Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

suy nghĩ (2)

Phiên bản Dịch · 990 chữ

"Chị hai,chị thấy người đã khỏe hơn chút nào chưa?" Thẩm Ái Vệ cách chị mình vài bước liền ngừng lại.

Thẩm Mỹ Hoa nghe giọng em trai nguyên chủ Thẩm Ái Vệ lớn tiếng làm ngẩn cả ra.

"Dọa đến chị ngươi, bao lớm rồi, sao còn lỗ mãng như vậy." Mẹ Thẩm tức giận muốn đánh con trai nhỏ, bảo hắn bỏ xẻng xuống, đi rửa tay.

Thẩm Mỹ Hoa lấy lại tinh thần, nở nụ cười dịu dàng, cô nói: "Đã tốt hơn nhiều rồi."

Cô không nghĩ tới em trai út là người nhiệt tình như vậy. Thẩm Ái Vệ còn muốn nói chuyện với cô thêm vài câu, liền nhìn thấy cha cùng anh cả đi tới. Vội lên tiếng chào hỏi.

"Cha, Đại ca." Thẩm Mỹ Hoa thấy cha Thẩm cùng Thẩm Ái Quốc từ ngoài cửa tiến vào, chủ động mở miệng chào hỏi.

Thẩm Ái Quốc nhìn em gái ngước mắt xem mình cùng cha, sắc mặt cô còn tái nhợt. Có chút không yên lòng hỏi: "Đầu còn đau không?"

Thẩm Mỹ Hoa gặp cha và anh cả mặt mày đỏ gay, hẳn là bị mặt trời phơi đỏ. Cô nhẹ giọng đáp: “Em không sao, anh cả cùng cha rửa mặt đi thôi, mọi người cùng nhau ăn cơm.”

Cha Thẩm xem một chút, con gái của ông khỏe lại, khí sắc tốt hơn lúc mới xuất viện. Như vậy cũng tốt, ông yên tâm phần nào. Vốn còn muốn an ủi cô vài câu, nhưng lại sợ nói ra cô không muốn nghe, liền không mở miệng. Ông cởi ra áo khoát dính bùn, đứng cạnh giếng múc nước rửa mặt rửa tay.

Thẩm Mỹ Hoa đứng ở một bên chờ bọn họ vào phòng ăn cơm, sau đó ngồi lại bang ghế, ngẩn người suy nghĩ chuyện của mình.

Đại Lực cùng Nguyên Bảo hai người ăn xong vừa ra khỏi cửa liền gặp mọi người trong sân, hai đứa trẻ đứng bất động không nhúc nhích, không biết nên tiếp tục đi hay nên quay vào trong.

Thẩm Mỹ Hoa nghe động tĩnh, ngẩng đầu nhìn hai đứa nhỏ đứng ở cửa, nhìn bọn hắn thấp thỏm, ánh mắt cẩn thận không dám nhìn loạn, cô hồi thần, cũng không xoay người đi xem bọn hắn.

Sau một lúc, Đại Long ăn cơm no liền mang theo em gái đi chơi trong viện, cùng bọn em trai chơi đùa cùng nhau.

Thẩm Mỹ Hoa nghe tiếng cười của bọn họ, nhìn một chút bốn đứa trẻ chơi vui vẻ, cũng không khỏi tự chủ cong khóe miệng, vốn lòng cô có chút phiền muộn, bây giờ tâm tình cũng tốt hơn chút.

Mẹ Thẩm đi từ phòng bếp ra, nhìn con gái mĩm cười, bà đi tới ngồi cạnh con gái: “ Buổi tối mẹ nấu nhiều nước ấm, con để Đại Lực cùng Nguyên Bảo tắm rửa một chút.” Hai đứa nhỏ đều có mùi, là do mấy ngày chưa được tắm.

Thẩm Mỹ Hoa quét mắt nhìn mẹ Thẩm, nghe được lời bà nói. Cô nhìn Đại Lực cùng Nguyên Bảo, hai đứa chơi vui vẻ như vậy, ra không ít mồ hôi cùng với tro bụi lẫn vào nhau, trên cổ ghét đống thành vòng. Cô cách xa như vậy cũng nhìn thấy, giống hệt sợi dây chuyền từng sợi đen đen chồng chất lên nhau. Hai đứa bẩn như vậy, xác định cần tắm rửa.

"Được ạ." Thẩm Mỹ Hoa gật đầu đáp ứng.

Sau bữa cơm chiều, Mẹ Thẩm đem chén đũa thu thập sạch sẽ, trước cho Đại Lực bọn họ tắm rửa, cởi ra quần áo dơ bẩn, nhìn cơ thể bọn nhỏ xương toàn xương, lồi hẳn xương sườn. Bà nhìn tới vết bầm tím phía sau lưng Đại Lực và Nguyên Bảo, mắt bà đau xót. Bà giúp bọn nhỏ kì lưng, tắm hai lần mới sạch tro bụi trên người, lại tìm quần áo Đại Long cho bọn họ mặc, sau đó để tụi nhỏ ngủ cùng chổ với Đại Long.

"Mỹ Hoa, mở cửa." Mẹ Thẩm xách thùng nước ấm đứng ngoài cửa, bà đợi con gái ra mở cửa cho bà.

"Con tới liền." Thẩm Mỹ Hoa nghe giọng mẹ Thẩm, cô nhanh chóng đẩy cửa nhường bà bước vào.

"Mẹ, Đại Lực cùng Nguyên Bảo đã tắm chưa?" Cô đang định ra ngoài nhìn một chút, tính toán hổ trợ mẹ Thẩm nhưng lại sợ hai đứa nhỏ thấy cô không được tự nhiên.

Mẹ Thẩm: "Tốt." Bà vừa nói vừa ra hiệu cho cô đứng một bên để bà bước vào.

"Mẹ định làm gì?" Thẩm Mỹ Hoa không biết Mẹ Thẩm đây là muốn làm chi?

“Mẹ giúp con chà lưng, con từ bệnh viện về cũng chưa tắm rửa qua. Mấy ngày nay tích một tầng mồ hôi, nên tắm sạch sẽ.” Mẹ Thẩm đem nước trong thùng ôm tới, lại từ gầm giường kéo ra bồn tắm, đổ nước ấm pha chút nước lạnh rồi thử nhiệt độ.

Vừa nghe mẹ Thẩm muốn kì lưng cho cô, vội vàng lắc tay không muốn, giọng nói có chút kích động: “Con tự tắm được, mẹ, người bận rộn cả ngày nên đi nghĩ ngơi.”

Trời ạ, cô đã nhiều năm không tắm cùng người khác tắm chung, huống chi là mẹ Thẩm còn muốn kì lưng cho cô. Cô thật sự không quen, bọn họ không thân thiết đến vậy, huống chi cô cũng không phải là nguyên chủ.

Mẹ Thẩm thấy con gái kích động, có chút mắc cười: “Có cái gì mà thẹn thùng, tới đây đi, ngày mai con phải về nhà rồi, mẹ tẩy sạch cho con.”

Nói xong còn nhìn con gái, thật là, con gái bà nhăn nhó xấu hổ không chịu đi qua, thuận tay bà kéo một cái, giúp cô cởi quần áo.

Bạn đang đọc Thập Niên 60: Tiểu Cữu Mụ của Vãng Lai Hi Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghi0504
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.