Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểu lầm

Tiểu thuyết gốc · 3068 chữ

Khi thái dương đỏ hỏn lấp ló bên khung trời,từng tia nắng lấp ló bắt đầu xuyên qua khung cửa sổ. Chiếu sáng một người áo đen đang lấp ló trước cái cửa.

Từng tiếng bước chân đi về cánh cửa,La Thái Thiên ở ngoài đè thấp hơi thở của mình xuống,cầm lấy thanh kiếm sắc béng của mình từ trong không gian giới chỉ của mình ra.

Két!

Cánh cửa từ từ mở ra,từng tia sáng trong phòng chen nhau ra toả ra ngoài hành lang,một trung niên nam tử sắc mặt tươi cười đi ra. Nhưng khi hắn vừa mới bước chân ra ngoài,một tia quang mang loé lên. Không kịp đề phòng,Khang lão đại ôm nơi yết hầu của mình,máu tươi từ trong đấy phọt ra,ông ta gục xuống,chết! Bị một kiếm đứt yết hầu giết chết!

"Ai?" Lý Khôn giật mình nhìn về phía cửa,hắn không tin được trong nhà mình vậy mà có thích khách. Mà đây lại là loại thích khách siêu cấp cường đại,vô thanh vô thức vào nhà hắn mà đám hộ vệ bên ngoài đều đánh rắm một cái cũng không có.

Nhưng chính hắn cũng không biết là đám hộ vệ bên ngoài đã bị La Thái Thiên dọn sạch rồi.

"Lý lão đại,chúc mừng năm mới a." La Thái thiên một bộ hắc bào đi vào,ngữ khí mười phần bình thản như đang đi dạo công viên vậy.

"Còn bốn tháng nữa mới đến năm mới a,chúc mừng năm mới thì ngươi cần gì phải giết người,ta cũng đâu có quen biết ngươi." Lý lão bản nhìn đại địch trước mặt mình có chút không hiểu nói.

Mụ mụ ngươi,ta chính là không phải đến chúc mừng năm mới,ta chính là đến thu thập ngươi a,chẳng lẽ ta còn phải quen ngươi?

La Thái Thiên mặt đều có điểm đen,không lẽ tên ngốc tử trước mặt này nghĩ mình thật sự muốn chúc mừng năm mới? Đúng là loại thủ hạ nào thì có chủ đấy,nói chuyện với những tên này thật sự chính là phí thời gian.

"Lý Khôn,ta nghe người dân nói ngươi chính là cái ác bá trong vùng,chuyên giết người cướp bóc cưỡng gian phụ nữ,không chuyện xấu gì không làm. Ta cho ngươi ba mươi giây,bỏ vũ khí xuống quỳ xuống đầu hàng . Nếu không thì ta đành phải thay trời hành đạo,đánh cho ngươi gọi baba." La Thái thiên gằn từng chữ nói với tên ngốc tử trước mặt,mong hắn không ngốc đến mức không hiểu được cái này. Lúc đầu vốn La Thái Thiên định giết tên này,nhưng đến khi nghe thấy cái hội gì đó thì hắn lại đổi chủ ý,vẫn tốt nhất là thuần phục cho tên này vào dưới trướng. Thông thường thì những người như này chính là trí thông minh thấp,rất khó để phản bội mình,với cả những người này chính là những cái man nhân,mình chỉ cần cho hắn thấy nắm đấm mình mạnh thì sẽ tự thuần phục thôi. Còn nếu không thì,hắn lại phải dùng Vạn Sinh Thiên Khống Thuật.

Bên kia cái kia Lý Khôn đương nhiên hiểu ý của La Thái Thiên,dù hắn là cái ngốc tử nhưng một chút từ ngữ đó vẫn là hiểu. Vậy nên sắc mặt của hắn bây giờ âm trầm vô cùng,hắn thật sự rất biệt khuất.

Rõ ràng là ta không quen biết ngươi,ngươi vào nhà ta đòi chém đòi giết cái gì a,ta rõ ràng còn không buộc tội ngươi đạo tặc ngươi lại buộc tội ta trộm cướp,ngươi còn có điểm liêm sỉ không?

"Có bản lãnh thì phóng đến đây,Lý Khôn ta chính là không biết đầu hàng." Chính là biệt khuất,Lý Khôn bây giờ thật sự rất tức giận,nếu không phải cẩn thận thực lực đối phương thì hắn đã đánh cho đối phương kêu trời kêu đất rồi.

La Thái Thiên biết đối phương sẽ không đầu hàng. Đùa à,nhân vật phản diện trong chuyện có bao giờ vì câu nói của nhân vật chính mà đầu hàng đâu,kể cả đối phương có là cái ngốc tử đi nữa.

La Thái Thiên phi thân lên,cầm thanh kiếm của mình chém xuống một kiếm dò xét đối phương. Lý Khôn thấy vậy không ngu ngốc ngăn chặn mà tránh sang một bên,phải nói tư duy chiến đấu của đối phương không có thấp như trí thông minh của hắn.

Thấy một kiếm thất thủ La Thái Thiên lại chạy lên tiến thêm một kiếm,Lý Khôn thấy vậy liền cúi đầu tránh rồi nhân tiện nâng một quyền vào chỗ hiểm của La Thái Thiên.

"Bị lừa rồi." La Thái Thiên thấy vậy liền nhếch miệng cười,dùng đầu gối của mình đá vào đầu Lý Khôn. Đây chính là dương đông kích tây,đương nhiên theo Lý Khôn thì mình chính là trẻ tuổi,kinh nghiệm chiến đấu không cao nên sẽ không nghĩ ra được hắn có hậu chiêu. Thật đúng là như vậy, Lý Khôn không nghĩ La Thái Thiên có chuẩn bị hậu chiêu,nhất thời không kịp tránh mà bị đá trúng.

Lý Khôn bị đẩy lùi ba bước,trên miệng vương ra vết máu. La Thái Thiên ỷ thế không tha người,tiếp tục chạy lên định cho Lý Khôn chém thêm một kiếm định kết thúc trận đấu.

"Ta thua." Lý Khôn vừa bị một cước như vậy nên cũng biết người trước mặt mình mạnh thế nào. Trước đây hắn thường nghĩ mình trong chưa đầu một tháng lên được Tụ Khí ngũ trọng liền là thiên tư vô địch thiên hạ. Bây giờ hắn mới hiểu được câu Nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên là gì.

"Ngươi thua?" La Thái Thiên liền buồn bực,hắn nói đánh là đánh nói không đánh liền không đánh sao? Cái con mẹ ngươi,làm gì có cái nào tiện nghi như vậy?

"Đúng,bây giờ ta chính là ngươi tù binh,ngươi thích làm gì thì tuỳ." Lý Khôn một bộ chán nản nói.

"Được,ta liền biết ngươi là hảo hán. Hảo hán không nói đến chuyện chém giết,ta từ đầu chính là muốn ngươi bái nhập vào ta,ngươi có nguyện ý?" La Thái Thiên một mặt tươi cười nói,dù sao đối phương cũng biết thức thời,vẫn là không nên ức hiếp người quá đáng. Tuy là nghĩ thế nhưng tay hắn vẫn đang giữ chặt lấy thanh kiếm,trực chờ đợi đối phương lời nói. Ý muốn nếu ngươi không nguyện ý thì ta liền làm thịt ngươi.

"Thuộc hạ Lý Khôn,ra mắt thủ lĩnh." Lý Khôn quỳ một chân xuống nói. Tộc của hắn vốn là vậy,người nào có nắm đấm lớn chính là chủ, hắn có thể được đi theo người thủ lĩnh thâm tàng bất lộ này thật sự cũng không có cái gì biệt khuất cho lắm,những buồn bực trước đó cũng theo đó mà tiêu tan.

"Được,ngươi đứng lên đi." La Thái Thiên tạm thời cất kiếm đi, ngồi lên ghế bên cạnh nói tiếp:

"Cái hội lúc nãy ngươi nói với Khang lão đầu kia là gì vậy."

Lý Khôn đứng bên cạnh hắn,nói:

"Thưa thủ lính,Hỗn Kháng hội chính là do mười lăm cái căn cứ lớn nhỏ trên tình mình lập nên nhằm tập hợp lại các Linh Nguyên giả trên khắp tỉnh để giúp đỡ nhau chống lại tang thi,hơn hết là để trao đổi về vấn đề vũ khí,lương thực hay những tài nguyên quan trọng khác."

La Thái Thiên nghĩ một chút,Linh Nguyên giả trong lời hắn nói có vẻ như chính là Tu Tiên giả,còn về việc lập liên minh thì hoàn toàn là những cái cớ để các căn cứ lớn tập hợp lại vơ vét những căn cứ nhỏ hơn. Bọn họ đợi chính là thời khắc đánh nhau kịch liệt,các căn cứ lớn sẽ ném ra cành ô lưu trợ giúp,đương nhiên là thêm một "chút" điều kiện thêm vào. Hoặc là căn cứ lớn đơn giản chính là lập ra những cái quy định bang hội cổ quái,nếu những căn cứ nhỏ không tuân theo thì sẽ bị các căn cứ liên hợp bắt chẹt,trường hợp xấu nhất là liên thủ lại tiêu diệt luôn.

Thế giới này là như vậy,cá lớn nuốt cá bé. Nếu muốn trách thì cũng chỉ trách ngươi quá yếu,căn bản không xứng đáng để có thể cai quản căn cứ.

"Căn cứ lớn nhỏ là thế nào,như căn cứ của cậu là lớn hay nhỏ?"

"Dạ,thưa thủ lĩnh,căn cứ lớn được quy định là phải trên hai nghìn người còn căn cứ của ta mới chỉ có 627 người,căn bản không đủ điều kiện."

"Sáu trăm người đều biết đánh nhau?"

"Vâng,bọn chúng thuở bé chính là phụ giúp bố mẹ rất nhiều việc đồng áng,nên khi lớn lên thân thể ai cũng rất là cường tráng. Chỉ có một số ít chính là khách du lịch đến đây,nhưng những người này thường rất kiêu ngạo,thế nên chúng mới có hiện tượng các đàn em tôi bỏ đói bọn chúng."

Thảo nào La Thái Thiên thấy căn cứ thật sự có chút vắng vẻ,nguyên lai chính là khuyết thiếu thường dân. Bọn họ nếu mà có chắc cũng trốn hết ở trong nhà vì đói khát không thể đi ra ngoài. Chắc là khi xưa bọn họ đã nói cái gì đắc tội đến đám người này mới khiến bọn hắn ghét những người kia như vậy. Cũng phải thôi,đâu phải trên thành phố người lúc nào cũng tốt bụng dễ ăn nói với người miền quê đâu,có mâu thuẫn cũng là bình thường.

La Thái Thiên cũng không ghét không thích những người này,đối với hắn thì ai cũng là người,kể cả là từ sát nhân giết người hàng loạt hay là nhưng tên công tử nhà giàu kiêu căng,miễn là không đắc tội với hắn thì hắn đều đối xử bình đẳng cả.

"Được rồi,lúc nãy ta nghe nói tên kia có nói tới món hàng,không biết món hàng kia là gì vậy?" La Thái Thiên nhìn Lý Khôn tò mò hỏi.

"Dạ thưa, đó...đó là.." Lý Khôn xấu hổ cúi đầu xuống,giọng nói cũng lắp bắp.

"Là gì a? Không cần ngại,ngươi cứ nói,ta hiểu được. Bạch phiến,súng ống,liêm đao?" La Thái Thiên nhìn tên này,nhìn dáng vẻ của hắn chắc có gì đó không muốn nói cho hắn.

La Thái Thiên thấy hắn không nói được thì cũng không bức bách. Thay vì hắn ngồi đây hỏi,không bằng hắn tự mình đi xem cho xong. Nghĩ xong,La Thái Thiên đi vào trong phòng ngủ được nối liền với phòng tiếp khách. Lý Khôn thấy vậy liền thoáng qua ý nghĩ cản lại nhưng đã chậm,La Thái Thiên đã mở cửa.

"Ưm,ư...." La Thái Thiên nhòm vào trong,chỉ thấy ở trên một chiếc giường là hai cô bé xinh sắn tầm 13 14 tuổi,da thịt trắng như tuyết được lột trần đang quằn quại,trong miệng rên rỉ những tiếng kêu hư đốn.

Ta sát! Nhìn thấy cảnh này đến thằng ngu cũng hiểu,thảo nào tên Lý Khôn không nói gì,hoá ra là vậy. Nhưng như vậy sở thích cũng quá bạo đi,ngươi chơi như thế thì còn ai chơi với ngươi nữa. La Thái Thiên thề,hắn đã nghĩ đến ba trăm vạn cái lí do nhưng thất sự không nghĩ được ra cái này,nếu mà chuyện này thì đối với người khác thì cái này chính là biến thái. Nhưng đối với La Thái Thiên thì cũng thấy bình thường,tại vì nếu như ở trên tiên giới thì mười ba tuổi đã có thể được gả ra ngoài rồi,mười bốn tuổi một số người còn có con. Nhưng La Thái Thiên thật sự cũng không thích những người có sở thích như thế này,dù sao bọn trẻ còn quá nhỏ,làm thế này thật sự có chút biến thái.

Nhưng mà đối với tên thủ hạ hắn mới nhận thì cũng đành cho qua,còn thế nào a? Chẳng lẽ nói hắn chính là không có liêm sỉ,rồi dạy hắn là 18 tuổi mới được xxx. Không, La Thái Thiên không rảnh đi quản người khác làm gì,hắn chỉ nhàn nhạt nhìn qua Lý Khôn đang quỳ dưới đất run rẩy nói:

"Ngươi đứng lên đi. Sở thích của ngươi,ta không quản,nhưng mà để bọn trẻ làm chuyện đó quá sớm thì tổn hại cho sức khoẻ cũng như sự trưởng thành sau này của chúng, sau này vẫn tốt là lấy người trên mười sáu mà chơi,hoặc là đợi bọn trẻ lớn thêm một chút."

Thấy La Thái Thiên không có trách tội mình,Lý Khôn bình tĩnh lại,vẫn quỳ rạp trên mặt đất nói:

"Vâng,cảm ơn thủ lĩnh,lần sau tôi sẽ không làm vậy nữa."

Nhìn lại hai tiểu nha đầu kia,La Thái Thiên có chút không đúng,hai người đều có biểu hiện rất lạ,mặt đỏ phường phừng,thân thể run rẩy,thanh âm dâm đãng vang khắp phòng. Chẳng lẽ..

Nghĩ đến đó La Thái Thiên nhìn về Lý Khôn nói:

"Ngươi cho bọn họ uống thuốc?"

"Không,lúc được đưa đến bọn họ đã như vậy,thuộc hạ vẫn còn chưa động đến bọn họ." Lý Khôn run rẩy quỳ trên đất,sợ La Thái Thiên tức giận sẽ đem mình cấp giết. Lúc nãy hắn nói tuỳ chém tuỳ giết chẳng qua là lúc đó bị tổn thương lòng tự tin,bây giờ có cơ hội sống ai lại ngu muốn chết.

"Có thuốc giải không?"

"Không,trừ khi chịu được 4 tiếng như vậy hoặc quan hệ thì mới có thể hết tác dụng thuốc."

La Thái Thiên thầm thở ra một hơi,may là không phải mấy cái thuốc trong phim,bắt người ta phải quan hệ hoặc chết. Nhưng nếu là thật thì thì La Thái Thiên đành phải "uỷ khuất" Lý Khôn vậy,chứ chẳng lẽ lại cho hắn làm. Thế thật sự hắn mặt còn muốn vứt đi đâu?

"Bây giờ phải làm sao đây thủ lĩnh?" Lý Khôn biết La Thái Thiên không tức giận,liền đứng lên hỏi.

"Ngươi đứng đây,đợi ta một chút." La Thái Thiên nhớ đến cái hảo đồ đệ kia của hắn, thầm kêu may mắn,nếu không phải nàng vì lo lắng cho mình thì thật sự phải thanh toàn cho Lý Khôn rồi.

Ba phút sau,La Thái Thiên cầm tay một cô gái đi lên,cô gái cả mặt đều đỏ. Đang lúc nàng mòn mỏi chờ đợi vô sỉ sư phụ thì hắn lại từ trong nhà phi ra,cầm ngọc thủ nàng kéo nàng đi mà không nói lời nào.

"Sư phụ,rốt cuộc người có cái gì mà phải vội vàng như thế." Sát Vô Cơ cảm nhận lấy hơi ấm từ tay của hắn liền xấu hổ nói.

La Thái Thiên liền liếc qua Lý Khôn rồi không nói một lời mang nàng vào trong phòng. Sát Vô Cơ đi vào căn phòng,nhìn thấy hai tiểu loli đang nằm trên giường ở trạng thái khoả thân,thân thể vừa vặn vẹo vừa kêu lên những tiếng hư hỏng. Với trí thông minh của nàng thì đương nhiên là sẽ hiểu ra chuyện gì,nhưng như vậy mới khiến nàng hiểu lầm,nhìn tên sư phụ của mình nhất thời tức giận kêu lên:

"Ngươi...ngươi vô sỉ. Uổng công ta coi ngươi chính mình sư phụ đối đãi,ta thật không ngờ nhân phẩm của ngươi có thể thấp như vậy. Họ chỉ mới là những tiểu nha đầu thôi,ngươi vậy mà còn hạ thuốc họ,ngươi đúng là một cái khốn nạn người. Ta..ta chán ghét ngươi."

La Thái Thiên nghe nàng nói vậy thì biết nàng hiểu lầm,nhưng như vậy mới khiến hắn tức giận.Chẳng lẽ lấy trí thông minh của nàng không nghĩ ra được nếu mình là người như vậy thì cần gọi nàng lên đây làm gì nữa,chẳng lẽ nàng nghĩ hắn muốn nhân tiện làm luôn nàng? Thật không nghĩ người đệ tử của mình vậy mà hay nghĩ mình như vậy,thật sự hắn không biết mình có thật sự đúng khi nhận đệ tử không nữa. Chính vì từng là một đế hoàng,tính khí củ hắn rất hẹp hòi,những người chửi hắn nếu không quen thì có thể làm bộ không quan tâm,nhưng đây lại là cái đệ tử kiêm ân nhân của hắn,người mà hắn coi như muội muội mình đối đãi,bị nói như vậy đương nhiên càng có lực sát thương đối với hắn.

"Đúng vậy,ta chính là muốn thịt các nàng,ta chính là thích loli. Ngươi vừa lòng chưa?" La Thái Thiên sắc mặt âm trầm gằn từng chữ một,trong mắt bao trùm là những tia máu,sau khi bị phản bội khiến hắn càng nhạy cảm,hắn thầm tự nhủ với lòng nếu người nào muốn chửi hắn thì hắn cũng không cần người đó,người nào muốn đâm sau lưng hắn thì chắc chắn phải chết. Đây chính là quy định của hắn,dù già hay trẻ,xấu hay đẹp thì hắn sẽ tuân theo quy luật này mà đối sử.

Thấy La Thái Thiên mặt âm trầm đi xuống,Sát Vô Cơ như thấy trong phòng lạnh đi mấy độ,nàng thấy thế liền hoảng sợ,cũng dần bình tĩnh lại.

Đúng rồi,nếu vô sỉ sư phụ có ý với mấy tiểu nha đầu này thì cần gọi mình lên làm gì. Với cả theo như nàng thấy thì nếu hắn muốn hắn căn bản có thể trực tiếp thịt mình,căn bản không cần chơi hoa chiêu gì cả. Với cả nàng giờ mới nhận ra đây căn bản là nhà tên thủ lĩnh kia,vậy hiển nhiên cũng là tên thủ lĩnh kia làm.

Nghĩ được vậy nàng liền biết mình trách nhầm sư phụ vô sỉ,cũng do lúc đấy máu dồn lên não,nàng căn bản không nghĩ nhiều như vậy,cứ trực tiếp nói thẳng ra. Bây giờ nàng thật hối hận đến tái mặt rồi,đây chính là lần đầu tiên nàng thấy hắn tức giận như vậy,nàng sợ hắn nổi cơn lên không quản tình sư trò mà giết mình.

Nhưng vẫn là nàng nghĩ quá xa,La Thái Thiên thở dài một tiếng sắc mặt chán nản quay đầu bỏ đi,nàng chợt thấy khuôn mặt thất vọng của hắn chợt hiện lên,muốn đi xin lỗi nhưng căn bản không làm được.

Nàng nhìn hai cô bé,tự nhủ trước tiên cần phải giải quyết hai cô bé này đã. Nghĩ xong rồi bắt đầu lên giường hai nàng,từng âm thanh dâm đãng vang lên.

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.