Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

DÃ PHI THẦN HOÀNG.

Tiểu thuyết gốc · 1850 chữ

Long Ân quay sang mọi người nhắc nhở:

-Cẩn thận, tập trung về phía ta.

Mọi người đều bay về phía Long Ân, từ phía Hỏa Ngục bắt đầu có biến đổi, Hỏa Ngục tan biến dần đi. Rồi tụ lại về phía trước đối mặt Long Ân, một thiếu nam hung mãnh hiện ra, mái tóc hắn buông dài, nhưng lại khá rối, trong như một bờm sư tử, toàn thân tử y rất sáng, nhưng lại tỏ ra hỏa lực mãnh liệt.

Thiếu niên tử y nhìn về phía hai hỏa nhân tức giận quát:

-Dã Phi ngươi dám giam ta cùng Ngục Hỏa để bảo dưỡng Nhật Nguyệt Tâm Viêm, nay ta sẽ luyện hóa họ trước trả món nợ nhỏ cho ngươi.

Viêm Nguyệt vẫn ngạo mạn như trước:

-Cuồng vọng.

Nàng điểm ra một lượng nhỏ nguyệt hỏa tấn công đối phương, thiếu niên tử y không phản ứng, mà chịu nhận lực lượng công kích tuy thế hắn vẫn không bị gì thương tích.

Long Ân nhìn nàng lắc đầu:

-Đã biết hắn là gì rồi, đừng lỗ mãng nữa.

Viêm Nguyệt cũng biết nàng vừa rồi có phần nóng nãy, nên không nói gì. Long Ân nhìn tử y thiếu niên, hòa nhã mỉm cười:

-Vô tình quấy rầy, mong Hỏa Sư Thần tha thứ.

Lời Long Ân nói ra, khiến cho mọi người ngạc nhiên, nhưng họ rất nhanh bình tĩnh lại, vì ai cũng biết tình hình hiện tại căng thẳng thế nào.

Thiếu niên tử y, đột nhiên cười vang:

-Hahahaha…..Một đám Thiên Vĩ các ngươi, đùa hí trước mặt ta sao. Nực cười, hôm nay Nhật Nguyệt Tâm Viêm cùng các ngươi đừng ai mong trốn được.

Long Ân thầm nghĩ: “Quả thật năng lực Thiên Vĩ của họ đã bị Hỏa Sư Thú biết được, cấm bế của Dã Phi-Thần Hoàng theo lời Hỏa Sư nói cũng không hoàn toàn triệt để.” Tuy thế hắn vẫn không lo lắng, mà thản nhiên đối đáp cùng Hỏa Sư:

-Tại sao phải trốn, ta là người gọi ngươi ra, không nhất thiết trốn chạy.

Viêm Nguyệt cũng phối hợp cùng hắn:

-Long Ân nói đúng, bọn ta đã cứu ngươi ra, tính ra ngươi chính là thiếu bon ta một ân tình. Ngươi định lấy oán báo ân hay sao?

Hỏa Sư nhìn nàng:

-Hỏa Ngục này là do pháp thân của ta nhập vào, bảo hộ các ngươi cũng ngàn năm, ân này tính ra sao đây.

Hỏa Sư nói xong lời, trực tiếp tế ra hỏa lực, tấn công mọi người. Ai nấy đều ngạc nhiên, quả thật ai sử dụng Hỏa pháp tắc đều rất nóng tính, vấn đề chưa giải quyết đã lao vào đánh nhau.

Long Ân tuy có phần ngạc nhiên, nhưng thủy chung hắn luôn làm chủ nhịp điệu này.

-Hỏa lực của ngươi tấn công được bọn ta sao?

Và đúng như Long Ân nói, khi hỏa lực bay đến hướng Long Ân cùng mọi người thì nó biến mất, Hỏa Sư cũng phải nhíu mài khó hiểu, nhưng hắn lập tức nhận ra mà quát lên:

-Dã Phi. Kẻ phản đồ nhà ngươi, mau xuất hiện đi.

-Hahaha… Nực cười cho đôi từ “Phản đồ”, Dã Phi ta từ trước đến nay chỉ có duy nhất một lòng với lão tổ, sau lại là phản đồ.

Giọng nói già nua không biết từ đâu vang lên, đáp trả lời nói Hỏa Sư.

Hỏa Sư tức giận, nghiến răng lại tấn công về phía bọn Long Ân, nhưng khi đánh đến bọn họ thì lại bị một vầng bảo hộ che chắn mà hỏa lực biến mất. Hỏa Sư gầm vang:

-Graooo… Dã Phi ngươi đừng làm trò quỉ nữa, có giỏi ra đây chiến cùng ta. Nếu không thật sự đừng trách ta, ra tay độc ác với bọn tiểu bối này.

-Cuồng vọng, ta muốn diệt ngươi cũng không nhất thiết lộ ra chân thân.

Hỏa Sư tức giận hơn trước, đôi mắt cũng đỏ ngầu lên, hắn tay dùng lực chấn nát mọi thứ xung quanh, ngay cả địa thế liên tục phục hồi của Vạn Thú Vẫn Cốc cũng chậm chạp không kịp phục hồi như cũ, mà thật sự đôi phần lộ ra vẻ hoang sơ. Mọi người thấy vậy mà sợ hãi.

Lúc nãy, họ chiến đấu lực lượng phát ra, đều có thực lực ở tiên trân cảnh nhưng vẫn không thể làm tổn hại Vạn Thú Vẫn Cốc được, lần này Hỏa Sư Thần chỉ dùng một lực lượng đơn giản mà chưa vận dụng bất kì chiến pháp nào, đủ biết rằng từ cảnh giới tiên trân đến Thần cách biệt thế nào.

Hỏa Sư bây giờ bất đầu vận dụng chiến pháp, thân thể hắn tử hỏa vây quanh, dần hiện ra bộ dạng khá giống Song Hỏa Nhân lúc nãy, được bảo vệ bởi lớp Tử Hỏa hắn nhẹ nhàng bay lên:

-Ngươi nếu không hiện thân, bọn tiểu bối này, chết chắc rồi.

Long Ân cười:

-Thần, thật ra chỉ có vậy. Vẫn là tham, sanh, si ác niệm chi phối. Thảo nào Thiên Vĩ Thú lại muốn lật đổ.

Hỏa Sư nhíu mài:

-Tiểu tử ngốc nghếch, Thiên Vĩ Thú vô cớ làm phản, Tam Thiên Giới, Chi Thần, Thú Thần, Thiên Vĩ, lẽ ra hài hòa, hôm nay loạn lạc thế này, cũng chỉ là do Thiên Vĩ Thú mà thôi!

-Tam Thiên Giới lúc trước thật sự hài hòa, nhưng cũng là hài hòa đối với các ngươi mà thôi! Những người ở Thiên Giới thật sự sung túc.

Hỏa Sư như chột dạ mà bực mình:

-Tiểu bối ngu xuẩn, nếu đã không nghe ta nói thì chết đi.

Long Ân khinh thường:

-Thật sự nếu ở Thiên Giới, Thần-đều như ngươi, ta lại cảm thấy việc thực hiện nguyện vọng Thiên Vĩ cực đơn giản.

Hỏa Sư không kìm chế được nữa:

-Tiểu bối, ngươi chết được rồi. Tử Vong Hỏa Chỉ.

Một luồng tử sắc nóng kinh khủng lướt thật nhanh đến Long Ân, hắn lúc này cũng cảm thấy áp lực, tuy có tầng bảo vệ của Dã Phi Thần Hoàng nhưng hắn biết được Dã Phi tiền bối thật sự không ổn, nhiều năm giam cầm Hỏa Sư Thần rất khó, việc bắt giữ một người còn khó hơn đánh bại cả trăm lần.

Nhưng nguyên nhân chính làm Dã Phi tiền bối hư nhược như vậy là trước khi giam cầm Hỏa Sư hắn đã bị ám thương, nhiều năm trôi qua ám thương không được chữa trị mà còn phải bế phong Hỏa Sư.

Trong đầu Long Ân vang lên thanh âm:

-Tiểu Bát Vĩ, Man Chi Khiên của ta thiếu đi chân thể không thể chống được Chỉ của hắn.

Long Ân suy đoán đã đúng, nhưng hắn không thể tránh vì như thế mọi người đều tách ra trốn chạy, như thế rất nguy hiểm, mà Long Ân thật sự cũng không cần tránh, hắn thực có cách:

-Thiên nhãn sao chép. Man Chi Khiên.

Long Ân sao chép phép thuật của Dã Phi, dù biết rằng hắn sao chép ra Khiên này còn lâu chưa đủ bảo vệ mọi người, nhưng Man Chi Khiên của hắn khi kết hợp với Khiên của Dã Phi thì lại thừa đủ.

Khiên của Dã Phi pháp luật mạnh mẽ nhưng lại thiếu đi chân thể, nó tồn tại hư hư nhược nhược, nên Long Ân đã tạo ra Man Chi Khiên lưu trữ pháp thuật cho nó, do đó Man Chi Khiên lại kiên cố như lúc đỉnh phong Dã Phi thi triển.

Man Chi Khiên lúc này không vô hình vô ảnh như trước nữa, nó dần hiện ra một cách vững chảy, như một thái sơn lục sắc chắn trước mặt bọn Long Ân. Thấy cảnh tượng này Hỏa Sư ngạc nhiên:

-Lục Sơn hiện là Man Chi Khiên. Hahaha… Thú vị, thú vị lắm!

Tử Vong Chỉ của Hỏa Sư Thần bay thẳng đến Man Chi Khiên, một nguồn tử khí tỏa ra khi cả hai va chạm nhau, một màu tử sắc vượt qua lục sơn nhưng lại bị một man khí từ lục sơn xoa dịu đi, Man Khí và Tử Vong khí cứ liên tục quấn quanh nhau trước lục sơn.

Hỏa Sư Thần mỉm cười khinh thường:

-Dã Phi, ngươi tự nghĩ rằng thế này đủ ngăn Thần như ta.

Hỏa Sư vung tay xuất ra một chưởng, làm lay động Lục Sơn của Man Chi Khiên, Long Ân thổ huyết, Dã Phi thanh âm hư nhược nói với Long Ân:

-Tiểu Bát Vĩ, thật sự bây giờ không phải cách, Man Chi Khiên chấp vá này, khó chống lại Hỏa Sư.

Hỏa Sư cứ thế tấn công Lục Sơn, Man Chi Khiên yếu ớt sắp tan vỡ, Long Ân gấp rút bảo Kỳ Lân Nam:

-Phong Bế Không Gian này lại, cố kéo dài thời gian.

Kỳ Lân Nam không chậm nhịp nào, tay cầm lấy Cổ Phù của mình thi pháp, tuy đây không phải là Phù Không Kỳ Lân, nhưng lại là phỏng chế phẩm hoàn hảo. Lập tức Không gian nơi này dần tách ra với Vạn Thú Vẫn Cốc, mọi người như bị đưa vào hồng hoang vũ trụ, vùng hỗn độn không có bất cứ gì sinh khí.

Bên ngoài vẫn vọng vào tiếng nói của Hỏa Sư:

-Hahahaha, một Thất Vĩ lại là hậu duệ của Kỳ Lân Thần, hãy để ta giúp hắn thanh lí môn hộ vây.

Tuy không gian đã bị biến đổi, nhưng thật sự Thần quá kinh khủng, phải biết rằng, kĩ năng này rất lợi hại, Không Gian Chi thuật đủ để một Tiên Trân Vũ Tiên Cảnh khiêu chiến Tâm Tiên Cảnh bình thường, không những thế Cổ Phù phỏng chế phẩm này, là do gia gia hắn thi pháp đưa vào, một Tiên Trân-Tâm Tiên Cảnh thế mà vẫn không thể nào bảo vệ được mọi người, đủ biết cảnh giới Thần và Tâm Tiên cách nhau không chỉ đơn thuần là loại cảnh giới.

Kỳ Lân Nam, toát mồ hôi, khóe miệng rỉ máu, nhưng vẫn đùa hí được:

-Hỏa Sư Thúi! Thanh lí cái đầu ngươi. Kỳ Lân Thần, ta chưa gặp mặt lần nào, cái gì mà thanh lí với không thanh lí. Hắn thật sự chẳng thể nào bằng Thất Vĩ.

-Ngu xuẩn.

Hỏa Sư tức giận mắng Kỳ Lân Nam, hắn tiếp tục vung quyền làm Man Chi Khiên vỡ nát, Long Ân hư nhược trọng thương:

-Long Ân ca. Ca không sao.

Miêu My lo lắng chạy đến đỡ Long Ân.

Hỏa Sư Thần lạy tiếp tục vung quyền chấn nát đi không gian của Kỳ Lân Nam, mọi người lúc này hiện ra đối mặt với Hỏa Sư, Cổ Phù của Kỳ Lân Nam vỡ nát, bay về trong tay hắn, hắn tức giận nhìn Hỏa Sư:

-Hỏa Sư Thần, thì ra ngươi chỉ dám ức hiếp tiểu bối bọn ta.

Bạn đang đọc Thập Nhị Thiên Vĩ sáng tác bởi tieubaokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieubaokun
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.