Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất quan

Tiểu thuyết gốc · 1019 chữ

Bánh, bánh…. Huhu hắn chỉ mới ăn được hai miếng, Trần Trình Hiên tức giận, ai đi đứng không nhìn đường như vậy, hắn đứng dậy, chống nạnh, hắn muốn chửi lộn, nhưng chưa kịp nói gì…

“Ai đây, đi đứng kiểu gì đấy, làm bẩn hết áo của ta, muốn chết sao?” một gióng nói khinh thường vang lên, mặc ai nghe cũng cảm thấy khó chịu, huống gì là Trần Trình Hiên từ nhỏ đã được cưng chiều.

“Ô, ta nói là ai đi đứng không có mắt đụng phải ta còn không biết xin lỗi, thì ra ‘Đệ nhị môn phái’ Trịnh Thâm đây a”

Trình Thâm vừa nghe thấy vậy, vẻ mặt khinh thường liền biến mất, thay vào đó là vẻ mặt tức giận, hắn ghét nhất là ai gọi hắn là đệ nhị, rõ ràng hắn dù ở mặt nào cũng không thua kém Trần Cảnh Minh, cố tình cuộc thi đấu hàng năm của môn phái lại luôn đứng sau Trần Cảnh Minh “Trần Trình Hiên, ngươi đừng có quá đáng, dù hôm nay đại ca ngươi ở đây cũng không dám nói với ta như vậy!!”

Trần Trình Hiên hắn mới không sợ “Đại ca ta là không chấp ngươi, nhưng ngươi nghĩ ta sợ ngươi chắc, cho ngươi mười lá gan cũng không dám động đến ta, ngươi đừng nghĩ ta không biết ngươi ở trong môn phái luôn nói xấu đại ca ta, ngươi ghen tị không bằng đại ca ta, đồ ‘lão nhị’, hứ” dám chọc đại ca ta, dám mắng ta, dám làm rơi đồ ăn của ta… bánh của ta ╥﹏╥…

“Ngươi….”

“Ngươi cái gì mà ngươi, tránh ra!” Trần Trình Hiên đầy Trình Thâm ra đi nhanh đến chỗ đại ca, hắn phải mách với đại ca chuyện này, tên kia bắt nạt hắn … thật sự là không biết ai bắt nạt ai đó tiều Hiên ~

Giờ phút này, Trần Trình Hiên đâu còn nhớ tới chuyện là phải đi tìm Nguyên Thanh….

Mà bên này Nguyên Thanh đã thành công thăng lên làm Kiếm Sư, từ đây chính thức bước vào giới tu luyện, nhưng “cái này là cái gì đây a, nhìn quen vậy, đây không phải là ….aaa là nó” Nguyên Thanh lẩm bẩm một mình, rồi đột nhiên ngồi bật dậy, hắn nhớ ra rồi, đây chính là quà hắn mua tặng ông nội, nhưng chưa kịp tặng thì đã tèo rồi.

Chuyện này phải kể đến nửa giờ trước, lúc hắn đang chuẩn bị thăng cấp, như thường lệ hắn cân bằng linh khí của các nguyên tố ngũ hành trong cơ thể, sau khi đã đạt đến mức cân bằng hoàn hảo hắn bắt đầu tập trung linh khí tiến hành trùng kích lá chắn, nhưng lúc đang đến lúc mấu chốt thì đan liền đột nhiên nóng lên, linh khí cũng nhanh chóng bị hút đi, suýt chút nữa thì thất bại, may mắn hắn ở trong không gian không lo lắng vấn đề thiếu linh khí. Hắn bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí, nhanh chóng bù lại vào chỗ bị hút đi, giằng co nữa canh giờ lúc này tình đó mới dừng lại, hắn kiểm tra đan liền thì thấy một thanh kiếm đỏ rực bay xung quanh đan liền của hắn.

Trước giờ lúc hắn tu luyện thì không thấy xuất hiện bây giờ nó lại đột ngột xuất hiện, hắn lại không biết thứ này là gì, chỉ có thể giải thích là nó đã ở trong thân thể hắn từ trước, trước giờ hắn không phát hiện ra có lẽ là nó cố tình ẩn thân hoặc cũng có thể là hắn chưa đủ điều kiện để nhìn thấy. Nguyên Thanh nghi là cái thứ hai hơn, điều kiện này có thế là hắn thăng cấp lên Kiếm sư “Bước vào cấp Sư chính là bắt đầu con đường tu luyện đúng là không sai mà!!!” Nguyên Thanh nhịn không được mà cảm khái.

Sau khi hắn tìm tòi trong trí nhớ một lát nhớ ra thanh kiếm này là thanh kiếm cổ mà hắn đấu giá được để tặng đại thọ bảy mươi cho ông nội, không ngờ nó cũng đến đây với hắn. Nhưng mà, sao lại đến được?? Hay là nói hắn đến được đây là nhờ nó “Không phải chứ?!!” Lúc hắn đấu giá thanh kiếm này cũng nghe người chủ trì nói thanh kiếm này được tìm kiếm được trong một di tích cổ, là hàng cổ chính hiệu, lúc nhìn đến nó, hắn cũng cảm thấy một loại xúc động mãnh liệt kỳ lạ, hắn phải có được nó!

“Nếu ở trong đan liền của mình, có lẽ đã nhận mình làm chủ, có nên triệu hồi nó ra thử không nhỉ?” Nguyên Thanh tự mình lẩm bẩm, nhưng rất nhanh hắn liền phủ quyết ý định này, hắn không nghĩ với sức mạnh chỉ có Kiếm sư của mình có thể sử dụng được nó, nếu thanh kiếm này có thể mang hắn từ hiện đại đến đây có lẽ không phải vật phàm, nếu sử dụng không tốt không chừng còn mang họa diệt thân, mấy cái vụ giết người đoạt bảo gì đó, hắn cũng có thể thích ứng, nhưng với trường hợp hắn không phải cái người bị giết đó.

“Thôi, dụng tạm thanh kiếm này vậy!” Nguyên Thanh vừa nói vừa lấy từ túi trữ vật ra một thanh kiếm, đây là quà tặng kèm của Vân Đồng Chân Nhân, là một pháp khí cao cấp, rất phù hợp với trình độ của hắn hiện tại, dùng rất thuận tay. Hắn không nghĩ là sẽ dùng Thích Thủy*, hắn cảm nhận rằng Thích Thủy không kém hơn thanh kiếm trong thân thể hắn bao nhiêu, hắn muốn chờ thời cơ thật tốt để cho nó nhận chủ, cùng lúc kết hợp hai thanh kiếm…

*thanh kiếm Nguyên Lãng cho A Thanh đó

………….

“Chậc, thời gian trôi qua chắc cũng không sai biệt lắm, nên ra ngoài rồi!”

Bạn đang đọc Thất Kiếm sáng tác bởi BiNganBiNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.