Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 29

Phiên bản Dịch · 5022 chữ

editor : gianganhtuyet

" Vị đồng chí kia , nói ngươi đâu ! " tiểu thanh niên hồng tụ bia nhìn Ôn Hân thẳng tắp liền hướng phía cô đi tới .

Ôn Hân nhìn thân ảnh đối phương dạo bước lại đây , trong lòng dâng lên một phần vạn hy vọng cảm thấy mụ mụ hẳn vẫn là yêu ta , đội viên duy trì trật tự hung thần ác sát này khẳng định đang nói đến người khác !

Ôn Hân thật cẩn thận đem đầu chuyển hướng về phía sau , bên trái : không ai , bên phải : không ai ! Ôn Hân trong lòng một hồi thê lương , cô thật là nữ phụ , không ai đau nữ phụ !

" Nói ngươi đâu , nhìn cái gì mà nhìn ! " Đội viên duy trì trật tự không kiên nhẫn thanh âm càng ngày càng gần .

Thời điểm Ôn Hân quay đầu lại , bộ quân phục màu xanh lá trên tay áo cột lấy phù hiểu màu đỏ cùng với mấy chữ phía trên đã xuất hiện cách Ôn Hân khoảng nửa mét .

" Chính là ngươi ! Đừng nhìn khắp nơi , lại làm gì ở đây ? " Đội viên duy trì trật tự thoạt nhìn không sai biệt lắm trạc tuổi Ôn Hân, nhưng ngữ khí rất kiêu ngạo ương ngạnh , đó là đặc điểm đích thực của những năm 1970 .

Ôn Hân ngồi xổm trên mặt đất bên cạnh cái sọt của mình, cảm thấy một màn này cực kỳ giống quản lý đô thị đối phó với tiểu thương và người bán hàng rong chiếm dụng phi pháp làn đường dành cho xe chạy .

" Hỏi ngươi tại sao không nói chuyện, ở đây làm gì ? "

" Ăn ... bánh ngọt . "

Ôn Hân nhìn bánh ngọt áo đỏ trước mắt , cô còn có thể làm gì nữa ?

" Cái gì? " Đội viên duy trì trật tự bị Ôn Hân trả lời làm cho sững sờ .

Ôn Hân thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn hắn , vô tội chớp chớp mắt, hy vọng có thể mê hoặc hắn , đừng lại dây dưa chính mình:" Ăn bánh táo đỏ . "

Nhưng đội viên duy trì trật tự làm việc thiết diện vô tư , cau mày không có cùng Ôn Hân dây dưa về cái vấn đề này , nhìn nhìn cái sọt :" Ở bên trong sọt đựng gì thế ? "

Ôn Hn thở dài , thầm nghĩ vận khí của mình không khỏi cũng quá kém , không có biện pháp , mở sọt ra , đưa ra cho hồng tụ tiêu xem :" Chính là chút bánh táo ngọt , tự mình làm , mang theo chính mình ăn . "

" Mang nhiều như vậy ? " Đội viên duy trì trật tự hồng tụ tiêu sức lực lại cau mày , vẻ mặt không tin nhìn Ôn Hân.

" Tôi... tôi rất dễ dàng tuột huyết áp , sợ té xỉu cho nên tùy thân mang theo chút đồ ngọt , Buổi sáng hôm nay liền đi lên trấn trên , sợ đói đến chóng mặt, liền mang nhiều chút . " Ôn Hân không có biện pháp, cẩn thận ứng phó.

Nhưng hồng tụ tiêu một đôi mắt trừng như hổ rình mồi , mãnh liệt nhìn chằm chằm Ôn Hân , Ôn Hân bị hắn nhìn đến cả người sợ hãi.

" Nói ! Có phải hay không buôn đi bán lại ? " Hồng tụ tiêu đột nhiên đề cao âm lượng lạnh giọng hỏi.

Nếu không phải Ôn Hân chịu qua một ít huấn luyện tâm lý chuyên nghiệp , lúc này sợ là một tiếng này của hắn có thể bị hù dọa ngay tại chỗ nhận tội , đội viên duy trì trật tự này cũng là cố ý , Khả năng lúc trước hắn dựa vào đột nhiên gào to như vậy có thể gào to ra mấy phần tử xấu .

Còn tốt Ôn Hân ổn định được , tuy rằng tâm bị hắn làm cho sợ tới mức bang bang nhảy , nhưng là trên mặt không có kinh hoàng , nhìn hắn như thường trả lời :" Không có , đồng chí , lời này của ngươi cũng không thể nói lung tung ! ! Đây cũng không phải là tội danh nhỏ . " Kẻ tội phạm này cũng không phải dễ làm như vậy , không chút vượt qua thử thách tố chất tâm lý , dọa này đều có thể đem người hù chết.

" Hừ , ngươi cũng biết không phải tội danh nhỏ ! " Hồng tụ tiêu vẫn cứ là về mặt nghiêm túc.

Ôn Hân nhìn tiểu thanh niên trước mắt , rõ ràng cái này cho thấy không có bản lĩnh gì , muốn dùng đến cưỡng bức làm cho cô đi vào khuôn khổ . Cách làm này của hắn , cũng gần giống như để đánh lừa những con người thập niên 70 ngốc ngơ đó , lúc này tâm Ôn Hân cũng ổn rơi xuống , bình tĩnh giải thích :" Đồng chí , tôi không có buôn đi bán lại , Hôm nay tôi đến để đưa em trai đi học , hắn ngay tại trường học trấn Dương Sơn bên cạnh, vào ngày đầu năm nay, nếu ngài không tin , tôi dẫn ngài đi xem xem ? "

Nhưng lúc này đội duy trì trật tự có thể so với quản lý đô thị còn muốn khó chơi hơn nhiều , hắn nếu là nhận định ngươi , cả buổi sẽ không nhả ra. Tiểu thanh niên hồng tụ tiêu toàn bộ hành trình đều là xụ mắt như thể Ôn Hân thiếu hắn mấy trăm đồng tiền , không để ý Ôn Hân giải thích , nhiều lần chất vấn cô , muốn từ trong miệng cô hỏi ra một ít sơ hở , nhưng hắn hiển nhiên không có chịu qua huấn luyện chuyên nghiệp , vấn đề cùng phương pháp hỏi đều quá vụng về , Ôn Hân dù sao cũng là xuất thân từ trường cảnh sát , tố chất vượt qua thử thách , mặc hắn hỏi han như thế nào , chính mình đều khẳng định không có làm bất luận cái gì liên quan đến chuyện mua bán.

Tiểu thanh niên kiên định chấp nhất hỏi han , Ôn Hân miệng đắng lưỡi khô giải thích , đang ở trong tình trạng sứt đầu mẻ trán , Ôn Hân bị hắn nhị khí liên tiếp mười phần vấn đề làm cho mắt muốn trợn trắng, bất đắc dĩ nhướng mày một cái , dư quang liền nhạy bén bắt được một người sau lưng hồng tụ tiêu cách đó không xa , người nọ cầm đao không chút dấu vết cắt xuyên qua quần áo của một bà lão .

" Này , đồng chí , bên kia có người trộm đồ . " Ôn Hân cắt ngang tiểu thanh niên trước mắt , ở đây đề ra nghi vấn không bằng cô để cho hắn đi làm chút việc chân chính có ích.

" Ngươi thành thật chút , đừng nghĩ đầu cơ trục lợi! " Tiểu thanh niên hồng tụ tiêu cho rằng Ôn Hân rốt cuộc chịu đựng không nổi khảo nghiệm của hắn muốn lộ ra chân ngựa , lại càng không thuận theo không buông tha , đằng sau có người trộm đồ hay không , hắn mới sẽ không quản , đầu đều không có quay lại một chút , chất vấn Ôn Hân càng chấp nhất .

Ôn Hân im lặng nhìn người trước mắt :" Đồng chí , thật sự có người trộm đồ , ngươi lại không đi bắt hắn , hắn liền chạy! "

Hồng tụ tiêu mặc kệ Ôn Hân nói , tiểu thanh niên đội duy trì trật tự không có nhiều kinh nghiệm hiện tại là cảm thấy chính mình tra hỏi mới có hiệu quả , Ôn Hân sắp lộ ra đuôi cáo , muốn Ôn Hânn phần tử không hợp pháp này bắt lấy.

Ôn Hân nhìn đội viên duy trì trật tự khó dây dưa trước mắt có chút bất đắc dĩ , nhưng tên trộm trong tầm mắt hiển nhiên đã đắc thủ , mà người mất của hồn nhiên không biết , mắt thấy tên trộm kia sắp chạy ra khỏi tầm mắt của Ôn Hân , Ôn Hân vội vàng lên tiếng muốn nhắc nhở người ném đồ kia:" Ai , ai , cái kia ... "

Nhưng lời Ôn Hân còn chưa nói ra miệng , liền trực tiếp bị đội viên duy trì trật tự đánh gãy " Ai ‐‐‐ ngươi muốn làm gì ? " Đội viên duy trì trật tự thế nhưng còn duỗi tay bắt được cánh tay Ôn Hân , cho rằng Ôn Hân muốn trốn chạy.

Ôn Hân nhìn phế vật trước mắt này , lại nhìn tên trộm kia, đã sắp ra khỏi con đường này , Ôn Hân nổi nóng đi lên một phen ném ra đang cầm lấy cô của hồng tụ tiêu, người trẻ tuổi kia bị Ộ Hân ném một cái lảo đảo.

" Ai , ngươi chạy đi đâu ? " Đội viên duy trì trật tự sắc mặt cũng thay đổi.

" Bắt ăn trộm ! " Ôn Hân lưu lại một câu, vèo chạy đi ra ngoài .

Đối với Ôn Hân mà nói , gặp được ăn trộm liền cùng mèo thấy chuột , nếu trơ mắt nhìn ăn trộm từ dưới mí mắt cô chạy đi , đối với Ôn Hân mà nói là một loại tra tấn , mặc dù đợi lát nữa cũng bị hồng tụ tiêu bắt lấy hỏi thăm cả buổi , lúc này cô cũng muốn phi thân đi ra ngoài.

Tên trộm thực nhạy bén, liền nhanh chóng phát hiện có người đuổi theo hắn , cất bước bỏ chạy .

" Tên trộm , đừng chạy ! " Ôn Hân vừa chạy vừa hô , tên trộm bắt đầu dồn hết sức lực mà chạy như điên , tên trộm kia động tác rất nhanh , điểm xuất phát lại là đầu phố khoảng cách rất xa Ôn Hân , Ôn Hân bị hồng tụ tiêu kia làm cho chậm trễ thời cơ đuổi người , vài lần đều thiếu chút nữa không bắt lấy nóng dáng của thằng này , hắn chuyên chọn địa phương góc xó xỉnh chui vào , nếu không phải Ôn Hân thân thủ mạnh mẽ, vài lần đều thiếu chút nữa bị hắn vùng thoát khỏi.

Rốt cuộc thể lực tên trộm đến cùng vẫn so ra kém hơn Ôn Hân, Ôn Hân đem hắn ngăn ở một ngõ cụt , lần trước Ôn Hân đã bắt được người cướp bóc bên đường , cầm lấy tay áo thiếu chút nữa đem ngươi thả ra , lần này, cô quơ lấy một cây côn lửa ven đường , bay ra ngoài đem hắn đánh ngã , đi lên một chân dẫm lên lưng hắn , thuần thục đem hai cánh tay giương nanh múa vuốt của hắn chế trụ , lần này cô không thẹn với kỹ năng chiến đấu được học tập ở trường cảnh sát , cũng không có thẹn với bàn tay vàng siêu phàm của chính mình.

Thời gian dần trôi qua đằng sau cũng có người theo tới Ôn Hân đem tên trộm kia kéo đến , thủ sẵn dùng hai tay giữ lấy hắn , tầm mắt ở trong đám người tìm tòi.

" Đội duy trì trật tự người đâu ? " Bắt tiểu tặc này trở về, nên cái này không cần lão quấn quýt lấy cô a.

Đội duy trì trật tự này thời điểm níu lấy cô đến vừa nhanh và chính xác , lúc này lại chậm chạp không đến , cũng may nhóm quần chúng trất nhiệt tình , tìm hồng tụ tiêu kia tới đây , vẫn là người trẻ tuổi vừa mới khảo vấn cô cái kia , hắn thở hổn hển chạy , thời điểm chui vào ngược lại một tay bắt lấy cánh tay Ôn Hân:" Ngươi chạy trốn đi đâu? "

Ôn Hâan im lặng , thằng này thật đúng là khó chơi , còn níu lấy cô không buông tha :" Bắt ăn trộm a ! Ngươi không thấy sao... ? "

Hồng tụ tiêu liếc nhìn Ôn Hân, lúc này đem lực chú ý từ trên người Ôn Hân chuyển dời đến trên người tên trộm , một tay móc ra chiếc khăn tay trên người hắn vừa mới bị hắn trộm đi .

" Cái đó , đây là tiền hắn trộm được. " Ôn Hân đem tang vật đưa cho người trẻ tuổi hồng tụ tiêu.

Hồng tự tiêu mở khăn tay kia ra , số tiền bên trong bao không ít , một xấp đại đoàn kết, doán trừng có thể có mấy trăm khối , ở niên đại này , đây chính là một khoản tiền lớn , quần chúng xung quanh vừa thấy liền nhao nhao nghị luận lên . Ôn Hân vừa nhìn cũng thoáng yên tâm , ấn số tiền đếm nói , là một đại tặc , hắn mới có thể di chuyển tầm mắt đi một chút , đừng níu lấy chính mình không tha.

Hồng tụ tiêu hiển nhiên cũng bị một xấp tiền này làm cho bối rối, lúc này mới đem lực chú ý đặt ở trên việc ăn cắp , tạm thời không có để ý Ôn Hân , hắn quay đầu nhìn đám người vây chung quanh sang đây xem náo nhiệt :" Tiền của ai ? Người mất của đâu ? Người mất của ở đâu ? "

Đám người quần chúng hai mặt nhìn nhau , ngươi xem ta ta xem ngươi , cả buổi không có ai đi ra nhận lãnh , người mất của còn chưa tới .

Nhưng dù sao một số tiền lớn như vậy, là một vụ án lớn , Ôn Hân đem phần tử phạm tội kia giao cho hồng tụ tiêu , nhóm quần chúng có người tìm dây thừng tới , hồng tụ tiêu hiển nhiên thường xuyên làm loại chuyện này , thuần thục đem tên kia trói thành một cái bánh chưng , tên kia cũng ỉu xìu , toàn bộ quá trình một câu chưa nói .

Nhưng kỳ quái là người mất của chậm chạp không đến , người trẻ tuổi đội duy trì trật tự bắt đầu có chút sốt ruột , liên tục ở trong đám người hỏi thăm người mất của , nhưng dân chúng chung quanh hiển nhiên cũng không biết người mất của này là ai .

Ôn Hân im lặng, lão thái thái mất đồ bất cẩn thế này làm sao mói có thể mất đồ cả buổi cũng không qua , trộm đều giúp bà ấy bắt được bà ấy cũng không xuất hiện.

" Là một lão thái thái, phỏng chừng là chân cẳng không linh hoạt , chúng ta đi qua địa phương mất đồ a . " Ôn Hân đề nghị , đội viên duy trì trật tự không còn biện pháp nào , chỉ phải dẫn theo phần tử xấu kia, mọi người như ong vỡ tổ lại trở về địa điểm phát sinh vụ án, thế nhưng là địa điểm phát sinh vụ án cũng không gặp người nọ , lão thái thái tóc hoa râm kia cũng không thấy bóng dáng.

" Ô ô ô ô ‐‐‐"

Ôn Hân đang nhìn chung quanh tìm người , sau lưng tên trộm ngược lại khóc.

Đội viên duy trì trật tự nhìn thằng này , một cước đá hắn :" Ngươi làm sao vậy ? "

" Ta ... ta căn bản không có trộm tiền , tiền kia là nãi cho ta , để cho ta mang về nhà đi . " phần tử xấu đột nhiên than thở khóc lóc miêu tả sự thật chính mình bị oan uổng .

Ôn Hân thời điểm nghe xong lời này , đây là muốn đổi trắng thay đen nha , Ôn Hân đi lên đá một cước vào trên mông của hắn , tên trộm bị trói chặt hai tay , một người trọng tâm bất ổn ngã nhào trên đất :" Ta lại cho ngươi nói bậy , trộm tiền ngươi còn dám phủ nhận ! "

Đội viên duy trì trật tự vốn là cũng đề ra nghi vấn cả buổi Ôn Hân đừng khí không thuận , lúc này đi lên còn muốn đạp , đội viên duy trì trật tự vội vàng kéo lại Ôn Hân : " Ai , ngươi làm gì đó ? "

" Ta không có trộm , trong lòng cũng không có ai mất tiền cô không thấy a , nữ nhân này cô sao tùy tiện hướng trên thân người khác giội nước bẩn đâu ! " Tên trộm này không chỉ thuật trộm rất cao minh , kỹ thuật diễn càng là cấp bậc ảnh đế , lúc này vừa thấy tình thế đối với mình hữu lực , lập tức thay đổi họng súng , đối với Ôn Hân sặc ! Nước mắt đều chảy ra .

Ôn Hân lúc này mới mau giận nổ tung duỗi tay chỉ vào mặt hắn :" Ngươi không có trộm đồ tại sao ngươi vừa mới không nói ! Ngươi không có trộm đồ thời điểm ta vừa gọi bắt trộm ngươi chạy cái gì ! Bây giờ nhìn đến tìm không thấy người mất của , ngươi đúng lý hợp tình , trái lại cắn ta một ngụm ? "

Nhưng tên trộm lúc này là khẳng định cắn Thanh Sơn không thả lỏng , chết cắn Ôn Hân không buông miệng :" Ta vừa mới là bị các người làm cho sợ hãi , trong lúc nhất thời đã quên nói , nói ta trộm đồ , trộm đồ của ai? Ngươi ngược lại nói a ... ! Ta xem cô cũng không phải thứ tốt gì ! "

Ôn Hân nghe xong lời này, tức giận muốn đánh người , chính là đội duy trì trật tự hồng tụ tiêu kia ánh mắt nghiễm nhiên nhìn Ôn Hân đã không đúng , lôi kéo Ôn Hân sắc mặt không vui răn dạy:" Ngươi cũng thành thật cho ta chút , vấn đề của ngươi còn không có nói rõ ràng ? "

" Đến , lấy đâu ra sợi dây thừng , nữ nhân này chạy nhanh lắm . "

Ôn Hân lúc này mới phát hỏa , một chút lực lớn hất tay của đội viên duy trì trật tự ra , đội viên duy trì trật tự kia bị ném ra xa 1 m.

Ôn Hân mắt lạnh nhìn hắn , nghiêm giọng nói

" Vấn đề gì không có công đạo rõ ràng , những vấn đề kia của ngươi , liền ăn khớp cơ bản đều không có , nói ta buôn đi bán lại , chứng cớ đâu ? Ngươi mua đồ đâu ? Chẳng lẽ đội duy trì trật tự các ngươi chính là thẩmán tử như vậy sao ? Bằng ngươi mà muốn dứt khoát vu hãm ta? Không có bằng chứng , thuận miệng oan uổng ? Ngươi cho rằng ta là một nữ nhân thân đơn lực mỏng , tùy tiện gào to hai câu muốn định tội ta ? Thời điểm bắt ăn trộm ngươi so với con rùa đều chạy chậm hơn , lúc này ngươi ngược lại đến làm anh hùng ? Người giúp ngươi bắt được ngươi chẳng phân biệt được trắng đen , đi theo ăn trộm đến vu oan ta đây thấy việc nghĩa hăng hái làm người tốt? Thật không biết ngươi là như thế nào vì nhân dân phục vụ? "

Đội viên duy trì trật tự bị Ôn Hân nói cả buổi sắc mặt thoạt trắng thoạt đỏ một trận , muốn nói gì đó để phản bác , nhưng cả buổi cũng không ra , cầm lấy dây thừng chỉ vào ăn trộm :" Chuyện bây giờ biết còn không có rõ ràng , người mất của còn đã tìm đến đâu! Ai biết chính ngươi nói là thật hay giả? "

Tên trộm kia vừa nghe lời này lập tức nghạnh cổ mạnh miệng :" Chính là ,lại không có chứng cứ , ngươi chính là vu ‐- ngươi cai nữ nhân chết tiệt này , nhất định là buôn đi bán lại , vu khống ta . "

Bởi vì đội duy trì trật tự này là một người không có đầu óc , dẫn đến phân tử ngoài vòng pháp luật kiêu ngạo như vậy! Ôn Hân đi lên hai bước , bóp cằm tên trộm kia , vung cánh tay " Ba ‐ Ba - " cho hắn hai cái bàn tay ! Ôn Hân lực tay mà lớn , lập tức ở trên mặt người nọ lưu lại hai dấu bàn tay hồng hồng , có thể Ôn Hân là một người con gái yếu ớt hoạt nhìn quá mức mềm yếu , đột nhiên khởi xướng bão tố đến như vậy , hai bàn tay này đem toàn bộ người ở chỗ này đánh cho hôn mê rồi !

Đội viên duy trì trật tự cũng hạ nhảy dựng , vội vàng tiến lên ngăn cản.

Ôn Hân xoay mặt nhìn hắn , lạnh lùng nói :" Không có người mất của liền sẽ không tra án sao ? Không có người mất tiền liền không định tội được hắn sao ? Vậy thì trộm khắp thiên hạ đều vui vẻ , cũng là bởi vì có đội viên duy trì trật tự như ngươi vậy , bọn hắn mới có thể làm càn như thế! "

Đang ở trước mặt nhiều quần chúng như vậy , đội viên duy trì trật tự nghẹn đến mức lỗ tai đều đỏ , nhưng cố tình hết lần này tới lần khác Ôn Hân nói những câu có lý , hắn một câu đều không thể phản bác !

' Xem trọng ! Chị gái ngươi hôm nay liền dạy ngươi miễn phí , thế nào điều tra một vụ án ! "

Ôn Hân một tay xách thi thể tên trộm giả bộ vừa mới lần lượt bị đánh nằm trên mặt đất lên , trừng mắt nhìn đội viên duy trì trật tự kia :" Trùng đôi mắt lớn của ngươi nhìn cho rõ ràng . "

Ôn Hân ở trên người tên trộm lật ra một hồi , khi sờ mó ống tay áo của hắn , một lưỡi dao gãy rơi ra , dồ vật từ những năm 1970 , đều tương đối đơn sơ , lưỡi dao này rõ ràng cho thấy do chính tên trộm mài , lưỡi dao không đều , bên cạnh còn có vài sợi vải màu xanh lam bị cắt nhỏ tí ti . Ôn Hân nắm lấy lưỡi dao giơ lên trước mặt đội viên duy trì trật tự :" Nhìn thấy không ? Biết rõ đây là cái gì sao ? Đây là chứng cứ , con mắt kia của ngươi nhìn ra sao ? Ngươi biết tại sao không ? "

Đội viên duy trì trật tự bị hành vi của Ôn Hân giờ phút này đã khiến cho đầu không rõ , lộ ra ánh mắt mờ mịt .

" Chất liệu quần áo trên người mất của . " Bên cạnh có quần chúng buột miệng thốt ra .

Ôn Hân cười cười:" Có thấy không , ngay cả vị tiểu ca này so với ngươi còn hiểu rõ hơn ! Tên trộm này mặc chính là áo thủ công vải dệt màu xanh , sợi này là cái gì , rõ ràng là trang phục lao động màu lam ! "

Ôn Hân lấy được vật chứng , một phen đem tên trộm kia đẩy đến trên mặt đất :" Bất quá , ngươi hỏi qua tiểu tử này ở đại đội nào sao ? Loại chuyện này đi trong nhà của hắn vừa hỏi liền biết , lấy được bằng chứng , hỏi hàng xóm hắn , thân thích , người trong thôn , hôm nay bà nội hắn có hay không đến trấn Dương Sơn ? Nhà bọn họ lấy đâu ra một số tiền lớn như vậy ? "

Tên trộm nằm trên mặt đất như con chó chết !

" Chúng ta lại nhìn chiếc khăn tay bà nội hắn cho hắn , còn không nói đến chuyện hắn có bà nội hay không , ngươi tại chỗ để cho hắn nói , bên trong khăn tay này bọc cái gì , bọc bao nhiêu tiền , mấy phiếu đại đoàn kết, mấy phiếu tiền hào , ngươi hỏi hắn , hắn nói ra sao ? Chỉ cần hỏi những chúng cứ này hỏi một chút , ngươi cũng sẽ không ở đây như một con ruồi không có đầu oan uổng ta ! "

Đội viên duy trì trật tự á khẩu không trả lời được.

" Như thế nào ? Hiện tại không nói ? Còn muốn trói ta ? Thời điểm vừa mới thẩm vấn ta ngươi không phải một bộ , thanh âm của ngươi lớn đến mức thị trưởng trấn Dương Sơn đều có thể nghe thấy , có phải hay không cảm thấy ta thân đơn lực mỏng dễ khi dễ a ? Ngươi gào to hai câu ta bị ngươi hù dọa sợ phát khóc , ngươi liền có chứng cứ trở về tranh công ? Ngươi cho rằng ta là một quả hồng mềm ? Muốn bóp liền bóp ? Ta cho ngươi biết , ngươi hôm nay đá trúng tấm sắt ! "

Đội viên duy trì trật tự mặt chợt đỏ bừng , đám người chung quanh đều đối với đội viên duy trì trật tự chỉ trỏ .

Ôn Hân nhìn quanh bốn phía :" Thẩm tra một vụ án , là phải động não ! "

Đội viên duy trì trật tự lúc này cũng không còn lời gì để nói , bị Ôn Hân nói làm cho xấu hổ đến mức không thể chờ thêm được nữa , tóm lấy tên trộm ở dưới dậy :" Đi ! "

Ôn Hân vươn tay nhìn đội viên duy trì trật tự chuẩn bị muốn đi , vươn tay bắt lấy tên trộm kia , một phen đem hắn ném sang một bên :" Làm gì , chuyện vẫn chưa xong đâu ! Muốn đi thì đi ? "

Ôn Hân trừng mắt liếc hắn một cái, rồi chuyển hướng về phía quần chúng :" Các vị ở đây có hay không biết địa chỉ của đội duy trì trật tự , xin hãy giúp tôi đi tìm người lãnh đạo trong đại đội của bọn hắn , ta hôm nay nhất định phải đợi đến lúc lãnh đạo của bọn hắn tới , ta muốn cùng hắn phản ánh chi tiết chuyện này , ta cũng muốn hỏi một chút , đám đội viên duy trì trật tự các ngươi là vì nhân dân phục vụ , rốt cuộc là như thế nào vì nhân dân phục vụ ? Oan uổng người tốt ? Phóng túng tội phạm ? Đề ra nghi vấn phụ nữ và trẻ em , khi dễ nhỏ yếu ? "

Trong quần chúng bạo phát một trận tiếng vỗ tay , đây là ở ngõ Tai Mèo , tuy rằng chợ đen vào thời điểm này là không hợp pháp , nhưng lại có danh tiếng rộng khắp trong quần chúng nhân dân , là địa phương không thể thay thế , đội duy trì trật tự vốn là thường xuyên đến chợ đen tra tìm , cũng không làm qua chuyện tốt gì , đã sớm có tiếng oán than dậy đất , lúc này Ôn Hân vừa dứt lời , liền có mấy người chạy vội đi tìm người .

Đội viên duy trì trật tự sắc mặt trắng bệch đứng ở đó ! Rốt cuộc không dám nói câu nào .

Nhớ diễn xong trận bắt trộm này rồi , thời điểm đang chờ đợi lãnh đạo đội duy trì trật tự , Ôn Hân đột nhiên cảm thấy đầu một trận choáng váng , dừng sức quá mạnh .

Tuột huyết áp!

Ôn Hân đỡ trán , sọt vừa mới bị đội viên duy trì trật tự này giữ lấy , nhưng lúc này cô nhu cầu cấp bách ăn một khối đường hoặc là hai khối bánh táo ngọt:" Sọt của tôi đâu ? "

Đội viên duy trì trật tự bên cạnh vì tiền đồ của chính mình lo lắng , lúc này đâu còn nhớ rõ cái sọt gì của Ôn Hân , hai mắt mờ mịt.

" Đồng chí , sọt của tôi đâu ? " thân thể Ôn Hân càng thêm nhũn ra , tóc tai rũ rượi , miễn cưỡng kiên trì.

" Chị Ôn Hân ! "

Ôn Hân đột nhiên nghe được thanh âm quen thuộc , quay đầu nhìn lại , tiểu hắc tử lưng cõng cặp sách nhỏ chen lấn tiến vào từ trong đám người.

" Tiểu hắc tử ... "

Ôn Hân lúc này nghe được thanh âm của người quen , trong lòng đột nhiên buông lỏng , nhưng nói còn chưa dứt lời , chỉ cảm thấy tứ chi thoát lực , trước mắt tối sầm , nháy mắt mềm mại ngã xuống .

Sau đó trong mơ mơ màng màng , cô cảm thấy chính mình rơi vào một vòng tay ôm ấp cứng rắn , vừa kiên định , lại vừa ấm áp!

Bạn đang đọc Thập niên 70 tiểu ấm áp ( xuyên sách ) ( bản dịch) của Đường Đường Hải Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianganhtuyet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.