Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Mạc gia.

Tiểu thuyết gốc · 1058 chữ

Mạc Ngọc nhìn những cô gái này mà khiếp sợ vì tên đại tá kia lại cặn bã tới như vậy, nếu cô mà rơi vài tay hắn không biết sẽ bị dày vò thế nào,cũng may có một người anh trai bảo vệ mình.

Giờ phút này mới biết Mạc Tuấn giết hắn cũng không oan uổng, nhưng bây giờ lại lo lắng sau này đối mặt với chính phủ, dù sao anh trai cô đã giết rồi cô cũng không còn cách nào chỉ có thể che dấu chuyện này.

"Các cô hiện tại tự do rồi, cha mẹ các cô đầu đàng chờ các cô về nhà đó." Mạc Tuấn Liền nói cho những cô gái bị hại kia.

"Chúng tôi còn đường về sao?" Một cô gái trong đó thì thào nói.

"Những kẻ ở trên đã được xử lí hết, hiện tại các cô có thể đi, tuyệt đối không còn ai ngăn cản các cô đi." Mạc Tuấn vẫn nói cho bọn họ là hiện tại đi sẽ không có ai ngăn cản.

"Tốt, các chị em chúng ta cuối cùng đã thoát khỏi cái địa ngục u ám này rồi, chúng ta màu đi ra ngoài thôi, đừng để ân nhân dốc sức cứu chúng ta, mà lại còn để ân nhân đưa chúng ta về chứ." Một người cô gái vừa bị bắt nhưng còn ý chí muốn thoát khỏi đây.

Những cô gái lúc trước đều đã thử qua, chạy đi nhừng đều bị bắt lại dày vò đau khổ hơn có nhiều người cũng không dám đi, cho dù Mạc Tuấn đã mở cửa cho các cô, bọn họ sợ một khi bị bắt trở về hậu quả còn thống khổ hơn.

"Các chị, em biết mọi người đã bị hành hạ, em không biết các chị như thế nào nhưng, em tin rằng trên đời còn công lý, còn người chính nghĩa, cơ hội là chúng ta phải giành lấy em tin rằng các chị trải qua cơn ác mộng này sẽ sống tốt hơn, cuộc sống cực khổ đã qua, quá khứ đã là qua đi, em mong các chị có thể làm cho một tương lai tốt hơn." Mạc Ngọc cũng không biết khuyên nhủ các chị thế nào chỉ có thể nói thật lòng cho các chị gái kia vực dậy tinh thần.

"Cảm ơn hai người đã cứu em đi trước nhé." Cô gái kia vừa bị bắt không lâu đành lên tiếng nói.

Mạc Tuấn gật đầu còn Mạc Ngọc thì cũng gật đầu theo, Mạc Tuấn biết là có một người có thể trở ra thì những người khác đều sẽ trở ra.

Cô gái kia vừa vào cầm đầu đi ra, tất cả những cô gái khác chờ cô ta bị bắt về nhưng mười phút sau không thấy người trở về thì lục tục mấy người khác cũng đi theo và rối rít cảm ơn hai người sau đó đi ra, tất cả bọn họ đều biết ơn đối với hai anh em Mạc Tuấn và Mạc Ngọc vì đã cứu họ.

Họ sau khi đi ra càng kinh ngạc hơn vì người chết như ngã rạ, bọn họ chưa bao giờ thấy tràng cảnh như thế này, nhiều cô gái muốn nôn ra luôn.

Mạc Tuấn đợi đi hết thì đi ra ngoài sau đó đốt hết chỗ này, Mạc Ngọc càng im lăng hơn vì thấy Mạc Tuấn làm ảo thuật ra lửa cháy nhanh như vậy, lửa bình thường mà đốt cháy ở đây thì rất lâu, nhưng hỏa thuật của Mạc Tuấn đưa ra từng mảng từng mảng trong năm phút đã đốt sạch chỉ còn tro thôi.

Đốt xong thì cả hai người đều rời khỏi, sau mấy ngày vụ việc chấn động đã xảy ra, các lớp báo đều ghi ra tin cực kì chấn động là những cô gái mất tích mấy năm nay đều đã trở về họ chỉ trích là những quan chức đã bắt cóc họ nên vụ việc này gây ra cực kì chấn động làm cho các quan chức đều bị điều tra, còn điều tra ra được một số người tham ô và cấu kết với các thể lực làm bậy ở một vùng...

Mạc Tuấn cũng không quan tâm các vụ việc ở bên truyền thông, hắn hiện tại dẫn Mạc Ngọc đi theo hắn tới biệt thự Mạc gia, lần này hắn tới để báo thù tên Mạc Kinh, hắn tuyết đối không để Mạc Kinh đụng người thân của hắn được.

Mạc Tuấn trên đường dẫn Mạc Ngọc đi tới Mạc gia thì Mạc Tuấn có nói với cô, những kế hoạc của Mạc Kinh là bắt cóc cô, cô không nghĩ tới là Mạc Kinh còn chưa thành chủ của Mạc gia đã công khai đối phố đồng tộc như vậy rồi.

Làm cho Mạc Ngọc một phút cũng không muốn ở lại Mạc gia, cô càng muốn đi theo Mạc Tuấn lăn lộn hơn, ít nhất ở gần anh trai cô có thể an toàn.

Vừa tới Mạc gia là đã có người không cho hai người vào.

"Mạc Ngọc nay cô không đi học, cô tới đây làm cái gì đó, có phải đi trốn học với bạn trai đi chơi không." Tên canh cửa nói với Mạc Ngọc cực kì coi thường cô, từ khi cha chết họ không còn địa vị trong Mạc gia nữa, anh thì bị đuổi, em thì ngày nào cũng bị nhục mạ, còn bị họ dùng mình làm công cụ liên hôn làm cô áp lực đến không thở nổi.

"Chó ngoan không cản đường." Mạc Tuấn lạnh giọng nói./phàm lập đức, tory pham /

"Dô, đây là bạn trai của mày sao hi hi, bản lĩnh lắm nha." Tên canh cửa còn tiếp tục trêu chọc.

Nhưng hắn còn chưa được đắc ý thêm thì bị một cái tát đánh bay.

Những tên còn lại thì câm như hến, dù sao họ chỉ có thể ăn hiếp những người có thể ăn hiếp nhưng, nếu lỡ dương oai với người không nên dương oai thì không tốt lắm.

"Mày...mày dám ở Mạc gia đánh người, có phải không coi Mạc gia ra gì không hả." Tên kia bị đánh gãy răng nói.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.