Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

NHÂN TÀI TỀ TỰU – PHÙ KHÔNG KỲ LÂN

Tiểu thuyết gốc · 2009 chữ

-Kim Long bá quả nhiên phi phàm. Ngay cả mai rùa của Huyền Vũ cũng không bảo vệ được ngươi.

-Huyền Vũ Lê, cô đừng không biết đủ? Thua xa không biết là bao nhiêu cảnh giới mà vẫn đỡ được 1 đòn, quá là nghịch thiên rồi. Quả nhiên kinh người.

Sau đó thiếu niên này ngạc nhiên hô: “Không lẽ cô là người kế thừa Thiên Vĩ.” Lời vừa nói ra là cao thủ không gian Kỳ Lân Nam, hắn thật sự đã xuất hiện ở đây 3 ngày trước để chuẩn bị tất cả kế hoạch, đây là một người thật sự ốm yếu, nước da hơi ngâm, nhưng tổng thể vẫn là một nam nhân anh tuấn chỉ có vài phần yếu nhược mà thôi.

Huyền Vũ Lê là một cô nương trạc tuổi hắn, xinh đẹp tuyệt trần, đôi mắt linh động hoạt bát, da vẻ trắng hồng mịn màn, không kém Long Đình, nếu Long Đình chững chạc, xung quanh là tầng sương mù, thì cô nương này lại hiện ra vẻ tinh nghịch, trong sáng.

-Kỳ Lân Nam, ăn có thể ăn bậy, nói không thể nói bậy. Ta nếu là người kế thừa Thiên Vĩ thì sao gia gia có thể cho ta tiêu dao tự tại như vậy, thật ra mà nói ta rất nghi ngờ hai ngươi, thử xem, cả hai đều bị gia tộc cấm túc, lại có chút quan hệ với Cửu Vĩ Hồ nữa chứ, thật sự mà nói ta cũng không có phải như bọn tu sĩ kia hễ gặp Thiên Vĩ là thề sống thề chết, có gì cứ nói.

-Đừng nói bừa.

Kỳ Lân Nam không tức giận nhưng mỉm cười đầy thâm ý quát, sau đó nhìn lại Long Ân hỏi:

-Có một điều ta cũng thắc mắc, tại sao ngươi lại sử dụng thủ đoạn lên khoảng không gian của ta, không cho ta biết hết thảy ngươi cùng Kim Long bá đang nói gì? Đồng thời lúc nãy ta thấy ngươi sử dụng chiến pháp có phải là năng lực “vay mượn” của Bát Vĩ Long. Có hay không ngươi là người kế thừa Bát Vĩ Long?

-Không phải thế, đó là chiến pháp cấm của tộc ta là Thiên Nhãn Sao Chép được chuyển thể từ năng lực “vay mượn” Bát Vĩ Long nên cứ tưởng nhầm là “vay mươn”.

-Giải thích có chút miễn cưỡng. Huyền Vũ Lê tinh nghịch -Những lời ta nói chưa từng gạt người. Long Ân kiên định đáp Kỳ Lân Nam ngạc nhiên:

-Trận địa liên hoàn lần này, ngươi đã lừa gạt bao nhiêu người mà còn nói thế.

-Thật sự mà nói ta rất khâm phục ngươi đấy Long Ân, dùng 5 năm dựng nên kế hoạch này, 5 năm trước Kỳ Lân Nam đến thăm ngươi, người đã bảo hắn, 5 năm sau tìm ta và cùng hắn đến đây giúp đỡ ngươi thoát khỏi Long Tinh Cổ Vực, thật sự 3 ngày trước bọn ta đã đến, nhờ Kỳ Lân Nam bố trí không gian ngăn cấm, che đi một phần thiên cơ tránh cho gia tộc phát hiện.

-Sau đó suy tư tạo ra thương cảm từ người giám hộ duy nhất Kim Long bá, liên tục đả kích vấn đề Cửu Vĩ tạo nên cảnh tình suy sụp, bước đầu chùn xuống sau đó vùng dậy nhờ ta cản trở một chưởng, cố tình lộ ra kế hoạch.

-Còn mua chuộc được cả Thủy Long cô cô để đe dọa Kim Long bá nữa chứ, bá ấy buộc phải đi, để ngươi thuận lợi trốn thoát. Thật sự thâm sâu. Nhưng ta vẫn không biết ngươi làm sao thoát khỏi đây, với lại cho dù Kỳ Lân Tâm ca ca của Kỳ Lân Nam đến đây muốn che được thiên cơ lâu dài với phụ thân và mẫu thân ngươi là điều không thể huống chi là Kỳ Lân Nam.

-Hahaha,,, Huyền Vũ Lê, tí nữa ngươi sẽ biết, ta và Long Ân lần này nhất định sẽ thoát được. Kỳ Lân Nam cười gian xảo bảo Huyền Vũ Lê thấy có phần không ổn nhưng cũng bỏ qua, rồi thoáng buồn bảo:

-Kỳ thật ta cũng muốn được ra ngoài rèn luyện.

-Không phải ngươi rất tự tại sao? Long Ân không hiểu -Có những điều các ngươi không thể hiểu. Huyền Vũ Lê có chút suy tư -Bây giờ chúng ta cùng nhau nói lại lần cuối. Khó khăn của Kỳ Lân Nam chỉ có một là Kỳ Lân chú trên người không thể tự do ra ngoài, cách 1 tuần trăng đều phải về Kỳ Lân Cổ Vực, còn ta muốn thoát ra Long Tinh Cổ Vực phải giải quyết vấn đề thiên cơ, và Long Tinh Ấn trong Long Điện, cuối cùng là đoạn đường trốn từ Long Điện đến Long Uyển Nhai, và ta muốn hỏi… Long Ân nhìn Huyền Vũ Lê Huyền Vũ Lê khó hiểu nhìn hắn:

-Người cũng bị cấm chú, Huyền Vũ Cổ Vực cũng không phải như bề ngoài ta nói đúng chứ? Long Ân hỏi Huyền Vũ Lê, suy nghĩ đôi chút, sau đó quyết đinh bảo:

-Phải, ta là bị Huyền Vũ Chú cấm đoán, tương tự Kỳ Lân Nam nhưng ta thoải mái hơn, 1 năm một lần phải về gia tộc.

-Tốt, chỉ thêm một Huyền Vũ Chú cũng không làm thay đổi kế hoạch, cùng nhau giải quyết một lần. Các ngươi chuẩn bị đi. Hắn kiên nghị nói.

-Long Tinh Ấn như một ngục giam ngăn cản chân mạch của ta, cực kì cường đại, ta dùng 5 năm nghiên cứu trận thuật mặc dù chưa đại thành nhưng có thể mượn thế Long Tinh Ấn dẫn động pháp thuật của nó ra ngoài phá vỡ Huyền Vũ, Kỳ Lân Chú, nhưng lúc này cũng tạo ra quy mô cực lớn rất có thể bị bại lộ nên ta cần chắc chắn không gian của Kỳ Lân Nam ngươi bảo đảm được hai canh giờ nữa hay không?

-Hừ, ngươi có biết chúng ta đang diễn trò trước mắt ai không mà hỏi ta chắc với không chắc? Chỉ có thể nói lần này ta cũng chơi lớn không thua gì ngươi đâu, không gian này là ta trộm Phù Không Kỳ Lân từ gia gia ta tạo nên đấy.

-Cái gì, Phù Không Kỳ Lân, cổ không căn nguyên, cái này là thiên địa không gian đều phong ấn được ấy, 2 canh giờ không sao đâu. Huyền Vũ Lê kinh ngạc nói -Ta nghĩ không phải đâu, lúc nãy ta tác động vào nó được, không mạnh mẽ đến vậy chứ, chắc là một góc Phù Không thôi? Long Ân nhìn Kỳ Lân Nam hỏi -Các ngươi còn đòi gì nữa Phù Không Kỳ Lân là trấn bảo chi tộc ta trộm đi một góc như vậy là quá thiệt thòi cho ta rồi.

-Tuyệt thì tuyệt nhưng ta vẫn thấy sợ, kỳ thật phụ mẫu của Long Ân rất kinh dị chỉ một góc Phù Không Kỳ Lân tiến hành không gian phong ấn chắc họ sẽ cũng đoán được. Huyền Vũ Lê lo lắng -Hừ, đừng khinh thường tộc ta, nếu gia gia ta mà dùng Phù Không Kỳ Lân này cho dù thần cũng chưa chắc đoán ra được gì, chẳng qua ta pháp lực không đủ thôi. Kỳ Lân Nam tức giận đáp.

-Các ngươi đừng cãi, theo những gì ta thôi diễn thì thật ra chúng ta cũng chưa hẳn bị phát hiện, ta có lòng tin ở một người, nếu không lầm thì Kỳ Lân Tâm sẽ ra tay tương trợ.

-Ngươi mời được cả ca ca ta. Kỳ Lân Nam ngạc nhiên -Ta không mời, nhưng hy vọng nàng sẽ giúp ta vì dù sao ta cũng gọi nàng một tiếng tỷ tỷ.

-Haizz ta hiểu rồi, ngươi đúng là bách học cái gì cũng biết nhưng đừng tham quá, trong 3 chúng ta tu vi của ngươi hiện tại thấp nhất đấy bọn ta đều đã là nhân thế- dân minh cảnh cửu tinh hết rồi ngươi thì vẫn còn ở lục tinh, kém chúng ta quá xa. Kỳ Lân Nam bảo.

-Ta thấy hắn như vậy mới tốt: trận pháp, tiên tri thuật, cái gì cũng biết, với lại lúc nãy so chiêu cùng Kim Long bá, chúng ta đều biết hắn không hề thua chúng ta.

-Thôi được rồi chúng ta chuẩn bị phá Huyền Vũ, Kỳ Lân Chú đồng thời mở ra một phần Long Tinh Ấn, sau đó cùng theo kế hoạch tiến hành. …Tại Bách Nhật Đình, có 2 nữ nhân khuynh quốc khuynh thành đang ngồi trò chuyện vui vẻ, một trong đó là Long Đình, không lâu sau một nam nhân anh tuấn bay tới:

-Long Đình, Nhật Hảo ngày càng xinh đẹp, Kỳ Lân Tâm nhận được thư cầu lập tức đến ngay.

Long Đình đứng lên chào hỏi:

-Đạ tạ Lân Tâm đến đây, Long Đình thật sự rất cần giúp đỡ.

-Long Đình ta và nàng là bạn đã lâu cần gì nói lời khách sáo, mà chuyện này cũng có tên tiểu tử nhà ta tham gia, lần ra tay này, ta không thể từ chối.

Miêu Nhật Hảo cũng đứng dậy, tầng tầng không gian rung động, người bình thường khó mà nắm bắt, có thể đoán được nàng cũng là cao thủ không gian thuật, sau đó bỗng nhiên Kỳ Lân Tâm nhíu mày, ngự không biến mất chỉ để lại tiếng nói:

-Nhật Hảo vừa gặp đã tấn công, kỳ thật vẫn muốn so đo.

Rồi hắn ta lại dần hiện ra, với thanh huyền binh Miêu gia, ném trả về Miêu Nhật Hảo, nàng nhanh chóng bắt lấy huyền binh nói:

-Ta từ lâu cũng muốn thử không gian của Miêu Tinh Cổ Vực cùng Kỳ Lân Cổ Vực sâu cạn ra sao?

-Phạm trù không giống Nhật Hảo cần gì so đo. Kỳ Lân Tâm khôn khéo từ chối -Đều là không gian, không cần phân biệt, đồng thời danh xưng Nhật Hảo hy vọng không còn nghe lần nữa từ ngươi.

-Miêu Tinh Cổ Vực, dùng không gian chi thuật để tấn công, Kỳ Lân Cổ Vực lại chuyên phong bế, thật sự khó bề so đo. Kỳ Lân Tâm phân tích.

-Ta cùng ngươi cần gì lắm trò nhiều chuyện như vậy, chẳng qua là một trận chiến, cuối cùng cũng phải chiến cần gì đắn đo. Miêu Nhật Hảo và Kỳ Lân Tâm ân oán không thôi.

-Năm tháng xa xưa, đó là chuyện đã qua, Nhật Hảo cần gì… thì thấy cô ấy trừng mắt nên sửa lời :”Miêu tiểu thư chuyện xa xưa có lẽ không đến lượt chúng ta định đoạt, còn rất nhiều điều mà nàng có thể không hiểu, ngày tháng xa rồi chuyện nên qua cũng nên qua, cứ giữ trong lòng sẽ thành tâm bệnh.” -Giữ hay không giữ chuyện quá khứ chỉ nằm ở một ý niệm, mà ý niệm của ta lại do ngươi phong bế, muốn thoát ra chỉ còn cách giải phong bế từ ngươi.

-Cần gì phải vậy, Nhật Hảo cùng Lân Tâm cũng nên bỏ qua chuyện xưa đi. Lần này Long Đình mời hai người đến đây trợ giúp Long Ân cùng Lân Nam, xem như cho Long Đình này một phần mặt mũi mà ngừng đối đầu. Long Đình hòa giãi.

-Thật sự ta cũng không muốn cùng hắn lần này giúp đỡ, nhưng vì Long Đình cùng Miêu My tại tộc đều muốn cứu Long Ân, thôi thì chúng ta cùng hợp tác vậy. Miêu Nhật Hảo miễn cưỡng chấp nhận.

-Lân Tâm sẽ không vấn đề. Long Đình nhìn Kỳ Lân Tâm -Như đã nói, không thể từ chối.

Bỗng nhẫn bạc của Long Đình phát sáng, nàng khẩn trương bảo:

-Bọn Long Ân bắt đầu rồi, thiên cơ lần này hy vọng mọi người.

Bạn đang đọc Thập Nhị Thiên Vĩ sáng tác bởi tieubaokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieubaokun
Thời gian
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.