Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăng cấp và bị bắt cóc?

Tiểu thuyết gốc · 1081 chữ

Nguyên Thanh nghĩ, nếu tên này đem năng lực hệ mộc của mình vào trong cây gỗ ép nó tách ra, vậy sao không thử đem năng lượng đó nén vào một chỗ, sau đó thì bung năng lượng đó ra, như vậy thì có phải sẽ dễ dàng hơn không, nghĩ như vậy, Nguyên Thanh liền đem ý tưởng của mình nói cho Trần Trình Hiên.

Theo lời nói của Nguyên Thanh, ánh mắt Trần Trình Hiên càng sáng, hình như hắn đã biết nên làm thế nào rồi “A Thanh ngươi thông minh quá đi mất, ta đã biết làm thế nào rồi, để ta làm thử!!”

Nhìn thấy Trần Trình Hiên nôn nóng muốn thử, Nguyên Thanh vội vàng ngăn lại, cho xin hắn bận rộn cả ngày rồi, bây giờ chi muốn về nhà thôi “Khoan đã, ngươi nhìn đi, bây giờ đã tối rồi, lát nữa sẽ đến giờ giới nghiêm, ngươi tốt nhất nên về chỗ mình đi, có gì ngày mai rồi nói tiếp”.

“Không được, ta muốn thử ngay bây giờ, sư phụ ta là Vân Đồng lão sư, dù giới nghiêm thì ta cũng không bị phạt” Trần Trình Hiên bây giờ đang rất muốn thử, hắn cảm giác chỉ cần làm được như vậy thì hắn có lẽ nhanh chóng thăng cấp.

Nguyên Thanh cạn lời, hắn hối hận khi nói cho tên này biết a, có gì sáng mai nói không được sao, cái miệng lanh chanh không bỏ này… Kỳ kèo mãi, tên kia mới chịu về, lúc đi còn ôm theo một đống củi để tối về luyện tập | 눈_눈 |, thôi thì bằng hữu của mình siêng năng cũng là chuyện tốt…

Nhưng hắn là sợ sư phụ tên đó tìm đến hắn hỏi tội a… thiệt mệt tâm!!

……………

Sau khi tạm biệt Trần Trình Hiên, Nguyên Thanh vội vàng chạy về chỗ ở, chưa kịp tắm rửa thì đã vội đi tu luyện, hắn cảm giác mình đã hiểu ra gì đó sau khi nhìn Trần Trình Hiền luyện tập. Tên kia có thể đem năng lượng của mình phân tán ra để chẻ củi, liệu hắn có thể phân tán năng lượng ra không? Đây là một ý nghĩ điên rồ, nhưng hắn muốn thử.

Cách hắn làm chính là phân tán những năng lượng linh căn nhiều hơn, bổ sung vào phần năng lượng dành cho linh căn thấp hơn để chúng bổ sung cho nhau, tạo nên sự can bằng, sau đó đột phá. Nghĩ như thế nào thì Nguyên Thanh làm như thế ấy, nhưng hắn tính toán như thế nào thì các năng lượng vẫn bài xích và không cân bằng nhau, như vậy thì rất có thăng cấp được, có lẽ hắn phải suy nghĩ lại….

Nguyên Thanh cảm giác mình đã quên chuyện gì đó rất quan trọng, hắn phải suy nghĩ cẩn thận hơn… hắn là người có đủ năm linh căn trong người, năm linh căn của hắn không căn bằng nhau, thậm chí là mất cân bằng nghiêm trọng, như vậy thì rất khó để mà thăng cấp, ngũ hành tương sinh cũng tương khắc với nhau, năng lượng cần để thăng cấp cũng nhiều hơn…. Khoan đã, ngũ hành tương sinh tương khắc…

Nguyên Thanh biết mình đã làm sai chỗ nào rồi, không phải cứ lấy năng lượng linh căn lớn hơn mà bù vào cho nguồn năng lượng linh căn ít hơn là được, mà còn phải phụ thuộc vào ngũ hành tương sinh, Mộc sinh Hỏa. Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, hắn phải điều chỉnh năng lượng sao cho nó cân bằng thì mới có thể thăng cấp được...

Trong một căn phòng nhỏ dưới chân núi, linh khí ngũ hành dùng tốc độ nhanh chóng tụ lại trong một căn phòng rách nát, từng luống linh khí xuôi dòng làm cho một số người đang tu luyện vì thiếu linh khí để ý, nhưng trước khi nhận ra luồng linh khí đi về hương nào thì linh khi lại bỗng trở nên bình thường trở lại.

……….

“Đây là đâu?” Nguyên Thanh khò hiểu nhìn cảnh vật xung quanh, ở đây cảnh vật non xanh nước biếc, nơi hắn đang đứng là một đồng cỏ thảo nguyên rộng lớn, phía xa là một đồi núi với đầy cây cối, tạm thời hắn không biết là cây gì, phía trên đỉnh núi có một thác nước chảy dài tạo nên một dòng suốt lớn chảy khắp thảo nguyên, ngoài một không gian như vậy thì hắn không thấy thứ gì khác nữa. Nhưng rõ ràng hắn vẫn còn đang tu luyện trong phòng a…

Chuyện này phải nói đến lúc hắn đang tu luyện, sau rất nhiều lần thất bại Nguyên Thanh mới có thể tạo ra được thế cân bằng, lúc hắn chuẩn bị trùng kích vách ngăn thì lại cảm thấy ngồn linh khí bị xói mòn, không đủ linh khí cho hắn thăng cấp, hắn gấp gáp muốn chết, trong đầu chỉ nghĩ có thể có một chỗ linh khí dồi dào để tu luyện thì hay rồi, lúc hắn cho rằng sắp thất bại thì đột nhiên nguồn linh khí trở nên rất dồi dào, lại còn rất tinh khiết thoải mái, đến khi hắn mở mắt ra thì đã ở đây rồi…

“Không lẽ bị bắt cóc??” không thể nào, trên người hắn không có gì quý giá, lại không có đắt tội gì ai, hay là có người biết hắn có công pháp thượng đẳng, nhưng rõ ràng hắn đã rất cẩn thận không để cho ai biết, cũng chỉ có hắn và lão cha hờ biết…

“Sao nóng thế nhỉ???” Nguyên Thanh đang suy nghĩ thì thấy mặt của mình nóng lên bất thường, đúng hơn là nơi vết bớt, nóng như bị phỏng vậy…

“Aaaaaa, đậu xanh nóng quá!!!!”

Nguyên Thanh thấy mặt hắn sắp bốc lửa đến nơi, vội vàng nhảy xuống con suối ở đó, dòng nước mát lạnh lập tức xoa dịu vết bớt của hắn, nhưng lúc hắn nhảy xuống không cẩn thận uống một ngụm nước lớn, bây giờ hắn cảm thấy…

“@$#%&^%T* sao bây giờ toàn thân đều đau thế này!!!!! Aaaaaaa!!!!”

--------------------

Tui: Bí mật vết bớt đã hé lộ rồi nhé!!! Bàn tay vàng của Tiểu Thanh đó nha, tui rất thiên vị cho con ruột nha o(≧∇≦)o

Bạn đang đọc Thất Kiếm sáng tác bởi BiNganBiNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.