Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người ấy xuất hiện

Tiểu thuyết gốc · 1175 chữ

Cuối cùng hai cha con tôi qua thành phố khác sinh sống , ở tạm lại nhà cũ mà bố và mẹ tôi từng hạnh phúc bên nhau. Từ đó tôi cũng phải chuyển hộ khẩu và chuyển cả trường học. Nơi đây , được mệnh danh là thành phố đáng sống , tôi cũng mong là vậy.

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đặt chân đến ngôi trường mới , một ngôi trường mà tôi ước rằng sẽ không còn thói bạo lực học đường , thay vào đó là sự ủng hộ lẫn nhau trong học tập. Thầy chủ nhiệm đứng trước lớp phát biểu:

-Cả lớp , thầy xin giới thiệu , đây là Nguyệt , bạn học mới của chúng ta. Mong là lớp ta sẽ luôn giúp đỡ học sinh mới này nhé , chúng ta cho một tràng pháo tay nào !

Một đứa bạn ở dưới lớp chỏm miệng vào :

- Cậu tự giới thiệu bản thân cậu đi , mình là Mẫn.

- À, ừm... Mình là Nguyệt , sở thích của mình là xem phim và được trở thành một diễn viên nổi tiếng , à , và mình cũng thích đọc sách nữa , mình rất hoà đồng , nên cũng mong được mọi người chiếu cố !( Tôi rụt rè đáp lại )

- Thôi được rồi , em ngồi bàn thứ tư ở dãy này nhé , ngồi bên cạnh lớp trưởng lớp ta , bạn Tiêm , nhớ bày bảo cho bạn Nguyệt nhé!

-Vâng , thưa thầy ( Tiêm nhanh nhẹn trả lời )

Dù chưa biết sau này sẽ ra sao , nhưng tôi bây giờ cảm thấy rất hài lòng , không hẳn hài lòng về cuộc sống hiện tại , cũng không hài lòng về những gì đang có , mà là hài lòng vì tôi đã thoát khỏi sự cô độc của bạn bè , và cả... bà mẹ ghẻ hách dịch.

Reng...Giờ ra chơi chính là lúc hầu hết học sinh chúng tôi cảm thấy tự do tự tại nhất.

-Nguyệt! Cậu có muốn xuống căn tin với bọn tớ không? ( Tiêm , Mẫn hớn hở rủ rê để làm quen với tôi)

-À , ừm...Được thôi!

Có thể nói đây là những người bạn thân nhất của tôi , vì từ trước đến giờ tôi chưa từng có bạn. Mặc dù chỉ mới quen nhau đúng một tiếng đồng hồ nhưng giữa tôi và họ dường như không còn khoảng cách. Ba cô gái chúng tôi đang đi xuống cầu thang thì Mẫn hốt hoảng nép sát vào người tôi:

-Này , này , này ! Nhìn kìa , eo ôi , cái tên thần chết ấy lại đến nữa rồi kia kìa!

Tôi ngơ ngác như một con nai vàng:

-Th...Thần chết sao?

-Phải , cậu mới tới nên chắc không biết . Cậu ta là Nhiên , cùng lớp với bọn mình đấy. Cậu ấy nổi tiếng nhất trường vì học giỏi lắm , mọt sách luôn ấy chứ. Cái đáng nói ở đây , người cậu ấy lạnh ngắt , còn lạnh lùng với tất cả mọi người , nên được gọi là thần chết đấy

-Oa...Ghê vậy sao?

Mẫn hỏi Tiêm :

-Mà này , tớ chả hiểu vì lý do gì mà cậu và Nhiên lại có thể thân thiết với nhau đến thế cơ chứ? Chắc là do hai người học giỏi như nhau ha , cậu ta đứng nhất trường , còn cậu đứng nhì trường mà!

...

Bỗng tôi cảm thấy hụt hẫng vô cùng , không phải hụt hẫng vì ghen tị họ học giỏi , cũng không hẳn hụt hẫng vì Nhiên lại thân với Tiêm , mà hụt hẫng...vì ngay cả tình bạn cùng giới tôi còn chẳng có.

Tôi bỗng đứng khựng lại:

-À , tớ vào nhà vệ sinh rửa tay một chút , hai cậu vào lớp trước đi!

-Ừ... Vậy chúng tớ vào trước nhá!

Là tôi đã đánh trống lảng để xua đuổi mọi người vào lớp học trước , thực ra tôi đã nói dối để cố tình lén lút đi theo Nhiên , xem thử cậu ấy có những hành động và cách cư xử như thế nào mà mọi người lại bàn tán đến thế.Tôi chạy thật nhanh đến cuối dãy hàng lang bên trái , vừa chạy vừa hồi hộp không biết sẽ tận mắt chứng kiến cảnh gì đây nhỉ?

-Úi , chuyện gì đây? Nhiên đang làm gì vậy ? Sao cậu ấy không đứng thẳng mà lại cúi người xuống , đứng khom khom thế? ( Trong đầu tôi đã nghĩ như vậy đấy)

Bỗng từ trong lòng bàn tay của cậu ấy , một con chim con vỗ cánh đập mạnh, sải cánh bay lên thật cao , cao vút lên trời mây , tưởng chừng sẽ không bao giờ bay về trở lại . Ngay lúc này , tôi đã chăm chú tập trung cao độ nhìn vào con chim đang bay trên cao mà quên mất rằng Nhiên đã thấy mình đứng lộ liễu ngay cạnh góc tường. Trời ạ , tôi hết hồn hú vía , tim như muốn bay ra ngoài. Ánh mắt cậu ấy nhìn tôi như thể chúng tôi có hận thù từ trước vậy , đúng như mọi người nói , chỉ cần nhìn cậu ấy cũng ớn lạnh hết cả xương sống lẫn xương sườn. Tôi chạy bán sống bán chết vì biết mình đã bị phát hiện , chạy một hồi lại ngoảnh vào phòng vệ sinh , tôi mới chuyển đến nên chẳng rõ vị trí của ngôi trường này , nơi nào có chỗ ẩn nấp thì tôi cứ chạy vào đại vào càng.

-Này , sao nữ lại vào nhà vệ sinh nam thế ?

-Ôi , cô gái này không nhìn đường à , sao lại vào đây thế ? Chỗ của chúng tôi đang đi vệ sinh cơ mà

-Áaaaaaaaaaa, sao cô lại dám vào đây , mau ra ngoài mau!

Mắt tôi trợn ngược , mồ hôi chảy đầy người như mới vừa tắm xong , nhìn lên bảng hiệu trên cửa thì mới nhận ra đây là nhà vệ sinh của nam...

Tôi không dám mở mắt vì sợ thấy những gì không nên thấy:

-Ôi , tôi xin lỗi , thành thật xin lỗi , mong mọi người bỏ qua cho ạ!

Tôi lại phải chạy nữa sao , sao cuộc đời không cho tôi đứng yên mà cứ bắt mình chạy mãi thế? Số mình đúng là xui thật , mới đến đây lần đầu mà gặp toàn phải chuyện không đâu vào đâu cả...

Tôi vừa chạy vừa quay đầu ra đằng sau xem thử có ai đang đuổi theo tôi không thì...Bụp

-Á , cái đầu của mình , đau quá ...( Tôi đã đụng trúng phải thứ gì đó )

Đầu tôi đau đến nỗi mắt cũng mờ mờ theo...

-Cậu sợ tôi đến nỗi phải chạy trốn cơ à?

Bạn đang đọc Thanh Xuân Cấp 3 Của Tôi sáng tác bởi ngogiaidi

Truyện Thanh Xuân Cấp 3 Của Tôi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngogiaidi
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.