Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHI THẦN – THÚ THẦN - THẬP NHỊ THIÊN VĨ

Tiểu thuyết gốc · 2065 chữ

Trong bến bờ Nhân Gian Tinh Không, các nhân sĩ thế gia đều được truyền đạo pháp để tu luyện, người tu luyện có hai lựa chọn, họ có thể tu luyện đạo pháp với tín ngưỡng là Chi Thần, hoặc tín ngưỡng Thú Thần. Nhưng họ đều có chung mục đích, là đắc đạo thành tiên, tuy không thể vĩnh hằng cùng thiên địa nhưng việc có tuổi thọ mấy trăm năm là không phải khó, thậm chí mấy ngàn năm cũng có.

Người tu luyện tín ngưỡng Chi Thần, sống trong các Đại Lục, khoảng tinh không này có hàng trăm đại lục gắn kết với nhau, mỗi đại lục đều được quản lí bởi hoàng triều thái cổ hay gia tộc cũng có thể là môn phái nào đó. Họ tu luyện đạo tâm, sử dụng đấu kĩ.

Người tu luyện tín ngưỡng Thú Thần, lại sống trong các Cổ Vực, Cổ Vực mặc dù không nhiều như các đại lục, nhưng mỗi Cổ Vực lại mạnh mẽ phi thường, họ dùng tín ngưỡng Thần Thú làm lực lượng, mỗi Cổ Vực đều có tín ngưỡng Thần Thú riêng của mình.

Tuy nhiên họ đều tu luyện đạo pháp của thần nên cảnh giới đều giống nhau, người vừa nhập môn tu luyện bản thân như từ chốn địa ngục mà vươn lên nhân gian rồi dần đắc đạo thành tiên, nên họ có ba cảnh giới lớn là: âm luân, nhân thế, tiên trân. Mỗi cảnh giới lại được chia làm ba tiểu cảnh trong Âm luân thì có: nại hà, hoàng tuyền, cửu u; Nhân thế cảnh thì có: sát tâm, dân minh, nhân truân; Tiên trân cảnh có: khí tiên, vũ tiên, tâm tiên. Mỗi cảnh giới nhỏ được chia thành thập tinh, giai đoạn từ nhất tinh đến tam tinh được gọi là sơ kì, tứ tinh đến lục tinh gọi là trung kì, thất tinh đến cửu tinh là hậu kì, vượt khỏi cửu tinh là đỉnh phong, đại viên mãn.

Nhưng cũng có những trường hợp ngoại lệ, không tu luyện đạo pháp của thần, mà lại nhận được truyền thừa đặc biệt của Thập Nhị Thiên Vĩ, đây là mười hai Thiên Thú, chúng có sức mạnh vượt lên hết tất cả, ngang với Thần, tuy nhiên do một lần Thiên Thú vì muốn vượt khỏi pháp tắc khống chế của Thần, mà họ đã xung đột với nhau.

Chi Thần và Thú Thần lực lượng mạnh mẽ, tuy thế vẫn không thể đánh bại được Thập Nhị Thiên Vĩ, mọi thứ đều nằm trong sự điều khiển của Thiên Thú, đến khi họ gần như phá bỏ được tất cả pháp tắc của thần: hỏa , phong, thủy, mộc, lôi, hắc,,, đến cả pháp tắc quái dị không gian đều bị họ phá vỡ, nhưng khi chạm vào pháp tắc thời gian thì Thiên Vĩ lại bị phản lực mạnh mẽ công phá làm họ thất bại trong bước cuối cùng, buộc phải lẫn trốn vào Nhân Gian Tinh Không.

Tuy vậy trong lúc trốn chạy Thập Nhị Thiên Vĩ đã tạo ra một khoảng hỗn loạn đẩy mọi pháp tắc mình phá bỏ được rơi xuống Nhân Gian Tinh Không, lúc này Nhân Gian Tinh Không mới tràn ngập linh khí. Chi Thần và Thú Thần không biết phải làm thế nào? Nên cũng đành quyết định xuống Nhân Gian Tinh Không dạy họ đạo pháp để tu luyện, không muốn lãng phí linh khí. Lúc họ rời khỏi Tinh Không đã để lại lời nói:

-Thiên Vĩ vạn phản, chống lại căn nguyên Thời Không, nay ta truyền đạo đã xong, hy vọng chúng sinh hoàn thành tâm nguyện duy nhất, tru diệt Thiên Vĩ.

Vì nhớ ơn một lòng truyền dạy pháp thuật của Thần, mà tại Nhân Gian Tinh Không, hàng vạn năm qua, các tu sĩ luôn luôn tìm diệt Thiên Vĩ.

Về phần Thập Nhị Thiên Vĩ sau khi xuống Nhân Gian Tinh Không đã trọng thương rất nặng, biết rằng không thể sống được bao lâu nữa, nên Thập Nhị Thiên Vĩ quyết định chia ra tìm người truyền thừa thích hợp, để sở học của mình không bị đứt đoạn và hoàn thành tâm nguyện giúp họ đánh bại Thần.

Cứ như thế, đã hàng vạn năm rồi không ai biết là bao lâu, truyền thừa của Thiên Vĩ cứ liên tục liên tục truyền xuống, mà mỗi lần xuất hiện đều khiến cho thế gian chấn động, tu sĩ đều rất khó diệt sát, phải biết rằng mỗi Thiên Vĩ khi ở tiểu thành đã có thể chống lại Tiên Trân – Khí Tiên Cảnh đỉnh phong, khi họ đại thành thì pháp lực khó bề tưởng tượng.

Nhưng mỗi đời truyền thừa Thiên Vĩ, khi đại thành cũng không ở lại Nhân Gian Tinh Không mà họ đều hướng về Thần Giới để thực hiện di nguyện của Thiên Vĩ, mà mỗi lần đi là một lần không trở lại.

Lần cuối cùng truyền thừa Thiên Vĩ – đại thành xuất hiện là năm ngàn năm trước chính là Dã Kinh – hắn là người Man tộc sống ở Cổ Man Đại Lục được truyền thừa của Lục Vĩ Huyền Vũ. Đã khiến cho tu sĩ khắp nơi chấn động không thôi, tuy nhiên hắn vẫn chưa kịp đến Thần Giới, thì đã bị một vị Chi Thần hạ phàm tru diệt, cả hai đại chiến không biết bao lâu, oanh động cả thiên địa, núi non lớp lớp sụp đổ, nhiều khoảng không gian tồn tại thần bí trong Nhân Gian Tinh Không cũng bị đại chiến chấn nát, hoặc hiển lộ ra ngoài, đến cuối cùng Dã Kinh đã giết được vị Chi Thần kia, nhưng bản thân lại bị trọng thương rất nặng mà biến mất.

Trận chiến kia làm kinh động quá lớn, khiến cho các tu sĩ nhận thức được rằng: “Thiên Vĩ đại thành không thể giết”. Do vậy tu sĩ muốn diệt Thiên Vĩ chỉ có một cách duy nhất là giết chết Thiên Vĩ trước lúc được đại thành. Tám năm trước, một tiểu thành Thiên Vĩ sắp đột phá đại thành bị phát hiện đó là Lâm Uyển Uyển – truyền thừa của Cửu Vĩ Hồ, nàng không thuộc gia tộc nào cả sống tại Cổ Nam Đại Lục. Muốn diệt được tiểu thành Thiên Vĩ đỉnh phong này không đơn giản, ngày hôm đó tu sĩ nhân gian đã có đến năm Tiên Trân – Tâm Tiên Cảnh cùng xuất sơn để bắt nàng, đại chiến hồi lâu vượt qua không biết bao nhiêu Đại Lục nhưng vẫn không thể giết được nàng.

Tuy nhiên nàng vẫn là tiểu thành Thiên Vĩ muốn đấu với năm Tiên Trân – Tâm Tiên Cảnh vẫn là không đủ, thương tích đầy người, lúc ấy có một cậu bé trốn chạy gia tộc đến để cứu nàng, nhưng khi đến nơi, lại bị trưởng lão của mình ngăn cản mang về. Nàng chỉ còn biết tự dựa vào mình mà nhảy xuống Cấm Địa Tương Tư Vực, thập tử vô sinh, từ đó biến mất. … Trong Long Tháp lúc này mọi người đều đã ngồi xuống vị trí của mình, bọn hậu bối Long Ân đều đứng sau trưởng bối. Mộc Long cô mở lời:

-Hôm nay nghị sự tại đây, mọi người đều biết được lí do phần nào. Ta cũng không muốn vòng vo, nên đi thẳng vào vấn đề.

Nàng lướt qua mọi người, không ai phản đối, hướng Long Ân gật đầu, bảo hắn bước ra, phía dưới kia Miêu My cùng Kỳ Lân Nam cũng đứng ra, cả bọn tập trung tại chính điện, nàng nhìn Long Ân hỏi lại:

-Long Ân thiếu gia, ngài chắc rằng Dã Kinh tiền bối ở trong Vạn Thú Vẫn Cốc.

Long Ân nhìn Mộc Long cô, lắc đầu:

-Mộc Long cô, ta chỉ phi thường mẫn cảm Thiên Vĩ khí tức, nhưng lại không thể phán đoán chính xác trong Vạn Thú Vẫn Cốc được, dù sao nó cũng là cấm địa quá nhiều cấm chế. Nhưng ta… Lời chưa kịp nói hết, Huyền Vũ Anh lãnh cảm, lại tức giận, nhìn hắn mà quát:

-Ngươi không khẳng định được, vậy tại sao còn để Vũ Lê, nhận huyền lực ở Long Tinh Ấn.

Huyền Vũ Kha ái ngại nhìn mọi người, rồi quay lại nhìn Huyền Vũ Anh như muốn bảo hắn không nên hấp tấp. Long Đình lúc này cũng lên tiếng:

-Vũ Anh vì Vũ Lê muội muội rất lo lắng nhưng đừng tức giận, Long Đình biết rằng Long Ân chưa từng làm việc lỗ mãng, hãy nghe Long Ân nói tiếp.

Long Đình quả nhiên là Thiên Nữ Long gia, không chỉ xinh đẹp tuyệt trần, tu vi cao thâm, mà lại rất thông minh, một câu nói này đã bắt thang cho Huyền Vũ Anh leo xuống.

Huyền Vũ Anh hướng Long Ân thi lễ:

-Ta xin lỗi.

Long Ân mỉm cười thi lễ lại:

-Cũng là do Vũ Anh ca lo lắng mà thôi.

Rồi hắn tiếp lời lúc nãy:

-Ta tuy không thể phán đoán có phải Dã Kinh tiền bối hay không? Mà ta lại có thể chắc rằng trong đó có khí tức Lục Vĩ Huyền Vũ.

Kỳ Lân Nam lại xen vào:

-Ta tin tưởng ngươi, ta cũng cảm nhận khí tức Thiên Vĩ trong đó.

Miêu My cười khinh thường nhìn hắn:

-Ngươi đừng tự làm xấu mình được không? Long Ân ca có Vô Vĩ Bàn nên mẫn cảm khí tức Thiên Vĩ, ngươi dựa vào gì cảm nhận. Thật là… Nàng không nói tiếp mà nhìn hắn lắc đầu như muốn tỏ vẻ hắn không còn lời nào để nàng hình dung nữa rồi. Kỳ Lân Nam tức giận không thôi, gương mặt đỏ bừng rất ngại ngùng, làm trưởng lão của hắn cũng bối rối, thấy vậy Long Ân nhìn hai ngươi:

-Không được đùa nữa. Tập trung vào chính sự đi.

Lời hắn nói ra là có tính chấn nhiếp Miêu My nhất, nàng im lặng thì không khí sẽ an tĩnh lại, còn phần Kỳ Lân Nam cũng tối sằm mặt mũi rồi, không còn hơi sức cười đùa.

Mộc Long cô nhìn bọn trẻ mà cũng cười nhẹ nhàng:

-Thôi được rồi, nếu Long Ân thiếu gia đã nói như vậy thì mọi người, đã có thể xuất phát đi Vạn Thú Vẫn Cốc được rồi.

Cả bọn ngạc nhiên không thôi, như vậy là được đi rồi sao, năm năm kế hoạch cuối cùng cũng thoát được.

Kỳ Lân Xuyên tiếp lời:

-Chuyến đi này đều phải dựa vào mọi người, bọn trưởng lão chúng ta không thể đến đó. Mọi pháp lực đạo gia đều bị ngăn cấm, chỉ có những người mạnh mẽ như thần, hoặc không tu luyện đạo thuật sử dụng “năng lực” Thiên Vĩ mới có thể vận dụng phép được.

Miêu Nguyên nhìn Miêu My căn dặn:

-Tiểu thư lần này không được ham chơi, phải giúp đỡ Vũ Lê tiểu thư nhận được truyền thừa trọn vẹn.

Kỳ Lân Nam sau một hồi vui vẻ, rồi ngộ ra điều gì, ngạc nhiên hét lên:

-Các người muốn tập hơp Thập Nhĩ Thiên Vĩ lai thật sao?

Kỳ Lân Tâm giận dữ quát hắn:

-Có những điều đệ chỉ có thể nghĩ đến mà không thể nói ra. Ta nhắc nhở đệ lần cuối đấy.

Miêu Nhật Hảo nhìn hắn cười khinh thường:

-Ngươi thì tốt hơn hắn sao?

Kỳ Lân Tâm lặng thinh không dám nói gì nữa, Kỳ Lân Xuyên nhìn bọn trẻ nhà mình đều bị Miêu gia chỉnh cho không còn tiền đồ như vậy,tức giận không thôi, nhưng thật không biết làm gì.

Mộc Long cô cất lời:

-Long Đình tiểu thư, phiền người đưa Vũ Lê tiểu thư đến Long Dao Hồ.

Long Đình nhu thuần gật đầu, Huyền Vũ Anh cũng xin theo, nàng hướng Mộc Long cô xin phép, thấy Mộc Long cô không nói gì, nàng gật đầu đồng ý.

Mộc Long cô đứng lên:

-Mọi người cũng nên đến Long Dao Hồ thôi.

Rồi nàng phi hành dẫn đầu, cả bọn người còn lại cũng liên tiếp theo sau.

Bạn đang đọc Thập Nhị Thiên Vĩ sáng tác bởi tieubaokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieubaokun
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.