Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến cố gia đình

Tiểu thuyết gốc · 950 chữ

Trên đường về nhà , tôi chẳng còn tâm trạng nào để nở một nụ cười hay ngước mặt lên nhìn ánh mặt trời. Đối với tôi mà nói , bây giờ chẳng cần gì hơn ngoài một người , người mà có thể bầu bạn với tôi và tâm sự đủ điều. Chẳng có gì bất hạnh hơn ngay cả khi gia đình tan vỡ và bị bạn bè nhạo báng. Điều đáng nói ở đây , tôi học còn đứng nhất lớp và nhì trường , nên sự ganh ghét và đố kị là điều không thể không có đến từ bạn bè. Bỗng nghe giọng chua chát của mụ dì ghẻ từ trong nhà vọng ra choang choảng:

- con kia , mày bước đi như thế rồi định năm sau mới về tới nhà à , vô nấu cơm , lẹ mau!

Thật sự tôi chẳng còn muốn sống trên đời này nữa , đi đâu cũng không có tình yêu thương từ mọi người , chỉ muốn gục ngã thôi...

Tôi bước vào phòng ngủ của cô để thay đồ thì...

- Dì , dì làm gì vậy ? giường của cháu đâu rồi chứ? tủ quần áo của cháu nữa , dì đem đi đâu cả rồi ???

- Tao bán cả rồi , thấy mày có dùng gì nhiều đâu , bán đi cho đỡ chật nhà , mày còn nói gì nữa! Còn tiền thì tao giữ , hồi nào hết tiền thì tao đưa cho mày , làm gì mà cuống cuồng lên thế chứ

- Nhưng...nhưng... tại sao dì bán mà không hỏi ý kiến của cháu ? Là đồ của cháu cơ mà , dì làm vậy mà xem được à ? Không có giường thì lấy gì mà cháu ngủ cơ chứ?

- Mày ra chỗ ghế phòng khách mà ngủ này , mày làm gì mà to tiếng với tao thế , hôm nay gan dám cãi lại à , tao tát bạt tai bây giờ

- Nhưng...dì biết là cháu quý bức ảnh mà cháu chụp chung với mẹ còn để ở trong tủ mà , sao dì lại bán đi thế ? cháu chỉ có duy nhất một tấm ảnh...

Chưa kịp dứt câu thì mụ ta đã tát tôi một cái thật mạnh , má tôi đỏ ửng lên , nước mắt giàn giụa , lệ hai hàng cứ thế mà tuôn rơi . Vừa đúng lúc này thì bố cô đi làm về :

- Làm gì mà khóc đấy ?

Mụ ta liền trở mặt , làm nước mắt cá sấu :

- Anh nhìn xem , con nó cãi lời em , em đã bảo là không được ở qua đêm với bạn , mà nó không chịu , cứ đòi nằng nặc đi chơi với bạn qua đêm cơ, anh xem mà tính làm sao đây ...

Bố cô lại đứng về phe bà ta:

- mẹ nói đúng mà sao con còn cãi , như thế là hư đấy , biết là đã lớn , nhưng qua đêm là điều không thể , ở nhà đó , còn nếu nó còn đòi đi , thì em cứ đánh nó cho anh...

Tôi ấm ức không nhẫn nhịn nỗi nữa , hét lên :

- Sao bố không chịu tin con nhỉ ? bố bị bộ mặt giả trân của bà ta lừa rồi , con có bao giờ đòi đi qua đêm đâu , là bà ta nói dối...

- nãy không có bố tôi ở đây , bà ghê gớm lắm mà , sao giờ bố tôi về , bà diễn sâu mà hay thế ?

Mụ giả vờ khóc lóc:

-đấy , anh thấy chưa , thật là bất lực , tôi lo cho mấy người , mà mấy người nghĩ xấu cho tôi , có phải tội cho tôi quá không hả ? trời ơi là trời !!

Bất chợt có một đám người mặc toàn đồ màu đen , vây bủa lấy nhà tôi , vào đập hết đồ đạc , moi móc từng kẽ , ngóc ngách của căn nhà , thì ra mụ dì ghẻ này đánh sòng bạc nợ tiền nên xã hội đen đến đòi tiền đây mà , chính vì thế mà mụ mới bán hết tủ quần áo và giường của tôi đi...Cuối cùng thì mụ ta bị bọn chúng lôi ra đánh đập đòi tiền , tôi và bố tôi hoảng quá bỏ của chạy lấy người , chạy ba chân bốn cẳng mặc kệ ngôi nhà đó có bị tàn phá hay sụp đổ , tiền bạc của cải trong nhà chúng tôi bố thí hết cho bọn nó , tính ra số tiền còn trong ngôi nhà đó đều là của bố tôi đi làm để dành dụm được , bây giờ thành công cốc cả rồi , nhưng chúng tôi tự an ủi rằng bố thí cho chúng , coi như làm phước cho con cháu đời sau...

Trên cuộc đời này , bất cứ điều gì cũng không chỉ có một kết quả duy nhất , cơ hội thoát khỏi đường hầm đầy bóng tối , chỉ thuộc về những con người dù chỉ còn chút hơi thở cuối vẫn luôn nỗ lực tiến về phía trước tìm kiếm lối ra . Chỉ cần chạy , đem mọi sức lực dồn vào đôi bàn chân , đem mọi ánh nhìn tập trung về phía trước , chạy từng bước vững chắc về phái trước . Chỉ bằng cách này , ta mới không bị những cái gọi là "điểm cuối" giới hạn bản thân , hãy tìm đến điểm giới hạn đầy bất ngờ nhất trong cuộc đời mình

Bạn đang đọc Thanh Xuân Cấp 3 Của Tôi sáng tác bởi ngogiaidi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngogiaidi
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.