Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Cảnh (4)

Tiểu thuyết gốc · 1115 chữ

Nguyên Thanh về lại căn phòng ở chân núi của mình, dọn dẹp lại một chút lại đi tắm rửa thật sạch, hắn chuẩn bị bế quan lâu ngày. Trước khi hắn vào không gian đã khóa cửa phòng cẩn thận, còn treo biển ‘cấm làm phiền’, hắn sợ lúc hắn đang tu luyện trong không gian lại có ai đó không biết mà xông vào.

Lấy ra hộp gỗ mà chiều nay Trần Trình Hiên đưa cho, nói là quà cảm tạ của sư phụ hắn đưa cho vì đã giúp tên nhóc kia thăng cấp. Đồ của Vân đồng chân nhân đưa cho, là một trong hai trưởng lão cấp bậc Võ tông của môn phái, đồ mà Vân Đồng chân nhân tùy tiện đưa cho át cũng là thứ tốt. Nghĩ như vậy, Nguyên Thanh hí hửng mở nắp hộp ra, bên trong là một lọ đan dược, thành binh ghi hàng chữ là Khởi Linh đan, là đan dược dùng để tăng cấp Kiếm sư hay Võ sư!!! Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, có thứ này hắn lại có thêm cơ hội thăng cấp rồi.

Gọi là Khởi linh đan bởi chỉ khi bước chân vào hàng sư thì lúc này mới được xem như tu luyện giả, còn trước đó chỉ là cơ sở để tu luyện sau này. Nguyên Thanh vội vàng mở nắp lọ ra, bên trong là một viên đan dược màu nâu đất to óng ánh, nhìn vào độ bóng và mùi thơm của nó, hẳn là đan dược thượng phẩm!!

Nguyên Thanh đi vào căn phòng có giường ngọc, hắn quyết định sẽ tu luyện ở đây, để nếu mà tu luyện buồn chán quá thì lại ngủ một giấc, khụ khụ…

--------------------------------

“Này, mấy người nghe gì chưa, Bí cảnh Thiên Hạo gần mở ra rồi đó!”

“Đây đã là tin tức mấy ngày trước rồi, ngươi cũng lạc hậu quá rồi đó, ta còn biết cửa bí cảnh lần này mở ở gần Diễm môn đó, từ hôm qua trưởng lão các phái đã đến đó trước rồi”

“Vậy sao, ta mới xuất quan nên bây giờ mới biết, không biết năm nay lại có bao nhiêu người tham gia nữa”

“Người tham gia chắc chắn sẽ nhiều, nhưng điều ta quan tâm là không biết năm nay còn sống để đi ra được bao nhiêu người”

“Đúng vậy, mỗi lần bí cảnh mở ra lại có nhiều người chết, cũng có nhiều người trở mặt thành thù”

“Các ngươi quan tâm những thứ đó làm gì, lo chuẩn bị cho tốt là được rồi!”

…..

Theo như nhiệt độ của Thiên Hạo bí cảnh sắp mở, khắp nơi đều bán tán về nó, mà Nguyên Thanh sau ba tháng tu luyện lúc này đang ở đoạn mấu chốt, hắn sắp thăng cấp lên Kiếm Sư, nhờ có Khởi linh đan mà hắn có nhiều năng lượng hơn, vách ngăn Kiếm sư cũng mỏng hơn…

Trên giường ngọc thạch màu xanh, linh khí xung quanh người Nguyên Thanh quay cuồng ngày càng mạnh, tụ hội trên đầu hắn ngày càng nhiều, nếu như ở bên ngoài thì ai cũng biết đây là đang thăng cấp. Trên thái dương Nguyên Thanh mồ hôi cũng rơi từng giọt, một lúc sau linh khí xung quanh cũng trở lại như bình thường….

“Nguyên Lãng thúc thúc A Thanh bao giờ mới xuất quan a?” đây là lần thứ n trong ngày Trần Trình Hiên đến hỏi Nguyên Lãng rồi, hắn đã xuất quan từ ba ngày trước, đồ ăn đại ca chuẩn bị cho cũng ăn hết, hắn cũng thăng lên Đại Võ Sư cấp ba rồi, pháp kỹ sư phụ đưa cũng tu luyện tốt, bây giờ chỉ chờ A Thanh xuất quan nữa thôi, nhưng hai ngày nữa bí cảnh đã mở rồi, nhưng A Thanh vẫn chưa ra, hắn muốn hỏi A Thanh có muốn vào bí cảnh không, hắn không ngại A Thanh cấp bậc thấp, hắn có thể bảo vệ A Thanh…

“Tiểu Hiên à, cháu có thể đi chỗ khác chơi hay không, ta bây giờ đang làm việc a, cháu cũng đã hỏi ta rất nhiều lần rồi, ta không biết bao giờ nó xuất quan, nếu không cháu đi tìm nó đi?” Nguyên Lãng đen mặt nói, mấy ngày nay tên nhóc này ngày nào cũng đến làm phiền hắn, hắn thật sự không hiểu nổi tiểu nhi tử nhà mình sao có thể chịu đựng được tên này hay như vậy…

Trần Trình Hiên hoàn toàn không quan tâm việc mình làm phiền người ta, mấy ngày nay Nguyên Lãng thúc thúc lúc nào cũng nói như vậy nhưng không thật sự đuổi hắn đi, còn cho hắn thử nhiều đồ ăn ngon, hắn mới không đi dễ dàng như vậy, Trần Trình Hiên nằm bò trên bàn nhỏ không quan tâm nói “Nguyên Lãng thúc thúc, không biết A Thanh khi xuất quan có lên được Kiếm Sư không nữa, nhưng dù A Thanh có lên được Kiếm sư hay không ta vẫn sẽ bảo vệ cậu ấy, để A Thanh có thể vào bí cảnh”

(Tui: tự nhiên viết ngang đoạn này tui lại muốn viết CP Lãng – Hiên ghê, nhưng mà không được hai bạn đều có CP của riêng mình, đây là tà đạo, tui phải kiên trì theo chính đạo

(๑•̀ㅂ•́)و✧)

Nguyên Lãng cũng có chút cảm động nhưng “Được rồi, ta rất cảm động, ta thay A Thanh cảm tạ ngươi, đây, cho ngươi, đây là bánh ngọt vị thập cẩm hôm nay ta mới làm, ngươi cầm đi đi, đừng phiền ta làm việc nữa” rất vô tình ╭(╯^╰)╮

Hihi “Cảm ơn Nguyễn Lãng thúc thúc, ta đi tìm A Thanh đây, không làm phiền thúc nữa” Trần Trình Hiên vui vẻ cầm bánh đi, không thèm để ý đến cái người trong ngoài không đồng nhất kia, mấy hôm nay Nguyên Lãng thúc thúc đều làm bánh ngọt các vị khác nhau, hắn đến chơi cũng được hưởng ké, hôm qua hắn chỉ vô tình nói là nếu có vị thập cẩm thì tốt rồi, vậy mà Nguyễn Lãng thúc thúc nghe được sáng nay còn làm cho hắn ăn, đúng là ngạo kiều, nhưng hắn sẽ không để ý … hihi bánh thật ngon ლ(´ڡ`ლ), không được hắn sẽ chỉ ăn một nửa, nửa còn lại sẽ mang về cho đại ca.

Trần Trình Hiên hí hửng đi xuống chân núi Trung phong tìm Nguyên Thanh…

Phịch “Ây da…” “Hừ…”

“Ôi, bánh của ta…” ╥﹏╥

-------------------------

Tui: rất muốn theo tà đạo, làm sao bay giờ ~[⊙ω⊙]

Bạn đang đọc Thất Kiếm sáng tác bởi BiNganBiNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.