Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái sư

Tiểu thuyết gốc · 3447 chữ

La Thái Thiên nhìn hai tỷ đệ ăn lấy ăn để mà cười. Hắn lấy một chai rượu ra từ trong không gian giới chỉ rồi bắt đầu uống lên. Vừa uống vừa ăn một miếng thịt cảm nhận được sự khoan khoái cả thân thể lẫn tâm trí khiên sLa Thái Thiên sảng khoái không thôi. Hắn lại như nhớ về những ngày khi xưa đi du ngoạn nam bắc,nay ngủ đất rừng mai ngủ trên sông. Một cuộc sống không bị trói buộc,tiêu diêu tự tại như thế mới là thói vui sướng nhất của đời người.

"Uống rượu không." La Thái Thiên nhìn nàng giơ trai rượu trong tay lên rồi hỏi.

Sát Vô Cơ không chút do dự nào cầm lấy chai rượu rồi tu lên. Nàng không có chút gì cảnh giác gì với người đàn ông này cả,không phải nàng tin tưởng người đàn ông trước mặt này khi mình uống rượu say sẽ làm gì mình. Mà chính là nàng thấy thế là không cần thiết,lúc nãy nàng chính là mệt giã rời,không có chút chống cự nào nếu mà hắn muốn cưỡng gian nàng,nhưng mà cuối cùng hắn cũng không làm,chính tỏ tên này dù vô sỉ nhưng vẫn có vài phần quân tử hương vị. Với cả,nàng nghĩ là với nhan sắc của nàng thì hắn cũng chẳng cần phải làm vậy.

"Được rồi,nói chuyện của cô đi." Ăn rồi,La Thái Thiên bắt đầu nhìn về nàng,muốn hỏi chuyện.

"Được rồi,đây bắt đầu từ một tháng trước,cả gia đình tôi lên đây du lịch. Nói là du lịch nhưng là bố tôi,một nhà khảo cổ học,nghe nói có một cái chuông đồng từ thời vua Hùng được chôn ở dưới đất,bố tôi lần này đi lên chính là muốn chính tay đem về viện nghiên cứu cũng thuận tiện dẫn gia đình khuâ khoả một phen." Nói đến đây,cô nàng khoé mắt bắt đầu ngấn ngấn lệ,phảng phất như bất cứ lúc nào những giọt lệ cũng có thể theo đó mà ra. Giọng nàng bắt đầu trở nên run run khi phải nhớ lại,nói tiếp:

"Nhưng khi đến nơi đây nghỉ thì tang thi bắt đầu xuất hiện,bố mẹ tôi vì muốn cho hai chị em chúng tôi chạy nên đã bỏ mạng. Sau đó vì bảo vệ em trai,tôi phải cố gắng giằng co với tang thi rồi được một quyển công pháp,tôi theo đoạn công pháp đó rồi thực lực tăng lên bảo vệ em tôi đến nơi nhà gỗ. Lúc đó khu nhà gỗ chính là chưa có căn cứ nào chiếm,cho đến khi một đám người mang theo xe đi đến,bảo bọn tôi là thần dân của họ,bắt tôi cống nộp hết đồ ăn lương thực cho chúng. Tôi vốn không cam lòng cách làm của chúng,vì cái gì đồ ăn tôi xông pha giết tang thi lại phải mang cho bọn mới đến này. Nhưng chúng lại người đông thế mạnh,vì muốn yên ổn nên tôi đã cất đi đổng lương thực kia." Một lời nói hết,Sát Vô Cơ như bỏ được gánh nặng trong lòng,nước mắt bắt đầu rơi ra,cho thấy thật sự cả quãng đường này nàng cũng đã rất khổ sở.

La Thái Thiên không nghĩ là nàng có chuyện xưa như vậy. Vốn dĩ nếu không có mạt thế xảy ra,những tâm hồn thanh thuần trong sáng như này sẽ không phải khổ như vậy,sẽ như bao người khác. Có khi nếu không có mạt thế,nàng đã có thể kiếm được một việc làm tốt rồi được gả vào một tấm chồng mình yêu. Haizz,cuộc đời này là vậy,đâu phải ai cũng được yên bình an phận hoà bình đâu,ví dụ như cái mạt thế này,nó chính là biến số làm thay đổi tất cả mọi thứ,biến những người thanh thuần lương thiện như vậy biến thành một cô gái mang trong lòng nỗi đau cùng với sự cô đơn.

Sau một lúc thút thít,La Thái Thiên thấy một điểm hơi lạ,không nhịn được hỏi:

"Sát cô nương,theo như cô nói thì cô nhặt được một công pháp tăng lên sức mạnh. Cô cũng biết là những thứ như vậy rất là giá trị,tôi chỉ là một người cùng cô không quen không biết, cớ sao cô lại tin tưởng mà nói hết với tôi? Chẳng lẽ cô không sợ tôi bắt em trai cô rồi bắt cô giao công pháp ra?"

Nghe được thấy tên này muốn bắt mình,đệ đệ của Sát Vô Cơ có chút rùng mình,dù không biết hắn mạnh thế nào,nhưng muốn ôm hắn cùng tỷ tỷ hắn thoát khỏi đám kia thì cũng chứng tỏ người này bản lĩnh không kém tỉ tỉ mình. Sát Vô Cơ bên cạnh thấy hắn khẩn trương thì vuốt vuốt lưng hắn rồi nhìn La Thái Thiên đáp:

"Cậu là người đã nhìn cả trận đấu giữa tôi cùng đám người kia,cậu hẳn là đã sớm biết tôi có công pháp siêu cường gia tăng thực lực. Mà cậu biết thế nhưng khi cứu bọn tôi về tại sao lại không bắt luôn đệ đệ của tôi,tại vì lúc đấy tôi vô sức phản kháng mà,cậu muốn bắt lấy em tôi đó chính là thừa sức? "Nàng nhìn La Thái thiên đặt câu hỏi rồi nói tiếp:

"Chỉ có hai lí do,một là cậu căn bản không biết về thứ công pháp chó má gì,còn thứ hai đó chính là cậu biết nhưng khinh thường để ý,chỉ có thể nói một điều rằng dù cậu có lấy được cái công pháp kia hay không cũng chẳng ích gì với cậu cả." Cô nói đến đấy rồi không nói tiếp,ý vị là cậu thần không biết quỷ không hay đến xem náo nhiệt mà lại không có tí hiểu biết gì thì là không có khả năng. Với cả nghe cái giọng điệu bình thản của hắn khi nói về quyển công pháp giống như đang nói về sỏi đá trên đường chứ không phải là một chân bảo công pháp. Nhưng lúc nàng nói đến đó thì nàng mới hiểu ra một điều,nàng chắc chắn theo cái thái độ của hắn thì mấy cái công pháp này cũng chỉ là sỏi đất đá cuội mà thôi,chứng tỏ là hắn mạnh hơn nàng rất nhiều,căn bản nàng có dùng cái bộ cước pháp kia cũng không thể đánh thắng hắn.

La Thái Thiên nghe nàng nói vậy thì mới có nhận thức mới về nàng. Cô nàng này nhìn bề ngoài thì thanh thuần,vô hại nhưng sâu bên trong lại như một tiểu quỷ tâm cơ và cẩn thận. Chỉ sợ ai có ý đồ xấu với nàng thì chắc chắn sẽ rất thảm.

Hai người ngồi đó nói chuyện phiếm rồi đến khi nàng đã có dấu hiệu sau mèm,đệ đệ nàng mới mang nàng đi ngủ. La Thái Thiên vẫn theo thói quen ngồi toạ thiền ở ngoài tu luyện,trước đây hắn mới có thói quen ngủ cũng chỉ vì phải làm một ít chuyện có ích với Liễu Ngọc Như thôi.

La Thái Thiên cứ thế toạ thiền tới sáng,lúc hắn chưa mở mắt ra,Sát Vô Cơ đã tỉnh dậy. Vì là ngủ làm cô vặn vẹo người,với bộ bạch y của nàng khiến nàng lộ gần hết xuân quang,đến khi nàng vươn vai xong nhìn thấy đệ đệ mình ngủ bên cạnh đỏ mặt thì mới hiểu. Nàng liếc về phía La Thái Thiên đang toạ thiền ở dưới gốc cây gần đó,khuôn mặt tuấn tú vẫn đang nhắm mắt khiến cô mới yên tâm. Nhưng mà cô chợt tự đặt câu hỏi,sao La Thái Thiên lại không ngủ mà ngồi khoanh chân như vậy,chẳng lẽ anh ta khoanh chân như thế hơn một đêm? Mà tư thế này có giống với những tư thế với những đắc đạo cao nhân tu luyện trong phim tiên hiệp,chẳng lẽ hắn là tu tiên giả trong truyền thuyết?

La Thái Thiên cảm giác được ánh mắt mãnh liệt của ai đó đang nhìn mình,mở mắt trở lại thì thấy Sát Vô Cơ và đệ đệ nàng đứng cạnh đó nhìn mình. Sát Vô Cơ thấy hắn tỉnh lại mới buột miệng hỏi:

"Anh không ngủ cả đêm hôm qua sao? Cái đó gọi là tu luyện sao? Tuyệt thật đấy,anh có thể dậy tôi không?

Sát Vô Cơ một bộ nhãn thần lung linh ánh sao,nếu trước đây thì nàng rất ghét xem những bộ phim tiên hiệp chỉ động một tí là đánh đánh giết giết. Nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện cho đến bây giờ,nàng mới phát hiện ra một niềm đam mê võ đạo từ trong nội tâm mình,trải qua nhiều chuyện nó mới bắt đầu trồi ra. Cho đến khi nàng có lực lượng như bây giờ,nàng thật sự đã tin mấy thứ trên phim ảnh kia thật sự có thật,dù sao thì không có lửa thì làm sao có khói.

La Thái Thiên thấy ánh mắt lung linh của nàng thì định cự tuyệt,dù sao linh pháp thì La Thái Thiên cũng chỉ muốn truyền cho người của mình. La Thái Thiên cũng không phải phật,hàng ngày đi tuyên truyền phật pháp phổ độ chúng sinh cứu vớt sinh linh cái gì gì đó hắn thật sự không muốn làm. Nhưng nhìn ánh mắt lung linh của nàng thì thật có chút nao nũng,cũng bởi vì nàng cũng từng cứu hắn một mạng.

"Đưa tay cô đây." La Thái Thiên không lập tức trả lời nàng mà ra lệnh cho nàng đưa tay cho hắn,cũng bởi vì hắn chính là muốn xem tư chất tu luyện của cô,nếu có thể được một hạt giống tốt thì hắn có thể miễn cưỡng chấp nhận nhận nàng làm đồ đệ.

"Ừm." Sát Vô Cơ cho dù không hiều hắn định làm gì,giơ đôi ngọc thủ trắng tuyết ra cho hắn,vẻ mặt thẹn thừng như thiếu nữ lần đầu làm chuyện ấy.

"Chẳng lẽ hắn thích mình?" Sát Vô Cơ có chút suy nghĩ,cứ nghĩ đến đây tim nàng lại đập thình thịch hồi hộp,đôi tay giơ ra có chút run rẩy chờ mong.

La Thái Thiên không để ý điến biểu cảm của nàng,cầm tay nàng rồi bắt đầu cảm mạch. Theo hắn thấy thì cơ thể nàng không có gì không ổn định,ngược lại nó còn có chút quá...bình thường. Cũng phải thôi,đâu phải là La Thái Thiên cứ đi ra 2km thì lại thấy một trời sinh Thánh thể hay là huyết mạch thần thú đâu. Mấy cái đấy suy cho cùng cũng không phải củ cải trắng tuỳ ý tìm là thấy.

Nhưng La Thái Thiên lại có chút hảo cảm không tên cho nàng,cái tính cách ngang ngược này cùng với cái thân thể ngoài lồi lõm ra thì không có cái gì đặc biệt,làm hắn nhớ lại hồi hắn còn trẻ,hồi đó cũng nghĩ mình sẽ là một tên cường giả tuyệt thế mang theo siêu cấp huyết mạch. Nhưng cuối cùng khi kiểm nghiệm thì lại khiến hắn vỡ mộng,thân thể hắn không phải như mấy cái tên phế vật không có khả năng tu luyện,mà thể chất của hắn cũng quá bình thường giống Sát Vô Cơ. Nhưng cuối cùng kết quả là sao,vì sự cần cù bù siêng năng của mình,đương nhiên cũng có chút khí vận,hắn cũng lên được cảnh giới Tiên Vương người người kính ngưỡng.

"Khụ khụ,tôi có thể dậy cô nhưng với một điều kiện." La Thái Thiên thấy mình có chút thất thần,bèn ho khan một tiếng. Sát Vô Cơ thì nghĩ hắn muốn sờ tay mình lâu hơn nên cũng rất khẩn trương,khi hắn nói ra cần điều kiện thì cô càng khẩn trương hơn. Chẳng lẽ hắn muốn mình hiến thân cho hắn sao?

"Điều kiện gì?" Dù có mơ hồ đoán ra nhưng nàng vẫn gặng hỏi. Nàng thề,nếu hắn đưa ra điều kiện đó thì nàng chắc chắn sẽ từ chối,nhưng thật sự cũng có chút chờ mong.

"Tôi muốn thu cô làm đệ tử." La Thái Thiên giọng điệu thản nhiên đáp.

"Hả,chỉ thể thôi sao." Sát Vô Cơ nhanh chóng rút tay lại,khuôn mặt vì hiểu lầm đối phương nên xấu hổ. Nàng thật sự hận không có một cái lỗ nẻ để chui xuống cho đỡ mất mặt.

"Còn điều kiện gì nữa sao. À! Nếu cô muốn thì điều kiện đó của cô tôi cũng không thể chấp nhận,sự việc này đi quá trái với luân thường đạo lí." La Thái Thiên thấy nàng một bộ đỏ mặt như vậy mới hiểu,nguyên lai là nàng có ý nghĩ xấu đối với hắn a,nhưng hắn cũng không nói hẳn ra mà chỉ muốn trêu chọc nàng.

"Sư phụ ở trên,nhận đồ nhi ba lậy." Để che lấp sự xấu hổ của mình,Sát Vô Cơ nhanh chóng đồng ý,lùi ra sau,quỳ xuống dập đầu ba cái.

Sau khi dập đầu xong,nàng đứng bên cạnh La Thái Thiên,đặt tay lên vai hắn làm một bộ đấm lưng bóp vai rồi mới nũng nịu nói:

"Sư phụ à,ngươi xem đệ đệ ta a. Nó chính là khuôn mặt tuấn mĩ,dáng người khoẻ mạnh,phỏng chừng còn có thiên ohus hơn ta a,sư phụ xem có thể...."

"Con mẹ a thấy quỷ rồi."La Thái Thiên cảm thán nhìn nàng nũng nịu với mình có chút không quen. Dù sao trước đây lúc hắn mới gặp nàng thì đúng là có dáng vẻ yểu điệu thục nữ,nhưng khi hắn phát hiện ra tu vi thật của nàng thì tính cahch nàng cũng theo đó mà thay đổi,lúc tâm ngoan thủ lạt như hồ ly,lúc thì là chỗ dựa mạnh mẽ như mãnh hổ,nào đâu có dáng vẻ như hiện giờ. La Thái Thiên thật sự hoài nghi liệu tí nữa nàng đang bóp vai cho hắn thì có lấy ra một thanh chuỷ thủ rồi đâm chết hắn không.

"Không được,ta không có thói quen thu nam đệ tử." Cho dù có hơi giật mình với sự chuyển đổi thái độ của nàng,nhưng La Thái Thiên vẫn không thể để mất đi tôn nghiêm của một người sư phụ,quả quyết phủ nhận.

Sát Vô Cơ thầm mắng sư phụ mình vô sỉ,nếu có người khác nhìn vào thì thật sự sẽ nghĩ La Thái Thiên chính là tu luyện công pháp tà đạo,Thái âm bổ dương,muốn lấy chính đệ tử để tăng lên tu vi của mình. Đến Sát Vô Cơ cũng thầm hoài nghi như vậy,chẳng lẽ là nàng đã rơi vào bẫy của một tên hồ ly tinh đại ma đầu mà không hề hay biết? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại nàng lại bãi bỏ suy nghĩ này,trong phim nhưng tên như vậy thường mặt mày no tròn,nhưng lại thường ẩn dấu tà khí rợn người,mà nhìn lại tên sư phụ của mình ngoài có chút vô sỉ ra thì thật sự không có cái gì khác thường.

"Được rồi,sư phụ. Ngươi cũng phải dậy ta cái gì đi a. Trước hết ta muốn học mấy cái khinh công,rồi sau đó chính là muốn học một cái gì đó môn thần công trong phim,đúng rồi,tốt nhất là cái loại huỷ thiên diệt địa,di sông dời núi hoặc đại loại thế a."

La Thái Thiên thấy nàng bắt đầu ba hoa mấy cái trong phim ra để đòi hắn,hắn không thể không cốc đầu nàng một cái rồi nói:

"Ngồi xuống,trước hết để ta giảng cho mà nghe,tiểu tử kia cũng ngồi xuống đi." La Thái Thiên nói với hai tỷ đệ,mặc dù không nhận đệ đệ nàng làm đệ tử nhưng hắn thật tâm đã coi cả hai chính là đệ tử của hắn,chẳng qua ở ngoài chính là hắn không muốn có nam nhân làm đệ tử thôi. Còn hỏi hắn vì sao ư? Chỉ đơn giản là hắn Thích vậy,ai có ý kiến gì a.

Nghe thấy La Thái Thiên gọi cả đệ đệ mình,Sát Vô Cơ thầm thấy vui mừng. Dù vô sỉ sư phụ không nhận hắn làm đồ đệ nhưng mà thật tâm thì đã sớm nhận rồi a.Còn vì lí do vì sao thì nàng căn bản cũng không muốn biết,chỉ cần biết đệ đệ nàng có thể mạnh hơn là được.

Vốn lúc đầu nghe được La Thái Thiên nói không muốn nhận mình làm đồ đệ thì Sát Vô Hối(1) có chút buồn bực. Nhưng khi hắn nghe được La Thái Thiên nói thì trong lòng cảm thấy ấm áp không thôi,nguyên lai đối phương vẫn để ý đến hắn a,chẳng qua là không có nói ra thôi. Những điều này khiến trong thâm tâm cô đơn và mất mát vì cha mẹ hắn lại có một tia sáng chen chúc đi vào. Sát Vô Hối cùng tỷ tỷ mình nhìn nhau cười rồi ngồi xuống phía trước La Thái Thiên

Thấy cả hai người háo hức nhìn mình,La Thái Thiên hài lòng cười rồi nói:

"Tu sĩ chính là do cải tạo vận mệnh đi ra.Tu tiên để làm gì? Tu tiên chính là nghịch thiên mà đi,viết lên dòng đời vận mệnh của mình,chỉ kiếm về hướng ước mơ...."

"Tu sĩ lấy Tụ Khí làm tiên,bắt đầu từ đan điền,tụ tập linh khí thiên địa bổ dưỡng cho thân thể..."

La Thái thiên bắt đầu nhập tâm nói,vừa nói vừa nhìn hai người đệ tử mới nhận của mình. Cả hai người dù có chút không hiểu lắm lời La Thái Thiên nói,nhưng cả hai vẫn cố gắng nghe,cố gắng ghi nhớ từng chữ một trong lời của La Thái Thiên. Nhìn thấy họ say xưa nghe mình giảng như vậy,La Thái Thiên chợt nhớ lại kỉ niệm xưa.

"Sư phụ à,sư phụ có thể dậy ta luôn không,ta muốn học chính là kiếm đạo a,không phải là để nghe những thứ này."

"Sư phụ,ngươi còn nói nữa ta thật sự sẽ nuốt không tiêu,bạo thể mà chết a."

"Sư phụ,ta sau này cũng muốn giống như ngươi,một tay cầm kiếm bễ nghễ thiên hạ,một mình tiêu diêu tự tại đứng giữa bầu trời rồi cười lớn."

"Sư phụ..."

Một hình ảnh hiện ra trong đầu hắn,ở trên một ngọn núi cao mây mù bao phủ,một người nam tử khôi ngô ngồi trên một cục đá,ở dưới chính là một người thiếu niên đẹp trai tâm mười sáu mười bảy tuổi,chỉ là hắn đang cố dẫy dụa khỏi chiếc dây thừng buộc chạt xung quanh hắn.

Đúng vậy,người nam tử trên bệ đá đó chính là La Thái Thiên kiếp trước,trước khi xông tiên giới có nhận một nam đệ tử,cũng là đệ tử duy nhất của hắn ở kiếp trước. Tên đệ tử này của hắn tính tình nôn nóng,chỉ muốn nhanh chóng học lấy công pháp,còn cái gì giẳng đạo thì thật sự hắn không muốn nghe,vì thế La Thái Thiên mỗi lần đều chói chặt hắn lại,bắt hắn đứng để duy trì trạng thái tỉnh táo nghe hắn giảng. Nhiều lần La Thái Thiên nói hắn chính là dục tốc bất đạt,nhưng hắn chỉ nói lại một câu rồi cười:

"Ta chính là thiên phú mạnh a,học cái gì cũng phải nhanh một chút,sau này còn có thể giúp đỡ lão nhân gia ngài một tay."

Mỗi khi hắn nói lời này thì La Thái Thiên đều không muốn phạt hắn,dù tên này kiêu ngạo thành tính nhưng mà hắn thật sự rất coi trọng tình nghĩa,nhất là đối với La Thái Thiên,làm như vậy khiến La Thái Thiên rất cảm động mà không nỡ nặng tay phạt hắn được.

Nhìn thấy sư phụ mình đã giảng xong nhưng vẫn ngơ ngơ điều gì đó,Sát Vô Cơ mới đánh thức hắn:

"Sư phụ,ngươi bị sao a?"

"Không sao,nhớ lại chút chuyện xưa." La Thái Thiên tỉnh hồn lại,nhìn hai tên đồ nhi của mình,có chút áy náy trong tâm. Dù sao ngày xưa cũng là vì hắn phải lên tiên vực mà không chỉ phụ Tiểu Thất mà còn phụ đồ nhi. Không biết hắn bây giờ đã hoàn thành ước muốn của hắn chưa. Không biết hắn có hận mình không. Nghĩ đến những vấn đề này hắn thật sự lại phiền não,thầm tự nhủ không thể phụ thêm người nào nữa,dù là nữ nhân của mình hay là đồ đệ.

TG: Hôm nay ta đã sửa đổi qua một số chương đầu tiên. Tuy sửa đổi hơi nhiều một chút,nhưng vẫn xoay quanh cốt chuyện chính,thể nên mọi người không cần phải quay lại đọc.

(1):Đệ đệ của Sát Vô Cơ,mấy chương trước quên viết tên,mong các đạo hữu thông cảm.

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.