Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHÂN THÂN SAN HÔ TIÊU – TAM XOA KÍCH

Tiểu thuyết gốc · 1914 chữ

Long Ân lúc này nghiêm túc hẳn lên, hắn là người rõ nhất tình hình bây giờ, vì hắn có thể liên hệ được với Dã Phi Thần Hoàng. Hắn khá lo lắng, nhưng bề ngoài vẫn là dáng vẻ thư sinh yếu ớt, không mải mai có cảm xúc gì.

Hỏa Sư cười lạnh nhạt:

-Các ngươi không cần giả vờ nữa. Dã Phi, ta biết rằng ngươi thần hồn đã bị tổn hại nghiêm trọng, không còn là đối thủ của ta.

Viêm Nguyệt nhíu mài, nàng tuy đoán được sự tồn tại của Dã Phi, nhưng thật nàng không hề biết về tình hình cụ thể, nàng chỉ dựa vào trí tuệ của mình mà đoán ra Dã Phi, mà không phải là liên hệ trực tiếp như Long Ân. Lúc này nàng nghe được lời của Hỏa Sư mà lo lắng. Dã Phi là chổ dựa duy nhất khi đối mặt với Thần, nếu Dã Phi thật sự chỉ còn linh hồn thể thì mọi người đang rất nguy hiểm.

Long Ân không cười nhưng lại tựa cười, nhẹ nhàng không lo lắng hỏi Hỏa Sư:

-Dã Phi Thần Hoàng, thần hồn đã tổn hại mà ngươi hiện tại cũng chưa làm gì được bọn ta, thế có phải bản thân quá vô dụng rồi không, Thần Thú Hỏa Sư.

Hỏa Sư tức giận điên cuồng, oanh kích về phía mọi người, thì lại bị vạn kiếm hư không bay ra tấn công. Thế nhưng mỗi khi kiếm khí bay đến hắn điều bị nhiệt hóa làm tan biến:

-Linh Miêu Thần Thú, lại có hậu nhân là Tam Vĩ. Hôm nay ta sẽ thanh tẩy hết một lượt.

Miêu My cười nhạt:

-Ngươi cứ tự nhiên mà đến đây.

Nói đoạn nàng liền biến mất, xa xa cũng không thấy Kỳ Lân Nam ở đâu. Hỏa Sư kinh thường:

-Trò trẻ con, các ngươi trốn đi đâu, Hỏa Nhãn Đồng Tử của ta cho dù Kỳ Lân Thần Thú cũng khó trốn chạy các người đúng là chọc ta cười.

Hỏa Sư chuẩn bị phóng ra lực lượng tấn công Kỳ Lân Nam và Miêu My đang lẫn trốn thì một tiếng tiêu vang lên, Hỏa Sư chậm đi vài nhịp rồi đình chỉ công kích hướng Long Ân ngạc nhiên:

-Trấn Hồn Tiêu Khúc.

Từ sau lưng Long Ân hàng vạn u linh bay lên, rất đáng sợ mà lượn lờ xung quanh hắn, so với Tử khí từ Tử Hỏa của Hỏa Sư càng thêm nồng đậm chỉ là thiếu đi mấy phần lực lượng cường đại. U Linh Hồn bao bọc lấy Long Ân, thế nhưng bọn chúng càng ngày càng đông, Hỏa Sư cũng cảm thấy áp lực mà vung quyền ngăn cản hắn.

Viêm Nguyệt và Viêm Nhật lúc này nhanh tay ngăn cản, họ bắt đầu lượn lờ trên không trung dùng Nhật Nguyệt Hỏa Vũ:

-Chưởng khống hỏa diễm thế giới, hoàn thành Nhật Nguyệt Hỏa Vũ, lấy Hỏa Vũ mà đến đấy, xóa sạch những gì mà ngươi nhìn thấy.

-Viêm Ảnh Tan Đạo.

Quyền kình của Hỏa Sư tấn công Long Ân ban đầu tràn ngập lực lượng pháp tắc bỗng chốc mất đi tất cả chỉ còn lại đơn thuần là tấn công bằng sức mạnh, quyền vừa điểm đến Long Ân thì cả người Hỏa Sư bị không gian chết chóc nuốt lấy:

-Kỳ Lân Đoạn Không.

Hỏa Sư bị nuốt trong không gian chết chóc, nhưng thủy chung vẫn không làm gì được hắn. Thời gian đơn thuần chỉ là chậm đi vài nhịp, thì Hỏa Sư đã hét dài:

-Graoooo. Bọn tiểu bối ngu xuẩn chết hết đi.

Không gian chết chóc của Kỳ Lân Nam bị thiêu đốt tất cả, hỏa diễm bay ra lan rộng toàn bộ Vạn Thú Vẫn Cốc, áp lực khủng khiếp khiến mọi người sợ hãi, ngay cả hai Hỏa Nhân cũng hoảng sợ mà bỏ chạy.

Bỗng nhiên ngoại lực từ đâu bao bọc mọi người, làm nhiệt độ xung quanh bọn Long Ân giảm xuống đáng kể, nhưng họ không vì thế mà chủ quan vẫn y nguyên kế hoạch chạy đi.

Hỏa Sư lại gào thét:

-Dã Phi ngu xuẩn, lại đi hao tổn thần hồn bảo vệ bọn họ. Ngươi muốn chết như thế, vậy để ta thành toàn cho ngươi.

-Vậy sao. Đến đây Dã Phi đáp lời Dã Phi từ đâu đến cuối, không hoàn toàn xuất hiện, mọi người chỉ nghe lời nói của hắn, chỉ có Hỏa Sư và Long Ân mới biết Dã Phi hiện đang ở đâu. Khi Hỏa Sư lao đến Dã Phi thì dần dần ánh sáng hỏa diễm làm nổi lên hình ảnh anh dũng của Dã Phi. Đầu tóc hắn bạc phơ, ăn mặc đúng là một kiểu người ngoại tộc, thần thể thập phần cường tráng, tóc tuy bạc nhưng gương mặt thoạt nhìn chỉ khoảng trung niên tuổi.

Dã Phi vung quyền đáp trả Hỏa Sư, lực đạo chấn nát mọi thứ xung quanh, Vạn Thú Vẫn Cốc phục hồi liên tục nhưng cũng chỉ là một mảnh hoang tàn, bọn Long Ân chỉ hứng chịu dư lực đơn thuần mà cả bọn trọng thương thổ huyết, may nhờ có chút phần bảo hộ của Dã Phi nên không mấy nguy hiểm.

Dã Phi và Hỏa Sư một quyền vừa rồi tấn công nhau cũng có thể thấy được Dã Phi yếu hơn rất nhiều, đã thế hắn còn phải đem ra vài phần lực lượng bảo vệ bọn Long Ân, nên thân thể hắn vừa mới hiện ra giờ đây đã mờ nhạt đi rất nhiều, cũng may nhờ Trấn Hồn Tiêu Khúc của Long Ân mà hắn linh hồn tổn hại cũng được chữa trị ít nhiều.

Hỏa Sư cười vang:

-Hahaha… Dã Phi ơi là Dã Phi, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây. Đời người thay đổi thất thường. Ngàn vạn năm trước ngươi thương tổn ta, nhốt ta tại đây, hôm nay ngươi lại ra nông nổi này khiến ta cảm thấy thật sảng khoái.

-Ngu xuẩn.

Dã Phi đáp lời rồi hướng Long Ân bay đến, từ nãy đến giờ đánh nhau liên tục nhưng Long Ân vẫn chưa hề dừng lại Trấn Hồn Tiêu Khúc, giờ khắc này hắn như nhập ma, cả người U Linh Hồn vây quanh, tử khí ngày càng nồng đậm.

-Tiểu Bát Vĩ đã đủ rồi.

Dã Phi nói với Long Ân, rồi Dã Phi lao về phía Long Ân điên cuông thôn phệ U Linh Hồn. Làm cho Hỏa Sư ngạc nhiên:

-Dã Phi, ngươi điên rồi! U Linh Hồn dã tính chưa thuần, ngươi lại dùng nó chữa trị cho thần hồn bản thân. Được không bù nổi mất.

-Ta cũng không cần ngươi quản. Tiểu Bát Vĩ hộ pháp cho ta.

-Ân.

Long Ân ngừng lại, hướng nhìn Hỏa Sư đang tấn công Dã Phi. San Hô Tiêu trên người Long Ân biến đổi, vốn dĩ mĩ lệ tiêu trong chốc lát đã thành Tam Xoa Kích mãnh liệt:

-Hỏa Sư, nhận lấy San Hô Thủy Kích của ta.

Long Ân phóng ra Tam Xoa Kích, thì bỗng chốc lực lượng hắn cũng tan biến, đây là kích cuối cùng hắn có thể thực hiện, dẫu sao hắn không có quá nhiều pháp lực, duy trì liên tục Trấn Hồn Tiêu Khúc, đã làm hắn tiêu tốn không ít, quan trọng nhất là ám thương của Thiên Phạt Chi Tâm trên người hắn cũng chưa hoàn toàn mất đi.

Tam Xoa Kích, bay về phía Hỏa Quyền của Thần Thú, Hỏa Sư mỉm cười khinh thường:

-Ngũ Vĩ yếu đuối, ngươi lại dùng năng lực của Ngũ Vĩ ngăn cản ta.

Long Ân suy nhược cười nhạt:

-Ngươi có lẽ đã quên gì sao?

Hỏa Sư đảo mắt, nhíu mài, hoảng hốt thu quyền né tránh, nhưng lại chậm đi vài nhịp, Hỏa quyền chạm vào Tam Xoa Kích, đúng như lời Hỏa Sư nói San Hô Thủy Kích rất nhanh mất đi tầng pháp tắc thủy lực, trở nên ảm đạm, tuy thế lại làm Hỏa Sư lo lắng:

-Đã chậm, tiểu quỉ ngươi thật lắm trò.

Tam Xoa Kích mất đi lực lượng, rất nhanh bị dư lực làm cho tan vỡ, khi Tam Xoa Kích vỡ một hương thơm kì lạ bay ra, Tam Xoa Kích lại trở thành phiến lá bay về phía Long Ân.

Hương thơm này lan tràn ra ngày càng nồng đậm, có thể thấy được Hỏa Sư thập phần kiên kị, hắn đã dùng hỏa diễm thủ hộ bản thân, tránh cho hương thơm này chạm đến.

Long Ân khi ngửi thấy hương thơm này thì lại mỉm cười:

-Không ngờ may mắn như vậy, lần này dùng San Hô Thủy Kích lại gọi ra được nó.

Miêu My đang chạy trốn ngửi được mùi hương cũng thích thú:

-Là Vạn Độc Trùng, xác suất gọi trúng không đến một phần ngàn, không ngờ Long Ân ca may mắn như vậy.

Tử Hỏa bảo vệ của Thần Thú, vang lên những tiếng nổ lách cách, những tiểu trùng lần lượt rơi xuống, dần hóa thành cát bụi, bay khắp nơi, không khí xung quanh Hỏa Sư lúc này ngập tràn tro bụi, còn ngược lại nơi đứng của Long Ân hương thơm ngào ngạt vẫn tỏa ra, khiến người thật thoải mái. Long Ân nhìn Hỏa Sư chật vật mỉm cười trêu:

-Hỏa Sư Thần Thú, tốt nhất ngươi phải duy trì được đến lúc Dã Phi Thần Hoàng hồi phục trở lại, vì nếu chết trong tay ta thật đáng mất mặt.

Hỏa Sư Thần Thú chật vật không thôi với đám côn trùng này, hắn không thể ngừng lại tử hỏa bảo vệ, cũng không thể di chuyển vì khắp nơi đều là độc khí, chỉ bị động phòng thủ mà tức giận:

-Tiểu tử, đợi đến lúc Vạn Độc Trùng mất đi, ngươi sẽ không sống yên với ta.

Long Ân nhìn thấy Vạn Độc Trùng, liên tục bị thiêu chốt cũng chán nãn, Thần đúng là một đẳng cấp mà hiện tại hắn không thể làm gì được, nếu đàn Vạn Độc Trùng này tấn công tiên trân cảnh chưa chắc không làm được gì như hiện tại, không nói về độc tố cực mạnh, mà chỉ riêng số lượng cũng đủ cắn chết đối thủ.

Vạn Độc Trùng hư không như sương bụi, nhỏ đến không tưởng độc khí lại mạnh mẽ không dễ tan biến thế nhưng khi đến tầng tử hỏa bảo hộ lại không làm được gì, mất liền tung tích.

Qua một đoạn thời gian thiêu đốt, Vạn Độc Trùng cũng dần biến mất, Hỏa Sư phá vỡ lớp bảo vệ, lao ngay về phía Long Ân, hắn lúc này đã không còn lực phản kích, nhưng gương mặt anh tuấn kia vẫn không có đôi chút biến sắc, ngược lại mỉa mai cười:

-Hỏa Sư Thần, ngươi vinh viễn vẫn là con cờ trong trò chơi này thôi! Kết thúc được rồi.

Quyền của Hỏa Sư vừa đến, thì u linh lực cùng man lực phi thường cường đại sau lưng Long Ân nổi lên, phản kích Hỏa Sư làm hắn thối lui trọng thương, hắn miệng ho ra máu, có vài phần lo sợ nhận ra:

-Dã Phi ngươi đã thành công luyện hóa U Linh Hồn.

Bạn đang đọc Thập Nhị Thiên Vĩ sáng tác bởi tieubaokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieubaokun
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.