Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ Hội

Tiểu thuyết gốc · 2017 chữ

- Chuyện Thiên Cơ Thánh Địa là chuyện đã được dự đoán, chúng ta nếu làm trái thì sẽ xảy ra biến số, nên thay đổi là không thể, một biến số xảy ra lúc đó cũng có thể đưa chúng sinh rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

- Haiz, chuyện qua rồi thì hãy để nó qua đi, nói cho ta biết đi Hoàng huynh, tia sáng đó đã sẵn sàng chưa ?

     Người đàn ông trung niên nói, và Hoàng Huynh trong miệng ông ta nói chính là lão giả kia, Hoàng Minh Chân Nhân của Diễn Thiên Quốc.

- Thật ra có một chút rắc rối, chỉ sợ hắn sẽ không chuẩn bị kịp thôi...

- Nếu hắn là dùng Linh Sư đại đạo tu luyện thì chúng ta có thể tác động ít nhiều, nhưng hắn lại theo Thần Đạo, lấy tín ngưỡng muôn dân mà tu luyện, ngươi cũng biết rồi đó...

     Người đàn ông trung niên trầm mặt hồi lâu. Lúc này, ngay cả hư không cũng im lặng khiến bầu không khí cũng trầm xuống.

- Tín ngưỡng chúng sinh chứa thất tình lục dục, nên muốn lấy tu luyện thì phải đem đi tịnh hóa rồi mới có thể hấp thu tín ngưỡng thuần khiết, nếu không làm tỉ mỉ sẽ dần dẫn đến tâm ma, vướng vào vô số nhân quả hồng tơ mà không đột phá được, đã vậy còn không thể rèn luyện nhục thân nữa, đây vốn là của linh hồn thuần khiết sau khi chết mang công đức vô lượng mới được tu luyện, và nếu vậy thì tại sao ....

- Ta cũng thắc mắc, vốn nếu hắn vừa sinh ra thì ta phải cảm nhận được, nhưng tại sao lúc hắn đăng vị Tân Thần, trở thành Nhất Phẩm ta mới phát hiện ra, hay... có người nhúng tay vào?

      Nói đến đây, Hoàng Minh Chân Nhân cau mày, lão cảm thấy không có khả năng, lão đã là người sở hữu kĩ năng thôi toán mạnh mẽ chỉ dưới Hy Di Lão Tổ, khả năng của lão đủ đứng trong nhóm mười người giỏi nhất của Vô Hạn Giới, đã vậy còn sở hữu thần thông độc môn của sư tôn mình, Chân Nhãn, dưới ánh mắt của lão là chân thật. Nên chuyện bị che mắt để nhúng tay là không thể. 

- Dù ta đã vận dụng Chân Nhãn nhưng đây là lần đầu tiên, ta không thấy gì hết, một màu đen... một là Thánh Giả tham dự, hai là Vô Hạn Mệnh, đây là cơ mật của Thiên địa, có liên quan đến sợi dây vận mệnh của Vô Hạn Giới mới để nó tận lực che dấu như này.

- Thôi vậy, nếu hắn chọn Thần đạo thì để hắn đi Thần đạo, giờ cứ coi hắn như đồ đệ của cả ba chúng ta là được, ta sẽ tìm cách liên lạc với sư muội, cũng đã lâu rồi, lâu rồi.. cáo từ

      Trong mắt hắn thoáng có nét buồn khi nhắc đến vị sư muội này, Hoàng Minh cũng nhận ra đều đó, nhưng những gì ông có thể làm là thở dài mà nói

- Ta hỏi ngươi Thái thượng vong tình, Trảm tình thoát tục, ma diệt hồng trần...thoát tình một ngày, sống thêm vạn năm vạn kiếp....

- Đạo ta hữu tình, Tiên hữu tình, hồng trần như mộng...sao phải diệt, Trảm tình thoát tục, ma diệt hồng trần,...thoát tình một ngày, vạn cổ dừng bước, sinh cơ vụt tắt

     Hoàng Minh nhìn sư đệ mình, ông có chút không hiểu, có chút bất lực. Năm đó chuyện này đã được sư tôn suy tính trước, nhưng cuối cùng thua trước một chữ "Tình", tạo thành một đoạn nghiệt duyên. Ông thở dài, muốn nói gì đó nhưng không thể nói nên lời. Ngay cả Chân Thiên Vong Tình Kinh được sư phụ truyền đạt cũng đã đọc ra. Cách này vào hai vạn năm trước vốn vó tác dụng, nhưng giờ đây đã vô ích, Kinh này đã không thể kìm hãm đoạn tơ này nữa. 

- Theo lời sư tôn vậy, duyên tự kết duyên tự mở, hẹn ngày tái ngộ..

     Sau đó cả hai xoay đầu rời đi, để lại một tiếng thở dài văng vẳng trong hư.

-------------

        Lúc này, tứ thôn trở nên yên bình, mọi chuyện đều diễn ra theo nhịp điệu vốn có. Nhưng không ai nhận ra, sự yên bình này lại là một màn bọc cho một âm mưu, nó rục rịch, hì hục ngày đêm mà phát triển lẫn hoàn thiện.

     Tiếng của Gia Minh vang lên, tại làng của ông luôn có tiếng những võ sĩ luyện tập, quyền quyền xuất ra, cước cước tiến đến. 

- Tập cho tốt, các ngươi là tinh anh trong cả tứ thôn, việc bảo vệ tứ thôn bình an chính là sứ mệnh của các ngươi, đội này gồm bốn mươi người, chia làm bốn tổ nhỏ luân phiên bảo vệ từng thôn một, tên đội này là Vệ! Là bảo vệ nơi này, quê hương của các ngươi, từng người già, trẻ nhỏ, phụ nữ một, họ ngày ngày đều làm việc để nuôi các ngươi, có thôn cho thuốc, có thôn cho thức ăn, có thôn cho vũ khí, và nhiệm vụ chúng ta là bảo vệ họ! 

      Nói xong thì ông quay đi trong ánh mắt nhiệt huyết của mọi người, ai cũng biết được tham gia vào đội này cũng đã phải qua một cuộc tuyển chọn rất khắc khe của lão, nhưng những yêu cầu đó đều rất phù hợp với sứ mệnh này. Để phát triển, để bảo vệ, để giữ gìn những gì có và sắp có của họ.

      Cùng lúc đó, tại Bách Diệp Sơn sừng sững, một tòa miếu nhỏ rách nát nhưng luôn tỏa kim quang nhu hòa, kết hợp cùng những phiến lá màu bạc xung quanh tạo thành một khung cảnh kì dị. 

      Trong ngôi miếu đó có một quả cầu nhỏ đang phát sáng, bay lòng vòng và liên tục than thở, độc thoại một mình. Người thường nhìn thấy sẽ sợ chết khiếp.

- Aiii, làm gì đây, làm gì để kéo tín đồ đâyy....

- Hay chỉ cần đợi thôi nhỉ ?

- Ông bà có câu vạn sự tùy duyên, mà..

- ...nơi này âm u quỷ dị như vậy thì liệu có mảnh duyên nào bén đến không nhỉ ? 

       Cậu cảm thấy thật mệt mỏi, tại sao làm thần lại phức tạp như vậy chứ!

- Cải tạo chỗ này một chút vậy, truyền thử điều động xuống đất xem sao...

    Tâm niệm vừa động, linh khí bốn phía ầm ầm theo quyền hạn của cậu mà dung nhập vào lòng đất. Mặt đất vốn cằn cỗi, thậm chí có chút độc hại giờ bỗng trở lại màu nâu bình thường vốn có, còn có thêm một tia sinh cơ được chuyển hóa từ linh lực.

     Nhưng chưa gì đã tiêu tán, mặt đất trở lại bình thường, đất chết. 

- Có gì đó sai sai ở đây, hình như tình hình đất ngày càng tệ hơn, rốt cuộc là vấn đề ở đâu nhỉ ? 

- Thậm chí cả cây cỏ cũng bị biến dạng, Hệ Thống, nói cho ta quyền hạn có thể sử dụng hiện giờ

       Một giọng nói ngay lập tức bật lên trong đầu cậu, theo đó là một bảng sáng hiện ra giữa không trung.

- Ngài hiện tại có ba quyền hạn gọi là Quyền Hạn Thiên Địa, nhưng vì ngài chưa có trở thành Thần chính thức nên toàn bộ quyền hạn sẽ bị giảm một nửa

- Và sẽ có một quyền hạn bị khóa, khi trở thành Thần chính thức

      Nghe đến đây dù có chút hụt hẫng nhưng cậu vẫn có sự kích động thể hiện ra.

- Quyền hạn thiên địa ? Nghe thật ngầu nha, giải thích một tí xem nào

- Đó là quyền hạn của ngài đối với vùng trời này, thiên địa này, chúng là một quy tắc không thể phá bỏ và sẽ luôn luôn tồn tại, phẩm bậc ngài càng cao chúng sẽ càng tăng, biến hóa ngày một lớn mạnh hơn, ta là Thánh Linh Hệ Thống, nên mới soạn và tổng hợp lại những thứ này để giúp ngày làm việc dễ dàng hơn thôi...

       Cậu trầm ngâm một lúc, suy nghĩ : chẳng lẽ cái hệ thống này chỉ có vậy thôi sao, biên soạn tổng hợp, giao nhiệm vụ tặng quà, nghèo nàn..

- E hèm, ngài biết ta có thể đọc suy nghĩ đúng chứ...biết điều một tí đi

- Đùa với ngươi chán thật, giải thích về mấy cái quyền hạn một tí xem nào

- Quyền này bao gồm : Linh Khí Tinh Lọc, Thần Tộc Sở Tại, Linh Sơn Hữu Thần.

- Quyền bị khóa hiện tại là Thần Tộc Sở Tại, đây là quyền hạn phổ biến nhất và đặc thù nhất của tất cả Thần Linh, ai không có không phải thần, và vì ngài chưa phải vị thần thực sự nên nó đã bị khóa, nên sau này khi mở khóa sẽ giải thích sau.

- Linh Khí Tinh Lọc thì tên cũng như nghĩa, ngài có thể chủ động tinh lọc những loại năng lượng khác trong đất trời thành linh khí, thuần linh khí không có thuộc tính nào, là linh khí thiên địa. 

- Linh Sơn Hữu Thần là quyền hạn quan trọng và đặc trưng của người chơi hệ núi non như ngài đây, cho phép ngài quản lí tất cả mọi thứ trong tòa núi này, cũng như những thứ "phụ thuộc" vào nó. Ăn thức ăn của núi, uống nước chảy ra từ núi, sống nhờ khí của núi, ở nhờ gỗ của núi, sinh hoạt nhờ vào núi thì đó là "thuộc" về núi. Và đương nhiên càng gần núi thì quyền hạn này càng hiệu quả hơn và tại núi thì nó sẽ là quyền hạn mạnh mẽ nhất của ngài, ngài càng mạnh núi càng mạnh, ngài sống núi còn sống. Ngài chính là Thần của núi và cũng là Linh của nó.

        Nghe xong cậu có chút phấn khởi nhưng cũng có chút không rõ. Quản lí như nào nhỉ ?

- Haiz kiểu như ngài có thể quan sát mọi thứ trên núi này, mọi sinh linh "thuộc" núi sẽ sinh ra một nhân quả liên kết với ngài, và sinh linh được sinh ra tại nơi này cũng sẽ như vậy, chỉ là liên kết đó chặt chẽ hơn, thân thiết hơn, nhưng yêu thú thì không thể, ngài không thể quản lí chúng trừ khi chúng do chính ngài điểm linh hóa trí, vì khi đã có linh trí mà ngài cưỡng ép liên kết thì sẽ gây đến hiện tượng bị thiên quy trừng phạt, khi có linh trí thì trên cơ bản chúng đã mang trong mình một tia phúc trạch của trời đất, cũng giống như con người khi sinh ra cũng như vậy, nếu yêu giết người sẽ bị trừng phạt, thần cũng vậy nhưng nếu hợp tình hợp lí thì sẽ không sao. Thiên Đạo nơi đây đã xảy ra chút biến dị nên mọi việc sẽ rất tự do, không câu thúc nhiều như những thiên đạo khác. Quay lại trọng điểm quản lí, đó là khả năng sai khiến, ban thưởng trên núi này, giống như Vương vậy, nhưng ngài là Thần, quyền năng của ngài đáng sợ hơn bất kì kẻ vương quý phàm tục nào.

      Nghe xong thì cậu cuối cùng cũng hiểu. Cậu thì cái gì cũng không tốt, ngộ tính, trí thông minh, thể chất. Ở kiếp trước, mọi thứ đều chỉ ở mức trung bình, không nổi trội. 

- Hmmmmmm vậy thì có vẻ ta có cách để hoàn thành nhiệm vụ rồi, lợi dụng quyền hạn này và chờ đợi người thôi, chỉ cần một nữa đến được nơi đây để chứng rõ sự linh nghiệm thì vào ngày hội những dân làng sẽ đến đây nhiều hơn nữa... có vẻ sẽđược

Bạn đang đọc Thánh Linh sáng tác bởi NhấtKýBáchĐồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhấtKýBáchĐồ
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.