Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hi Vọng (1)

Phiên bản Dịch · 2669 chữ

Hương Thủ giáo có thể ở bên trong thành do Thất Gia Minh quản lý, duy trì lâu như vậy, còn có nhân tài tầng tầng lớp lớp, quả thực khó mà tin nổi.

Ngụy Hợp không tự chủ được liên tưởng tới Hồng Gia Bảo vẫn không có động tĩnh gì, hắn hoài nghi Hồng gia bảo kỳ thực chính là thế lực sau lưng đang ủng hộ Hương Thủ giáo.

Bằng không Hương Thủ giáo không có liên quan đến chuyện sản xuất, từ đâu có nhiều lương thực như vậy để duy trì?

Ở trong sân nghỉ ngơi một lúc, Ngụy Hợp lại lần nữa bắt đầu ăn thịt dị thú. Hắn lấy thịt Man hùng từ Hương Thủ giáo, cùng với thịt Man hùng chiếm được từ Thiếu Dương môn kết hợp lại với nhau rồi so sánh, cộng thêm phương pháp phân biệt có được từ Quan Điệp. Hơn nữa hắn còn dùng chuột kiểm tra một lúc, xác định không có độc tính, mấy ngày nay mới bắt đầu ăn.

Cho dù như vậy chút ấy thịt cũng không đủ hắn ăn bao nhiêu lâu.

Cầm thịt khô, Ngụy Hợp cắn mấy cái, nhai nát lẫn vào nước rồi nuốt xuống dạ dày. Năng lực tiêu hoá cường đại để cho hắn rất nhanh đã cảm giác trong bụng ấm áp, vô cùng thư thích.

Ăn xong, Ngụy Hợp đứng dậy tiến vào phòng mình, hắn từ trong hốc tối phía dưới tủ quần áo lấy ra một túi đồ vật mang về lúc trước.

Đó là một túi đồ vật được bọc lại từ một cái áo khoác màu nâu, mặt ngoài rãi rất nhiều bột phấn màu vàng nhạt.

Mới vừa lấy ra, những thứ bột phấn này liền tỏa ra nồng đậm mùi vị khác thường.

"Đã hai tháng sáu mươi ngày, một cái chu kỳ phân giải, phía trên này độc hẳn là đã biến mất rồi."

Ngụy Hợp trong lòng tính toán, cẩn thận từng li từng tí một đeo găng tay vào, đem đồ vật lấy ra, đặt ở bên trong một cái chậu gỗ đã chuẩn bị từ sớm.

Túi đồ vật này chính là chiến lợi phẩm hắn trước đó từ trên người Đoạn Do Thương Trần Quân cướp được.

Đoạn Do Thương một thân là độc, lúc trước hắn lục soát thi thì phát hiện người này trước khi giao thủ với hắn thì bên trong người đã trúng độc tiêu và độc châm, vết thương thối rữa tanh tưởi.

Đồng thời phía sau lưng mơ hồ có khí tức gai mũi, phỏng chừng lại là một loại kịch độc khác.

Sau đó còn bị hắn tung ra hỗn hợp độc phấn. Quả thực chính là độc nhân.

Vì lẽ đó hắn dùng găng tay nhanh chóng đem đồ vật trên người lấy ra, bỏ vào một cái túi rồi buộc kín, sau đó khi trở về thì dùng nước mưa cọ rửa một lần.

Sau khi mang về nhà, hắn dựa theo phương pháp của Quan Điệp truyền lại, đem một loại vỏ cây tên là Thiết Hôi thụ, nghiền nát thành bột phấn rồi bôi đều bên ngoài túi.

Loại bột phấn này có tác dụng phân giải, thông qua thời gian dài tác dụng dần dần sẽ phân giải tuyệt đại đa số độc tố, khiến cho chúng nó biến tính, hạ thấp độc tính.

Ngụy Hợp cẩn thận đem đồ vật trong túi ra ngoài, sau đó bưng chậu, lại lần nữa từ cửa hông đi ra ngoài, đi đến sông Phi Nghiệp lấy nước cọ rửa.

Hắn sau khi rửa xong các đồ vật này thì mang trở lại phòng mình, bắt đầu cẩn thận kiểm tra vị Đoạn Do Thương Trần Quân này lưu lại những món đồ gì.

Ngụy Hợp dùng đũa kẹp từng thứ ra, để một bên trên đất.

Một túi tiền màu đen viền bạc, một quyển tựa hồ là sổ sách, một khối ngọc bội màu xanh thẫm, một đống mộc bao* lớn nhỏ không đều nhau bên trong đều chứa tiểu bình bằng ngọc, còn có ba chiếc mặt nạ phòng độc đã biến sắc.

(*Mộc bao: bao hoặc túi được làm bằng gỗ)

Ngụy Hợp trước tiên cầm mặt nạ phòng độc lên cẩn thận kiểm tra.

Có thể thấy được đây là thứ mà Trần Quân đã chuẩn bị từ trước để đối phó Quan gia, nhưng đáng tiếc tựa hồ bị loại độc tố nào đó phá hủy.

Miệng và mũi của chiếc mặt nạ, lẽ ra phải có màu trắng nhưng đã trở thành màu xanh lục nhạt ở giữa và xám trắng xung quanh. Những nơi còn lại cũng có lấm tấm màu xanh lam, đông một mảnh tây một mảnh, với các màu sắc khác nhau.

Ba chiếc mặt nạ màu sắc đều không giống nhau, có thể tưởng tượng rằng, vị lão tiền bối này lúc trước trải qua ác chiến gian khổ cỡ nào, mới đem ba người Quan gia bức đến tuyệt cảnh.

Ngụy Hợp thở dài, đem mặt nạ bỏ qua. Sau đó là một đống các loại mộc bao.

Những mộc bao này bên trong đều chứa một tiểu bình bằng ngọc, mỗi một cái bên ngoài đều có chữ viết.

'Xà Độc đan', 'Chu Độc đan', 'Thảo Độc đan', 'Định Độc đan' các loại.

Một đống tiểu bình này ước chừng mười mấy cái, nhưng phần lớn đều là trống rỗng.

Có bình nhỏ thậm chí ngay cả nút cũng không còn, có thể tưởng tượng được lúc ấy tình huống khẩn cấp cở nào.

Phỏng chừng thời điểm Trần Quân ăn, là trực tiếp ném nút xuống rồi nhanh chóng đổ vào trong miệng.

Ngụy Hợp khẽ lắc đầu, sau đó đem những tiểu bình này để một bên, tiếp tục xem những thứ còn lại.

Còn lại chính là ngọc bội, sổ sách, cùng túi tiền.

Ngọc bội cầm vào tay cảm giác rất mát mẻ, tựa hồ rất có giá trị, nhưng hiện ở thời đại này, cũng không có chỗ dùng. Không bằng một khối thịt dị thú.

Ngụy Hợp đem để qua một bên, lại cầm lấy sổ sách.

Chậm rãi mở ra, chữ viết bên trong sổ sách đều bị nước thấm ướt, cái gì cũng không thấy rõ, như thế vô dụng.

Hắn không nói gì trực tiếp ném đi.

Cái cuối cùng là túi tiền.

Cái này mới là trọng yếu nhất.

Ngụy Hợp trong lòng căng thẳng, một đại cao thủ tam huyết Khí Huyết, của cải tích góp nhiều năm, hẳn là sẽ không để cho hắn thất vọng chứ?

Hắn dùng đũa và đao nhỏ, cẩn thận đem túi tiền mở ra. Sau đó đem đồ vật bên trong đều đổ ra.

Xoẹt!

Một tiếng vang giòn.

Trong túi tiền đổ ra vài tờ kim phiếu đáng thương, cùng vài miếng bạc nhuyễn, cùng với một khối giống như là hổ phách màu hồng trong suốt như thủy tinh.

Ngụy Hợp ánh mắt đảo qua chỗ mấy trăm lượng kim phiếu lớn nhỏ, kim phiếu này dựa theo độ dày, to nhỏ và ký hiệu để định giá. Nếu là không trọn vẹn thì sẽ mất giá.

Vì lẽ đó một tấm kim phiếu mệnh giá bao nhiêu thì không cần xem con số, chỉ cần xem độ to thì có thể biết đại khái.

Bỏ qua kim phiếu, ánh mắt Ngụy Hợp tập trung trên khối thạch màu hồng nhạt.

Hắn đeo găng tay vào, dùng đũa gắp khối thạch lên, cẩn thận quan sát.

Khối thạch này lớn khoảng bằng trứng cút, hình thể các cạnh không đều nhau, bên trong mơ hồ có mây mù ngưng tụ, trông vô cùng xinh đẹp.

"Có thể để cho một cao thủ tam huyết Khí Huyết đem đặt cùng chỗ với kim phiếu trong túi tiền, có lẽ cái này cũng là một loại đáng giá. Trước tiên thu lại đã."

Ngụy Hợp biết mình còn thiếu nhiều kinh nghiệm và hiểu biết, cho nên không có ý định tùy tiện xử trí vật này.

Làm xong tất cả những chuyện này, hắn có chút thất vọng, không nghĩ tới chính mình đợi lâu như vậy, đồ vật tìm được từ trên người Trần Quân lại ít như thế.

Sau khi xử lý xong mọi việc, Ngụy Hợp ngồi xếp bằng trên giường, điều hòa khí huyết, hồi tưởng lại căn nguyên đồ Hồi Sơn Quyền, gần đây hắn mơ hồ trong lòng sinh ra ý nghĩ, đối với tấm căn nguyên đồ kia, tựa hồ có lĩnh ngộ khác.

Sau khi nhờ Ngũ Lĩnh Chưởng bước vào tam huyết Khí Huyết, hắn đối với kình lực càng thêm hiểu rõ.

Theo thời gian tích lũy, hắn dần dần hiểu rõ cái gọi là kình lực, đến cùng được tạo ra như thế nào và làm sao vận chuyển.

Cứ như thế, sau khi quay đầu lại nhìn căn nguyên đồ Hồi Sơn Quyền, Ngụy Hợp liền mơ hồ có loại cảm ngộ không tên.

Hắn là người hiện đại, so với người thời đại này hiểu biết hơn, trí tưởng tượng phong phú.

Ngụy Hợp có loại cảm giác, hắn hay là có thể không cần Phá Cảnh Châu, cũng có thể đột phá Hồi Sơn Quyền tam huyết Khí Huyết.

"Phá Cảnh Châu, hay là dùng ở trường hợp khẩn yếu hơn, tỷ như đột phá Ngũ Lĩnh Chưởng ở tầng thứ cao hơn!" Ngụy Hợp trong lòng càng ngày càng có loại dự cảm này.

Những ngày gần đây, hắn không ngừng cảm ngộ căn nguyên đồ, mơ hồ cảm thấy mình đã nắm được căn bản Hồi Sơn Quyền.

Căn nguyên đồ miêu tả làm sao để vận chuyển tam huyết Khí Huyết Hồi Sơn Quyền.

Ngụ ý bức họa sơn thủy kia, không phải vẽ sơn thủy, mà là vẽ khí huyết.

Ngụy Hợp không ngừng phỏng đoán, sau đó đứng dậy, ở trong phòng chậm rãi đánh ra Hồi Sơn Quyền, song quyền khí huyết vận chuyển, chậm rãi hiện lên xám trắng.

Trong khi luyện chiêu thức, từng mảng từng mảng hình ảnh trên căn nguyên đồ, dần dần chuyển hoá thành bức họa tự thân lưu chuyển khí huyết đặc thù ở trong đầu Ngụy Hợp.

Ngụy Hợp dần dần tinh thần hợp nhất, tất cả mọi thứ đều tập trung ở một điểm, hết sức chăm chú cảm thụ và khống chế vận chuyển khí huyết bên trong cơ thể.

Hắn cảm giác được, nếu hắn đem quỹ tích vận chuyển khí huyết hoàn toàn vẽ ra, thì chính là một bức họa sơn thủy khác tương tự căn nguyên đồ.

Không biết qua bao lâu.

Ngụy Hợp bỗng nhiên bên tai nghe một tiếng sấm nổ.

Ầm! ! ! !

Hắn đột nhiên giật mình một cái, toàn thân khí huyết không tự chủ được hướng về song quyền phóng đi, tựa như hai cỗ đại hồng lưu*, không thể ngăn cản, không thể nghịch chuyển.

(*Đại hồng lưu: dòng lũ lớn)

Phốc!

Một âm thanh trầm thấp vang lên, tựa hồ là đồ vật gì đó bị phá tan.

Ngụy Hợp chỉ cảm thấy hai tay đau nhói, sau đó khí huyết lập tức chảy trở về, tốc độ so với lúc trước nhanh hơn gấp đôi.

Khi huyết lưu chuyển với tốc độ cao làm cho toàn thân hắn nhanh chóng ấm lên, da thịt trở nên nóng bỏng.

Một loại cảm giác dễ chịu thoải mái, truyền ra toàn bộ cơ thể từ trên xuống dưới.

Giơ song quyền lên, Ngụy Hợp liếc mắt liền nhìn thấy bề mặt quyền đã hóa thành xám đen.

Hắn biết, Hồi Sơn Quyền tam huyết Khí Huyết đã thành!

"Có kình lực tam huyết Khí Huyết làm cơ sở, hiểu rõ kình lực đến cùng là cái gì, sau đó trở lại nghiên cứu cảm ngộ, điều kiện tốt như thế, ta đã vượt qua không biết bao nhiêu người. Cho dù tố chất khí huyết kém một chút, nhưng ngộ tính cùng tư duy, ta tuyệt không kém ai!"

Ngụy Hợp ngồi dậy, cảm giác trong người hai loại khí huyết biến chất Ngũ Lĩnh Chưởng cùng Hồi Sơn Quyền hoà hợp với nhau.

Ngũ Lĩnh Chưởng tam huyết Khí Huyết thì yên tĩnh.

Hồi Sơn Quyền tam huyết Khí Huyết thì lại táo bạo.

Hai loại khí huyết nhất động nhất tĩnh, bù đắp lẫn nhau, lúc này trái lại cho Ngụy Hợp một loại cảm giác kỳ diệu.

Hắn có thể cảm giác được, tổng thể khí huyết của chính mình sau khi đột phá lần thứ hai đã cấp tốc bành trướng rất nhiều.

"Đáng tiếc công pháp còn lại vẫn chưa viên mãn, bằng không lúc này lại thuận thế đột phá, làm liền một mạch, nói không chừng có thể cẩn thận lĩnh ngộ thêm về Luyện Kình."

Ngụy Hợp thở dài một tiếng.

Hắn mở hai tay ra, vận chuyển khí huyết, Hồi Sơn Quyền và Ngũ Lĩnh Chưởng đồng thời sinh ra hai loại kình lực, hai loại kình lực này tựa như cối xay, không ngừng đọng lại rèn luyện xương bàn tay của hai cánh tay hắn.

Loại rèn luyện này, để cho hắn có loại cảm giác ngứa ngáy kỳ dị.

"Dựa theo Trịnh sư giảng giải, sau mỗi một lần đột phá khí huyết, đều cần một quãng thời gian an dưỡng, để cho thân thể nhanh chóng hoàn thành biến chất. Vừa vặn trong thời gian này, không cần đem khí huyết tiêu hao trên Hồi Sơn Quyền, không bằng toàn lực tăng lên Phi Long Công."

Ngũ Lĩnh Chưởng cũng không còn nhìn thấy hi vọng đột phá đệ ngũ cảnh, không biết cần bao lâu mới có thể viên mãn.

Hồi Sơn Quyền mới đột phá, muốn đạt đến viên mãn, hai môn công pháp này tốn thời gian quá dài, nói không chừng khi chúng nó tích góp viên mãn, thì Phá Cảnh Châu cũng viên mãn hai lần.

Như vậy gần nhất cũng chỉ có Phi Long Công.

"Cũng tốt, vừa vặn ta cũng dự định thử một chút, dùng Phá Cảnh Châu sau khi tăng lên cảnh giới cao, trở lại đột phá công pháp tầng dưới, sẽ là kết quả gì?

Là một lần tiêu hao sạch sẽ như trước đây, hay là tiêu hao một bộ phận, lưu lại một phần tiến độ?"

Ngụy Hợp đối với lá bài tẩy Phá Cảnh Châu này, kỳ thực cũng không có quá mức hoàn toàn hiểu rõ.

Dù sao vật này tích góp tiến độ chậm, mà lại quá mức quý giá, không có bao nhiêu lần thí nghiệm.

Sau khi đột phá, Ngụy Hợp cảm thụ khí huyết Hồi Sơn Quyền lưu chuyển, động tĩnh của một cỗ khí huyết này lớn hơn nhiều so với Ngũ Lĩnh Chưởng.

"Hồi Sơn Quyền ở Phi Nghiệp thành cũng chỉ có thể tính trung đẳng, nhưng mạnh hơn Ngũ Lĩnh Chưởng nhiều như vậy, thật không biết trên đời này đến cùng còn có bao nhiêu thần công tuyệt nghệ."

Ngụy Hợp trong lòng không khỏi mơ hồ chờ mong.

Đạt tam huyết Khí Huyết có thể kéo dài tuổi thọ thêm hai mươi năm, nếu là công pháp mạnh hơn thì sao? Cảnh giới càng cao thì sao?

Nói không chừng tương lai còn có thể có một ngày trường sinh vĩnh cửu.

Hắn đi tới trong sân, chậm rãi luyện tập chiêu thức Hồi Sơn Quyền, tăng nhanh tuần hoàn khí huyết, gia tốc thân thể cải tạo.

Liên tục ở lại trong nhà ba ngày, Ngụy Hợp mãi đến tận có thể hoàn toàn khống chế khí huyết toàn thân, cảm giác thân thể cải tạo dần dần trì hoãn, mới thay quần áo khác, đi tới quyền viện.

Bạn đang đọc Thập Phương Võ Thánh (Dịch) của Cổn Khai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyễnD96
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.