước sau đó mới đi chính điện.

Mạc Tuấn vào đan dược các thì gặp ngay một tên mặc cẩm bào là Chí Tài đi cùng quận chúa đang tìm kiếm đan dược, nghe được động tĩnh có người tới vừa xoay người gặp ngay Mạc Tuấn vừa vào.

"Hả? Mày vào đây bằng cách nào?" Chí Tài kinh ngạc thốt lên, hắn phải xin công chúa cho hắn mượn một viên châu trấn hồn mới có thể giúp hắn đi lại ở đây, mà người này lại có thể vào đây nhất định cũng có loại bảo vật như trấn hồn châu.

"Hừ, tao là ai có liên quan gì tới mày chứ." Mạc Tuấn mặc kệ hắn đang tìm ở mấy kệ, bởi vì thần thức và linh hồn hắn mãnh mẽ nên đã nhận ra được cái tôn đỉnh rách này có vấn đề, nó bình thường tới mức không thể bình thường hơn, chính hắn một luyện khí tông sư cũng không nhận ra được đỉnh này làm bằng gì.

Mạc Tuấn đi tới thu đỉnh nát này vào sau này nghiên cứu sau.

Tên Chí Tài khinh thường, chỉ là một cái đỉnh nát mà thôi cũng lấy đúng là gặp tên quỷ nghèo gặp gì lấy đó mà.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn thấy tên kia vào chỗ lấy dược liệu Mạc Tuấn cũng vào theo, rất tiếc hầu hết các dược liệu đều đã bị sói mòn.

Mạc Tuấn thấy không có gì liền lắc đầu, còn tên Chí Tài thấy tên quỷ nghèo này cả cái đỉnh nát cũng lấy nên chẳng còn ý định cướp của Mạc Tuấn nữa, lập tức phí thân rời đi, còn Mạc Tuấn vẫn không đi hắn chính là chờ kẻ này đi.

Thần thức của Mạc Tuấn xác nhận tên này đi rồi thì tới chỗ dược liệu ném ra vài cái trận kì, Mạc Tuấn vừa nhìn là biết ở đây bố trí một cái trận pháp che mắt cấp tám đấy là một trận pháp gần như là một trận pháp đỉnh cấp rồi chỉ có hắn là tông sư trận pháp nhìn qua mới có thể biết được.

Mạc Tuấn ném trận kì xong thì một cái cổng xuất hiện, luồng linh khí nồng đậm có thể bằng một môn phải lớn tràn ra, Mạc Tuấn cảm thấy lỗ chân lông , linh khí nồng đậm này vừa tràn ra tất cả mọi người ở cấm hồn địa đều biết được, mau chóng phóng tới dược các.

Mạc Tuấn đi vào sau đó thu hồi trận kì, tránh linh khí đầy tràn ra ngoài tất cả mọi người đều biết mà tới, nhưng Mạc Tuấn không ngờ tràn ra linh khí trong nháy mắt sáu người kia đã biết và họ lập tức xông tới dược các.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.