Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Món Quà

Tiểu thuyết gốc · 2562 chữ

Khoảng đằng trưa,mặt trời bấy giờ ló trên đỉnh,đứng lấp sau mấy đỉnh nhà ngói,chiếu ánh nắng xuống muôn gian.

Căn buồng rộng chừng 50m2 nếu đo theo đại lượng của người Địa Cầu.Nó đơn giản chỉ là căn phòng,đồ vật không được bài trí quá nhiều,chỉ là có một chiếc giường,tủ,cái bàn,kèm theo đó là vài đồ dùng thô sơ dùng trong sinh hoạt tầm thường.

Người thanh niên gầy gò,thân hình có phần mệt mỏi,y trầm ngâm,mang tấm thân yếu ớt,nặng trĩu của bản thân ngồi dậy,rồi thất thần ngồi trên giường đó.

Biểu cảm của y lúc này rất phong phú,có phần thấy kinh ngạc,hoảng sợ,có phần thì thấy hiếu kỳ và thích thú.

Người thanh niên này không ai khác,chính là Bạch Tử Tây.

Bất quá,Bạch Tử Tây lúc này con người đôi mắt rất có hồn,không như trạng thái ngu si,bảo gì làm nấy của lúc trước.Hắn thỉnh thoảng đưa mắt nhìn thân,rồi nhìn chung quanh,lấy tay gầy sờ soạng khắp thân thể,biểu cảm còn có phần kì lạ,mang vẻ suy đoán.

Bạch Tử Tây ngồi đó đã mười phút,hai mươi phút,mất hẳn nửa canh giờ,hắn mới chấp nhận cái sự thật này ... đây không phải là Việt Nam nữa,nói thẳng ra là không phải Địa Cầu nữa rồi.

Bạch Tử Tây không còn là Bạch Tử Tây,bên trong hắn chính là Tất Minh,vừa rồi cách đây vài giây cũng còn ngồi trước màn hình vi tính.

Tất Minh cả kinh một hồi.Hắn vừa rồi vẫn êm ả trên chiếc ghế Gaming của mình,còn nhớ như in cảm giác từng ngón tay gõ canh cách bàn phím cơ nảy lên,rồi thì cái tiếng Cạch click chuột giòn tai vô cùng.

Hắn thế mà bây giờ lại ở một căn buồng bằng gỗ,bài trí trang bị thì mười phần là giống các khuê phòng thời cổ trang của Trung Hoa.Làm hắn liên tưởng đến những phim kiếm hiệp thời còn bé hay xem.

Tất Minh sau mười mấy phút vừa rồi,hắn xác định đây không phải là mơ.Cũng không phải là Lucid Dream trong lời đồn.Bởi nếu là thật thì hắn đã có thể khống chế mọi thứ,trở thành chúa tể của cái giấc mộng này.

Tất Minh sau vài phút suy ngẫm,nhận ra bản thân đã xuyên không.

Chàng ta trong hải não,chạy qua một dòng ký ức của Bạch Tử Tây.Chính là cái khiến thiếu niên họ Bạch vừa rồi ở sân viện ôm đầu kêu gào thảm thiết.Đó chính là cái hậu quả của việc hai dòng ký ức đột nhiên giao thoa với nhau.

Tất Minh đã nhận thức được Bạch Tử Tây,về thân phận ăn nhờ ở đậu Bố Lai Học Viện của hắn,cùng với người ông của hắn đã qua đời.Bất quá,Tất Minh không phải lấy được toàn bộ nhận thức của Bạch Tử Tây.

Hắn chỉ có được những mảnh ký ức khá rời rạc,mơ hồ,viết lại cuộc sống của Bạch Tử Tây mấy năm nay.Y liền dành thêm một chốc,hắn sắp xếp lại từng đạo suy diễn trong người,cuối cùng sau một lúc cũng chấp nhận được tình hình đang diễn ra của Bạch Tử Tây.

Hắn chỉ thấy được quá khứ của hắn,từ lúc gia gia còn sống đến lúc ông tạ thế.Còn lại thì về thế giới,về bối cảnh này,không biết có phải do Bạch Tử Tây không hề hay biết,hay thực chất là do ký ức của Bạch Tử Tây chưa được dung nạp toàn bộ.

Tất Minh đem những suy nghĩ kia gạt qua một bên,liền đưa tay lên cằm vuốt ve suy tư.Cái hắn đang lưu tâm bây giờ là hai vấn đề, Hiện tại hắn đang ở đâu ? địa phương này là nơi nào ? có phải là ở trên địa cầu không ?

Cái còn lại Tất Minh vô tình suy đoán,là cái tin nhắn kỳ bí từ người tạo ra '' Bậc Quân '' kia có liên quan gì đến sự vụ này không.

Cậu cũng không cần quá nhiều thời gian,kiếp trước hắn cũng được tính là kẻ thông minh. Tuy tình huống bấy giờ rất phức tạp nhưng hắn cũng không quá lo lắng,hoảng hốt.Liền xác định bảy phần nguyên nhân của việc này liên quan đến tin nhắn Email cùng tập tin BacQuan.exe kia rồi.

Đôi mắt của hắn ngưng thần một lúc,bấy giờ trong đầu y chỉ có một câu hỏi to đùng.

- '' Rốt cuộc chuyện này là sao ? người COGS là ai ? '' Tất Minh vuốt cằm tỏ vẻ như mấy lão đầu đang suy nghĩ gì đó đam chiêu, diễn giải đủ mọi giả tưởng,giả thuyết khác nhau.Nhưng cũng chỉ là nước đổ lá khoai,hắn chưa có một nửa dấu vết gì,muốn truy ngược về tồn tại tên là COGS kia thì quả là khó hơn lên trời.

Bất quá,dù gì hắn cũng '' xuyên không '' rồi.Suy cho cùng kiếp trước Tất Minh sống không ra gì,không ai quan tâm,người thân không có,cha mẹ chết hết.Làm bản thân người thiếu niên lại có sự đồng cảm với Bạch Tử Tây này.

Tất Minh soi bản thân vào gương,nhìn Bạch Tử Tây cũng là bản thân hiện tại.Hắn liền đánh giá một lần khuân mặt của Bạch Tử Tây.Ngoại hình khá bình thường,không có gì gọi là anh tuấn.

Bất quá so với tên trạch nam kiếp trước của Tất Minh thì đã là không tệ rồi,khuân mặt họ Bạch thế này nếu như chỉnh sửa lại chút,biết dùng Sữa rửa mặt,Toner,biết ăn mặc,thì cũng giống các soái ca đời trước Tất Minh thấy trên mạng.

- '' Dù sao,cuộc sống trước không có gì vui,chi bằng ta sống đời của gia hỏa này,ít ra còn có thể tốt hơn so với kiếp kia. '' - Tất Minh thầm cười trong bụng,sau đó liền quay mình ra,định cởi y phục ra tắm một cái.

Quả thực,thân thể của Bạch Tử Tây quá bẩn.Dù là thường ngày hắn được một người phục vụ tên Trương Tứ tắm rửa cho người,nhưng cũng không thể nào bằng hắn lăn lộn,bò qua bò lại ở khắp nơi trong Bố Lai Viện.

Đến ăn hắn còn không vệ sinh,theo như ký ức của Tất Minh nhật được,thì Bạch Tử Tây lúc bị đám đồng học không phục bắt nạt,bị đánh đến sưng máu sưng mủ cũng không kêu nửa lời,bẩn đất lăn lộn nếu không có người tên Trương Tứ giúp cho thì cũng không thèm tắm.

Hắn tiến bước chân đến tủ quần áo bằng gỗ ở bên,lôi ra tùy tiện vài bộ y phục.

Rồi sau đó cởi khuy áo vải mềm đã cũ sờn của bản thân ra.

Thế rồi,Tất Minh dừng lại.Đôi mắt hắn ngưng tụ lại,có phần chấn kinh không thể tả,tựa hồ như nhìn thấy vật gì không nên xuất hiện.Hắn run run đôi bàn tay gầy,vốn là xuyên không rồi hắn cũng không ngạc nhiên như thế,nâng lên một cái mặt dây chuyền mà hắn đang đeo.

Mặt dây chuyền này là một sợ chỉ nhỏ,buộc vào xen qua một phiến châu màu đỏ nhỏ tý bằng đầu ngón tay.Cái này đương nhiên là vật của Bạch Tử Tây,cũng bởi vì Tất Minh là dùng thân xác của hắn.

Nhưng Tất Minh đối với vật này nhận biết,thậm chí là nhận biết rất rõ ràng,biết tường tận rành mạch.

- '' Đọa Tâm Châu ? '' - Tất Minh phát ra ba chữ vô cùng khẳng về mặt dây chuyền,đúng hơn là về hòn châu nhỏ như bi ve màu đỏ đính bên trên.

Hắn xoay đi xoay lại nhiều lần,thậm chí căng mắt soi vào bên trong,thì xác định đây đúng là đồ vật hắn nói - Đọa Tâm Châu.

Tất Minh chấn động cực mạnh,hít một luồng khí,nuốt ngụm nước bọt.Bấy giờ,trán hắn đã đổ vài giọt mồ hôi bất ngờ. - '' Sao Đọa Tâm Châu lại ở đây ? chẳng nhẽ .... ''

Đọa Tâm Châu - theo tên gọi này thì Tất Minh nhận ra nó.Mà cũng phải,hắn không nhận ra nó sao được.Viên Đọa Tâm Châu này vốn là một trong những Item cấp bậc khá của Bậc Quân.

Năm xưa,trong binh đoàn của Tất Minh - tài khoản GodSlay điều động,có một lính tầm xa chủ chốt được hắn trang bị cho Item này.

Đọa Tâm Châu - có hình dáng một viên ngọc nhỏ,màu đỏ.Như cái tên của nó,Đọa Tâm Châu nó thể dùng để trấn áp tâm tư,suy nghĩ của kẻ khác.Trong đối chiến thì nó dùng làm vật phẩm làm choáng,cầm chân quân địch.

Thời kỳ 2014,lúc Bậc Quân vẫn còn phổ biến,vật phẩm Đọa Tâm Châu chỉ có săn Boss mới rơi ra,hơn nữa còn bán với giá rất cao trên thị trường.Các Top Sever khi ấy ai cũng mong muốn có Đọa Tâm Châu - bởi tính năng thụ động của nó hoàn toàn có thể chống đỡ với những đợt công thành.

Tất Minh khi ấy cũng chỉ là một con gà mới vào game,GodSlay cũng bập bẽ bắt đầu những nhiệm vụ tân thủ.Nhưng hắn không ngờ lại có thể nhìn thấy Đọa Tâm Châu ở nơi không quen này.

Tất Minh nuốt một ngụm khí lạnh,hít một hơi thật sâu.Hắn bắt đầu có một suy đoán vô cùng kinh thiên,thậm chí chính hắn cũng không tin.

Chẳng lẽ,...nơi này chính là thế giới trò chơi trong Bậc Quân sao ? Sao có thể ? Nhưng mà Đọa Tâm Châu này không là giả được,vừa rồi ta đã kiểm tra ấn ký bên trong viên ngọc...Tất Minh cảm tưởng hắn đang đối mặt với một chuyện bất ngờ,thậm chí so với việc hắn bị đưa tới đây còn bất ngờ hơn.

- '' Món quà hắn nói..cư nhiên là cái này. '' - Giờ Tất Minh đã thừa nhận hắn sống trong thế gian của Bậc Quân,quả thật là như thế.Bất quá giờ hắn không đóng vai là một vị quân chủ nữa,mà là một binh lính bình thường.

Trong game các binh lính là các nhân vật có được từ chiêu mộ,quay gaccha.Sau đó thông qua huấn luyện mà xây dựng thế lực cho người chơi.Chính vì thế Bậc Quân giống một game chiến thuật,như Đế Chế ngày nào vậy.

Tất Minh ngẫm nghĩ lại lời COGS đã nói,giờ hắn trong đầu đã xác định chính vị lập trình ra Bậc Quân đã mang thiếu niên hắn đến đây.Chỉ có điều hắn không biết vì sao ? và bằng cách nào thôi.

Tất Minh ngó lại một lượt ký ức của Bạch Tử Tây.Nhận ra hắn là một tên khờ khạo ngốc nghếch.Nhưng giờ Tất Minh lại có một giả thuyết đáng sợ.Rằng tên Bạch Tử Tây này không đơn giản như mọi người nghĩ,thậm chí chính Bạch Tử Tây cũng không biết hắn lợi hại.

Tất Minh rõ rành rành nhận ra,Bạch Tử Tây ngu nghê không phải bởi bẩm sinh não hắn có bệnh,hay hắn là kẻ ngốc.Mà đúng hơn hắn bị Đọa Tâm Châu ảnh hưởng.Có người dùng Đọa Tâm Châu lên linh hồn hắn nhưng mức độ nhẹ,đủ cho hắn có nhận thức nhưng lại ngây ngô không suy diễn được nhiều thứ như người thường.Do vừa rồi linh hồn Tất Minh bị đưa vào thế chỗ,có lẽ làm cho hồn của Bạch Tử Tây thật chết đi,Đọa Tâm Châu cũng tự nhiên giải trừ.

Nhưng nếu thế,sẽ mở ra một hiểm họa ẩn tàng mới.Nghĩ mà xem,kẻ có thể mang một bảo vật như Đọa Tâm Châu ra trấn áp một thiếu niên,quả thực là không đơn giản.Tất Minh đang tính sẽ sống hộ cơ thể của Bạch Tử Tây,nhưng có lẽ không được tự do đơn giản thế.

Nếu như cái người dùng Đọa Tâm Châu kia có ác ý,biết được Bạch Tử Tây tức Tất Minh bình thường trở lại,không còn ngu si nữa,thì đảm bảo hắn sẽ bị gặp nguy hiểm khó thoát,thậm chí chết luôn không biết chừng.

Hắn phải giả ngu ... phải giả ngu như Bạch Tử Tây lúc trước.

Tất Minh nghĩ là làm,liền gấp lại quần áo rồi vứt vào chỗ cũ,để thân hình nham nhở bẩn thỉu trở lại.Nhanh chóng đeo lại vòng cổ của Đọa Tâm Châu.Dù nói là Tất Minh phải trốn,nhưng cũng sẽ không lâu.

Hắn tự tin vào vốn kiến thức với Bậc Quân của mình,bao nhiêu binh sĩ,người chơi tài giỏi bị hắn bồi dưỡng,đánh bại.Hắn đối với game hiểu từng lọai Item,thuốc Buff,từng loại huấn luyện,chủng tộc.

Chỉ cần có cơ hội,hắn âm thầm tu luyện,đủ mạnh rồi sẽ tìm kẻ có Đọa Tâm Châu kia tính sổ một phen. '' Rừng xanh không lo không có củi đốt. ''Giờ hắn tiếp tục giả ngu làm Bạch Tử Tây để cứu mạng,rồi về sau sẽ tìm cơ hội trở mình.

Tất Minh sau đó thu mình trên giường.Tuy nói không còn nguy cơ,nhưng vẫn ẩn tàng một nguy cơ cuối.Đây là thế giới Bậc Quân,trò chơi này là theo dạng cướp thành,công thành.

Phá và xây dựng thế lực.Kiếp trước là người chơi top 1 Sever nên Tất Minh hiểu rõ,có một loại ấn phù giúp cho hắn phát hiện nơi quân mình bị cướp,bị đánh,để mà lập tức đưa quân ứng cứu.

Chính vì số lượng Item và chức năng mới lạ như vậy,mà năm đầu Bậc Quân chính là trò chơi hạng nhất.

Nhưng cũng vì chức năng này mà Tất Minh bắt đầu lo sợ.

Cái gã đặt Đọa Tâm Châu trên người hắn,có khả năng là sẽ có loại năng lực này.Nếu hắn phát hiện linh hồn ấn ký bị giải trừ,mà kéo đến đây tìm bản thân hắn.Thì dù Tất Minh có giả ngu,có vốn hiểu biết đi chăng nữa cũng không thoát được.

Kiếp kia hắn sống cùng với người họ hàng tham lam tiền của,nên hiểu rất rõ bản tính con người. - '' Phải chạy. ''

Giờ Tất Minh còn một loại quyết định,bỏ lại Đọa Tâm Châu rồi chạy.

Như vậy sẽ giải trừ một phần nguy cơ,nếu gã đại năng kia đến thu hồi bảo châu, không tìm thấy hắn sẽ đi chỗ khác,hắn chỉ cần quay lại nơi này là y như sẽ an toàn.Bất quá cũng không được lâu,hắn rồi cũng phải rời đi.

Ai biết liệu có học viên nào là tay trong của tên kia trong Học Viện không chứ.

Tất Minh tính toán toàn bộ nguy cơ,liền nhanh chóng cắp cặp lên,mang vài ngân lượng,định rằng luồn qua cửa dưới.

Bỗng chốc,phía ngoài căn phòng vang lên tiếng bước bộ.Bước bộ chậm rãi,từ tốn,nhưng có phần uy mãnh.Âm thanh giày da tiếp giáp với gạch lát dưới sàn,đi vào từ từ,không vội vã.

Mục đích là tiến thẳng đến căn phòng của Tất Minh.

'' Nhanh vậy sao ? '' - Tất Minh cả kinh,liền định muốn liều một phen.

'' Ta vừa mới sống lại liền đã chết rồi,món quà cái rắm chó à. '' - Hắn chửi COGS,thà rằng để hắn ở lại làm sinh viên còn hơn bây giờ chết tại đây.Thà rằng hắn hoài niệm Bậc Quân còn hơn chui vào thế giới này.

Tất Minh trong phút chốc dừng người lại,cánh cửa cứ thế két két mở ra nhẹ nhàng.

Một đạo thân ảnh to lớn bước vào,kẻ có dáng người đô con lực lưỡng.

'' Hả ? '' - Tất Minh nói.

Bạn đang đọc Thánh Chế sáng tác bởi tangemmotbonghong212
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tangemmotbonghong212
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.