Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 28

Phiên bản Dịch · 3945 chữ

editor : gianganhtuyet

Ôn Hân đã bị các thôn dân ở Dương Trạch Tử khẳng định là cô biết rõ đấy , nhưng khẳng định đến loại trình độ này cô vẫn có chút được sủng ái mà lo sợ , vừa sáng sớm , liền nhận được mấy phần , tuy rằng bên trong chất lượng cao thấp không đồng đều , nhưng rốt cuộc là một phần tâm ý .

Lưu Du Du không khách khí tỏ vẻ muốn giúp Ôn Hân chia sẻ gánh nặng ngọt ngào này , Lưu Du Du trải qua huấn luyện tại Dương Trạch Tử thời gian dài như vậy , thời điểm vừa tới cũng không còn kén cá chọn canh nữa , nhìn đến mấy cái cà ‐ mên bên trong có bánh hai mặt trộn lẫn cũng cảm thấy thực thỏa mãn , càng miễn bàn còn có một chậu canh trâu viên , hai người liền ăn một bữa sáng thập phần thỏa mãn với canh thịt trâu viên .

Buổi chiều xuống đất về sau , Ôn Hân mang theo mấy cái cà ‐ mên định trả lại , trên đường vừa lúc gặp Vương Đại Lực đang mò mẫm ở hai đầu bờ ruộng .

" Đồng chí Đại Lực , cảm ơn bữa sáng của anh ! " Ôn Hân cười đi qua , đem cà ‐ mên trong rổ tìm ra trả lại cho Vương Đại Lực.

Vương Đại Lục nhận lấy, ngu ngơ mà cười cười :" Mẹ tôi bảo cô đến nhà của tôi kết nhóm , nếu không.... hiện tại liền đi qua , mẹ tôi nói đêm nay làm ăn ngon! "

Ôn Hân ôn nhu cười cười :" Cảm ơn anh , đồng chí Đại Lực , cũng thay tôi nói một tiếng cảm ơn với thím ấy , bất quá tôi đã tìm được nhà kết nhóm , sẽ không đi qua , thật là xin lỗi. "

Vương Đại Lực giống như choáng váng hé mở miệng nhìn Ôn Hân :" Làm sao có khả năng ? Cơm nhà tôi còn tốt hơn so với Trương Thiết Ngưu cùng Trần Đại Tráng kia , nhà bọn họ liền trứng gà cũng luyến tiếc cho cô ăn , cô sao có thể đi hai nhà bọn họ kết nhóm ! "

Ôn Hân nhìn Vương Đại Lực trước mắt cười :" Làm sao anh biết bọn họ? "

Vương Đại Lực ngây ra một lúc xấu hổ giải thích :" Tôi ... Tôi đoán . "

Hân cười cười :" Không phải hai nhà bọn họ , tôi đi nhà tiểu hắc tử kết nhóm , bất quá vẫn là cảm ơn anh , đồng chí Đại Lực. "

Nhà tiểu hắc tử? Vương Đại Lực đứng ở trên bờ ruộng , nhìn thân ảnh yểu điệu càng lúc càng xa , có chút nhụt chí , nhà tiểu hắc tử có cái gì tốt đáp đây này , nhà hắn nghèo như vậy ! Bất quá không phải nhà hai người kia cũng làm cho hắn thoáng an tâm.

Chị dâu Phúc Khí ở Dương Trạch Tử trôi qua thật là tốt , thành viên trong nhà cô ấy đơn giản , liền một em trai , một lão nương , trượng phu của mình vẫn là con rể tới cửa , cho nên nói cùng tên của cô ấy giống nhau , có phúc khí ! Có thể nói trôi qua tương đối tự tại , khôbg có bà bà làm khó chịu , trong nhà đều là sức lao động. Ôn Hân tới đây trả lại cà ‐ mên , cô ấy đồng dạng cũng vô cùng nhiệt tình mời Ôn Hân đến nhà kết nhóm , còn kỹ càng trình bày thành phần gia đình cùng với ưu thế nhà mình . Ôn Hân không chống đỡ được sự nhiệt tình của chị dâu Phúc Khí , đành phải nói lời cảm ơn từng lần , cũng nói đến chuyện mình đã tìm nhà tiểu hắc tử kết nhóm.

Chị dâu Phúc Khí lóng lánh đỏ bừng cả cao nguyên hồng , đôi mắt thẳng lăng lăng nhìn Ôn Hân , cô ấy hiển nhiên không tin đầy Dương Trạch Tử này còn có thể tìm được một chỗ tốt hơn so với nhà của mình , sau khi Ôn Hân nói ra nhà tiểu hắc tử , cô trố mắt một hồi lâu , nhìn Ôn Hân nghiêm túc nói :" Ngươi thế nào có thể đi nhà bọn họ . "

" Nhà bọn họ làm sao vậy ? " Ôn Hân kỳ thật lúc này cũng muốn nhìn thái độ người trong thôn.

Chị dâu Phúc Khí vội vàng làm Ôn Hân hiểu lấy lợi hại :" Nhà cô ấy xuất thân không tốt , đây cũng là mấy năm qua không có nổi bật khẩn trương như vậy , bằng không nhà cô ấy , mỗi ngày sẽ bị bắt tới , thế hệ trước trong thôn đều tại nhà cô ấy làm công dài hạn hoặc là tá điền , về sau đánh thổ hào phần đồng ruộng , đấu địa chủ mới đem nhà cô ấy làm dọn tới , nhà cô ấy từ thời tổ tông liền lòng dạ hiểm độc lấy liệt , mệnh cũng không tốt , nam nhân nhi tử đều đã chết , ngươi nhìn hiện tại danh tiếng trong thôn xem có ai dám cùng cô ấy luu tới . Ngươi cũng đừng cùng cô ấy lui tới làm gì , nghe chị , đến chị này kết nhóm , khẳng định thức ăn này không thể kém hơn so với nhà Lương Cao Tử . Kỹ thật nhà Lương Cao Tử kia căn bản không được , mẹ Cao Tử nhưng keo kiệt , chúng ta ở một thôn biết rõ cô ấy , ngươi nên tới nhà ta . "

Ôn Hân nghe chị dâu Phúc Khí nói xong , đều là cố kỵ như cũ . Bầu không khí người ở thập niên 70 đại khái là như vậy, xuất thân đại biểu cho hết thảy , vấn đề chính trị lớn nhất . Tuy rằng chị dâu Phúc Khí kiên trì muốn Ôn Hân qua nhà mình kết nhóm , nhưng Ôn Hân tỏ vẻ đã sớm cùng nhà tiểu hắc tử thương nghị tốt rồi , bởi vậy không tiện cự tuyệt , chị dâu Phúc Khí thấy Ôn Hân có chủ kiến như vậy nên đành bỏ cuộc , cũng thập phần sảng khoái buông tha cho , lập tức lại khen Ôn Hân cả buổi là một người thành thật , lúc này mới thôi .

Vốn tưởng rằng đây hết thầy liền chấm dứt ở nơi này , nhưng khi chị dâu Phúc Khí đưa Ôn Hân ra cửa lại thần thần bí bí giữ tay áo cô lại .

Cô nhìn Ôn Hân chớp chớp mắt:" Muội tử , chị dâu xem em chính là một cô gái tốt , hai ta tính tình đều hợp . Em vừa mới cũng xem qua điều kiện nhà chị , em tìm đầy Dương Trạch Tử , cũng không nhất định có thể tìm thấy điều kiện tốt như nhà chị vậy đâu , em trai chị em cũng thấy , cũng có lấy sức lực , ta hỏi qua hắn , hắn rất hiếm lạ đối với em , em xem , nếu không , chị dâu cho hai người làm đối tượng ."

Ôn Hân bị sự nhiệt tình của chị dâu Phúc Khí dọa sợ, vội vàng khoát tay :" Chị dâu Phúc Khí, cái này.. ...em , em còn không có ý định tìm đối tượng đâu ! "

Chị dâu Phúc Khí cho rằng Ôn Hân thẹn thùng :" Ai nha , em đừng không có ý tứ ! Chị dâu phân tích cho em xem , nhà của chúng ta chính là ta làm chủ , chị là người gì em còn không biết ? Không có nhiều chuyện như vậy! Em gả đến đây nhà chúng ta còn thật tốt quá , khẳng định sẽ không thiệt thòi... "

Chị dâu Phúc Khí càng nói càng xa , trực tiếp đều nói sau khi kết hôn , Ôn Hân vội vàng cắt ngang mộng đẹp của chị dâu Phúc Khí :" Chị dâu chị dâu , chị dâu chị hãy nghe em nói , em biết rõ chị là ý tốt , nhưng là việc này hiện tại còn quá sớm , em còn không nghĩ tìm đối tượng đâu ! "

Chị dâu Phúc Khí xem thái độ Ôn Hân kiên quyết , tiếc nuối nói :" Ai nha , cô nương gia không cần da mặt mỏng như vậy , em xem anh của em tới cửa là con rể , nhưng qua so nhà ai cũng đều không tốt ? Bất quá thời gian em tới Dương Trạch Tử cũng không dài , khả năng chị dâu nóng vội , bất quá nếu em muốn tìm nên suy nghĩ một chút em trai chị , Đại Tráng , nhưng đứa nhỏ này thành thật , chỉ định có thể đối với em tốt . "

Ôn Hân thiên ân vạn tạ một bên từ chối nhã nhặn nhà chị dâu Phúc Khí giới thiệu đối tượng cho mình một bên vội vàng bước nhanh rời đi.

Trên đường trở về cô không tự chủ được nghĩ tới huynh đệ Đại Tráng , hai chị em chị dâu Phúc Khí giống như một cái khuôn mẫu khắc ra , trên mặt hai đống đỏ bừng cao nguyên hồng , Ôn Hân nhịn không được rùng mình một cái.

Buổi tối Ôn Hân tự nhiên là đi nhà tiểu hắc tử kết nhóm, đem một chút canh thịt viên cuối cùng ăn hết , lại đem tiền cơm chuẩn bị tốt kết nhóm cho mẹ hắc tử , cô đưa mỗi lần mười đồng tiền , coi như là ba tháng phí nấu ăn , một ngày một mao tiền phí nấu ăn cũng không cao , đến lúc đó sẽ đem phần lương thực nhà ăn phân trực tiếp lấy tới , Ôn Hân tính tình cũng đủ ăn . Tiền này đối với mẹ hắc tử giờ phút này mà nói chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi , trực tiếp giải quyết xong vấn đề học phí của tiểu hắc tử. Tiểu hắc tử năm nay mới vừa lên sơ trung , nếu so với tiểu học một năm học phí muốn đắt hơn , một năm muốn năm đồng tiền .

Bởi vì đất hoang của Ôn Hân bị Triệu Thắng Quân đến khai ra , hiện tại lại không tới mùa gieo hạt , bởi vậy hai ngày nay cô rảnh rỗi hốt hoảng , vừa lúc tiểu hắc tử đi đến trường học trong thành báo cáo , Ôn Hân cũng liền xung phong nhận việc xin nghỉ một ngày , đi theo tiểu hắc tử cùng nhau lên trấn trên . Nếu như muốn lên trấn trên , Ôn Hân liền nhịn không được muốn đi chợ đen lần nữa , buổi sáng , tất cả mọi người bắt đầu đi làm việc , Ôn Hân liền bận rộn ở phòng bếp làm hai nồi lớn bánh táo ngọt , Ôn Hân tính tính , nếu còn ấn giá tiền lần trước , chính mình lần này có thể trực tiếp đem mấy tháng lợi nhuận thức ăn này kiếm ra , thuận tiện còn có thể mua chút thịt trở về cải thiện thức ăn .

Ôn Hân đặc biệt hỏi mẹ hắc tử cho mượn một cái sọt sâu một chút , đem chậu bánh táo ngọt cất vào , trên lưng đi theo tiểu hắc tử lên trấn trên.

Đã đến trấn Dương Sơn, Ôn Hân trước đi theo tiểu hắc tử đến trường học của hắn tham quan một vòng , tiểu hắc tử báo cáo , Ôn Hân phải đi ngõ Tai Mèo bên cạnh . Cô rất lâu không có tới chợ đen , nhưng đã có kinh nghiệm lần trước , Ôn Hân lần này dựa vào cách ăn mặc của nữ nhân Dương Trạch Tử , trên đầu bao một khối to khăn lông , cố gắng đạt tới không thấy được , tiếp khí đất .

Ôn ahân vẫn chọn địa phương lần trước , vừa đặt cái sọt xuống , liền có người tới tìm cô , Ôn Hân quay đầu nhìn lại , người này quá quen thuộc :" Kim ... " Ôn Hân nhịn không được kinh hỉ kêu , ba chữ đùi vàng thiếu chút nữa buột miệng thốt ra .

Đùi vàng đối diện hồ nghi nhìn Ôn Hân có chút quá mức hưng phấn.

Ôn Hân vội vàng thu liễm thần sắc của mình , xấu hổ:" Ah , kim ... tôi là nói , cái kia, hôm nay ! Hôm nay ... thật trùng hợp , tại đây gặp chị , chị dâu Nguyệt Như . "

Lưu Nguyệt Như nhìn Ôn Hân:" Cô nhận thức tôi ? "

Ôn Hân cười nói :" Không phải lần trước chị theo tôi đổi qua mì sợi sao , tiểu hắc tử nói với tôi , mì sợi của chị thật sự ăn quá ngon rồi. Tôi cũng không cam lòng ăn hết , bây giờ còn có nửa nắm . "

Lưu Nguyệt Như ôn nhu nói :" Ôn thanh niên trí thức , bánh táo ngọt của cô cũng ăn ngon , tôi đây không phải vừa nhìn thấy cô liền tới xem cô có phải hay không lại làm , mua nhiều mấy khối trở về. "

" Chị dâu chị cũng nhận thức tôi à ? "

Lưu Nguyệt Như cười hướng phía Ôn Hân dựng lên ngón tay cái :" Ngươi bây giờ chính là danh nhân Dương Trạch Tử , ngày đó ta đã nhìn thấy , nữ trung hào kiệt ! Lợi hại !

Ôn Hân mừng thầm , miệng đều không khép được , được đùi vàng tán thưởng , ấn tượng nói không tồi , về sau giúp cô ấy làm cái gì , hẳn là liền dễnóichuyện , thời gian cũng không nên quá đẹp ah .

Lưu Nguyệt Như không biết Ôn Hân vì sao cười như chỉ mèo thích trộm đồ tanh , tiến vào chủ đề:" Ôn thanh niên trí thức, ngươi hôm nay mang chính là bánh táo ngọt sao ? "

Ôn Hân hoàn hồn , vội vàng nói :" Dạ dạ , chị dâu , đúng vậy , chị muốn mấy khối , lần sau chị muốn ăn liền nói, trực tiếp đi ký túc xá thanh niên trí thức tìm ta , ta tại Dương Trạch Tử có thể làm cho chị . "

Lưư Nguyệt Như cười rộ lên có hai má lúm đồng tiền trên mặt , nói chuyện vô cùng ôn nhu :" Vậy cảm ơn ngươi rồi , hôm nay cho ta lấy thêm mấy khối a , ta vừa vặn mang về cho bà bà ta ăn . "

Con dâu thật tốt nha ! Ôn Hân một bên khích lệ một bên giả bộ dùng sức trong chậu đưa tới cho cô ấy , thẳng đến khi chồng không được mới khó khăn lắm dùng tay. Thật vất vả đụng phải một nhà giàu không thiếu tiền như vậy , cô ấy không chút nào nương tay , dù sao không gian của cô ấy chính là cái tủ lạnh nhỏ , đô vật bỏ vào lại không hỏng được , từ từ ăn đi !

Ôn Hân nhiệt tình dào dạt , Lưu Nguyệt Như cũng chỉ cố tốt mà làm . Thời điểm tình sổ , một phần cũng không thiếu đưa cho cô, Ôn Hân cầm lấy một tiền nhiều hòa hảo mấy phiếu gạo lương thực cả nước , vui sướng dị thường . Đùi vàng quả nhiên là đùi vàng!

Nhìn Lưu Nguyệt Như, Ôn Hân đột nhiên nhớ tới hàng tồn đại bạch thỏ của mình đã ăn hết rồi , nhưng khối đường này được coi là hàng hiếm lạ vào những năm 1970 , Ôn Hân lúc trước còn có chút buồn rầu , trước mắt vừa lúc cùng đùi vàng xin giúp đỡ.

Bởi vì đều là người lên thị trấn, Lưu Nguyệt Như cũng rất dễ nói chuyện , cô ấy đem bánh táo ngọt đặt ở bên trong giỏ chính mình , cầm một khối một bên ăn một bên cùng Ôn Hân nói :" Đại bạch thỏ này được sản xuất ở Thượng Hải , nơi này rất khó mua được . "

" Vậy có đường khác cũng được , không nói gạt chị , tôi có tật xấu tuột huyết áp , lúc nào trên người đều được chuẩn bị chút đường , bằng không dễ dàng té xỉu , nếu chị về sau lại nhìn thấy giúp tôi lưu ý chút , bao nhiêu tiền tôi đều mua. " Ôn Hân biết rõ cô hàng tồn không ít , hiện tại kẹo khẳng định có .

Lưu Nguyệt Như nhìn Ôn Hân tò mò hỏi :" Ngày đó nhìn cô thân thể tốt như vậy , có thể vung cái cuốc làm được việc nặng , còn có thể tuột huyết áp a ... ? "

Ôn Hân bất đắc dĩ nghĩ thầm , ai bảo cô là nhân vật nữ chính đâu , ai có thể có bàn tay vàng của cô khai mở lớn a ... ! " Đúng vậy a , từ nhỏ đã bị bệnh này , ăn ngon ngọt . "

Lưu Nguyệt Như không lại hỏi thêm câu nào nữa , thập phần lý giải gật đầu.

Hai người hàn huyên hai câu , Ôn Hân thuận tiện cùng cô ấy lãnh giáo kinh nghiệm trà trộn chợ đen :" Chị dâu Nguyệt Như , trên chợ đen này an toàn không ? Tôi nghe nếu như bị đội duy trì trật tự bắt , được đội cái mũ buôn đi bán lại , lúc nào đi lên bán đồ vật tương đối an toàn a .. "

Lưu Nguyệt Như nghe được câu hỏi của Ôn Hân, khuôn mặt nhỏ mờ mịt, gặm bánh táo nói :" Chính ngươi cẩn thận một chút đừng cùng người khác nói là được , bình thường không có ai tới kiểm tra ! Dù sao ta cho tới bây giờ chưa có gặp , người trên thị trấn Dương Sơn cũng đều rất tốt , không có người xấu gì , rất thiện lương , ngươi không cần lo lắng. "

Ôn Hân gật gật đầu yên tâm, không ngờ chợ đen này lại an toàn như vậy ? Bất quá nếu như Lưu Nguyệt Như liền đã nói như vậy , Ôn cũng liền không nghi ngờ gì nữa .

Một buổi trưa hai người trò chuyện với nhau thật vui. Ôn Hân biết rõ tình huống của cô ấy, cho nên nói chuyện tổng có thể hợp ý . Chồng của Lưu Nguyệt Như ở trên bộ đội , quanh năm không có ở nhà , cô ấy ở một mình , cho nên cô ấy thường xuyên đến chợ đen làm buôn bán.

Bất quá nghe cô ấy nói Ôn Hân mới biết được , bánh táo ngọt của mình cũng rất được hoan nghênh , sau ngày đó chính mình lần đầu tiên đi tới bán , hôm sau liền có người tới nghe ngóng.

Cô ấy nói lời không sai , Ôn Hân tại chỗ nấn ná trong chốc lát, liền liên tiếp có người đi lên mua bánh táo ngọt, Lưu Nguyệt Như cũng đi đến bên cạnh giao dịch , bánh táo ngọt của Ôn Hân ngon giá rẻ , so với điểm tâm cặn bã trong cung tiêu xã chỉ đắt một chút, nhưng lại là thứ tốt hàng thật giả thật , bởi vậy rất được hoan nghênh , đã đến lúc chiều , cũng bán đi hơn phân nửa.

Không biết Lưu Nguyệt Như mua bán gì ở chợ đen , dù sao cô ấy cũng đi sớm hơn Ôn Hân , bởi vì hai người đều quen thuộc , quay về thôn trước , cô ấy tìm riêng đến Ôn Hân cáo biệt , còn thập phần cẩn thận lấy ra một bao kẹo nhỏ , một túi kẹo hạt nhân không có giấy đóng gói.

" Vừa mới tình cờ gặp một người quen , hắn đổi cho ta , nói là trong nhà làm , không phải đại bạch thỏ , nhưng cũng là kẹo sữa , không biết ngươi cảm thấy được không ? "

Ôn Hân nào có không vui , vui sướng liền tiếp nhận , Ôn Hân lại đem phiếu cơm cùng tiền trả về mà cô vừa mới lấy từ chỗ Lưu Nguyệt Như, nữ chủ mừng rỡ lộ ra hai má lúm đồng tiền của mình , ở trong sách , nữ chính có chứng hamster , là một tiểu ham tiền .

Nữ chính Lưu Nguyệt Như thập phần mỹ mãn đi rồi .

Thời điểm nhìn Lưu Nguyệt Như quay người ra khỏi ngõ Tai Mèo , Ôn Hân không biết vì cái gì đột nhiên cảm giác tâm hoảng. Sau đó , chờ thân ảnh nữ chính biến mất ở ngõ Tai Mèo một cái chớp mắt, Ôn Hân liền thấy được một thanh niên mang theo hồng tụ bia từ ngõ nhỏ bên kia đi ra .

Hồng tụ tiêu cùng tầm mắt Ôn Hân giao hội một cái chớp mắt , chỉ vào cô lạnh giọng mở miệng:" Vị đồng chí kia , ngươi làm gì đó ? "

Ôn Hân đã bị dọa đến run lên !

Cô mờ mịt nhìn đội viên duy trì trật tự hung thần ác sát trước mắt , lại nhìn nữ chính đã biến mất không thấy gì nữa ! Đột nhiên lĩnh ngộ ra một sự kiện , trong đầu xuất hiện bốn chữ to :" Quầng sáng nữ chính ! "

Lưu Nguyệt Như mới là nữ chính của quyển sách này! Mà Ôn Hân cô tuy rằng xuyên sách , vẫn chỉ là một nữ phụ !

Lần trước đến chợ đen, nữ chính ở đó , cô an toàn bán xong bánh rán ngọt , nữ chính mới vừa đi , tiền của cô đã bị đoạt.

Lần này tới chợ đen , nữ chính ở đó , chợ đen gió êm sóng lặng , hiện tại nữ chính chân trước vừa đi , sau lưng đội duy trì trật tự liền tới rồi ?

Cái gọi là " Quầng sáng nữ chính " là cái gì ? Là nữ chính ở trên chợ đen này trà trộn nhiều năm như vậy , không có đụng phải bất kỳ nguy hiểm nào ! Một lần , đều , không , có ! Sở hữu NPC đều đối với cô ấy hòa ái dễ gần , để cô ấy thoải mái dễ chịu làm buôn báncho cô ấy hảo hảo cảm thụ trấn Dương Sơn thiện lương cùng tốt đẹp !

Về phần Ôn Hân, một nữ phụ đáng thương , chợ đen này cũng đã đến hai lần ! Một lần gặp cướp bóc , một lần gặp đội duy trì trật tự, đến nguyên một bộ .

Ôn Hân không khỏi cảm khái , nữ phụ quả nhiên đều là mẹ kế nuôi dưỡng !

Bạn đang đọc Thập niên 70 tiểu ấm áp ( xuyên sách ) ( bản dịch) của Đường Đường Hải Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianganhtuyet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.