Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phó lão.

Tiểu thuyết gốc · 1019 chữ

"Hừ, chỉ là kẻ làm thôi cũng dám ngồi lên đầu của tôi, đúng là không biết chữ chết viết như nào." Mạc Tuấn đi tới bẻ gãy cánh tay của hắn, làm cho hắn la hét thảm thiết.

Những người khác thấy Mạc Tuấn tàn nhẫn như vậy càng không dám nói gì.

"Sau này em gặp những kẻ ỷ vào chủ dương oai thì em nên đánh cho họ sợ mới thôi là được." Mạc Tuấn biết Mạc Ngọc ở ngôi nhà này chịu ủy khuất rất nhiều nên Mạc Tuấn nói với Mạc Ngọc.

"Vâng." Mạc Ngọc hạnh phúc khi được anh trai mình bảo vệ, nếu không có anh trai cô thì cô ở trong mắt họ chỉ là kẻ bị sỉ nhục của gia tộc.

Mạc Tuấn từ nhỏ học võ do không có thiên phú cũng không được coi trọng, còn Mạc Ngọc thì càng không được tiếp xúc với võ công nên cô cũng không có địa vị gì ở trong Mạc gia.

Sau khi bẻ một cánh tay của tên này càng trở nên thành thật hơn, hắn cũng không còn dám nói gì nữa trong mắt hắn chỉ có là sợ hãi.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn cũng không thèm để ý một tiểu nhân vật ngáng đường, đây chỉ là món ăn khai vị thôi, chuyện sau này mới là chuyện hắn cần phải làm.

"Tên súc sinh phế vật kia, mày còn dám đi trở về hả, tao sẽ cho mày biết, mày có quay về một lần thì tao sẽ đánh mày như cho một lần." Mạc Hưng em trai của Mạc Kinh tính tình của hắn vô cùng thối nát, chỉ thích bắt nạt những người khác.

"Mày là Mạc Hưng sao, kêu tên chó Mạc Kinh ra đây tao nói chuyện." Mạc Tuấn trực tiếp mắng tên Mạc Kinh là chó.

Mạc Ngọc nghe xong thì cười thầm, dù sao cô đã bị hắn ta cho người sỉ nhục mình bấy lâu nay rồi, nay nghe anh trai cô chửi thì cô mới thấy sảng khoái.

Còn những kẻ khác sắc mặt cũng khó coi nhất là Mạc Hưng em trai của Mạc Kinh.

"Hắc xì." Mạc Kinh thì đang ở trong biệt thự riêng của hắn đột nhiên hắc hơi.

"Dạo này thời tiết trở lạnh sao." Mạc Kinh vô cùng nghi hoặc những cũng không biết nói gì, hắn đang chờ tên trợ lí về hắn gọi điện cho trợ lí thì điện thoại đang không liên lạc được.

Hắn vừa nghe được tin tức là khu vực đóng quân của tên đại tá đã xảy ra một trận hỏa hoạn, không có một ai sống sót, hắn càng nghi hoặc hơn , bởi vì trợ lí của hắn cũng là ngụy tông sư làm sao có thể bị một trận hỏa hoạn mà chết được, nếu là như vậy thì một ngụy tông sư cũng thật không đáng tiền, dù là một võ sư cũng có thể thoát khỏi một trận hỏa hoạn rồi, hắn gọi cho tên đại tá cũng không được.

Một người hậu đi vào biệt thự của hắn báo lại việc Mạc Tuấn và Mạc Ngọc đã tới chỗ của Mạc gia rồi.

Mạc Kinh sắc mặt âm trầm việc hắn bố trí bắt cóc Mạc Ngọc giống như kế hoạch đã hỏng rồi, hắn hiện tại không có trợ lí đành phải đích thân triển khai kế hoạch B thôi.

Cũng may hắn đã cung cấp tin tình báo cho bên tây phương sẽ có người giúp hắn xử lý Mạc Tuấn, hắn là một kẻ gian xảo làm sao có thể đích thân đi xử lý được, tây phương đã chịu thiệt thòi với Mạc Tuấn nhất định sẽ lấy lại thể diện.

Mạc Tuấn và Mạc Ngọc bước vào cửa thì không còn ai dám nói gì nữa, Mạc Tuấn đi tới từ đường của Mạc gia, hắn chỉ muốn lấy linh bài của cha mình xong rồi đi.

"Đây là từ đường của Mạc gia không có việc gì quan trọng không được vào." Một lão già ngồi trước cửa của từ đường nói.

"Phó lão." Tất cả mọi người của Mạc gia cung kính nói.

"Tôi muốn lấy bài vị của cha tôi đi." Lời nói của Mạc Tuấn làm cho tất cả kinh ngạc há hốc mồm.(phàm lập đức, tory pham)

"Cha cậu là ai, chuyện này tuyệt không thể đã đặt linh vị vào từ đường thì không có khả năng rút ra, đây là quy tắc của Mạc gia, cho dù là gia chủ cũng không có tư cách này." Phó lão trực tiếp hỏi Mạc Tuấn là ai, và từ chối Mạc Tuấn một cách khéo léo.

"Nếu tôi cứ muốn lấy thì sao hả?" Mạc Tuấn vừa nói xong thì khí thế của hắn tập trung vào phó lão.

Phó lão bị khí thế mạnh mẽ ập vào mặt thì biến sắc không ngờ tên tiểu bối trẻ tuổi này, khí thế mạnh mẽ như thế, đây là một hạt giống tốt, nhưng lại không coi quy tắc của Mạc gia ra gì cần phải dạy dỗ.

Phó lão tăng lên khí thế, chống lại Mạc Tuấn, lão muốn dùng khí thế để làm cho Mạc Tuấn rút lui, nhưng lão đã dùng hết khí thế của lão nhưng Mạc Tuấn vẫn có thể giằng co được với lão, làm cho lão giật mình.

"Tốt, tốt , tốt, hậu sinh khả úy có điều cậu nên biết rằng Mạc gia có quy tắc của Mạc gia, không ai có thể phá lệ được,cho dù gia chủ cũng không được, huống chi cậu là con cháu của Mạc gia." Phó lão nói thẳng thừng cho Mạc Tuấn biết khó mà lùi.

"Tôi đã không còn liên quan gì tới Mạc gia rồi, cho nên tôi Mạc Tuấn càng sau này càng không liên quan tới Mạc gia." Mạc Tuấn cười lạnh, biết lão muốn cậy già mà lên mặt dạy hắn, hắn càng không thèm nể mặt nói.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.